Nhìn thấy nữ tử này tới, Đỗ Thiếu Phủ khẽ gật đầu cười nói:
- Ta mới vừa trở về, muốn đi Thạch Thành thăm người nhà.
- Không phải là bởi vì ngày hôm qua ta...
Đại công chúa Trình Thắng Nam cau mày, hai mắt hơi ảm đạm.
- Không phải, ta vốn chỉ là một Vương gia nhàn tản, ngươi nên hiểu ta, sau khi trở về, thay ta vấn an phụ hoàng ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ cười nói.
- Vậy được rồi, sau khi xong việc, ta sẽ đi tìm ngươi.
Đại công chúa Trình Thắng Nam nói với Đỗ Thiếu Phủ, trong mắt mang theo ý xin lỗi.
- Thần Dũng Vương, ngươi thực không đi Đế Đô sao?
Thanh âm sang sảng truyền đến, Trấn Nam Vương Âu Dương Kỳ, Trấn Đông Vương Tương Trấn Quốc… và không ít Vũ Hầu Đế Quốc, nghe nói Thần Dũng Vương không tính đi Đế Đô Long Thành, vội vàng đến đây ân cần thăm hỏi.
Hôm qua Thần Dũng Vương trở về cứu quốc, dẫn dắt vô số cường giả xuất thủ, một màn thần dũng vô song kia, lạc ấn vào lòng của mọi người thật sâu.
Đoạn thời gian này, Thiên Hạ Hội cùng Thiên Thú Điện trong tay Thần Dũng Vương vì nước chiến đấu hăng hái, anh dũng giết địch, cũng để cho hết thảy Vương Hầu kính sợ.
Đỗ Thiếu Phủ cùng vô số Vương Hầu hàn huyên cáo từ, những Vương Hầu này vì nước chiến đấu hăng hái, nên tôn kính.
- Hống...
Một lát sau, có Vương Hầu quay về Đế Đô, tham gia cả nước đại khánh.
Nhưng có Vương Hầu lưu hạ, cường giả của tam đại Đế Quốc cơ hồ bị triệt để tiêu diệt sạch sẽ, kế tiếp còn phải thu phục hết thảy đại thành luân hãm, nhân cơ hội quét ngang tam đại Đế Quốc, còn cần cường giả tọa trấn.
Hết thảy đại quân của Thạch Long Đế Quốc đều rõ ràng, cường giả của tam đại Đế Quốc bị tiêu diệt sạch sẽ, hiện tại tam đại Đế Quốc căn bản không còn là đối thủ của Thạch Long Đế Quốc, sẽ không có bao nhiêu lực đối kháng.
Đối với Thạch Long Đế Quốc mà nói, hiện tại muốn quét ngang tam đại Đế Quốc kia, sẽ không có bao nhiêu áp lực, chỉ là cần thời gian mà thôi.
Nhìn Kim Sư Phượng Liễn bôn tẩu giữa không trung, con mắt của Đỗ Thiếu Phủ máy động, chẳng biết tại sao, trong lòng có chút sầu não không rõ, đó là một loại cảm giác nói không được.
- Thạch Thành có gì ăn ngon chơi vui không?
Âu Dương Sảng chắn ở trước người Đỗ Thiếu Phủ, thân thể mê hoặc cao ngất, mùi thơm thoang thoảng hợp lòng người, mắt to đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
Đỗ Thiếu Phủ hoàn hồn, mỉm cười nói:
- Đương nhiên là có, đến lúc đó ta nướng thịt cho ngươi ăn.
- Tam đệ, hiện tại Thiên Hạ Hội cùng Thiên Thú Điện chúng ta nên như thế nào?
Đỗ Vân Long nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi, không biết là nên tiếp tục giúp Thạch Long Đế Quốc thu phục đất mất, quét ngang tam quốc, hay trở về trong Hắc Ám Sâm Lâm, nghỉ ngơi lấy lại sức.
Đỗ Thiếu Phủ quay đầu lại, nhìn Nhị ca Đỗ Vân Long nói:
- Thiên Hạ Hội cùng hết thảy Yêu thú đệ tử của Thiên Thú Điện, đều trở về Hắc Ám Sâm Lâm nghỉ ngơi hồi phục, lúc này ta mang về một chút tài nguyên, đã để ở Loạn Yêu Thành, đến lúc đó phiền phức Nhị ca an bài cho mọi người một chút.
- Được.
Đỗ Vân Long gật đầu, không có ở sự tình này nói thêm cái gì, sau đó nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Tam đệ ngươi trở về gia tộc xem một chút cũng tốt, Đại bá cùng cha ta, còn có đại thẩm trong tộc, thường xuyên nhắc tới ngươi, đều chờ ngươi trở về.
