Chỉ một sát na, toàn thân Đỗ Thiếu Phủ lưu động kim quang, như lộ ra rất nhiều ảo diệu, dắt dẫn sóng năng lượng kịch liệt, nhất thời từ vùng thế giới này nhộn nhạo khuếch tán.
- Phần phật...
Năng lượng trong thiên địa, thời khắc này tựa như bị một loại dắt dẫn nào đó, bắt đầu điên cuồng tụ về phía Đỗ Thiếu Phủ, vô cùng kịch liệt đáng sợ.
Vùng thế giới này lan tràn sóng năng lượng không ngớt, một cỗ khí tức bá đạo vô biên bắt đầu từ trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ thẩm thấu ra, liên tục không ngừng, quang mang kim sắc phóng xạ bầu trời.
- Oanh...
Trong sát na này, quanh người Đỗ Thiếu Phủ nở rộ kim quang, như có thái dương muốn bay lên, gió nổi mây phun, quang mang rạng rỡ, giống như biển mây đang dập dờn.
Vô số ánh mắt như cảm thấy cái gì, nhao nhao ngẩng đầu nhìn qua.
Nơi đó có kim quang phóng lên trời, kèm theo khí tức bá đạo hàng lâm, khiến Mạch Hồn trong cơ thể người ta đều thân bất do kỷ run rẩy.
Kim quang bắn ra, chiếu rọi thiên địa, kim quang vạn trượng, quang huy kim sắc hừng hực tán phát.
Cùng lúc đó, hai cánh màu vàng ở sau lưng Đỗ Thiếu Phủ từ từ thu liễm, thay vào đó là một đôi cánh kim sắc khác.
Hai cánh này không phải phù văn hư ảo, mà là chân thật như vậy.
Hai cánh khuếch trương ở sau lưng Đỗ Thiếu Phủ, linh vũ bao trùm.
Trong nháy mắt, hai cánh này tỏa ra kim quang vạn trượng, như hồng lưu treo giữa thiên địa, chở đầy khí tức bá đạo vô biên.
- Đó là...
Giờ khắc này, cả chiến trường đều run rẩy, vô số ánh mắt sợ mất mật.
Bầu trời xa xa, thời khắc này cũng có rất nhiều khí tức mịt mờ lặng yên không một tiếng động lan tới theo dõi.
- Gào gừ...
Thanh âm rít gào vang vọng, vô số Yêu thú cùng Yêu thú Mạch Hồn vào thời khắc này, không khỏi sợ hãi phủ phục.
Từ trong hai cánh kim sắc lan tràn ra khí tức, đối với Yêu thú cùng Yêu thú Mạch Hồn mà nói, đó là khí tức của Chí Tôn Vương Giả không thể chống đỡ!
Chúng nó chỉ có phủ phục, không cách nào đối kháng!
- Không tốt...
Giờ khắc này, Cự Hùng Vương tựa hồ cảm thấy cái gì, trong hai con ngươi của Lôi Bạo Thiên Cương Hùng, phun ra vẻ sợ hãi chấn kinh.
- Vũ Vương cảnh viên mãn đỉnh phong, cũng tiêu diệt!
Thanh âm bá đạo từ trong miệng Đỗ Thiếu Phủ phun ra, hồng lưu kim sắc quanh thân giữa thiên địa, lóe ra phù văn, quang huy hừng hực tán phát, sau đó một hư ảnh Kim Sí Đại Bàng khổng lồ vỗ cánh xoay quanh.
- Phần phật...
Hư ảnh Kim Sí Đại Bàng Điểu xòe hai cánh, hung uy che đậy lan tràn, khiến cho người run sợ!
- Uy áp thật mạnh!
Cả chiến trường khiếp sợ, thời khắc này mọi người run rẩy, dòng máu khắp người vô cớ sôi trào.
Trên người hư ảnh Kim Sí Đại Bàng Điểu khổng lồ kia lan tràn ra uy áp, làm cho hết thảy người thực lực không đủ muốn nằm rạp trên mặt đất.
- Kỷ...
Kim Sí Đại Bàng Điểu hí dài, thanh âm xuyên kim phá thạch, cả chiến trường cùng Khai Minh Thành khổng lồ run rẩy!
Uy áp đáng sợ kia, quá mức cường đại rồi!
- Uy năng của Kim Sí Đại Bàng, hắn rốt cuộc là người hay Yêu thú!
