Thanh niên dáng người cao lớn, lẳng lặng đứng ở nơi đó, cũng có một loại khí chất phiêu dật xuất trần nói không nên lời, như Thiên Nhân.
Người mặc một bộ áo khoác Phật Môn Tu Di mộc mạc, nhưng không che giấu được phong thái thanh tú, thần vận hơn người.
Đỉnh đầu thanh niên này trơn bóng, phía trên còn có chín dấu thọ giới, rất thu hút sự chú ý của người khác.
Nhìn một thanh niên bất phàm như vậy, lại giống như hòa thượng ở trong núi đi ra, trong mắt Đỗ Thiếu Phủ có chút nghi hoặc.
Thanh niên nhìn Đỗ Thiếu Phủ, còn Cố Trường Hữu thì nhìn cũng không nhìn nói:
- Ta cần Tăng Linh Tán, càng nhiều càng tốt, chỉ cần trên người ta có, ta nguyện ý trả bất kỳ giá nào mua.
Thanh niên này nói, lộ ra một loại mỹ lệ hoang dã, sợ là nữ tử nhìn thấy, đủ để bị mê hoặc.
- Lại là một mỹ nam tử a.
Đỗ Thiếu Phủ cảm thán, nếu trên đầu người này có tóc, không phải đầu trọc, bộ dáng này sợ là còn hơn Di Tử Hà.
Nhìn thanh niên đầu trọc này, Đỗ Thiếu Phủ không cần phỏng đoán, cũng có thể đoán được đối phương là Kim Bảng bài danh thứ năm Vô Cầu, khẽ lắc đầu nói:
- Tăng Linh Tán không bán ra ngoài, ta không thể giúp ngươi.
- Ta nguyện ý trả bất kỳ giá nào, chỉ cầu Tăng Linh Tán.
Vô Cầu nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trong ánh mắt hiện lên khát vọng.
- Ngươi không phải Linh Phù Sư, Tăng Linh Tán không có tác dụng với ngươi, xem ra người cần Tăng Linh Tán rất trọng yếu với ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
- Bốn năm trước, muội muội ta bị người đả thương Linh Căn, ta gia nhập Cổ Thiên Tông, chính là hy vọng có thể từ trong Cổ Thiên Tông tìm được biện pháp tăng cường khôi phục Linh Căn, nhưng không có kết quả, hai ngày trước, nghe nói Tăng Linh Tán của ngươi có thể đề thăng Linh Căn, có lẽ cũng có thể trị liệu Linh Căn bị hao tổn, cho nên ta hi vọng thử một lần.
Vô Cầu nói, ngôn ngữ ngắn gọn, vô cùng trong suốt sạch sẽ.
Nghe vậy, Đỗ Thiếu Phủ nhìn Vô Cầu nói:
- Vì muội muội, ngươi cái gì cũng nguyện ý trả?
- Ta nguyện ý.
Vô Cầu không do dự gật đầu.
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhìn Vô Cầu, sau một lát, trong lòng tựa hồ làm ra quyết định, ném cho Vô Cầu ba bình ngọc nói:
- Mỗi tháng một lần đổi nước ngâm toàn thân hấp thu dược lực, cho ngươi lượng Tăng Linh Tán hai năm, hai năm thời gian, nếu Tăng Linh Tán này có hiệu quả với Linh Căn của muội muội ngươi, vậy cũng đầy đủ khỏi rồi.
Vô Cầu sửng sốt một chút, nhìn ba ngọc bình Đỗ Thiếu Phủ vứt tới, trong mắt có chút ngoài ý muốn nói:
- Ngươi cần ta làm cái gì, chỉ cần ta có thể làm được, sẽ không tiếc.
- Không cần ngươi làm bất cứ chuyện gì, đây là ta tặng cho muội muội ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ cười nói.
- Nhưng ngươi không nhận thức muội muội ta nha?
Vô Cầu nghi hoặc càng ngày càng đậm.
- Ta nhận thức ca ca của nàng.
Đỗ Thiếu Phủ nói.
- Ta vẫn không hiểu?
Ánh mắt Vô Cầu nghi hoặc hỏi, tựa hồ càng ngày càng xem không rõ thanh niên áo tím trước mắt.
- Bởi vì ta cũng có một muội muội, không, ta có hai muội muội, vì các nàng, ta cái gì cũng nguyện ý làm.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Vô Cầu cười nói.