- Nếu không, ngươi và Đại tỷ theo ta trở về một chuyến đi.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Nhị ca Đỗ Vân Long nói.
- Ngươi và Đại tỷ trở về đi, dù sao Hắc Ám Sâm Lâm cách Thạch Thành không xa, ta có thể thường xuyên trở về, hiện tại Thiên Hạ Minh có rất nhiều chuyện, còn phải mang Thiên Thú Điện cùng đệ tử Thiên Hạ Hội trở về nghỉ ngơi, ta phải tự mình an bài.
Đỗ Vân Long nhìn Đỗ Thiếu Phủ cười nói, đoạn thời gian này, chuyện tình của cả Thiên Hạ Minh đều là hắn chỉ đạo, đặc biệt là chuyện tình Thiên Hạ Hội, hắn cũng phải tự mình giải quyết.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, Thiên Hạ Minh giao cho Nhị ca, cực kỳ yên tâm.
Đỗ Vân Long càng ngày càng thông thạo, hiện tại đã đủ để làm cả Thiên Hạ Minh tín phục.
- Ngân Điêu, ta trở về trước, ngươi giúp ta một chuyện.
Đột nhiên, Đỗ Thiếu Phủ phất tay, nhìn Ngân Dực Ma Điêu nói.
- Điện chủ phân phó.
Ngân Dực Ma Điêu gật đầu, khuôn mặt tuấn tú phi phàm, khóe miệng nhẹ câu, con mắt thâm thúy lộ ra bá đạo cùng tà dị, khí chất cao quý, cả người phát ra một loại vương khí uy chấn thiên hạ.
- Cho ta một chút máu của ngươi, còn có hết thảy Yêu thú Thú Hầu cảnh trở lên trong Thiên Thú Điện, ta đều muốn, không cần quá nhiều, bất quá cũng đừng quá ít.
Đỗ Thiếu Phủ nói với Ngân Dực Ma Điêu.
Ngân Dực Ma Điêu sững sờ, sau đó gật đầu nói:
- Không thành vấn đề, cho ta một canh giờ, ta sẽ làm tốt.
Nói xong, Ngân Dực Ma Điêu liền rời đi.
Nhìn Ngân Dực Ma Điêu xoay người rời đi, Đỗ Thiếu Phủ nhìn Nhị ca Đỗ Vân Long nói:
- Nhị ca, thông tri hết thảy Đường chủ cùng Hộ pháp, Trưởng lão, thống lĩnh thống soái của Thiên Thú Điện, lát nữa đến Thiên Điện chờ ta, ta có lời muốn nói.
- Được.
Đỗ Vân Long gật đầu.
- Thần thần bí bí.
Âu Dương Sảng nghe vậy, ánh mắt trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái.
- Đến lúc đó ngươi cũng đi đi.
Đỗ Thiếu Phủ nói với Âu Dương Sảng.
- Này còn tạm được.
Âu Dương Sảng nhất thời nổi lên nụ cười đắc ý.
Một canh giờ sau, trong Thiên Điện, Trưởng lão, Hộ Pháp, Đường chủ của Thiên Hạ Hội, thống lĩnh của Thiên Thú Điện, cùng Ngân Điêu, Xích Báo, Phách Ngao… đều ở trong đó.
Ngoài ra còn có Tam sư huynh Vạn Lý, Kim Điêu Vương, Tuyệt Kiếm Vương...
Ngân Điêu thu không ít bình ngọc tinh huyết Yêu thú giao cho Đỗ Thiếu Phủ, số lượng không ít, để Đỗ Thiếu Phủ cũng hoảng sợ.
Sau đó, Đỗ Thiếu Phủ ở trong ánh mắt chấn kinh của mọi người, móc ra một đống lớn Đạo Khí.
Không sai, toàn bộ đều là Đạo Khí, không ít Đạo Khí trôi nổi ở trong Thiên Điện.
Hào quang lan tràn chói mắt, sóng năng lượng làm người ta kinh ngạc run rẩy, đều là Đạo Khí hạ phẩm.
- Đạo Khí, đây đều là Đạo Khí!
- Ông trời của ta, nhiều Đạo Khí như vậy, làm ta sợ muốn chết!
- Hội trưởng đây là từ nơi nào phát tài trở lại a!
Nhìn thấy tình cảnh này, Tuyệt Kiếm Vương, Kim Điêu Vương, Ưng Vương La Đao, Đỗ Vân Long, Hoa Phồn Không, Phách Ngao… đều run rẩy kinh hô.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn mọi người nói:
- Hết thảy Đường chủ Trưởng lão cùng thống soái, đều có thể chọn một món Đạo Khí, tự chọn đi.
- Từ chọn một món?
