Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 696: Tam quan toàn bộ cầm.

Chương Trước Chương Tiếp

Trên quảng trường, Phù Trận to lớn bao phủ, hết thảy Trận Phù Sư tham gia tranh tài đều ở trong đó.

- Gào gừ...

Đỗ Thiếu Phủ thấy hoa mắt, thân ảnh xuất hiện ở trong một dãy núi bát ngát, sơn mạch mênh mông, thỉnh thoảng có thanh âm thú hống truyền ra.

- Mê Huyễn Phù Trận, ăn mòn cảm giác, xúc giác, khiến người ta đặt mình ở trong đó, từ từ bị lạc chính mình.

Hai mắt Đỗ Thiếu Phủ khép hờ, lĩnh ngộ ở trên Phù Trận, theo đại ca Chân Thanh Thuần học được không ít.

Đặc biệt trước đó không lâu lĩnh ngộ Mê Huyễn Phù Trận, Đỗ Thiếu Phủ càng bỏ không ít tinh lực thời gian.

- Che đậy hết thảy cảm giác, tâm thần quy nhất, không bị Tà Ma xâm lấn, không bị ngoại vật mê hoặc, trở về Bản Nguyên.

Đỗ Thiếu Phủ thì thào nói, thủ ấn trong tay từ từ biến ảo.

- Xùy xùy...

Khi hai mắt mở ra lần thứ hai, sơn mạch trước mắt Đỗ Thiếu Phủ đã tiêu thất, quanh thân đều là phù văn.

Phù văn ba động, khiến Linh Hồn người ta nhộn nhạo, như luân hãm bùn lầy.

- Mê Huyễn Phù Trận thật lợi hại.

Đỗ Thiếu Phủ nhẹ giọng nói, cẩn thận đánh giá phù văn xung quanh, trong lòng không thể không may mắn, nếu không phải đại ca Chân Thanh Thuần chỉ đạo cùng giám sát, sợ là bây giờ mình có khả năng bất lực.

- Bắt đầu phá trận.

Đỗ Thiếu Phủ thì thào nói, không thể vận dụng Mạch Hồn, vậy cũng chỉ có thể tự mình phá trận, tuy Phù Trận này là Lục Tinh viên mãn, nhưng mình thân là Trận Phù Sư, cũng không phải không cách nào phá giải.

Bốn phía quảng trường, vạn chúng mong đợi, không biết ai có thể bài trừ Phù Trận trước, lấy quán quân Trận Phù Sư đại tái, đạt được vị trí Minh chủ của Phù Minh.

- Quán quân Trận Phù Sư hẳn là Di Tử Hà sư huynh rồi, đồn đãi Di Tử Hà sư huynh chủ tu Trận Phù Sư, phụ tu Dược Phù Sư.

- Di Tử Hà sư huynh vẫn được cho rằng là chuẩn Phù Minh Minh chủ, tạo nghệ ở trên Trận Phù Sư, bên trong cùng thế hệ khó có người có thể so sánh.

- Đỗ sư thúc cũng có hi vọng a, đồn đãi Đỗ sư thúc ở Phù Trận tạo nghệ không thể khinh thường.

- Ban đầu thời điểm đệ tử nội tông thi đấu, Đỗ sư thúc dễ dàng bài trừ Phù Trận của Mục Giai Giai.

- Nghe nói trước đó không lâu, một Trận Phù Sư lục tinh của Phù Minh ở trước mặt Đỗ sư thúc bị miểu sát.

- Đỗ sư thúc đã nắm hai quán quân, chẳng lẽ muốn bắt cả ba sao?

- Này sợ là không thể nào đâu, như vậy mặt mũi đám người Di Tử Hà cùng Tào Triệu đặt ở nơi nào.

Đệ tử ở xung quanh xì xào bàn tán, cực kỳ mong đợi.

- Hội trưởng lấy cả ba quán quân, sẽ thu thập người của Phù Minh a.

Đám người Cố Trường Hữu, Vương Minh Triêu mong đợi.

Trên đài cao, lúc này ánh mắt của các Trưởng lão Hộ pháp bất định, có Đỗ Thiếu Phủ, Khí Phù Sư cùng Dược Phù Sư tranh tài xảy ra biến cố, làm cho các Trưởng lão Hộ pháp đều không dám ngông cuồng kết luận rồi.

Thời gian từ từ trôi qua, vạn chúng chú mục, đợi có người phá trận đi ra.

- Ai...

Ba canh giờ sau, Hoàng Dịch Dung Trưởng lão đột nhiên hơi than nhẹ một tiếng, ánh mắt hiện lên ba động, không khỏi cảm thán.