Trong mắt Vô Cầu hiện lên gợn sóng, nhìn Đỗ Thiếu Phủ một lúc, thu bình ngọc vào Càn Khôn Đại nói:
- Vô Cầu ta thiếu ngươi một cái nhân tình, thời điểm cần, có thể tùy thời tới tìm ta.
Vô Cầu không có nói thêm cái gì, nói xong liền xoay người rời đi.
- Hô...
Theo Vô Cầu rời đi, Cố Trường Hữu vẫn ở một bên mới đứng dậy, cái trán chảy mồ hôi lạnh, sắc mặt hơi trắng bệch.
Tuy khí tức trên người Vô Cầu nội liễm, nhưng vô hình lan tràn ra, làm cho Cố Trường Hữu gần trong gang tấc cảm giác như bị núi đè ép, huyền khí trên người cũng theo đó đình trệ.
- Nghe nói Vô Cầu sư huynh ở trong tông tính cách vô cùng quái gở, đối với bất kỳ người nào cũng không khách khí, ngay cả Di Tử Hà cũng phải nhượng bộ lui binh, không nghĩ tới đối với Hội trưởng lại khách khí như vậy.
Cố Trường Hữu nhìn bóng lưng của Vô Cầu nói.
Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, không nói gì.
- Hội trưởng, Hội trưởng.
Vô Cầu vừa rời đi, thanh âm của Vương Minh Triêu lần thứ hai truyền đến, thân ảnh vội vã đến lầu ba.
- Vương sư huynh, không phải là ai tới nữa chứ?
Cố Trường Hữu nhìn thấy Vương Minh Triêu dồn dập, tức giận hỏi.
- Cát Tông sư huynh tới, cũng nói muốn gặp Hội trưởng.
Vương Minh Triêu nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Hội trưởng, có gặp không?
- Sao Cát Tông sư huynh cũng tới?
Cố Trường Hữu sửng sốt một chút, tuy Cát Tông ở trên Kim Bảng bài danh không cao, nhưng các đệ tử đều rõ ràng, Cát Tông thân là Khí Phù Sư, trên tạo nghệ Luyện khí, cùng thế hệ có một không hai, địa vị ở trong tông cực cao.
Thậm chí có đồn đãi, dựa theo Cát Tông bây giờ phát triển, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, một ngày kia trở thành Trưởng lão của Cổ Thiên Tông cũng không phải việc khó gì.
- Thật náo nhiệt a, đã tới, vậy gặp đi.
Đỗ Thiếu Phủ cười nói.
Một lát sau, Cát Tông lên lầu, thân thể khôi ngô, nhìn có một loại cảm giác mạnh mẽ, nhìn như là tu luyện giả, không giống một Linh Phù Sư.
Thân là người tạo nghệ Luyện khí có một không hai trong cùng thế hệ, địa vị của Cát Tông ở trong tông vô cùng đặc thù.
Tuy bài danh trên Kim Bảng không cao, nhưng địa vị của Cát Tông ở trong tông môn cực cao, bất kỳ đệ tử nào nhìn thấy, cũng phải có chút lễ kính.
Ai cũng rõ ràng, nói không chừng lúc nào đó, sẽ nhờ đối phương luyện chế Phù Khí Đạo Khí.
Huống chi đối với Khí Phù Sư cùng Dược Phù Sư mà nói, bên cạnh chưa bao giờ sẽ thiếu khuyết bằng hữu, người như thế cũng là khó trêu nhất.
- Ta muốn học tập Luyện Khí Chi Thuật, xin Đỗ sư thúc chỉ đạo?
Cát Tông nhìn Đỗ Thiếu Phủ, từ ánh mắt, tựa hồ quyết định này là cẩn thận suy nghĩ rất nhiều lần.
Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, cười nói:
- Trong tông có rất nhiều Luyện Khí Chi Thuật, ta tin tưởng đều mở ra cho ngươi.
- Ta không phải ý đó...
Cát Tông lắc đầu, nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Ta là muốn học tập Luyện Khí Chi Pháp dung nhập Thú Năng của Đỗ sư thúc, ta biết Luyện Khí Chi Pháp này không thể đơn giản truyền thụ, cho nên ta nguyện ý đáp ứng bất kỳ điều kiện gì, coi như để ta bái sư cũng được, chỉ cần Đỗ sư thúc có thể dạy ta Luyện Khí Chi Pháp kia.
Nghe Cát Tông nói, Cố Trường Hữu cùng Vương Minh Triêu ngạc nhiên, sau đó ánh mắt đều nhìn về Đỗ Thiếu Phủ .
- Luyện Khí Chi Pháp, đích thật là không thể tùy tiện truyền thụ, ta cũng không tính hiện tại thu đồ.
