Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 773: Đại triệt đại ngộ.

Chương Trước Chương Tiếp

Lĩnh ngộ hết thảy áo nghĩa, Đỗ Thiếu Phủ phát giác Bảo Diệp thần bí trong cơ thể mình kia lan tràn ra khí tức để linh đài không minh, hung tà chớ gần.

Linh Căn trong cơ thể không còn bị phong ấn áp chế, có thể cùng thiên địa không gian tương dung, để cho mình thân cận hết thảy áo nghĩa.

Có khí tức Bảo Diệp thần bí cùng Linh Căn kia, đối với lĩnh ngộ các loại áo nghĩa, Đỗ Thiếu Phủ càng như cá gặp nước.

Lĩnh ngộ áo nghĩa, tìm hiểu Bất Tử Thảo, Bảo Diệp thần bí, tìm hiểu tinh thần áo nghĩa, Lôi Đình Võ Mạch, sơn phong Mạch Hồn, Thú Năng của Tử Viêm Yêu Hoàng, Thú Năng của Kim Sí Đại Bàng Điểu, một thức thần bí...

Đỗ Thiếu Phủ cảm giác, căn cơ của mình càng ngày càng vững chắc, bản thân đang thăng hoa, đang rèn luyện.

Đây là một loại rèn luyện từ trong ra ngoài, đó là một loại rèn luyện không thể nói nên lời.

Ở dưới loại rèn luyện này, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác mình là một hạt bụi trong vũ trụ, nhỏ bé như vậy, đang hấp thu năng lượng trong vũ trụ thăng hoa tăng cường mình.

Loại quá trình này tuyệt không thể tả, có biến hóa vô cùng vô tận, hóa thành nhiều ảo diệu tiến vào trong cơ thể.

Đỗ Thiếu Phủ cảm giác mình có thể như một tòa Ngũ Chỉ Sơn, trấn áp hết thảy, như một viên tinh thần, dung nhập Tinh Hà bao la, như một cây Bất Tử Thảo, sinh cơ bừng bừng, như là lôi đình, thiểm điện quanh quẩn, có thể diệt sát hết thảy...

Hết thảy ảo diệu bày ra ở trong người, linh đài của Đỗ Thiếu Phủ sáng sủa, tâm thần yên tĩnh, như con cá bơi trong đại hải, hùng ưng bay lượn trên thương khung, toàn tâm toàn ý tiến nhập một loại trạng thái lĩnh ngộ kỳ diệu.

Có thể tiến nhập vào loại trạng thái này, tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được.

Không có đại nghị lực, đại trí tuệ, đại bền lòng, căn bản là không có cách toàn tâm toàn ý đầu nhập vào trạng thái lĩnh ngộ như vậy.

Đây là một loại đại triệt đại ngộ, phàm phu tục tử không thể động chạm.

Lúc này đây sống lại, trong hủy diệt lấy tân sinh, các loại năng lượng bảo vật ở dưới lôi đình hủy diệt hóa thành huyết nhục.

Cái này như các loại năng lượng bảo vật, chôn dấu một hạt giống ở trong người Đỗ Thiếu Phủ.

Muốn hạt giống này nẩy mầm, trưởng thành, thì cần Đỗ Thiếu Phủ đi cô đọng, tìm hiểu, dẫn đạo, mới có thể để nó nẩy mầm, trưởng thành.

...

Không biết qua bao lâu, trong không gian sương mù, quanh người Nhậm Doanh Doanh thu liễm quang huy tinh thần, hai mắt mở ra, trong mắt như tinh thần thâm thúy.

Nhậm Doanh Doanh nhìn phía trước, ánh mắt khẽ động, nàng nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ ngồi xếp bằng, áo nghĩa biến hóa vô tận, đang không ngừng tăng cường, giống như được thần huy bao phủ.

- Gia hỏa này thật mạnh.

Nhậm Doanh Doanh thì thào nói, nàng rất rõ ràng lúc này gia hỏa kia cường hãn, lúc này đây, coi như nàng không ra tay dẫn đạo, chỉ là vấn đề thời gian, người này cũng sẽ ở trong hủy diệt lấy được tân sinh.

Lúc trước kiểm tra, Nhậm Doanh Doanh liền phát hiện, bởi vì tên kia vốn không muốn chết, nội tâm của hắn một mực cầu sinh, cho nên Võ Mạch Linh Ấn mới có thể che chở một tia chân linh cuối cùng bất diệt...

Sau đó nàng xuất thủ, chỉ là dẫn đạo, gia tốc hắn lấy được tân sinh, cuối cùng tác thành cho hắn một đại cơ duyên.

