Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 726: Làm tọa kỵ.

Chương Trước Chương Tiếp

Lúc này sáu người tự biết thực lực đối phương đáng sợ, nếu không theo, dĩ nhiên là sẽ bị tiêu diệt tại chỗ, bọn họ không có lực lượng đối kháng cùng chạy trốn.

Lựa chọn sinh tử, sáu người hai mặt nhìn nhau, ánh mắt rất phức tạp.

Sau một lát, sáu người nhìn Đỗ Thiếu Phủ, quanh thân bao quanh phù văn, rốt cục quỳ một chân trên đất, cắn răng nói:

- Bọn ta nguyện ý làm nô bộc 10 năm, gặp qua chủ nhân!

- Sau này gọi ta Tam thiếu là tốt rồi, đều đứng lên đi!

Khóe miệng Đỗ Thiếu Phủ vui vẻ, sau đó nhìn Kim Điêu Vương cùng Tuyệt Kiếm Vương đang nghẹn họng trân trối, ánh mắt phức tạp nói:

- Hai người các ngươi cũng như vậy, sống hay chết, chính các ngươi lựa chọn đi.

Kim Điêu Vương, Tuyệt Kiếm Vương nhìn nhau, ánh mắt ảm đạm, sắc mặt trắng bệch.

- Các hạ có coi trọng chữ tín không, 10 năm sau, chúng ta liền khôi phục tự do?

Tuyệt Kiếm Vương ngẩng đầu, ánh mắt có chút không biết làm sao, thời khắc này không có lựa chọn nào khác.

- 10 năm làm nô, 10 năm sau, các ngươi khôi phục tự do.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, 10 năm đầy đủ, sau 10 năm, tin tưởng thời điểm đó thực lực của mình đã không dùng được bọn người kia rồi.

- Bái kiến Tam thiếu.

Tuyệt Kiếm Vương cung kính hành lễ, lựa chọn sinh tử trong lúc đó, hắn lựa chọn sống.

10 năm làm nô, đối với một Vũ Vương cảnh mà nói, cũng không quá dài.

- Bái kiến Tam thiếu!

Kim Điêu Vương hành lễ, Tuyệt Kiếm Vương cũng đã làm ra lựa chọn, hắn cũng không muốn chết.

Cho dù khuất nhục 10 năm, cũng tốt hơn hiện tại bị tiêu diệt.

- Cổ Độc Đan này, chia cho bọn họ dùng.

Trong lòng bàn tay của Đỗ Thiếu Phủ có tám viên dược hoàn màu đen xuất hiện, sau đó giao cho Đan Vu Tu.

Dược hoàn lan tràn khí tức sâu kín, kèm theo phù văn quỷ dị, như vật sống, thả ra khí tức gay mũi khó ngửi.

Đan Vu Tu sững sờ, sau đó phân biệt giao tám viên Đan Dược cho đám người Kim Điêu Vương, Tuyệt Kiếm Vương, hai Linh Phù Sư lục tinh cùng bốn Vũ Vương cảnh.

- Cổ Độc Đan là vật gì?

Cầm Cổ Độc Đan, sắc mặt của Kim Điêu Vương ngưng trọng, từ khí tức cảm giác, này sẽ không phải là thứ tốt gì.

- Cổ Độc Đan, đồn đãi tới từ một người tên là Dược Vương, sau khi dùng Cổ Độc Đan, Cổ Độc khuếch tán toàn thân, sẽ không ảnh hưởng tu vi bản thân, chẳng qua mỗi một năm đều phải dùng giải dược, nếu không, Cổ Độc phát tác, thôn phệ tinh hoa huyết mạch, không thể khu trừ, sống không bằng chết.

Một Linh Phù Sư lục tinh nhìn Cổ Độc Đan trong lòng bàn tay, đúng là biết lai lịch của Cổ Độc Đan này.

Nghe vậy, ánh mắt đám người Kim Điêu Vương, Tuyệt Kiếm Vương đại biến, sắc mặt của đám người Đan Vu Tu cũng thầm biến hóa.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Linh Phù Sư lục tinh kia, có chút kinh ngạc, sau đó nhìn mọi người cười nói:

- Dùng Cổ Độc Đan, ta mới có thể tín nhiệm các ngươi, bọn ngươi thành thật, tính mệnh tự nhiên sẽ vô ngại, nhưng nếu phản bội, kết cục cũng không cần ta nói nhiều, chính các ngươi quyết định đi.