- Hoàng trưởng lão làm sao vậy?

Các Trưởng lão Hộ pháp nhìn về phía Hoàng Dịch Dung Trưởng lão, Mê Huyễn Phù Trận là Hoàng Dịch Dung Trưởng lão bố trí, bên trong nhất cử nhất động, Hoàng Dịch Dung Trưởng lão tự nhiên rõ ràng nhất.

- Tạo nghệ Phù Trận của Di Tử Hà, cùng thế hệ khó có người có thể so sánh.

Hoàng Dịch Dung Trưởng lão nói.

- Di Tử Hà sắp thắng lợi rồi sao?

Hồ Tam Khôn trưởng lão hỏi, trong lòng cũng không có bất kỳ ngoài ý muốn, Di Tử Hà vốn là người đoạt giải quán quân mà các Trưởng lão nghĩ tới.

Hoàng Dịch Dung Trưởng lão nhìn Hồ Tam Khôn trưởng lão, bất đắc dĩ cười khổ, lắc đầu nói:

- Chỉ tiếc Di Tử Hà đụng phải Đỗ Thiếu Phủ, tạo nghệ ở trên Phù Trận của hai người, cơ hồ là bất phân cao thấp, sàn sàn như nhau.

- Tu vi của Di Tử Hà cao hơn một chút, coi như tạo nghệ Phù Trận cùng Đỗ Thiếu Phủ bất phân cao thấp, chẳng lẽ còn áp không được Đỗ Thiếu Phủ sao?

Hác Tông Vĩ Trưởng lão nghi hoặc hỏi.

Hoàng Dịch Dung Trưởng lão cười khổ nói:

- Tu vi của Di Tử Hà cao hơn một chút, nhưng lần này trong lòng hẳn là nóng vội, tâm cảnh bị ảnh hưởng, tâm cảnh của Đỗ Thiếu Phủ, nói thật, ngay cả ta cũng vô cùng kinh ngạc, tiểu tử này có thể phong hoa như vậy, có lẽ ta đã nhìn ra một chút nguyên nhân.

- Xùy xùy...

Hoàng Dịch Dung Trưởng lão nói xong, Phù Trận che khuất bầu trời đột nhiên nổi lên gợn sóng, phù văn chói mắt lóe ra.

Một góc nào đó của Phù Trận, bắt đầu có phù văn chói mắt vỡ vụn rạn nứt, giống như gương vỡ nát, vết rách từ từ lan tràn, cuối cùng hào quang chói mắt bắn ra bốn phía.

- Ào ào...

Một thân ảnh áo tím bao phủ bạch quang đi ra, bạch quang chói mắt giống như thần mang, nhộn nhạo khí tức cổ xưa.

- Bá bá...

Nhìn thân ảnh áo tím đi ra, toàn trường ngây dại, ánh mắt nhìn đăm đăm.

Giờ khắc này, thân ảnh áo tím kia, vạn chúng chú mục, phong hoa tuyệt đại!

- Không có khả năng, tại sao có thể là hắn, điều đó không có khả năng, đây tuyệt đối không có khả năng.

Tào Triệu lắc đầu, ánh mắt run rẩy, không thể tưởng tượng nổi, không thể tin tưởng.

- Phần phật...

Theo vết rách trên Phù Trận càng ngày càng rộng, cuối cùng toàn bộ rạn nứt, như pháo hoa nở rộ.

Trên quảng trường, hết thảy Trận Phù Sư hiển lộ ra, không ít ánh mắt ngây dại, sau một lát mới phục hồi tinh thần lại.

Không ít đệ tử vừa rồi ở trong Phù Trận, rõ ràng đã bị Phù Trận ảnh hưởng lạc lối.

Thân ảnh của Di Tử Hà xuất hiện, yên tĩnh mà đứng, tóc đen khoác sau lưng, hai mắt nâu đen, lúc này có chút mờ mịt.

Ánh mắt ấy khiến người ta không dám nhiều nhìn, trong chốc lát sau, mới từ từ khôi phục bình thường.

- Dựa theo quy định của Phù Minh đại tái, trong Trận Phù Sư thi đấu, Đỗ Thiếu Phủ phá trận trước, trở thành quán quân, cũng là tổng quán quân của Phù Minh đại tái lần này, trở thành Phù Minh Minh chủ, còn hai vị Phó minh chủ, sau khi tông môn thương nghị sẽ tuyên bố.

Thanh âm ẩn chứa huyền khí của Hoàng Dịch Dung Trưởng lão quanh quẩn cả quảng trường, như kinh lôi ở bên tai đệ tử, vang dội không thôi.

