Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 749: Thiêu nướng.

Chương Trước Chương Tiếp

- Nô bộc lớn mật, tiêu diệt ngươi!

Thiếu niên này hét lớn một tiếng, nói xong, cũng không nhịn được nữa, trực tiếp xuất thủ, nắm đấm bao quanh phù văn chói mắt, đánh về phía Đỗ Thiếu Phủ, khí tức đáng sợ.

- Ta cũng muốn đánh đã nghiền!

Thiếu niên khác hét lớn, không cam lòng lạc hậu, một bước bước ra, phất tay di động, trong lòng bàn tay phù văn cổ xưa dâng lên, muốn trước một bước trấn áp Đỗ Thiếu Phủ, giành lấy phong mang.

- Các ngươi tuy nhỏ, nhưng chọc ta tức giận, giáo huấn ngươi một chút vẫn có thể!

Hai mắt của Đỗ Thiếu Phủ híp lại, trực tiếp xuất thủ, đơn giản trực tiếp, một quyền đối kháng nắm tay của thiếu niên đầu tiên, thanh âm sấm rền truyền ra, phù văn bạo phát, không gian rung động.

- Đạp đạp...

Thân thể thiếu niên này lảo đảo lui về phía sau, trên nắm đấm đỏ bừng, tê dại, đau đớn chảy máu, hắn bị một quyền oanh phá nắm đấm.

Mà thời khắc này, Đỗ Thiếu Phủ ở trong điện quang hỏa thạch tiếp tục xuất thủ, thân thể dựa thế nhảy lên một cái, trực tiếp đối kháng thiếu niên thứ hai.

Một chưởng của thiếu niên kia rất mạnh, Vũ Vương Sơ Đăng cảnh, lúc này xuất thủ, khí thế giống như sơn nhạc, đủ để miểu sát đồng cấp.

Đỗ Thiếu Phủ vung chưởng, trong lòng bàn tay có thiểm điện kim sắc bạo phát, khí thế bá đạo ác liệt, cuối cùng ngạnh kháng chưởng ấn của đối phương.

Ầm!

Thanh âm trầm đục, ở dưới một chưởng này của Đỗ Thiếu Phủ, thiếu niên kia bị chấn bay, trong lòng bàn tay có tiên huyết tràn ra.

- Đều cút cho ta, hỏi rõ thì trở lại!

Đỗ Thiếu Phủ nhìn các thiếu niên ở chung quanh, khí thế ác liệt bá đạo.

Lúc này mấy thiếu niên kia nhìn Đỗ Thiếu Phủ đã bị chấn kinh rồi, căn bản không nghĩ đến sẽ phát sinh loại tình huống này.

- Có nô bộc tạo phản!

- Liên thủ tiêu diệt!

- Không thể bỏ qua!

Ngắn ngủn ngây dại, 10 thiếu niên hét lớn, thiếu niên thực lực mạnh nhất kia lao thẳng tới Đỗ Thiếu Phủ.

Trong sát na, phù văn tràn ngập không gian, ở bốn phía bộc phát ra, khí thế cực kỳ cường hãn.

Khí tức cực kỳ đáng sợ, chỉ một sát na, trực tiếp quét ngang về phía Đỗ Thiếu Phủ.

Ầm ầm...

Đồng thời, 10 thiếu niên này hầu như đều cùng lúc xuất thủ, từng cái phất tay kích thích phù văn huyền khí, trước sau xuất thủ, trực tiếp vây công Đỗ Thiếu Phủ .

- Phù Diêu Chấn Thiên Sí!

- Kinh Đào Hải Lãng Chưởng!

- Ba Động Quyền!

Lúc này Đỗ Thiếu Phủ nổi giận xuất kích, từng cỗ phù văn kim sắc bạo phát, trực tiếp ngăn cản công kích trở về, khí thế kinh người.

Những thiếu niên này cường hãn, nhân trung long phượng, Long cốt Phượng tư.

Nhưng Đỗ Thiếu Phủ không phải người thường, người không biết Đỗ Thiếu Phủ còn tốt, người biết hắn, lại có mấy cái dám trêu chọc.

- Phanh phanh phanh!

