Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 700: Xuất thủ kinh sợ.

Chương Trước Chương Tiếp

- A...

Một tiếng hét thảm từ trong miệng thanh niên hoa phục truyền ra, trong bàn tay, một lỗ máu xuyên suốt hai đầu, máu me đầm đìa.

- Thật đúng là náo nhiệt.

Thanh âm nhàn nhạt truyền ra, ngoài Thiên Hạ Các đoàn người xôn xao, sau đó một thanh niên áo tím từ từ đi ra, bất ngờ chính là Đỗ Thiếu Phủ.

- Gặp qua Hội trưởng.

Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ đến, Cố Trường Hữu tĩnh thần lại, có loại cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết, nhất thời cùng đám người Vương Minh Triêu, Trương Ứng Văn hành lễ, cung kính nói:

- Gặp qua Hội trưởng.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu ra hiệu, ánh mắt từ từ đảo qua bốn phía, cuối cùng rơi vào trên người thanh niên hoa phục bị thương cùng bốn thanh niên ở sau người.

Nhìn thấy ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ, năm thanh niên rùng mình, không nhịn được lui về phía sau hai bước.

- Đối với Linh Phù Sư gia nhập, Thiên Hạ Hội ta cực kỳ hoan nghênh, nhưng nếu có người muốn làm loạn, vậy đừng trách ta không khách khí.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn xung quanh, thanh âm có chút đạm mạc quanh quẩn.

- Lẽ nào đây là cử chỉ hoan nghênh của ngươi?

Thanh niên hoa phục nhịn xuống rống, phong ấn huyệt khiếu trong tay cầm máu, hơi cắn răng, sắc mặt rất khó coi.

- Ngươi xuất thủ ở trong Thiên Hạ Các ra, không để Thiên Hạ Các ta vào mắt, ta cần gì phải hoan nghênh các ngươi, ngươi nói đúng không?

Đỗ Thiếu Phủ nhìn thanh niên hoa phục kia nói.

- Hừ, cho rằng mình trở thành Phù Minh Minh chủ liền có thể lấy thúng úp voi, tùy ý làm loạn, Thiên Hạ Hội, ta không gia nhập.

Trên mặt thanh niên hoa phục lúc trắng lúc xanh, một lát sau, hơi cắn răng, nhìn bốn người ở sau lưng nói:

- Chúng ta đi!

Nói xong, thanh niên hoa phục hung hăng phất tay áo, tính toán rời đi.

- Dám xuất thủ ở Thiên Hạ Các ta, không để Thiên Hạ Các vào mắt, muốn đi như vậy, sợ là cũng không dễ!

Đỗ Thiếu Phủ từ tốn nói, trên khuôn mặt vẫn mang chút vui vẻ.

Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, năm người vừa muốn muốn xoay người thân thể nhất thời cứng đờ.

Yên lặng một lát, sắc mặt thanh niên hoa phục tái nhợt có chút tức giận, âm trầm nói:

- Đỗ Thiếu Phủ, ngươi muốn làm gì, lẽ nào dám ở trong tông giết chúng ta sao?

- Giết các ngươi, vậy thì không cần....

Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, nhưng ánh mắt lạnh nhạt làm cho năm người sợ hãi, thanh âm nhàn nhạt nói:

- Bất quá các ngươi càn rỡ ở trong Thiên Hạ Các ta như vậy, nếu để cho các ngươi rời đi, vậy sau này ai cũng có thể tới Thiên Hạ Các càn rỡ, cho nên, không thể đơn giản tha các ngươi.

- Hừ, ngươi dám, thật sự cho rằng ngươi ở trong tông có thể vô pháp vô thiên sao, hiện tại ta đi, ngươi lại dám làm gì!

Thanh niên hoa phục âm trầm nói, nói xong xoay người rời đi.

- Hừ!

Đôi mắt của Đỗ Thiếu Phủ khẽ nâng, khóe miệng có chút cười lạnh, ngay lúc thanh niên hoa phục xoay người rời đi, thân ảnh như quỷ mị lướt ra.

- Ngươi muốn làm...

Thân thể của thanh niên hoa phục bỗng nhiên run lên, nhưng cảm thấy cái gì, thân ảnh cấp tốc xoay người, quanh thân có tia sáng chói mắt muốn bao phủ.

- Cho ngươi chút dạy dỗ mà thôi!

Thanh âm nhàn nhạt ẩn chứa hàn ý lạnh lẽo vang lên bên tai thanh niên hoa phục, cùng lúc đó, lực lượng quanh thân thanh niên hoa phục còn không có toàn bộ phun trào, một đạo chưởng ấn đã rơi vào trên lưng hắn.

Ầm!

Thanh âm trầm đục, cũng không quá lớn, nhưng thân thể của thanh niên hoa phục run lên, trong miệng phun ra một ngụm máu, thân thể bay cao, cuối cùng rơi ở trên đường cái, vết nứt chậm rãi lan tràn.

- Chạy mau.