Đỗ Thiếu Phủ cười khổ, nhìn Cát Tông nói:
- Nếu ngươi thật muốn học Luyện Khí Chi Pháp kia, không phải là không có biện pháp...
- Biện pháp gì, chỉ cần ta có thể làm được, quyết không chối từ?
Nghe vậy, vừa rồi Cát Tông còn tưởng rằng không có hy vọng, ánh mắt nhất thời sáng ngời.
- Gia nhập Thiên Hạ Hội, ta có thể truyền thụ ngươi Luyện Khí Chi Pháp, còn có Tăng Linh Tán đề thăng Linh Căn.
Đỗ Thiếu Phủ nghiêm túc nói, hai con ngươi sáng sủa, lúc này trong ánh mắt có quang mang kim sắc lóe ra.
- Ta gia nhập, hiện tại có thể gia nhập, ta ở trong tông chưa bao giờ gia nhập bất kỳ thế lực nào, tùy thời đều có thể gia nhập Thiên Hạ Hội.
Cát Tông gật đầu, không chút do dự, hắn một lòng Luyện khí, một lòng miệt mài lý tưởng của mình, mấy năm qua, tuy ở trong tông thanh danh hiển hách, nhưng chưa bao giờ gia nhập bất kỳ thế lực nào.
Mà lúc này vì Luyện Khí Chi Pháp, Cát Tông không chút do dự nguyện ý gia nhập Thiên Hạ Hội.
- Không phải gia nhập đơn giản.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Cát Tông lắc đầu, thế lực trong Cổ Thiên Tông, kết bè kết đảng không giống như ngoại giới.
Bình thường, đệ tử Cổ Thiên Tông kết bè kết đảng, sau khi ly khai Cổ Thiên Tông, thế lực này liền không tồn tại, nhiều nhất là có thể duy trì một đoạn giao tình.
Sau lưng đệ tử trong Cổ Thiên Tông, phần lớn người phía sau đều có gia tộc và thế lực, thậm chí là một Đế Quốc.
Trong Cổ Thiên Tông bây giờ có hơn mười vạn đệ tử thường trú, không biết có bao nhiêu Hoàng tử Công chúa, con cháu của Vương Công đại thần.
Loại đệ tử này, sao sẽ tùy tiện chân chính gia nhập thế lực khác.
Thế lực trong Cổ Thiên Tông, chỉ là đệ tử lẫn nhau kết bè kết đảng tạo thành, chỗ tốt lớn nhất, là vì sau này lót đường cho mình, tạo mối quan hệ.
Ở một phương diện khác, cũng là vì tranh thủ càng nhiều tài nguyên tu luyện.
Một khi ly khai Cổ Thiên Tông, loại thế lực này liền biến mất, cũng không có bao nhiêu hạn chế.
Tiếng nói hơi dừng lại, Đỗ Thiếu Phủ nghiêm nghị nói với Cát Tông:
- Ta muốn ngươi chân chính gia nhập Thiên Hạ Hội, thành một thành viên của Thiên Hạ Hội, dù sau này ngươi ly khai Cổ Thiên Tông, ngươi cũng là một thành viên của Thiên Hạ Hội, ta tin tưởng trong đó hết thảy, ngươi nên rõ ràng, không cần ta nói nhiều.
Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, Vương Minh Triêu cùng Cố Trường Hữu biến sắc, tựa hồ nghe rõ một ít gì đó.
Thời khắc này, Cát Tông hơi biến sắc, ánh mắt hơi do dự, trong này hết thảy, hắn tự nhiên hiểu, nếu gia nhập Thiên Hạ Hội, vậy sau này liền chân chính gia nhập Thiên Hạ Hội.
- Ngươi có thể trước suy nghĩ kỹ càng, chờ sau này lại nói cho ta biết cũng không muộn.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Cát Tông do dự, cười nói.
Cát Tông ngẩng đầu, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trong ánh mắt có chút ba động nói:
- Không biết nếu ta gia nhập Thiên Hạ Hội, có phải làm chuyện tình gì khác không?
- Không cần, chỉ cần không phản bội Thiên Hạ Hội là tốt rồi.
Đỗ Thiếu Phủ nói với Cát Tông:
- Thiên Hạ Hội tuyệt đối sẽ không can thiệp gia tộc sau lưng ngươi.
- Được, ta nguyện ý gia nhập Thiên Hạ Hội!
Cát Tông nghe vậy gật đầu, Luyện Khí Chi Thuật kia, để hắn không thể cự tuyệt.