Mọi người ngây dại nghi hoặc, từng ánh mắt nhất thời nhìn về phía Đỗ Thiếu Phủ.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu nói:
- Mỗi người chọn một món thích hợp mình, muốn được Đạo Khí nhận thức, cái này cũng cần cơ duyên của các ngươi.
- Đa tạ Hội trưởng.
- Đa tạ Điện chủ.
Hoa Phồn Không, Tào Úc… cuồng hỉ cảm tạ, từng cái ngồi xếp bằng, tâm thần bắt đầu lan tràn ra, câu thông Đạo Khí.
Chỉ có Đạo Khí nhận thức, mới có thể thuận lợi đạt được Đạo Khí.
Nhìn đám người Tào Úc đã câu thông Đạo Khí, Kim Điêu Vương, Đan Vu Tu, Viêm Lý Vương… đều không ngừng hâm mộ.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn đám người Đan Vu Tu nói:
- Các ngươi tham dự đi.
- Đa tạ Tam thiếu gia.
Nghe vậy, đám người Đan Vu Tu, Kim Điêu Vương kích động nói, sau đó vội vã ngồi xếp bằng, bắt đầu nếm thử câu thông Đạo Khí.
- Ưng Vương, Đại tỷ, Nhị ca, Thương Báo, Phách Ngao, Kim Điêu Vương, Tuyệt Kiếm Vương, Viêm Lý Vương, Thạch Quy Vương, Huyền Giao Vương, các ngươi cũng nếm thử câu thông cái này đi.
Thời điểm Kim Điêu Vương, cùng Thương Báo, Tuyệt Kiếm Vương, Phách Ngao… muốn nếm thử câu thông Đạo Khí, Đỗ Thiếu Phủ gọi mọi người lại.
Sau đó phất tay, lại là mười mấy món Đạo Khí từ trong tay Đỗ Thiếu Phủ lướt ra, hào quang kích xạ, sóng năng lượng không dứt.
Đây cũng là Đạo Khí, tổng cộng có 14 món.
Nhưng bất luận một Đạo Khí nào, khí tức đều vô cùng kinh khủng.
So với vừa rồi Đỗ Thiếu Phủ lấy ra, tầng thứ rõ ràng cao hơn một cấp.
Những thứ này đều là Đạo Khí trung phẩm, ở Cổ Thiên Tông cùng Tông chủ sư huynh Tư Mã Đạp Tinh giao dịch, Đỗ Thiếu Phủ chỉ chiếm được năm Đạo Khí trung phẩm mà thôi.
Còn dư lại chín Đạo Khí trung phẩm, không có ai biết, chính đoạn thời gian này Đỗ Thiếu Phủ từ các nơi cướp đoạt đến, vẫn giấu ở trên người.
- Trời ạ!
- Đây là muốn phát a!
Nhìn Đỗ Thiếu Phủ lần nữa lấy ra Đạo Khí trung phẩm, đám người Đỗ Vân Long, Đỗ Tiểu Mạn, Ưng Vương La Đao, Tuyệt Kiếm Vương, Tuyệt Kiếm Vương, Huyền Giao Vương hít vào khí lạnh, sau đó từng cái mừng như điên.
Mọi người không còn cách nào bình tĩnh, không chút khách khí bắt đầu ngồi xếp bằng, muốn câu thông Đạo Khí trung phẩm mình muốn.
Ngay cả Đỗ Tiểu Mạn cùng Âu Dương Sảng, Ưng Vương La Đao cũng không ngoại lệ, không có bất kỳ khách khí.
Chỉ Đỗ Vân Long không có ý xuất thủ, nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Tam đệ, ta có Thiên Sát, cực kỳ tiện tay, liền không cần, lưu cho những người khác, lớn mạnh thế lực Thiên Hạ Hội ta!
- Ân.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, sau đó nhìn ngoại trừ Nhị ca cùng Tam sư huynh, chỉ có Ngân Điêu là không xuất thủ, hỏi:
- Ngân Điêu, ngươi không cần Đạo Khí sao?
Thân là Yêu thú, cũng cần dùng Linh Khí Đạo Khí nha.
Đồn đãi trên đời này, có Yêu thú đứng đầu, tay cầm Thần Binh, đặt chân ở giữa thiên địa, tung hoành ngang dọc bốn phương, không ai có thể ngăn cản.
- Đạo Khí trung phẩm, uy năng kinh người.
Ngân Dực Ma Điêu nhìn những Đạo Khí kia, ánh mắt có chút nóng bỏng, sau đó bất đắc dĩ lắc đầu nói:
- Đạo Khí tuy tốt, nhưng mà ta xem qua, thật không có thích hợp ta.
- Rất kén chọn nha, như vậy đi, nếu ngươi có cơ duyên, vật này liền đưa cho ngươi.