- Vũ Vương cảnh viên mãn đỉnh phong, quá biến thái.

Không biết Nhậm Doanh Doanh cảm thấy cái gì, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trong mắt vô cùng kinh ngạc.

- Tê tê...ê...eeee...

Tiểu gia hỏa lướt đến trong ngực Nhậm Doanh Doanh, lưỡi phun ra nuốt vào, hai mắt đen nhánh, ngập nước, như đang nói gì đó.

- Ngươi đói bụng không.

Nhậm Doanh Doanh nhìn tiểu gia hỏa, sau đó từ trên người móc ra một cây Linh Dược.

- Tê tê...ê...eeee.

Hai mắt tiểu gia hỏa phát sáng, mở miệng nuốt Linh Dược vào trong miệng, hai mắt ngập nước lộ ra vẻ thỏa mãn.

- Trên người ngươi đã có phù văn tinh thần, sau này gọi ngươi Tiểu Tinh Tinh được không.

Nhậm Doanh Doanh nhìn tiểu gia hỏa, lẩm bẩm, thì thào cười nói:

- Liền quyết định như vậy, sau này ngươi chính là Tiểu Tinh Tinh.

Màn đêm che đậy thương khung, sao sáng trăng mờ.

- Sưu sưu...

Mấy đạo thân ảnh rơi vào trên sơn phong, dưới ánh sao hôi ám, ánh mắt sáng ngời.

- Phía trước chính là Thạch Thành, đợi lão đại tới, chúng ta có thể động thủ rồi!

- Nghe nói Thạch Thành có Dược Vương, tên kia hiện tại đã là Linh Phù Sư thất tinh.

- Còn có Ngân Dực Ma Điêu cùng mấy con Yêu thú, tu vi đều không kém, sợ là đến lúc đó cũng không tiện động thủ!

- Thạch Thành xuất hiện thiên địa dị tượng nửa năm, có người nhìn thấy Yêu Hoàng xuất thế, bảo vật xuất hiện, đây nhất định là trọng bảo, liều mạng cũng đáng giá.

- Huống chi lúc này đây cũng không phải chỉ có chúng ta động thủ, có không ít huynh đệ đang trên đường tới.

- Lúc này đây người động thủ cũng không ít, rất nhiều lão gia hỏa mai danh ẩn tích cũng tới, nghe nói Thạch Thành kia ra trọng bảo, này là cơ duyên khó có được, không thể bỏ qua!

- Nghe nói Đỗ gia cùng Cổ Thiên Tông quan hệ rất sâu, Đại Bằng Hoàng Đỗ Thiếu Phủ chính là đệ tử Cổ Thiên Tông, còn có quan hệ không cạn với Huyền Phù Môn.

- Núi cao Hoàng Đế xa, đến lúc đó đạt được bảo vật, ai biết là chúng ta làm, sau này tránh xa người Cổ Thiên Tông cùng Huyền Phù Môn là tốt rồi.

- Trước tìm hiểu tình huống một chút, đợi lão đại tới, có thể trực tiếp động thủ.

- ...

Mấy đạo thân ảnh lắc mình, lập tức biến mất không thấy.

Đêm, Thạch Thành, trong Đỗ gia đại điện.

Dược Hoàng Y Vô Mệnh, Đỗ Vân Long, Ngân Dực Ma Điêu, Huyền Giao Vương, Viêm Lý Vương, Tuyệt Kiếm Vương, Kim Điêu Vương, Đỗ Tiểu Mạn, Đỗ Chấn Vũ, Đỗ Chí Hùng… ngồi ngay ngắn.

- Gần đây bốn phía Thạch Thành ẩn núp không cường giả ít, có rất nhiều Vũ Vương cảnh, đều là từ Trung Châu qua.

Y Vô Mệnh khẽ nhíu mày.

- Xem ra đều là vì bảo vật tới.

Trong mắt Đỗ Vân Long hiện lên tinh mang, lộ ra khí tức ác liệt.

- Bên ngoài đồn đãi, Thạch Thành ra tuyệt thế bảo vật, có Tử Viêm Yêu Hoàng, hấp dẫn một số người tới cũng không kỳ quái.

Y Vô Mệnh nói:

- Bất quá đối với chúng ta mà nói lại là phiền phức, những cường giả kia cũng không ít, một khi động thủ, đối với chúng ta mà nói bất lợi.

- Tới đi, tới bao nhiêu giết bao nhiêu, đến lúc đó liền không dám tới nữa.

Ngân Dực Ma Điêu bạch y tuấn lãng, khuôn mặt mang vẻ yêu tà.

