Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 73: Ngươi không cưới vợ được

Chương Trước Chương Tiếp

Có lẽ ai cũng sẽ không thể nghĩ đến, lấy thực lực của Bạch gia Bạch Mai, dĩ nhiên ở sau khi Bạch Thải Y bị thua, kì tích còn ở lại trên sân, tiến nhập tứ cường cuối cùng.

- Chỉ thừa lại bốn, không sai biệt lắm, ngươi cũng đi xuống đi.

Nhìn bóng lưng của Diệp Tử Câm, Đỗ Thiếu Phủ xoay người nhìn Bạch Mai ở bên người nói.

- Được, vậy ngươi cẩn thận một chút.

Bạch Mai nhẹ nhàng gật đầu, sau đó không biết từ đâu tới dũng khí, kiễng mũi chân nhanh chóng hôn lên má Đỗ Thiếu Phủ một cái, như chuồn chuồn lướt nước, sau đó dung nhan ngượng ngùng đỏ ửng, xoay người vội vàng rời đi.

Vô số ánh mắt kinh ngốc, một màn này ngoài dự đoán của mọi người nha.

Bốn phía quảng trường, không biết có bao nhiêu thiếu nữ ánh mắt như muốn giết người quét về phía Bạch Mai.

Thanh niên Bạch gia càng thêm căm giận không thôi, không nghĩ tới nữ nhân Bạch gia dĩ nhiên yêu thương nhung nhớ Đỗ Thiếu Phủ, việc này làm cho bọn họ mặt không ánh sáng a, không chỉ đánh không lại người Đỗ gia, hiện tại ngay cả nữ nhân trong tộc mình cũng giữ không được.

- Tiểu tử này thật là… hắc hắc.

Đỗ Chí Hùng nở nụ cười, cười cực kì đắc ý, chuyển mắt nhìn đại ca bên người, phát hiện đại ca Đỗ Chấn Vũ cũng mỉm cười đắc ý.

Đỗ Thiếu Phủ sửng sốt một chút, nhìn bóng lưng của Bạch Mai, rất muốn xông lên nói một câu: Muội muội, ngươi suy nghĩ nhiều, ta che chở ngươi không phải như ngươi nghĩ a. Chỉ là Đỗ Thiếu Phủ do dự có nên đuổi theo hay không, trước mắt bao người, nói vậy cũng không hay lắm.

- Này tính là nụ hôn đầu tiên của ta sao, chỉ hôn lên mặt, hẳn không xem như nụ hôn đầu tiên a.

Sau đó vuốt địa phương vừa bị hôn, nụ hôn đầu tiên không thể đánh mất như vậy được. Nhưng cũng chỉ có thể quên, bị hôn trộm thì hôn trộm a, ngã một lần khôn ra một lần, về sau cẩn thận một chút là được.

- Để ta tới đối phó hắn là được rồi.

Tào Khải Thái nhìn Tần Tiểu Lộ nói.

Tần Tiểu Lộ không nói gì, ánh mắt đảo qua Đỗ Thiếu Phủ, nàng biết nàng không phải đối thủ của Đỗ Thiếu Phủ, chuyện tình còn lại đã là Tào Khải Thái cùng Đỗ Thiếu Phủ quyết đấu, nhìn Tào Khải Thái gật đầu, tra trường kiếm vào vỏ kiếm, sau đó cất bước đi ra vòng tròn.

Bốn phía quảng trường, đột nhiên có chút yên tĩnh lại.

Trong vòng đấu chỉ còn một thanh niên mặc trường bào và một thiếu niên áo tím, kế tiếp, mới là quyết đấu đỉnh phong, hai người này mới là áp trục.

Mặc kệ là người xem bốn phía, hay người của ngũ đại gia tộc, ai cũng có thể thấy được, Tào Khải Thái cùng Đỗ Thiếu Phủ mới là hai người thực lực mạnh nhất, mà thực lực tu vi của hai người này đều mơ mơ hồ hồ, sâu không lường được.

