Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 776: Giết hoàng đồ vương.

Chương Trước Chương Tiếp

Đỗ Thiếu Phủ động, đưa tay nhẹ nhàng bún một cái, một đạo chỉ ấn ở dưới các ánh mắt nhìn soi mói, trực tiếp đánh lên người đối phương.

- Xuy lạp...

Chỉ ấn bao vây lôi quang, một cỗ lực lượng lôi đình đáng sợ đâm xuyên không, nhanh như tia chớp rơi vào trong ngực tráng hán.

- Phốc xuy!

Ở dưới chỉ ấn, huyền khí phòng ngự trên người tráng hán như đậu hũ, nháy mắt đã bị phá hủy, lôi quang đáng sợ trút xuống, làm cho hắn phun ra một ngụm máu tươi.

Sau đó trên ngực xuất hiện một lỗ máu, thân thể như chim gãy cánh rơi xuống, cuối cùng té rớt ở trên mặt đất.

Một Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh, bị tru diệt dễ như trở bàn tay, chết không thể chết lại.

- ...

Nhìn thấy tình cảnh này, ba Vũ Vương cảnh còn dư lại hít một hơi khí lạnh, khuôn mặt trắng bệch.

- Trốn, chạy mau.

Ba người biến sắc, vội vàng chạy trốn, làm sao còn dám dừng lại, hận lúc trước cha mẹ không sinh nhiều mấy chân.

- Chớ trốn, đứng lại cho ta.

Tiếng cười của Nhậm Doanh Doanh truyền ra, thân thể khẽ run, ở dưới nguyệt hoa bao phủ càng lộng lẫy xinh đẹp, nói không nên lời là thánh khiết hay uy nghiêm, hoặc là mê hoặc.

- Xuy lạp...

Một dải lụa đâm xuyên không, Nhậm Doanh Doanh xuất thủ, tư thái xinh đẹp kia xẹt qua hư không, như quỷ mị xuất hiện ở phía sau một Vũ Vương cảnh, đánh ra một chưởng ấn, rơi vào trên lưng đối phương.

- Phốc xuy...

Vũ Vương cảnh kia cơ hồ là vừa mới trốn, sau lưng cũng đã trúng chưởng, trong miệng dâng lên tiên huyết, hết thảy phòng ngự bị phá hủy, phòng ngự giống như giấy mỏng, không đỡ nổi một đòn.

Ầm!

Sau đó thân thể té ngã ở trên đỉnh núi không nhúc nhích, sợ là còn không có tĩnh thần lại, đã bị Nhậm Doanh Doanh tiêu diệt rồi.

- Đã bảo ngươi không được trốn rồi!

Nhậm Doanh Doanh cười, hai mắt tinh nghịch, hàm răng óng ánh, lúc này nhìn thánh khiết uy nghiêm, nhưng trên khuôn mặt tuyệt mỹ lại có một loại thần vận giống như nữ ác ma.

Nhậm Doanh Doanh lần thứ hai xuất thủ, trong miệng khẽ kêu, tay vỗ về phía trước, một chưởng ấn thành hình, dâng lên phù văn, trực tiếp rơi vào trên người Vũ Vương cảnh thứ hai.

- Phốc xuy!

Vũ Vương cảnh thứ hai còn chưa kịp phản ứng, liền ngã chổng vó.

Ầm!

Trảo ấn lướt ra lôi quang, Vũ Vương cảnh cuối cùng ở dưới trảo ấn của Đỗ Thiếu Phủ, hai mắt lan tràn hoảng hốt, bị chấn thành huyết vụ.

Hết thảy phòng ngự bị phá hủy, căn bản không thể địch nổi!

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhìn Nhậm Doanh Doanh, trong hai con ngươi có chút kinh ngạc, nha đầu kia nhìn như vô hại, xinh đẹp động tâm hồn người, không nghĩ tới là một nữ ác ma.

Hai cái Càn Khôn Đại xuất hiện ở trong tay Nhậm Doanh Doanh, nguyệt hoa treo không, siêu phàm thoát tục, bất nhiễm bụi khói.

Sau đó Nhậm Doanh Doanh nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nhất thời đề phòng lên, khẽ kêu nói:

- Nhìn cái gì, Càn Khôn Đại này là của ta, gần đây Tiểu Tinh Tinh ăn thật nhiều Linh Dược, ta sắp bị Tiểu Tinh Tinh ăn nghèo rồi đây.