Thanh âm trầm đục bộc phát ra, mười mấy thiếu niên như lá khô bay xa.

- Thật đau a!

Từng thiếu niên khóc phun tiên huyết, kêu cha gọi mẹ.

- Cô!

Ô Thú xoay quanh giữa không trung thấy tình thế không ổn, lập tức vỗ cánh đến đây trợ giúp.

Ầm!

Toàn thân bạo phát phù văn, vỗ cánh dấy lên phong bạo, trên ba đầu phun ra quang trụ, trực tiếp càn quét về phía Đỗ Thiếu Phủ .

Mà thời điểm Ô Thú phun ra quang trụ, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ nháy mắt biến mất ở tại chỗ.

- Xùy!

Thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ hóa thành tàn ảnh quỷ dị khó lường, như theo gió bay lên, rơi vào trên lưng nó.

- Cô!

Ô Thú khiếp sợ rít gào, toàn thân phát sáng, phù văn chói mắt, lực lượng đáng sợ phun trào, muốn đánh văng Đỗ Thiếu Phủ ra.

- Thành thật một chút cho ta!

Đỗ Thiếu Phủ hét lớn một tiếng, kim quang bạo phát, như thái dương mọc lên ở phương đông, khí tức Đại Bằng Kim Sí trấn áp, để mắt Ô Thú lộ ra hoảng hốt.

- Cô cô cô!

Chỉ là Ô Thú này rất bất phàm, ba đầu dĩ nhiên có thể xoay chuyển 180 độ, ba đầu đồng thời rít gào, mở miệng phù văn bạo phát, lại muốn trực tiếp càn quét về phía Đỗ Thiếu Phủ.

- Đại Bằng Toái Độn Trảo!

Đỗ Thiếu Phủ hét lớn, trảo ấn có thể vặn vẹo không gian, ầm ầm rơi vào trên ba cái đầu.

- Xì xì xì!

Ở dưới Đại Bằng Toái Độn Trảo, bị Đỗ Thiếu Phủ vặn gảy cổ, ba cái đầu dời nhà.

- Cô cô cô...

Bị bẻ cổ, lúc này Ô Thú vẫn có thể rít gào.

Tiếng gầm gừ rung trời, khiến cho người tựa hồ muốn Linh Hồn xuất khiếu, chấn ngọn núi này nổ vang.

- Phần phật!

Không có đầu, lúc này hai cánh của Ô Thú vẫn còn đang vỗ, bạo phát phù văn, càn quét núi đá băng toái, đại thụ phập phồng, cảnh tượng khiến người ta sợ hãi.

- Phanh phanh!

Bất quá cũng chỉ là thời gian ngắn ngủi, thân thể khổng lồ quang mang ảm đạm, sau đó vô lực rơi xuống, mảng lớn tiên huyết vung vãi.

- Ai, đáng tiếc, phung phí của trời, đáng tiếc a!

Đỗ Thiếu Phủ nhìn thấy tiên huyết bắn mạnh ra mà đau lòng không ngớt, không khỏi thẻ lưỡi ra liếm liếm.

Ô Thú huyết, mùi vị tinh thuần mang ngọt, sau đó Đỗ Thiếu Phủ móc ra không ít chai chai lọ lọ trên người, vội vàng chứa tiên huyết.

Ở trong lòng Đỗ Thiếu Phủ, đây chính là huyết còn mạnh hơn Huyền Vân Xích Giao.

Ô Thú huyết, mình có thể dùng phạt cốt tẩy tủy, Đỗ gia cùng hậu bối Thạch Thành có thể dùng tẩy lễ trúc cơ, hoặc tôi luyện mình.

Đây chính là trọng bảo ngoại giới khó mà tìm kiếm, cũng không thể lãng phí như vậy.

Mười mấy thiếu niên lang bị đánh bay, không khỏi kêu cha gọi mẹ.

Mà lúc này nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ tay bẻ đầu, miệng uống máu, nhất thời sắc mặt chấn kinh, hai mắt đại biến, giật nảy cả mình.

- Hắn là Yêu thú, không phải người!

- Chạy a, mau thông tri cường giả trong tộc tới tiêu diệt yêu quái!