Cho nên đối với đánh giá kế tiếp, mọi người đều có chút khẩn trương, từ hai người vừa rồi biểu hiện đến xem, thật khó đoán được cuối cùng ai có thể thắng lợi.

- Tào Khải Thái này rất mạnh, không biết tu luyện công pháp gì, dĩ nhiên khó có thể nhìn thấu tu vi chân chính.

Đỗ Chấn Vũ nói khẽ với Đỗ Chí Hùng ở bên người.

- Sợ là ít nhất cũng đến Huyền Cấp trung phẩm, bằng không khó có thể che giấu khí tức tu vi chấn động.

Sắc mặt của Đỗ Chí Hùng ngưng lại, cũng có chút khẩn trương lên nói:

- Không biết Thiếu Phủ có thể chống lại hay không.

- Đừng quên, Thiếu Phủ là nhi tử của lão Tam.

Đỗ Chấn Vũ nói.

- Đúng, tiểu tử kia là nhi tử của lão Tam, nhi tử của lão Tam sao có thể thua.

Đột nhiên Đỗ Chí Hùng cực kỳ tin tưởng, sắc mặt thả lỏng.

Bốn phía quảng trường, vô số ánh mắt đều gắt gao nhìn hai đạo thân ảnh ở trong vòng tròn, nín thở chờ đợi quyết đấu cuối cùng.

Ai cũng muốn biết ngũ đại gia tộc tuổi trẻ đại tái lần này, đến cuối cùng là Đỗ Thiếu Phủ mang danh ngốc tử mười năm mạnh, hay con rể của Tần gia thắng.

Nhưng mặc kệ kết quả như thế nào, ngũ đại gia tộc tuổi trẻ đại tái lần này đã cực kỳ bất đồng, tuyệt đối là lần đặc biết nhất.

- Nhìn ra được, ngươi rất mạnh a.

Tào Khải Thái mở miệng, nhìn Đỗ Thiếu Phủ cười nói.

Đỗ Thiếu Phủ cười hắc hắc nói:

- Đúng vậy, ta cũng cảm thấy ta rất mạnh, ngươi thực có nhãn lực.

Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, Tào Khải Thái dại ra, hắn có thể đoán được đối phương sẽ nói ra mấy chục loại đáp trả, nhưng chỉ không ngờ Đỗ Thiếu Phủ sẽ trả lời tự tin như thế, quả thực để hắn không biết làm sao tiếp lời.

- Nhưng ta không thích ngươi, ngươi đánh vị hôn thê của ta bị thương, nên hôm nay ta sẽ cho ngươi một chút giáo huấn.

Sắc mặt của Tào Khải Thái khẽ biến, thần sắc ngưng lại ngắn ngủn, sau đó khôi phục bình thường.

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, nhất thời dùng một loại ánh mắt thông cảm nhìn Tào Khải Thái gật đầu, tiếc hận nói:

- Ta có thể lý giải ngươi, ta không chỉ rất mạnh, còn đánh vị hôn thê của ngươi, là rất khó để ngươi thích, nhưng ta chỉ có thể tỏ vẻ tiếc nuối với ngươi.

- Ngươi...

Trong lòng Tào Khải Thái, như có một cỗ lửa giận đè ở ngực, nghẹn rất khó chịu, hắn cảm giác bình thường mình đối mặt bất luận kẻ nào, mặc kệ thích hay không thích, mặc kệ là nữ nhân hay nam nhân, địch nhân hay bằng hữu, đều có thể có tiếng nói chung, nhưng lúc này cùng tiểu tử trước mắt kia, là hoàn toàn không ở một tầng thứ.

- Hô!

Tào Khải Thái hít sâu một chút, áp chế tức giận xuống, sắc mặt lại khôi phục bình tĩnh lần nữa, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trong mắt nhiều hơn một tia đạm mạc nói:

- Vô nghĩa thì không cần nhiều lời, để ta nhìn xem thực lực của ngươi mạnh như thế nào đi, ta cũng thật muốn biết thực lực chân chính của ngươi như thế nào.