Nghe vậy, Đỗ Thiếu Phủ trợn to mắt, không lời chống đỡ, không ngờ vừa rồi nữ nhân này cướp xuất thủ, chỉ là vì cướp đoạt Càn Khôn Đại.

Đỗ Thiếu Phủ cảm thán, xem ra nữ nhân nhìn như vô hại này, không chỉ là nữ ác ma, còn là một nữ thổ phỉ.

- Hai Vũ Hoàng cảnh, chẳng lẽ còn muốn trốn sao, lăn ra đây chịu chết đi!

Không để ý Nhậm Doanh Doanh, Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu lên, mắt nhìn không gian trước màn đêm, thanh âm nhàn nhạt, nhưng như sấm nổ vang vọng bầu trời đêm.

Theo thanh âm của Đỗ Thiếu Phủ vang lên, ở dưới nguyệt hoa, không gian hiện lên ba động.

- Xùy!

Trong một sơn cốc, một bóng người lướt không bay ra, thân ảnh trôi nổi cách người Đỗ Thiếu Phủ trăm trượng.

- Khẩu khí thật lớn, nguyên lai là hai tiểu gia hỏa miệng còn hôi sữa, coi phương viên nghìn dặm này là tư gia của ngươi sao!

Xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ là một lão giả đầu trọc mập mạp, hai mắt kích xạ phù văn.

Hình thể không cao, thân thể mập mạp như một quả cầu thịt, khí tức trên người cực kỳ đáng sợ, nhìn Đỗ Thiếu Phủ cùng Nhậm Doanh Doanh, ánh mắt vô cùng âm lãnh.

- Vũ Hoàng Sơ Đăng cảnh!

Đỗ Thiếu Phủ nhìn lão giả đầu trọc, này là lần đầu tiên mình chính diện đối mặt với Vũ Hoàng cảnh.

Bất quá thời khắc này Đỗ Thiếu Phủ không có kiêng kỵ, Vũ Vương cảnh viên mãn đỉnh phong, trong đồng cấp Đỗ Thiếu Phủ chưa bao giờ e ngại kiêng kỵ qua bất luận kẻ nào.

Lúc này tuy đối phương là Vũ Hoàng Sơ Đăng cảnh, nhưng Đỗ Thiếu Phủ cũng không sợ.

Hiện tại thực lực của mình đến trình độ nào, tuy Đỗ Thiếu Phủ còn không rõ, nhưng trong lòng có một cỗ tự tin để Đỗ Thiếu Phủ biết, nếu hiện tại giao thủ, mình có mười phần nắm chặt đánh giết Vũ Hoàng Sơ Đăng cảnh kia tại chỗ.

Không để ý đến lão giả đầu trọc này, Đỗ Thiếu Phủ nhìn trời cao, tiếp tục nói:

- Còn có một cái, lăn ra đây đi!

Theo Đỗ Thiếu Phủ nói xong, chỗ ánh mắt hắn nhìn, không gian lần thứ hai nổi lên ba động.

Một lão giả áo bào rộng xuất hiện, ánh mắt lộ ra hàn ý, quanh thân có khí tức ác liệt ba động, lan tràn trời cao, trong vô hình bao phủ cả Thạch Thành.

- Mau nhìn, động thủ.

- Một nam một nữ kia là ai, thoạt nhìn niên kỷ hai người kia cũng không quá lớn a!

- Vũ Hoàng cảnh, chú ý đề phòng!

Ngoài Đỗ gia, ánh mắt đám người Y Vô Mệnh, Đỗ Vân Long, Đỗ Tiểu Mạn, Ngân Dực Ma Điêu, Huyền Giao Vương, Ưng Vương La Đao… đã sớm nhìn viễn không.

- Sưu sưu...

Trên bầu trời đêm, theo lão giả áo bào rộng xuất hiện, sau người lần thứ hai có năm bóng người theo đuôi lướt ra.

- Lão đại, nguyên lai là hai tiểu bối miệng còn hôi sữa!

- Nữ hài kia thật đúng là cực phẩm a.

Năm bóng người đồng thời mà đứng, khí tức ba động, có thể ảnh hưởng không gian, đều là Vũ Vương cảnh, thậm chí có một Vũ Vương cảnh viên mãn đỉnh phong.

- Nguyên lai chỉ là hai tiểu gia hỏa miệng còn hôi sữa, nam tử diệt, nữ có thể giữ lại.

Năm Vũ Vương cảnh xuất hiện, ánh mắt không khỏi bị Nhậm Doanh Doanh hấp dẫn, lại không ai chú ý Đỗ Thiếu Phủ nhiều.

