Ở dưới mọi người quan sát, đường đường Cự Hùng Vương, Vương giả thứ nhất của Thiên Hồ Đế Quốc, ở trong tay Thần Dũng Vương, bị bá đạo tiêu diệt, chấn động cả chiến trường!
Mọi người sợ hãi, Thần Dũng Vương trở về, không phụ sự mong đợi của mọi người, trước sau như một bá đạo vô biên, hung hãn tuyệt thế!
- Gia gia nói không sai, hắn, tuyệt đối không phải vật trong ao, thời khắc này đã bay lên rồi!
Trong chiến trường, đôi mắt đẹp của Tạ Phỉ rơi vào trên người thanh niên áo tím, đôi mắt đẹp rung động hiện lên chút gợn sóng.
- Đây là lão tam của Đỗ gia ta!
Đỗ Tiểu Mạn, Đỗ Vân Long giết địch, thời khắc này ánh mắt cũng run rẩy.
- Thật cường hãn! !
Huyền Giao Vương, Tuyệt Kiếm Vương, Kim Điêu Vương, Viêm Lý Vương, Thạch Quy Vương, Đan Vu Tu, Trang Bình Dương… cũng nhìn thanh niên áo tím thì thào nói.
Giờ khắc này, trong lòng bọn họ cũng hiện lên ba động, tựa hồ theo thanh niên áo tím kia là phúc không phải họa.
- Bạch bạch bạch...
Trên bầu trời, có một bóng người bị đẩy lui.
Đó là một lão giả thể hình đồ sộ, qua tuổi cửu tuần, khuôn mặt gầy nhom, nếp nhăn đầy mặt, nhưng ánh mắt lóe ra tinh mang, thâm thúy âm trầm.
- Phốc xuy...
Thân thể lão giả bị đẩy lui, trong miệng cũng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, ánh mắt chấn kinh.
Giữa không trung, Vạn Lý đứng bất động, chắp tay sau lưng, xem ra vừa rồi xuất thủ, tựa hồ chỉ dùng một tay mà thôi.
- Tiểu sư đệ, ngươi không sao chứ!
Trong tiếng hoan hô điếc tai nhức óc, Vạn Lý đã đến bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ, cảm giác Đỗ Thiếu Phủ không có đại sự, lúc này mới yên tâm.
- Tam sư huynh, ta không sao.
Đỗ Thiếu Phủ lắc đầu, ném một viên Huyền Nguyên Đan vào trong miệng.
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhìn về vừa lão giả rồi bị Vạn Lý đẩy lui.
Từ trên người lão giả kia lan tràn ra khí tức, làm cho sắc mặt của Đỗ Thiếu Phủ hơi ngưng trọng.
- Vũ Hoàng Huyền Diệu cảnh, thực lực không yếu.
Vạn Lý theo ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ, lần thứ hai nhìn về phía lão giả vừa rồi bị mình đẩy lui kia, chỉ là không có quá mức để ở trong lòng.
- Không nghĩ tới Thạch Long Đế Quốc còn có Vũ Hoàng cảnh!
Ánh mắt lão giả âm trầm nhìn Vạn Lý cùng Đỗ Thiếu Phủ, sắc mặt rất khó coi.
- Sưu sưu!
Theo lời của lão giả này hạ xuống, trong không gian, hai đạo lưu quang lần thứ hai lướt tới, nhanh như tia chớp, nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh lão giả kia.
Hào quang thu liễm, hiển lộ ra hai bóng người, đều khoảng 70 - 80 tuổi, khí tức không kém lão giả thứ nhất bao nhiêu.
- Lại là hai Vũ Hoàng cảnh!
Theo hai lão giả kia xuất hiện, Đỗ Thiếu Phủ cau mày, ánh mắt lần thứ hai hơi ngưng trọng.
Từ trên người ba lão giả kia, Đỗ Thiếu Phủ cảm thấy được khí tức đặc thù.
Khí tức kia cực kỳ quái dị cùng huyền diệu, không phải trên người Võ giả có thể có.
- Bái kiến Lão Hoàng!
Thời điểm Đỗ Thiếu Phủ suy nghĩ, trong vòng chiến, Thiên Hồ Đế Quốc, Kim Thần Đế Quốc, Chính Hoằng Đế Quốc, có Vương giả cung kính nói.
