Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 77: Cược ta có dám hay không

Chương Trước Chương Tiếp

- Ta cũng muốn nhìn Tào Khải Thái chết trước hay ta chết trước, động tới cọng lông của ta, ta trước giết Tào Khải Thái này, về phần ta, sợ là ngươi còn giết không được.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhìn qua, không chút lùi bước, ánh mắt âm trầm xuống.

Trong lòng Đỗ Thiếu Phủ rõ ràng, trước không nói có Đại bá cùng Nhị bá ở đây, hai người kia giết không được mình.

Huống chi Đỗ Thiếu Phủ cũng có át chủ bài, chỉ một ý niệm Vương Lân Yêu Hổ có thể lập tức chạy tới, từ vừa rồi hai người này ra tay, liền biết kém xa Vương Lân Yêu Hổ.

- Tiểu tử, ngươi dám!

Trung niên cao rít gào, nhưng khuôn mặt lại có chút sợ hãi, từ vừa rồi Đỗ Thiếu Phủ ra tay đến xem, hắn sợ Đỗ Thiếu Phủ sẽ thật làm như vậy.

- Ta ghét nhất người không tin ta.

Trên khuôn mặt của Đỗ Thiếu Phủ hiện ra ý cười, trong ánh mắt sợ hãi của trung niên cao, hung hăng đập Tào Khải Thái xuống đất, làm khóe miệng của Tào Khải Thái không ngừng tràn ra vết máu.

- Phanh!

Trong nháy mắt, tim của trung niên cao run rẩy, tức giận cuồn cuộn, rít gào nói:

- Tiểu tử, ngươi...

Giờ phút này, người Tần gia cũng nhỏ máu, Đỗ Thiếu Phủ làm, là không để Tần gia ở trong mắt a, dù người bị đánh là Tào Khải Thái, nhưng Tào Khải Thái là con rể Tần gia, này cũng tương đương với trực tiếp đánh mặt Tần gia.

- Ngươi ngươi cái gì, có dám cược tiếp hay không?

Đỗ Thiếu Phủ đánh gãy trung niên cao nói, lại xách Tào Khải Thái lên, làm bộ muốn ném xuống tiếp.

- Dừng tay, ta tin, dừng tay!

Trung niên cao hỏng mất, hắn không nghĩ tới Đỗ Thiếu Phủ tuổi còn nhỏ nhưng ngoan độc như vậy, thủ đoạn tác phong sắc bén như thế, thiếu quận chủ thật sự chịu không được dày vò như vậy a.

Khuôn mặt của Đỗ Thiếu Phủ lộ ra nụ cười vừa lòng, nhìn hai người nói:

- Vì sao các ngươi động thủ với ta, muốn lấy lớn hiếp nhỏ, hay lấy nhiều khi ít?

Khuôn mặt hai người run rẩy, trung niên lùn cắn răng nói:

- Chúng ta nhìn thấy thiếu quận chủ bị thương, nhất thời nóng ruột mà thôi, thiếu quận chủ đã thua, xin mời thả thiếu quận chủ của chúng ta ra đi.

- Ta không thể thả nha, vạn nhất ta thả hắn, các ngươi lại muốn đối phó ta thì làm sao bây giờ, các ngươi ỷ mạnh hiếp yếu, lấy nhiều khi ít, ta không phải là đối thủ của các ngươi nha.

Đỗ Thiếu Phủ cười nói, có vẻ cắn chết không thả.

- Chúng ta cam đoan sẽ không làm như vậy.

Ngữ khí của trung niên cao đã hoàn toàn nhuyễn xuống, tình huống trước mắt như vậy, bọn họ không thể làm gì Đỗ gia Đỗ Chấn Vũ cùng Đỗ Chí Hùng, mà thiếu quận chủ còn chết ngất ở trong tay Đỗ Thiếu Phủ, cần chữa thương gấp, một khắc cũng trì hoãn không nổi.

- Các ngươi không chỉ phá hủy Thạch Thành ngũ đại gia tộc tuổi trẻ đại tái, còn ỷ mạnh hiếp yếu ra tay với ta, rõ ràng là không đặt Thạch Thành ta ở trong mắt, coi Thạch Thành ta không người sao?

Đỗ Thiếu Phủ lạnh nhạt nhìn hai người, thanh âm cũng trở nên sắc bén lên:

- Cam đoan với ta không có tác dụng, ngươi phải cam đoan với Thạch Thành thành chủ.

Theo Đỗ Thiếu Phủ nói xong, không ai nhìn thấy trong mắt Diệp Bảo Lâm có chút cười khổ, Đỗ Thiếu Phủ biến thái này, rõ ràng là muốn đổ sự tình Tào Khải Thái bị thương nặng lên toàn bộ Thạch Thành cùng thành chủ hắn a.

Trung niên cao nghe vậy, khuôn mặt lại run rẩy, xoay người nhìn về phía Diệp Bảo Lâm nói:

- Diệp thành chủ, chúng ta nhất thời nóng vội cứu người, xin Diệp thành chủ rộng lượng, thiếu quận chủ của chúng ta cần chữa thương gấp, có chuyện gì sau này bàn lại có được hay không?

- Các ngươi là khách ngoại lai, bất quá vừa rồi các ngươi ra tay, thật sự là có chút quá mức, thật coi Thạch Thành ta không người sao.