- ...
Từng Vũ Vương cảnh, lúc này không khỏi động dung, khí tức của hư ảnh Kim Sí Đại Bàng Điểu kia quá mức ác liệt!
Mạch Hồn Lôi Bạo Thiên Cương Hùng run rẩy, hai mắt hoảng hốt rút lui.
Ở dưới uy áp vô cùng vô tận kia, Mạch Hồn Lôi Bạo Thiên Cương Hùng trời sinh bị áp chế, vô lực đối kháng.
Đối với Cự Hùng Vương mà nói, lúc này tu vi của đối phương rõ ràng chỉ có Vũ Vương Huyền Diệu cảnh, nhưng biểu hiện ra thực lực, lại không ở dưới hắn.
Đặc biệt là hai cánh kim sắc đáng sợ kia, đây tuyệt đối là Đại Bằng Kim Sí chân chính, hắn căn bản khó mà đối kháng.
Mà lúc này Cự Hùng Vương làm sao sẽ biết, hai cánh sau lưng Đỗ Thiếu Phủ là Đại Bằng Kim Sí chân chính.
- Bằng Lâm cửu thiên, trấn áp!
Đỗ Thiếu Phủ lấy Đại Bằng Kim Sí chân chính thúc giục Bằng Lâm cửu thiên, giờ khắc này, hai cánh đại khai đại hợp, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác mình chính là Kim Sí Đại Bàng, dung nhập huyết mạch, thâm nhập vào Linh Hồn, theo gió mà lên, vỗ cánh trời cao.
Kim mang bạo phát, Đại Bằng Kim Sí trực tiếp càn quét trấn áp Mạch Hồn Lôi Bạo Thiên Cương Hùng.
Trên không trung, Kim Sí Đại Bàng Điểu khổng lồ muốn phóng lên trời, ngạo thị thế gian, trấn áp thương sinh!
Ầm ầm!
Giờ khắc này, kim quang vạn trượng, bình nguyên bao la đất rung núi chuyển, mặt đất Khai Minh Thành liên tiếp rạn nứt.
Uy năng đáng sợ kia, như đưa tới thiên địa rung chuyển, chấn tâm phách người!
Ở dưới vô số ánh mắt nhìn soi mói, chỉ thấy trên Mạch Hồn Lôi Bạo Thiên Cương Hùng, lôi điện bị phá hủy, sau đó bị trấn áp hóa thành mảnh vụn.
Trên hồng lưu, hư ảnh Kim Sí Đại Bàng Điểu to lớn kia, thời khắc này từ từ tiêu tán không thấy.
- Phốc xuy...
Thân thể Cự Hùng Vương hiển lộ ra, mở miệng phun huyết vụ, sắc mặt trắng bệch như tro, hai mắt sợ hãi, thân ảnh lập tức rút lui đào tẩu.
- Diệt!
Một thân ảnh kim sắc lặng yên xuất hiện ở phía sau Cự Hùng Vương.
Sau lưng thân ảnh kia có một đôi cánh màu vàng mở rộng, như Đại Bàng vỗ cánh, toàn thân phóng thích uy áp bá đạo, phảng phất như muốn bay lên, bay lượn thương khung, có một loại khí tức Chí Tôn đang tràn ngập, đè ép thiên địa!
Lúc này, trong hai mắt Đỗ Thiếu Phủ phóng xạ kim quang, như hai thái dương chiếu rọi trời cao, cúi nhìn thế gian đại địa...
- Đại Bằng Toái Độn Trảo!
Một đạo trảo ấn ác liệt trút xuống, như Đại Bàng chi trảo chân chính, muốn bắt phá thương khung, phù văn kim sắc lóe ra, một cổ khí tức cường đại phách tuyệt lan tràn...
Trảo ấn lướt ra, khí tức đáng sợ làm cho không gian nổ vang, sóng năng lượng bá đạo như đại dương mênh mông phập phồng, như kim hồng hoành không, sau đó ở trong phù văn kích đãng, trực tiếp rơi vào trên người Cự Hùng Vương.
Khí tức đáng sợ trấn áp, thời khắc này Cự Hùng Vương vô lực bỏ chạy, không thể chống đỡ!
- Dừng tay, dừng tay cho ta!
Tiếng rống như kinh lôi vang vọng, một đạo lưu quang từ nơi xa lướt tới, như lôi đình lao về phía Đỗ Thiếu Phủ, kèm theo một cỗ khí tức đáng sợ hàng lâm.