- Chẳng lẽ là Lão Hoàng của tam đại Đế Quốc!
Chân mày của Đỗ Thiếu Phủ nhảy lên, từ trên người ba lão giả kia lan tràn ra khí tức, chắc cũng là một loại Hoàng Cung Long Khí không thể nghi ngờ.
Nhưng Vạn Lý nhìn ba lão giả kia, ánh mắt không có bao nhiêu thần sắc.
- Đó là...
Theo ba lão giả xuất hiện ở giữa không trung, khí tức vô hình lan tràn, tiếng reo hò sôi trào tựa hồ cảm thấy cái gì, từ từ yên tĩnh lại.
Trấn Bắc Vương, Trấn Nam Vương, Trấn Đông Vương, Huyền Giao Vương, Ngân Dực Ma Điêu… lúc này cảm giác được ba lão giả xuất hiện kia, ánh mắt cũng chấn động.
Hai lão giả đến sau nhìn Vạn Lý cùng Đỗ Thiếu Phủ, đều âm thầm biến hóa.
Sau đó một lão giả mặc áo vàng nhìn trời cao, thanh âm không lớn, nhưng vang vọng không gian nói:
- Trình Phạm Thị, ngươi cũng nên đi ra đi!
- Lão Quân Hoàng cũng tới sao?
Theo lời của lão giả kia hạ xuống, Thạch Long Đế Quốc Trấn Bắc Vương, Trấn Nam Vương, Trấn Đông Vương… đều chấn động.
- Công Kiên Nghiệp, Vũ Văn Thanh, Cơ Quang Gia Đức, các ngươi lại chưa chết, còn muốn liên thủ tới tìm lão đầu tử ta sao!
Thanh âm nhàn nhạt truyền ra, phương hướng Khai Minh Thành, trong viễn không xa xa, có một bóng người từ từ đi tới.
Thân ảnh kia bao phủ quang mang kim sắc, trong vô hình tự có uy áp hàng lâm.
Thân ảnh trực tiếp xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ, trong quang mang kim sắc, một cỗ khí tức cường đại lan tràn...
Khí tức kia, so với ba lão giả thì nồng nặc hơn không ít, cũng ngưng thực hơn không ít, làm cho Đỗ Thiếu Phủ cảm giác khí thế bàng bạc đè ép đến, như có Cự Long hàng lâm.
Đây là một lão giả khoảng 80 tuổi, trong mái tóc dài màu đen sõa vai, có vài sợi màu vàng kim rất đáng chú ý, hai mắt thâm thúy, ba quang nhộn nhạo, như đại hải bao la.
- Bái kiến Lão Quân Hoàng!
Nhìn lão giả này xuất hiện, Trấn Bắc Vương, Trấn Nam Vương, Trấn Đông Vương… đều hành lễ, bốn phía tiếng gầm vang vọng không dứt.
- Lão Quân Hoàng của Thạch Long Đế Quốc.
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ rơi vào trên người lão giả này, ánh mắt ngoài ý muốn, không nghĩ tới Lão Quân Hoàng của Thạch Long Đế Quốc vẫn còn sống.
- Tiểu tử, khá lắm!
Lão Quân Hoàng phất tay, nhìn Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, trong mắt thâm thúy lộ ra vẻ tán thưởng.
- Trình Phạm Thị, hôm nay hết thảy, do chúng ta giải quyết đi.
Một lão giả có chút thấp bé, nhìn Thạch Long Đế Quốc Trình Phạm Thị nói.
- Cơ Quang Gia Đức, các ngươi tựa hồ cũng không có quá nhiều phần thắng a?
Trình Phạm Thị xoay người, mắt nhìn lão giả nói chuyện kia, đứng chắp tay, mắt sáng như đuốc.
- Thử qua thì biết rồi, ngươi cho rằng không có nắm chắc, chúng ta sẽ đến đây sao!
Lão giả bị Vạn Lý đẩy lui kia quát, trong nháy mắt từ trong cơ thể có một cỗ khí thế cường hãn phun trào, trong hai mắt tinh mang như Hung Thú, phù văn lướt động, như có từng con từng con Hung Thú đang ngưng tụ, khí tức cực kỳ đáng sợ.
- Oanh...
Sau đó trong tay lão giả này, có một thanh chiến đao xuất hiện.