Từng thiếu niên hai mặt nhìn nhau, tuyệt đối là bị Đỗ Thiếu Phủ dọa sợ, vội vàng bay lên trời.

Lúc này từng thiếu niên chạy còn nhanh hơn thỏ, trong nháy mắt biến mất.

Lúc này Đỗ Thiếu Phủ hoàn toàn không để ý đến những thiếu niên kia, một lòng quan tâm tinh huyết của mình.

Thẳng đến giọt tinh huyết cuối cùng chảy hết, lúc này Đỗ Thiếu Phủ mới hài lòng.

- Thịt chắc cũng là trọng bảo, không thể lãng phí a.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhìn bốn phía, cũng không biết nơi này đến cùng là địa phương nào, chẳng biết tại sao lão giả cùng bà lão kia bỏ lại mình không để ý đến, sau đó nhìn thi thể Ô Thú, đầu lưỡi hơi liếm môi một cái.

Sau một lát, trên sơn phong, một lò nướng xuất hiện, tìm chút củi, xé một cái cánh, bắt đầu nướng thịt.

Không bao lâu, hương khí bốn phía, trên thịt nướng ứa ra dầu, thậm chí còn toát ra phù văn, năng lượng ba động, khiến nước dãi người ta muốn chảy xuống.

Đỗ Thiếu Phủ vẩy lên hương liệu, sau đó bắt đầu ăn.

- Sưu sưu...

Lúc này, giữa không trung xa xa, không ít thân ảnh bay tới.

Mấy chục đạo thân ảnh, bao quanh quang mang tinh thần, từng cỗ khí tức đáng sợ như thiên thân hàng lâm.

Khí tức ba động, để Đỗ Thiếu Phủ đang ngồi ở trên tảng đá ăn thịt nướng ngẩng đầu, ánh mắt thầm ba động.

- Phần phật...

Lần lượt từng đạo thân ảnh xuất hiện ở trên bầu trời, mấy chục ánh mắt chăm chú rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ.

Nhìn thi thể Ô Thú trên đất, trên giá nướng còn có một khúc cánh, trong lúc nhất thời, các ánh mắt trợn trừng.

- Tam thúc, chính là người này, hắn giết Ô Thú, còn đả thương chúng ta!

- Người này là Yêu thú không phải người, quá hung hãn!

Trong đám người, có mấy thiếu niên trước đây không lâu kêu cha gọi mẹ nói.

Lúc này từng thiếu niên ở sau người đại nhân bảo hộ, e ngại Đỗ Thiếu Phủ bớt đi không ít.

Trên mặt từng cái còn chưa hết tính trẻ con, ánh mắt vẫn còn sợ hãi.

- Cô...cô......

Bất quá lúc này không biết có phải bởi vì ngửi mùi thịt nướng kia hay không, 10 thiếu niên đều thầm nhìn chăm chú vào giá nướng, liếm đầu lưỡi, nuốt nước bọt, trong cổ họng kêu lên ùng ục.

Lúc này không ít ánh mắt người lớn cũng liếc qua giá nướng.

- Lớn mật!

Một trung niên mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ còn đang ăn thịt nướng, rốt cục nhịn không được quát to một tiếng.

Ầm ầm!

Tiếng gầm cuồn cuộn, tựa hồ như có âm bạo hóa hình, khí tức phô thiên cái địa càn quét đỉnh núi.

Đỉnh núi cát bay đá chạy, sơn phong run rẩy, chấn hồn phách người!

- Xuy lạp...

Nham thạch dưới mông Đỗ Thiếu Phủ xẹt qua nửa trượng.

Lúc này thần sắc của Đỗ Thiếu Phủ vẫn không sợ hãi, thậm chí ngay cả đầu cũng không giơ lên một cái, tiếp tục ăn thịt nướng của mình.

- Tiểu tử, ngươi muốn chết!

Trung niên kia nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ không để hắn ở trong mắt, nộ không thể nhịn, phất tay di động, thân ảnh lao thẳng tới Đỗ Thiếu Phủ.

- Xuy lạp...

Ngũ chỉ của trung niên hơi trương, bạo phát phù văn kinh người, trực tiếp chộp tới đầu của Đỗ Thiếu Phủ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)