Sắc mặt tám người biến hóa, trong lòng rất rõ ràng, lúc này không có lựa chọn nào khác, vừa rồi cũng định làm nô 10 năm, nói chung nếu không dùng Cổ Độc Đan, sợ là hậu quả có thể nghĩ.

- Cô...cô......

Tám người không có quá nhiều do dự, đều nuốt Cổ Độc Đan vào trong cổ họng.

Tính mạng nắm ở trong tay người khác, cuối cùng đều lựa chọn sống.

Ánh mắt đám người Đan Vu Tu, Thương Dịch, Nghiêm Hòe, Úy Trì Cát chấn động, nhìn thấy đám người Kim Điêu Vương, Tuyệt Kiếm Vương phải dùng Cổ Độc Đan, nhưng bọn họ không cần, đủ thấy Tam thiếu càng tín nhiệm bọn hắn, trong mắt từng cái có ý tự ngạo.

Vạn Lý một mực nhìn chằm chằm, ánh mắt có chút chấn động, sau đó hai mắt hiện lên vui vẻ.

Đến lúc này, Vạn Lý không khó biết, vì sao ở trong Cổ Thiên Tông, bọn người Bạch Nhất Trần, Tào Triệu đấu không lại vị tiểu sư đệ này của mình rồi.

Nếu không phải là ở trong tông, tiểu sư đệ còn hơi thu liễm cùng cố kỵ, nếu như ở bên ngoài, sợ là đám người Bạch Nhất Trần, Tào Triệu tuyệt đối sẽ càng thảm.

Nhìn tám người dùng Độc Đan, khuôn mặt của Đỗ Thiếu Phủ vui vẻ, Cổ Độc Đan cũng là trước một đoạn thời gian luyện chế, đan phương tới từ Dược Vương, không nghĩ tới lúc này đây có đất dụng võ.

- Tiểu sư đệ, nơi này không thích hợp ở lâu, sớm rời đi cho an toàn.

Vạn Lý nói với Đỗ Thiếu Phủ, sau đó nhìn Huyền Giao Vương bị trói buộc ở cách đó không xa nói:

- Còn có Huyền Vân Xích Giao này, tính toán xử trí như thế nào?

- Nơi này đích xác không thích hợp ở lâu.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn xung quanh, Long Tiên đã rơi vào trong tay mình, tin tức trong Trung Châu Trường Hà có bảo vật xuất hiện đã sớm truyền ra, sợ là sẽ hấp dẫn cường giả tới nữa.

Mặc dù tu vi bình thường mình không cần lo lắng, nhưng tốt nhất là không nên khinh thường.

- Tam sư huynh, chúng ta rời đi trước.

Suy tư một trận, Đỗ Thiếu Phủ nhìn Tam sư huynh Vạn Lý gật đầu, sau đó nhìn Huyền Giao Vương bị trói buộc kia nói:

- Còn Huyền Giao Vương này, xin Tam sư huynh thả đi.

- Thả Huyền Vân Xích Giao?

Vạn Lý nghi hoặc.

Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười nói:

- Lúc trước Huyền Giao Vương này đuổi ta thời gian không ngắn, hiện tại nên đến phiên ta.

- Được.

Vạn Lý nghe vậy, lập tức hội ý, thủ ấn biến hóa, dây thừng trói buộc Huyền Giao Vương bị thu hồi.

- Ngao...o...o!

Huyền Giao Vương bản không còn trấn áp, nhất thời rít gào, thân thể phun trào phù văn, quang mang mãnh liệt, lần thứ hai hóa thành ước chừng dài hàng trăm trượng, làm sóng triều cuồn cuộn.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Huyền Giao Vương nói:

- Huyền Giao Vương, ngươi cũng giống như vậy, đánh bại ta, ngươi có thể rời đi, bằng không, trở thành tọa kỵ của ta!

- Ngao...o...o...

Huyền Giao Vương rít gào, thân thể cao lớn bạo phát lực lượng đáng sợ, thân thể cao lớn hóa thành cầu vồng đào tẩu.

Mọi người ngạc nhiên, nhưng không kỳ quái, Huyền Giao Vương tự biết không thể đối kháng, tuyệt đối không muốn luân lạc thành tọa kỵ của người khác, cho nên muốn trốn.

Trong Trung Châu Trường Hà, hải vực mênh mông, Huyền Giao Vương là thân thể Giao Long, như hổ thêm cánh, như cá gặp nước, thực lực mạnh hơn hắn, cũng khó mà làm gì được.