Hết thảy đệ tử vây xem tâm thần rung động, Phù Minh đại tái, Dược Phù Sư, Khí Phù Sư, Trận Phù Sư ba vòng quán quân, trở thành tổng quán quân.

Đây là một kỳ tích, vượt quá mọi người tưởng tượng.

Chưa từng có người sẽ nghĩ tới, lần này Phù Minh đại tái, dĩ nhiên sẽ bị Đỗ Thiếu Phủ lấy cả ba quán quân, lực áp hết thảy Linh Phù Sư cùng thế hệ của Cổ Thiên Tông, này thật không thể tưởng tượng nổi.

Hoàng Dịch Dung Trưởng lão tuyên bố kết quả, làm cho cả quảng trường lặng ngắt như tờ.

Mọi ánh mắt, lúc này đều chấn kinh nhìn thanh niên áo tím ở trên quảng trường.

Chính là thanh niên kia, khoảng 17 - 18 tuổi, lực áp Di Tử Hà, lực áp hết thảy Linh Phù Sư cùng thế hệ của Cổ Thiên Tông, trở thành đại quán quân.

Thanh niên áo tím kia, trước đây không lâu còn lực áp Tư Mã Mộc Hàm, cướp đoạt quán quân của đệ tử nội môn đại tái.

Thanh niên áo tím kia, Võ Đạo Phù Đạo, đều siêu việt cùng thế hệ, Võ Đạo Phù Đạo song tu toàn năng khủng bố.

Mọi người ở đây đều hiểu, lúc này đây, tên tuổi của Đỗ Thiếu Phủ, tuyệt đối sẽ chân chính sừng sững ở trong Cổ Thiên Tông, vang vọng Trung Châu!

- Chúc mừng Đỗ sư thúc đoạt giải quán quân!

- Chúc mừng Đỗ sư thúc!

Bốn phía quảng trường vắng lặng ngắn ngủn, sau đó từng thanh âm gào thét xông thẳng lên trời!

Thanh niên áo tím kia, lấy một loại tư thái phong hoa vô song, chân chính lạc ấn vào trong lòng hết thảy đệ tử.

- Điều đó không có khả năng, sao hắn sẽ mạnh như vậy...

Trong đám người, con mắt Chu Oánh run rẩy, ánh mắt nhìn thanh niên áo tím tiếp thu vạn chúng chú mục kia.

Khóe miệng Đỗ Thiếu Phủ tràn ra một vệt máu, vội vàng nhét vào trong miệng hai viên Đan Dược, lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn bốn phía la hét, trong sát na này, trong lòng cũng nhiệt huyết sôi trào.

- Hô...

Thâm hít thở một hơi, khóe miệng Đỗ Thiếu Phủ vui vẻ, trong lòng lần nữa cảm giác, đại ca Chân Thanh Thuần ở tạo nghệ Phù Trận thật đúng là bất phàm.

Trong lòng Đỗ Thiếu Phủ rõ ràng, nếu không phải đại ca Chân Thanh Thuần một mực dạy đạo, sợ là mình sẽ không dễ dàng phá Mê Huyễn Phù Trận do Hoàng Dịch Dung Trưởng lão bố trí như vậy.

- Một người tam quan, theo ta được biết, chính là kỷ lục của Cổ Thiên Tông Phù Minh đại tái, chúc mừng Đỗ sư thúc.

Một đạo thanh âm nghe khiến người ta vô cùng thoải mái truyền đến, Di Tử Hà đi tới bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ, vẻ mặt vui vẻ, đủ để cho nữ tử mê muội.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Di Tử Hà, rất ngoài ý muốn, sau đó mỉm cười nói:

- Vận khí tốt một chút mà thôi.

- Ha ha, Đỗ sư thúc nói đùa, đây cũng không phải vận khí tốt gì, mà là thực lực của Đỗ sư thúc mà thôi, có cơ hội, xin Đỗ sư thúc chỉ đạo nhiều hơn, để những vãn bối chúng ta tiến bộ.

Di Tử Hà khẽ cười nói.

- Đâu có đâu có, có cơ hội, ta làm sư thúc, cũng sẽ không tàng tư, nhất định hảo hảo chỉ đạo sư điệt ngươi một chút.

Trong lòng Đỗ Thiếu Phủ có thể nghe được, Di Tử Hà này ngoài cười nhưng trong không cười, đang nói mình tuy đoạt giải quán quân, nhưng làm trưởng bối, đoạt giải quán quân không có gì, nhất thời một bộ sư môn trưởng bối, lão khí hoành thu nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)