Bốn thanh niên còn lại sắc mặt hoảng sợ, đờ đẫn một sát na sau mới tĩnh thần lại, nhanh chân đào tẩu.

- Còn muốn chạy sao, vậy thì đi đi.

Đỗ Thiếu Phủ cười nhạt, ống tay áo run lên, bàn tay đánh tới, phù văn kim sắc đáng sợ phun trào, như lôi điện lướt ra.

- Phanh phanh phanh phanh...

Thân ảnh bốn người bị quét bay ra Thiên Hạ Các, trong phù văn kim sắc ẩn chứa lực lượng to lớn, làm cho bốn người không có lực đối kháng, trong miệng phun ra máu tươi, ngã ở bên cạnh thanh niên hoa phục, cực kỳ thê thảm.

Đỗ Thiếu Phủ gọn gàng nhanh chóng xuất thủ, làm cho toàn trường ngạc nhiên.

Sợ là không có mấy người sẽ nghĩ tới Đỗ Thiếu Phủ thực sự xuất thủ với mấy Linh Phù Sư kia, còn hạ thủ không nhẹ, phỏng chừng năm người kia không có mấy tháng là đừng nghĩ khôi phục.

- Hội trưởng, này là đang làm gì, thật náo nhiệt a.

Có thanh âm truyền đến, đoàn người xôn xao, sau đó mọi người nhìn thấy có mấy thân ảnh từ từ đi tới.

Đi đầu chính là Kim Bảng Cát Tông, mấy người sau lưng đều là Linh Phù Sư.

Cát Tông sư huynh.

- Nghe nói Cát Tông sư huynh đã gia nhập Thiên Hạ Hội rồi.

- Còn có đám người Khâu Vũ sư huynh cùng Bì sư huynh.

Đoàn người xì xào bàn tán, mấy ngày nay tin tức Cát Tông gia nhập Thiên Hạ Hội đã truyền ra.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Cát Tông cười nói:

- Không có việc lớn gì, có mấy người không để Thiên Hạ Các vào mắt, ta để cho bọn họ nhớ kỹ một chút mà thôi.

Cát Tông cười, nhìn Đỗ Thiếu Phủ khẽ gật đầu, quan sát bốn phía một cái, vô tình hay cố ý nói:

- Không nể mặt Thiên Hạ Các, vậy cho bọn hắn chút giáo huấn, theo ta thấy, giáo huấn này còn nhẹ, chỉ sợ bọn họ nhớ không lâu.

Đỗ Thiếu Phủ thầm giật mình, xem ra Cát Tông nhìn như hàm hậu, nhưng tuyệt đối không phải loại nhân từ nương tay.

Đỗ Thiếu Phủ minh bạch, Cát Tông ở trước mặt mọi người nói những lời này, cũng là mượn cơ hội tỏ thái độ.

Từ nay về sau, dám chọc Thiên Hạ Các, cũng chính là đối nghịch Cát Tông hắn, người hữu tâm tự nhiên có thể nghe minh bạch.

Sau đó Đỗ Thiếu Phủ cười nói:

- Cho bọn hắn một chút giáo huấn thì tốt rồi, tin tưởng trí nhớ của bọn họ sẽ không quá kém.

- Chỉ mong như vậy.

Cát Tông mỉm cười, sau đó nói:

- Hội trưởng, ta giới thiệu một chút, này là Khâu Vũ sư đệ, Bì sư đệ, Chương Tắc sư đệ, Bảo Chí Cường sư đệ, đều muốn gia nhập Thiên Hạ Hội chúng ta, cùng ta quan hệ cũng không tệ, bởi vậy ta liền dẫn tiến mang đến.

- Gặp qua Đỗ sư thúc.

Phía sau Cát Tông, bốn thanh niên đứng ra, cung kính hành lễ.

- Miễn lễ, hoan nghênh chư vị gia nhập Thiên Hạ Các.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu mỉm cười, nhìn trộm khí tức của bốn người này, đều đến Linh Phù Sư lục tinh, một người trong đó thậm chí là Lục Tinh Bỉ Ngạn cảnh.

Nói xong, trong tay Đỗ Thiếu Phủ bay ra mấy bình ngọc, trực tiếp đưa cho đám người Khâu Vũ nói:

- Tăng Linh Tán này, có thể tăng cường Linh Căn của Linh Phù Sư, sau này đều là huynh đệ trong hội, dùng hết Tăng Linh Tán, cứ tìm ta lấy.

- Tăng Linh Tán, này là Tăng Linh Tán.

Đám người Khâu Vũ cầm Tăng Linh Tán đại hỉ, bọn họ gia nhập Thiên Hạ Hội, hơn phân nửa nguyên nhân là bởi vì Tăng Linh Tán, không nghĩ tới vừa gia nhập Thiên Hạ Hội liền được.

- Linh Phù Sư gia nhập Thiên Hạ Các, thật sự có thể đạt được Tăng Linh Tán.