- Hỗn đản, ta muốn tiêu diệt các ngươi, Càn Khôn Đại đều là của ta.

Nghe mấy người kia nói lời xấu xa, Nhậm Doanh Doanh nổi giận, hai mắt hiện ra lãnh ý, vẫn siêu phàm thoát tục, nhưng ở dưới tức giận càng lộ ra uy nghiêm thánh khiết.

- Càn Khôn Đại của hai Vũ Hoàng cảnh là của ta, năm cái khác cho ngươi.

Đỗ Thiếu Phủ nói với Nhậm Doanh Doanh, nhiều Càn Khôn Đại như vậy, cũng không thể đều cho nữ thổ phỉ kia.

- Không được, Càn Khôn Đại của hai Vũ Hoàng cảnh cho ta, những thứ khác đều là của ngươi.

Nhậm Doanh Doanh phản đối, mái tóc phiêu dật, nàng cũng không ngốc, Càn Khôn Đại trên người hai Vũ Hoàng cảnh, thứ tốt khẳng định nhiều hơn rất nhiều.

Vũ Vương cảnh so sánh với Vũ Hoàng cảnh, tài sản nhất định là không bằng rồi.

- Hai tiểu bối miệng còn hôi sữa, nói thật dõng dạc, muốn chết sao!

Lão giả mập mạp nghe Đỗ Thiếu Phủ cùng Nhậm Doanh Doanh không chút kiêng kỵ tranh giành, căn bản không để bọn họ vào mắt, nhất thời sắc mặt âm trầm khó coi.

Bất quá lão giả đầu trọc này từ một nam một nữ kia xuất thủ, đã phán định hai người này không đơn giản.

Thời khắc này bên cạnh còn có mấy người khác, bốn phía ẩn núp không ít Vũ Vương cảnh còn đang ngắm nhìn, nên không có lập tức động thủ.

Lão đầu này cũng không phải kẻ ngu si, nếu mình xuất thủ trước, khó tránh khỏi sẽ bị người khác ngư ông đắc lợi.

Từa hồ biết tâm tư của lão giả đầu trọc, lão giả áo bào rộng chân mày khẽ động, ánh mắt nhìn lão giả đầu trọc nói:

- Sấu Đà Hoàng, xem ra nguyên nhân mọi người tới đều không khác mấy, không bằng như vậy, nam tử giao ta, nữ giao cho ngươi, đến lúc đó Y Vô Mệnh kia do chúng ta liên thủ đối phó, bảo vật của Thạch Thành mọi người chia đều, đã tới lâu như vậy, cũng đừng tiếp tục kéo dài, miễn cho phát sinh biến cố, ngươi nghĩ thế nào?

- Kiệt kiệt, đã như vậy, vậy liền động thủ đi.

Lão giả đầu trọc gật đầu, trong miệng nói xong, huyền khí trong cơ thể phun trào, khí tức phong tỏa Nhậm Doanh Doanh.

- Động thủ!

Ánh mắt lão giả áo bào rộng có chút hung mang, chỉ nháy mắt, huyền khí trong cơ thể phô thiên cái địa phun trào, giẫm hư không dưới chân một cái, thân ảnh khẽ động hóa thành tàn ảnh, trực tiếp lướt về phía Đỗ Thiếu Phủ .

Theo lão giả áo bào rộng xuất thủ, năm Vũ Vương cảnh ở sau lưng mắt hiện vui vẻ, ở trong lòng bọn họ, lão đại xuất thủ, tiểu tử giả thần giả quỷ kia tự nhiên sẽ bị tiêu diệt.

- Xùy!

Chỉ một sát na, thân ảnh của lão giả áo bào rộng đã xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ.

Ầm!

Năng lượng đáng sợ càn quét ra, người trước phất tay phun trào, nương theo phù văn, ngưng tụ một đạo quyền ấn, nhanh như thiểm điện, trực tiếp đánh về phía Đỗ Thiếu Phủ.

- Tốc độ thật nhanh!

Nhìn tốc độ xuất thủ của lão giả áo bào rộng, lão giả đầu trọc được gọi Sấu Đà Hoàng sắc mặt cũng hơi đổi.

Hết thảy đều trong điện quang hỏa thạch, một quyền của lão giả áo bào rộng trực tiếp rơi vào trên ngực Đỗ Thiếu Phủ.

Ầm!

Phù văn từ trong quyền ấn như lôi đình hạ xuống, làm cho không gian xung quanh vặn vẹo.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)