- Mọi người đi phương hướng Hắc Ám Sâm Lâm trước, ta đi truy nghiệt súc kia!

Đỗ Thiếu Phủ nói, trong ánh mắt có chút vui vẻ, kim mang phun trào, thân ảnh hóa thành cầu vồng kim sắc đuổi theo.

Trên Trung Châu Trường Hà, theo bảo vật xuất thế, vô số Yêu thú cùng Nhân tộc hỗn chiến chém giết vẫn còn đang kéo dài.

Chỉ là ở dưới thủy vực, thỉnh thoảng hiện lên kinh đào hải lãng cùng lực lượng kinh khủng, làm vô số Yêu thú cùng nhân loại run rẩy.

- Oanh oanh!

Trên thủy vực, bỗng dưng có một quang trụ khổng lồ trực tiếp phóng lên trời.

Sau đó lại có một đạo quang mang kim sắc lướt ra.

- Phần phật...

Trên thủy vực, hai đạo cầu vồng lướt ra, mang theo trụ nước đường kính ước chừng hơn mười trượng phóng lên trời, sau đó cuồn cuộn trút xuống.

Từng đạo thủy lãng cuồn cuộn khuếch tán, bài sơn đảo hải...

- Ngao...o...o...

Long ngâm vang vọng, một Huyền Vân Xích Giao khổng lồ hoành không, thân thể cao lớn mang theo uy thế kinh người, quanh thân có phù văn xanh hồng lượn lờ, trên lân phiến có tia sáng chói mắt lóe ra.

Huyền Vân Xích Giao khổng lồ kia trực tiếp xuyên qua bầu trời, thủy vực phía dưới cuồn cuộn, thủy lãng hiện lên tầng tầng gợn sóng to lớn.

- Nghiệt súc, trốn không thoát đâu...

Thân ảnh kim quang lướt trên không, kim mang bạo phát, sau lưng có hai cánh màu vàng vỗ mạnh, khí tức bá đạo lăng tuyệt.

Thân ảnh kim quang phiêu hốt như thần, như Lôi đình kim sắc xẹt qua trời cao, cấp tốc xuất hiện ở phía sau Huyền Vân Xích Giao.

- Ngao...o...o...

Huyền Vân Xích Giao rít gào, hai mắt ngưng trọng, cảm giác được thân ảnh kim quang ở sau lưng, thân hình khổng lồ lần thứ hai lướt vào thủy vực.

Cự vĩ của Huyền Vân Xích Giao dấy lên ngàn tầng sóng lớn, giống như bom nổ dưới nước.

Ầm ầm...

Năng lượng đáng sợ công kích thủy vực, trực tiếp đánh văng không gian chung quanh thành chân không, kình khí kinh khủng tàn phá bừa bãi, ngăn trở ảnh người phía sau truy đuổi.

- Phá!

Người kia lơ đễnh, hai cánh vỗ mạnh, trực tiếp chui vào trong thủy vực.

Thanh âm trầm đục truyền ra, có từng cỗ lực lượng đáng sợ lan tràn, thủy lãng ngập trời.

- Ào ào...

Sóng lớn không ngừng trút xuống.

- Gào gừ...

Trên thủy vực, vạn thú rít gào, run rẩy ở dưới khí tức kinh người kia.

- Sưu sưu...

Đồng thời, trong vùng biển xa xa, có mười mấy đạo thân ảnh lướt không đi ra.

Lần lượt từng đạo thân ảnh chớp động, liền biến mất ở giữa không trung, đuổi theo Huyền Vân Xích Giao cùng thân ảnh kim sắc.

...

- Phần phật...

Thủy vực nhộn nhạo, từng cỗ sóng lớn lan tràn, để cự thuyền màu xám lung lay, nhưng cuối cùng coi như vững vàng.

Trên boong thuyền, không ít thân ảnh sắc mặt trắng bệch, thần sắc chưa tỉnh hồn.

Lúc này đây rời bến tìm bảo vật, là đi qua quỷ môn quan một lượt, nếu không có người xuất thủ tương trợ, sợ là lúc này đây mọi người đều trở về không được.

- Tốc độ cao nhất quay về, bảo vật không phải thực lực như chúng ta có thể nhúng tay tranh đoạt.

Trên boong thuyền, Phiên Lãng Hậu Chu Thiên Dương nói, khuôn mặt bởi vì quanh năm gió thổi mưa sa mà hơi có vẻ ngăm đen.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)