- Rốt cục đi ra sao, đáng tiếc, thực lực của ngươi còn ngăn cản không được, cút cho ta!
Cùng lúc đó, thanh âm của Vạn Lý vang vọng.
Sau đó mọi người nhìn thấy, một đạo lưu quang phóng lên trời, trực tiếp lướt về phía thân ảnh mới xuất hiện kia.
Tốc độ quá nhanh, hai đạo thân ảnh kia nháy mắt đối kháng, sau đó thanh âm trầm đục truyền ra.
Ầm!
Cả Khai Minh Thành ầm ầm run động.
- Thật đáng sợ!
Khí tức đáng sợ kia lan tràn ra, làm cho hết thảy Vũ Vương cảnh ở đây run rẩy.
- Vũ Hoàng cảnh...
Cảm thụ được khí tức đáng sợ này, tất cả cường giả đáy lòng phát lạnh.
Cùng lúc đó, trong Đại Bằng Kim Sí, thân thể của Cự Hùng Vương bị càn quét, khí tức bá đạo tràn ngập, để vùng thế giới này rung chuyển.
- Xì xì xì...
Ở dưới trảo ấn, hai mắt của Cự Hùng Vương co rút, run rẩy, sau đó bị xé thành mảnh vụn.
Đường đường Vũ Vương cảnh viên mãn, Vương giả thứ nhất của Thiên Hồ Đế Quốc, lại chết ở trên chiến trường.
Cả chiến trường, trong ngoài Khai Minh Thành, vô số ánh mắt nhìn thân ảnh áo tím kia, không khỏi run rẩy phủ phục.
Hai cánh từ từ thu liễm, quang mang kim sắc tiêu thất, khí tức bá đạo nhộn nhạo, sau đó ở dưới vô số ánh mắt run rẩy từ từ tiêu tán .
Kim quang tiêu tán, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ hiển lộ ra, sắc mặt trắng bệch như tro, trong khóe miệng có vết máu màu vàng nhạt tràn ra.
Tiêu diệt Vũ Vương cảnh viên mãn đỉnh phong, đó là Đỗ Thiếu Phủ dùng tới khí lực bú sữa mẹ rồi.
Vận dụng Đại Bằng Kim Sí chân chính, nhưng tiêu hao cũng cực kỳ khổng lồ, thiếu chút nữa không chống đỡ được.
Dù hiện tại như nguyện, toàn lực tiêu diệt Cự Hùng Vương, nhưng thời khắc này Đỗ Thiếu Phủ cũng bị không ít ảnh hưởng.
- Cự Hùng Vương đã bị tiêu diệt!
Trấn Bắc Vương, Âu Dương Lăng, Trấn Nam Vương, Trấn Đông Vương, Ưng Vương La Đao… lúc này cũng không khỏi đờ đẫn hít vào khí lạnh.
Thanh niên áo tím kia, thời khắc này dĩ nhiên ngay cả Vũ Vương cảnh viên mãn đỉnh phong cũng có thể tiêu diệt.
Thời khắc này, thực lực của thanh niên áo tím kia, đã cường hãn đến bực nào?
Ngây dại sát na, trên chiến trường, trong đội hình Thạch Long Đế Quốc, có âm thanh như kinh lôi sôi trào.
- Thần Dũng Vương vô địch, cường tráng quốc uy!
- Thần Dũng Vương thần dũng, dương quốc uy chúng ta!
- Hội trưởng thần dũng, Thiên Hạ Hội vô địch!
- Gào gừ...
- ...
Từng ánh mắt nóng bỏng nhìn thanh niên áo tím ở giữa không trung, không khí cực kỳ điên cuồng.
Cả chiến trận theo Cự Hùng Vương bị tiêu diệt, trong sát na này, đại quân của Thạch Long Đế Quốc, Thiên Hạ Hội, Thiên Thú Điện như uống thuốc kích thích, chém giết càng hăng!
Tiếng reo hò vang tận mây xanh, chấn động cửu thiên!
- Thần Dũng Vương nhất định là Thiên Thần hóa thân!
Trong Khai Minh Thành, vô số lão nhân cầu khẩn quỳ lạy.
Hàng tỉ thành dân nhìn thân ảnh phách tuyệt vô biên kia, lạc ấn vào sâu trong Linh Hồn!