- Ta đã đánh vị hôn thê của ngươi, nếu lại đánh ngươi, cảm giác cũng quá khi dễ người, bằng không ngươi đầu hàng đi, ngươi đầu hàng, ta sẽ không cần đánh ngươi.

Đỗ Thiếu Phủ yếu ớt nói.

- Ngươi cảm thấy ngươi có cái thực lực kia sao?

Tào Khải Thái lại hít sâu một hơi, hắn cảm giác mình đã càng ngày càng không áp chế được tà hỏa.

- Ta cảm giác ta rất mạnh, hẳn là mạnh hơn ngươi.

Đỗ Thiếu Phủ khẳng định gật đầu, sau đó kỳ quái nhìn Tào Khải Thái nói:

- Ta nghe nói ngươi là con rể Tần gia, xem như nửa người Tần gia, ta luôn kỳ quái, theo đạo lý mà nói, Tần Tiểu Lộ là vị hôn thê của ngươi, hẳn là xem như người của Tào gia ngươi, nhưng sao ngươi lại xem như nửa người Tần gia, chẳng lẽ ngươi ở rể sao?

Đỗ Thiếu Phủ càng nói càng cảm thấy mình đoán đúng, không ngừng gật đầu nói:

- Ta đoán nhất định là như vậy, bởi vì ngươi không bằng ta, nên ngươi không cưới vợ được, sau này cũng chỉ có thể đến Thạch Thành chúng ta ở rể Tần gia...

- Đỗ Thiếu Phủ, hôm nay ta sẽ cho ngươi hối hận vì gặp gỡ ta!

Bạo phát rồi, Tào Khải Thái rốt cục áp chế không được bạo phát tà hỏa, một cỗ khí tức âm hàn cường hãn thổi quét ra.

- Ngươi đừng nóng giận, ở rể thì ở rể, người Thạch Thành chúng ta sẽ không bởi vì ngươi ở rể mà kỳ thị ngươi, cũng cam đoan sẽ không khi dễ ngươi, bởi vì người Thạch Thành chúng ta đều nhiệt tình hiếu khách, thật sự đó.

Đỗ Thiếu Phủ cực kỳ nghiêm túc nói với Tào Khải Thái.

- Ha ha, không sai, người Thạch Thành chúng ta đều nhiệt tình hiếu khách.

- Không sai, Thạch Thành chúng ta sẽ không kỳ thị người ở rể.

...

Người xem bốn phía rốt cuộc không nín được cười phá lên, Đỗ Thiếu Phủ nói không thể nghi ngờ là kéo toàn bộ Thạch Thành lại với nhau, hơn nữa Tào Khải Thái thật là ngoại lai, giờ phút này tất cả người xem tự nhiên đều ủng hộ Đỗ Thiếu Phủ.

Đương nhiên, người Tần gia ngoại lệ, thần sắc cả đám đều mất tự nhiên lên.

- Ai, Tào Khải Thái thật không dễ dàng a, nhịn lâu như vậy đã rất giỏi rồi.

Diệp Bảo Lâm nhìn giữa sân hơi than nhẹ, ánh mắt tựa hồ rất đồng tình Tào Khải Thái, nếu là người bình thường, sợ rằng đã sớm nhịn không được tức ói máu.

- Tiểu tử này độc miệng như vậy, này không giống lão Tam lắm nha.

Đỗ Chấn Vũ cũng nghi hoặc không thôi, nhìn Đỗ Chí Hùng nói.

Khóe môi của Đỗ Chí Hùng nhếch lên ý cười, cười hắc hắc nói:

- Bất quá ta thích, khó trách đám người Đỗ Hạo không phải đối thủ, này căn bản không phải cùng một cấp bậc a.

Đỗ Hạo, Đỗ Hướng, Đỗ Duyên… đều đứng ở sau lưng Đỗ Chí Hùng, nghe vậy cả đám nghẹn khuất, bọn họ là nằm cũng trúng đạn a.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️