Lúc này tu vi Thú Vương cảnh viên mãn đỉnh phong, cộng thêm trong cơ thể có uy năng Kim Sí Đại Bàng, còn có Phù Diêu Chấn Thiên Phiến, coi như là gặp gỡ Vũ Hoàng cảnh, Ngân Dực Ma Điêu cảm giác mình cũng có thực lực chính diện đối kháng.

- Chú ý đề phòng, đến lúc đó tận lực không nên lan đến gần cư dân Thạch Thành.

Sắc mặt của Y Vô Mệnh hơi ngưng trọng, không sợ động thủ, chỉ sợ đến lúc đó một khi giao thủ, đủ để cả Thạch Thành phá hủy.

Hai mắt Đỗ Tiểu Mạn khẽ động, thì thào nói:

- Ta đi tìm Thanh Thuần ca nghĩ biện pháp.

...

Trong không gian sương mù, quanh người Đỗ Thiếu Phủ bao phủ thần huy.

Bốn phía phù văn rực rỡ, như có tinh thần xoay chuyển, Bất Tử Thảo ba động, Bảo Diệp thần bí xoay tròn, hư ảnh Kim Sí Đại Bàng vỗ cánh, Tử Viêm cuồn cuộn, Ngũ Chỉ Sơn trấn áp...

Hết thảy cùng Thần Hồn tương liên, giống như chân tay, huyền ảo kỳ diệu.

Căn cơ của Đỗ Thiếu Phủ đang không ngừng rèn luyện vững chắc, Thần Hồn không ngừng lớn mạnh, đại triệt đại ngộ, lù lù bất động.

- Người này còn muốn tìm hiểu bao lâu, sắp buồn bực chết rồi.

Nhậm Doanh Doanh buồn khổ, trong này thời gian dài gấp mười lần, nàng đã thổ nạp điều tức thanh tỉnh mấy lần, thế nhưng tên kia còn đang tìm hiểu.

Tiểu Tinh Tinh ghé vào trong không gian sương mù, hai mắt ngập nước nhìn Đỗ Thiếu Phủ, tựa hồ cảm ngộ cái gì, cả người lan tràn thần huy, nhộn nhạo ba động.

- Tiểu Tinh Tinh, ngươi cũng cảm ngộ!

Nhậm Doanh Doanh kinh ngạc, tiểu gia hỏa kia vậy mà từ trên người Đỗ Thiếu Phủ cảm ngộ ra áo nghĩa.

- Hô...

Cũng không biết qua bao lâu, hào quang lan tràn, kim mang ba động, toàn bộ phù văn hư ảnh hóa thành khí lãng tiến vào trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ.

Từng cỗ khí tức tiến vào cơ thể, thoạt nhìn vô cùng huyền ảo thần bí.

Sau khi hết thảy biến mất, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện, thân thể lan tràn quang mang, da thịt óng ánh sáng long lanh.

- Xùy xùy...

Thời điểm Đỗ Thiếu Phủ mở hai mắt ra, trong hai con ngươi như có Tinh Hà bao la, có lôi quang lấp lóe, có kim quang ba động.

- Oanh...

Khí tức đáng sợ nhộn nhạo, làm cho cả không gian sương mù không ngừng rung động.

- Sao ngươi giống như thay đổi một người thế nhỉ.

Nhậm Doanh Doanh nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nàng cảm giác tên kia rõ ràng giống lúc trước, nhưng trong vô hình lại tựa hồ phát sinh biến hóa to lớn, lộ ra không giống, có khí chất siêu phàm thoát tục.

- Hiện tại hẳn đã không còn gì đáng lo ngại nữa.

Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, hai mắt sáng sủa, thâm thúy bao la, khiến người ta nhìn không thấu. Ở trong Hoang Cổ Không Gian, Đỗ Thiếu Phủ đoán chừng mình hẳn là tìm hiểu hai năm rưỡi thời gian, bên ngoài là ba tháng, cộng thêm thời gian mình tân sinh nửa năm, còn có trọng thương trước khi tân sinh không thể tu luyện, mình một lần bế quan tìm hiểu, hẳn là đều bù lại hết rồi.

- Ngươi giống như tiến bộ rất lớn.

Nhậm Doanh Doanh đánh giá Đỗ Thiếu Phủ, tò mò nói.

Lúc này Nhậm Doanh Doanh có thể cảm giác được, gia hỏa trước mắt này, so với trước khi bế quan thì vững chắc hùng hồn hơn rất nhiều.

- Tìm hiểu một chút da lông, có thời gian ta còn muốn tiếp tục tìm hiểu, bây giờ nên tính lũy đột phá Vũ Hoàng cảnh cùng Linh Phù Sư thất tinh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)