Trên chiến đao lóe ra phù văn, khí tức cường hãn khiếp người, cơ hồ là muốn tràn ngập hư không.
- Đạo Khí thượng phẩm đỉnh phong!
Đỗ Thiếu Phủ khiếp sợ, uy năng trên chiến đao kia, so với Phù Diêu Chấn Thiên Phiến trên người mình còn hơi cao hơn, thậm chí tuyệt đối sẽ không dưới Phách Ảnh.
Trên chiến đao lan tràn ra khí tức cổ lão, so với Phách Ảnh thì hơn một phần nội tình tích lũy.
Đó là một Đạo Khí thượng phẩm đỉnh phong, nhưng Đạo Khí này cơ hồ là muốn vượt ra khỏi tầng thứ Đạo Khí, khí tức thật đáng sợ, làm người ta kinh ngạc run rẩy.
Thời khắc này, cảm giác chiến đao trong tay lão giả kia, trên mặt Trình Phạm Thị nhất thời ngưng trọng.
- Trình Phạm Thị, ngươi nghĩ, hiện tại chúng ta còn có phần thắng không!
Lão giả nhìn Trình Phạm Thị, tuy thanh âm bằng phẳng, nhưng khiến người ta vừa nghe liền biết, giờ phút này chiến đao nơi tay, hắn đã cực kỳ tự tin.
- Hống!
Bỗng dưng, thời điểm lão giả nói xong, xa xa gió nổi mây phun, đột nhiên truyền đến từng tiếng Sư Hống kinh người.
- Hống hống!
Tiếng gầm cuồn cuộn, Sư Hống kích đãng, vang vọng cả thiên địa!
Ánh mắt mọi người nhìn qua, có vệt sáng xuất hiện ở trên đường chân trời, trong lúc mơ hồ có khí tức kinh người hiện lên.
- Hống hống...
Hào quang càng ngày càng gần, lướt không mà đến, tốc độ nhanh như thiểm điện, Sư Hống rít gào càng kinh người.
Chỉ một sát na, quang mang chói mắt đã xuất hiện ở rất gần, trên mặt không ít người bỗng nhiên khiếp sợ.
Hàng trăm ngàn cặp mắt đổ dồn vào, chỉ thấy lúc này trên bầu trời, một quái vật ước chừng trên mười mấy trượng xuất hiện.
Quái vật lớn kia từ xa nhìn lại, tựa như bốn toà sơn phong hoành không!
Cự ly càng ngày càng gần, lúc này mọi người mới nhìn rõ ràng, biết được đó là bốn Hùng Sư to lớn.
Hùng Sư có ba cái đầu, cái ở giữa lớn nhất, sáu mắt như đèn lồng, lân phiến che đậy, như kim loại đúc thành, phù văn hiển lộ quang mang.
Bốn Hùng Sư đặt chân ở giữa không trung, kích lên khí lãng giống như sóng lớn cuồn cuộn, từng cỗ gợn sóng kích tán, khiến huyền khí trong cơ thể người ta muốn đình trệ.
- Trời ạ...
Thời khắc này càng làm cho người khiếp sợ, là bốn Hùng Sư song song mà đứng, rất là thuần phục.
Mà ở trung tâm bốn Hùng Sư, dĩ nhiên lôi kéo một chiếc Phượng liễn.
Trên Phượng liễn, phù văn ba động lan tràn, khí tức lan tràn như vật sống, khủng bố kinh người.
- Tam Đầu Hoàng Kim Sư, trên Thiên Thú Bảng bài danh không thấp, tu vi Thú Vương cảnh viên mãn đỉnh phong!
Đỗ Thiếu Phủ nhìn bốn Tam Đầu Hoàng Kim Sư kia, ánh mắt cũng hơi run lên.
Tam Đầu Hoàng Kim Sư, bài danh trên Thiên Thú Bảng tuyệt đối sẽ không thua Huyền Vân Xích Giao, còn là bốn con Thú Vương cảnh viên mãn đỉnh phong, vậy thì càng khó được.
Có thể lấy ra bốn Thú Vương cảnh viên mãn đỉnh phong như vậy kéo xe, chỉ sợ thế lực sau lưng sẽ không tầm thường.
- Kim Sư Phượng Liễn, người Đại Luân Giáo!