Người xem chung quanh ước ao, xì xào bàn tán, vừa rồi bị trọng thương mấy Linh Phù Sư, không người chú ý nữa.

Một lát sau, trong tầng thứ ba của Thiên Hạ Các, Đỗ Thiếu Phủ giao mấy bình ngọc cùng một ngọc giản cho Cát Tông:

- Này là Tăng Linh Tán cùng Luyện Khí Chi Pháp dung nhập Thú Hồn mà ngươi cần.

- Đa tạ Hội trưởng.

Cát Tông gật đầu, thu Tăng Linh Tán cùng ngọc giản, không có nói thêm cái gì.

- Hội trưởng, mấy người hôm nay tới quấy rối kia, dẫn đầu là Chu Hi, Kim Bảng bài danh 100, chủ tu Dược Phù Sư, phụ tu Trận Phù Sư, nghe nói quan hệ khá gần với Tào Triệu, ta phỏng chừng sợ là có vài người cố ý an bài tới quấy rối.

Cố Trường Hữu nói với Đỗ Thiếu Phủ.

- Hiện tại hội trưởng trở thành Phù Minh Minh chủ, sợ là có vài người trong lòng không phục, ở trong tông có chút thế lực tất nhiên sẽ gây trở ngại, này là cực kỳ bình thường.

Cát Tông nghe vậy nói.

- Ngươi tựa hồ biết một ít gì?

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Cát Tông hỏi.

Cát Tông khẽ cười khổ nói:

- Trong Cổ Thiên Tông, thế lực lớn nhỏ cũng không ít, ví như Tứ Hải Bang, Vân Chí Hội cùng Vong Trần Môn, chỉ có thể coi như thế lực gần trước mà thôi, trong Cổ Thiên Tông, thế lực mạnh nhất chính là Quy Nhất Minh.

- Quy Nhất Minh...

Đỗ Thiếu Phủ nhíu mày, xem ra trong Cổ Thiên Tông cực kỳ phức tạp.

Cát Tông tiếp tục nói:

- Quy Nhất Minh rất không đơn giản, Minh chủ chính là Di Tử Hà, không ít người bài danh trên Kim Bảng đều là đệ tử trong đó, cũng là đệ tử nội tông gia nhập nhiều nhất, bất quá rất ít có người biết, sau lưng Di Tử Hà còn có người, thế lực Quy Nhất Minh cực kỳ mạnh mẽ, thế lực thứ nhất trong tông, cửa hàng trong tông đối ngoại tiêu thụ tài nguyên tu luyện, phần lớn đều chưởng khống ở trong tay bọn họ.

- Quy Nhất Minh này, xem ra không đơn giản nha, sau lưng Di Tử Hà còn có người, chẳng lẽ là hai người bài danh đầu trên Kim Bảng kia sao?

Đỗ Thiếu Phủ hỏi, tồn tại có thể ở sau lưng Di Tử Hà, sợ là cũng chỉ có hai gia hỏa kia.

- Không phải hai người kia, hai người bọn họ thần bí khủng bố, đối với chuyện bên ngoài cho tới bây giờ sẽ không tham dự qua.

Cát Tông lắc đầu nói:

- Quy Nhất Minh tồn tại rất lâu, thế lực khác trong tông luôn tan rã biến mất theo thời gian, chỉ có Quy Nhất Minh vẫn tồn tại, nghe nói đã vượt qua mấy trăm năm.

- Thời gian dài như vậy?

Đỗ Thiếu Phủ ngoài ý muốn, có chút chấn động, đệ tử trong kết bè kết đảng hình thành thế lực, sẽ theo đệ tử chủ yếu ly khai liền tiêu tán, nhưng Quy Nhất Minh này có thể ở trong Cổ Thiên Tông duy trì mấy trăm năm, đó là thâm căn cố đế bực nào, đây chính là không đơn giản.

- Đồn đãi, ở sau lưng Quy Nhất Minh, có không ít Hộ pháp cùng Trưởng lão, Di Tử Hà cùng một vài đệ tử, chỉ là trưng bày ở bề ngoài.

Cát Tông hạ giọng nói.

- Trưởng lão Hộ pháp tham dự trong đó, lẽ nào tông môn mặc kệ sao?

Đỗ Thiếu Phủ hiếu kỳ nói, có Trưởng lão cùng Hộ pháp tham dự trong đó, dựa theo Đỗ Thiếu Phủ phỏng chừng, Cổ Thiên Tông không thể nào để cho tồn tại.

- Vì sao trong tông mặc kệ ta không biết, loại chuyện này, chúng ta không tiện hỏi nhiều, nói chung Quy Nhất Minh ở trong tông, ai cũng không thể đụng vào.

Cát Tông cười khổ nói.

- Quy Nhất Minh...

Đỗ Thiếu Phủ thì thào nói, sau đó nhìn Cố Trường Hữu hỏi:

- Mấy ngày hôm trước bảo ngươi tìm hiểu chuyện tình, ngươi tìm hiểu như thế nào rồi?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)