Diệp Bảo Lâm đứng dậy, trong ánh mắt bình thản nhiều ra vẻ sắc bén, nhìn hai trung niên nói:

- Cũng may vừa rồi không có phát sinh chuyện tình mà mọi người không hy vọng nhìn thấy, việc này coi như bỏ qua.

- Còn không có phát sinh chuyện tình mọi người đều không hy vọng nhìn thấy sao?

Trong lòng hai trung niên thầm mắng, thiếu quận chủ của bọn họ đã bị thương nặng như vậy, thầm nghĩ đây là mọi người muốn nhìn thấy sao.

Diệp Bảo Lâm nói xong, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt trở nên nhu hòa nói:

- Thiếu Phủ, bọn họ là khách, chúng ta thân là chủ nhân của Thạch Thành, nên rộng lượng một chút.

- Hết thảy nghe thành chủ.

Đỗ Thiếu Phủ cười, dù sao mục đích đã đạt tới, ném Tào Khải Thái cho trung niên cao kia.

Đỗ Thiếu Phủ cũng không muốn thật sự diệt Tào Khải Thái này, Tào Khải Thái là nhi tử của Lưu Vân quận quận chủ, nếu thật sự chết ở đây, hậu quả liền có thể nghĩ, Đỗ gia thật đúng là không thể trêu vào toàn bộ Lưu Vân quận, đến lúc đó cho dù có Vương Lân Yêu Hổ cũng không đủ.

Bất quá Đỗ Thiếu Phủ cũng không lo lắng quá mức, dù Tào gia hận mình, lần này cũng phải ngậm bồ hòn, dù sao còn có Diệp gia, nhưng cũng không thể để Đỗ gia gánh phiền toái quá lớn. Diệp gia luôn muốn kéo mình xuống nước, lúc này tự nhiên không thể không kéo Diệp gia a.

- Hi vọng còn có ngày gặp lại!

Tiếp nhận Tào Khải Thái, sắc mặt của trung niên cao khó coi đến cực điểm, liếc nhìn người chung quanh một cái, sau đó cả hai xoay người rời đi.

Vài người ở phía sau Tần gia lập tức đi ra, cũng không có để ý người Tần gia, cuối cùng biến mất khỏi quảng trường.

Tần Tiểu Lộ về tới đội hình Tần gia, nhìn giữa sân, ánh mắt có chút dại ra.

- Chúng ta thắng, Thiếu Phủ ca thắng!

Theo người Lưu Vân quận rời khỏi quảng trường, trong đội hình Đỗ gia, đám tiểu bối bộc phát ra tiếng gọi ầm ĩ.

- Thiếu Phủ ca thật giỏi!

- Đỗ gia chúng ta rốt cục thắng!

...

Một đám tiểu bối Đỗ gia kích động khó nhịn, nhiệt huyết sôi trào.

Cuối cùng không ít thiếu niên Đỗ gia trực tiếp vọt tới quảng trường, không phân trần nâng Đỗ Thiếu Phủ lên, ném tới giữa không trung.

- Chúng ta thắng.

Đỗ Hạo, Đỗ Hướng, Đỗ Duyên… cũng kích động nắm chặt hai đấm, giờ khắc này, đều vì Đỗ gia cao hứng, vừa rồi tư thái của Đỗ gia cực kỳ bá đạo, bọn họ nhìn cũng nhiệt huyết sôi trào, thân là một phần tử của Đỗ gia, giờ phút này cũng cảm thấy vinh quang kiêu ngạo.

- Oanh!

- Đỗ Thiếu Phủ thật giỏi.

- Hảo!

-...

Mọi người vây xem cũng bộc phát ra thanh âm trầm trồ khen ngợi, ủng hộ hết mình.

Thiếu niên áo tím kia, ở trong ngũ đại gia tộc tuổi trẻ đại tái, lần lượt lấy tư thái bá đạo nhất rung động mọi người.

Đặc biệt là trận chiến cuối cùng, phấn khích phản kích, làm người xem nhiệt huyết sôi trào, thật lâu không thể bình ổn.

Thanh âm ủng hộ hò hét như sấm vang vọng, còn có thiếu nữ lớn tiếng la lên tên Đỗ Thiếu Phủ, càng lớn mật một ít, thì trực tiếp bày tỏ tình yêu.

Đám thiếu niên trẻ tuổi cũng khâm phục, dùng tư thái bá đạo quét ngang hết thảy, không có nam tử nào không hướng tới.

- Đỗ gia, che dấu thực sâu a!

Trong các đại gia tộc, rất nhiều cường giả cảm thán, ai còn sẽ tin tưởng Đỗ Thiếu Phủ là ngốc tử, này tuyệt đối là Đỗ gia cố ý tạo ra đạn mù mê hoặc người khác.

Hoàng hôn, Đỗ gia một mảnh sôi trào, đèn đuốc sáng trưng, còn kém giăng đèn kết hoa.

Theo Đỗ Thiếu Phủ ở ngũ đại gia tộc tuổi trẻ đại tái bá đạo đoạt giải quán quân, lấy tu vi Tiên Thiên Bỉ Ngạn cảnh đánh bại Mạch Động Sơ Đăng cảnh, vượt qua đại cảnh giới đánh bại đối thủ, làm nhân tâm chấn động cỡ nào a!

Vô luận là đệ tử Đỗ gia lúc trước thích hay không thích Đỗ Thiếu Phủ, lúc này đều cao hứng, thân là một phần tử Đỗ gia, thân là đệ tử Đỗ gia, bọn họ đều rất tự hào.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️