Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 685: Phù minh tào triệu.

Chương Trước Chương Tiếp

Cùng lúc đó, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện ở trước người Phí Thành Minh, trong hai con ngươi có quang mang lóe ra, trường bào vù vù chấn động, một cỗ khí tức bá đạo từ trong cơ thể lan tràn ra...

- Ngao...o...o!

Một tiếng rống tựa như Long Ngâm Cửu Thiên, Thần Tượng hí dài truyền ra, trong tay Đỗ Thiếu Phủ phù văn nở rộ, nhanh như thiểm điện hóa thành vô số đạo chưởng ấn, cuối cùng cấp tốc ngưng tụ thành một, kèm theo phù văn vạch phá trường không, hung hăng đụng vào quyền phong của người trước.

Ầm!

Công kích ầm ầm, như có Phạm âm khẽ kêu, thanh âm trầm đục giống như kinh lôi...

- Ào ào...

Năng lượng kinh khủng, như cơn lốc bỗng nhiên càn quét, khí thế khiến người ta sợ hãi lan tràn!

- Đạp đạp!

Trong khí tức đáng sợ, thân thể khôi ngô của Phí Thành Minh lảo đảo lui ra, sắc mặt tái nhợt, liên tiếp mười mấy bước mới đứng vững thân thể, nắm đấm tê dại, đứng chắp tay ở sau người, ngũ chỉ hơi cong, ánh mắt chấn động.

- Đạp đạp!

Lực lượng cuồng bạo càn quét, thân thể của Đỗ Thiếu Phủ cũng lui 10 bước, sắc mặt tái nhợt hơn không ít.

Thúc giục một thức thần bí tiêu hao quá mức kinh người, mặc dù bây giờ trong Thần Khuyết huyền khí hùng hồn, nhưng một thức thần bí tiêu hao vẫn cực kỳ kinh người.

- Bất phân cao thấp sao...

Từ hai người ở giữa sân vừa chạm liền tách ra, đồng thời lui về phía sau, ánh mắt bốn phía càng chấn kinh.

Đỗ Thiếu Phủ cùng Phí Thành Minh dĩ nhiên bất phân thắng bại, này vượt ra khỏi mọi người dự liệu.

Đường đường Kim Bảng bài danh thứ chín Phí Thành Minh, ở trước người Đỗ Thiếu Phủ dĩ nhiên không có chiếm được chút tiện nghi nào.

- Võ Kỹ thật là bá đạo, đây không phải Võ Kỹ của Cổ Thiên Tông!

- Người này quả thật rất mạnh!

Trong đám người, con mắt của Thường Thanh Hải, Bạch Nhất Trần cũng run rẩy.

Nhìn Phí Thành Minh từng bước lảo đảo lui ra phía sau, giờ khắc này, ai lại còn dám đối với Đỗ Thiếu Phủ có lòng khinh thị.

- Thật mạnh!

Vô số đệ tử nhịn không được sợ hãi than, người có thể cùng Phí Thành Minh một chiêu bất phân thắng phụ, làm sao sẽ đơn giản.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ hơi nhíu, Vũ Vương cảnh viên mãn Phí Thành Minh, quả nhiên cường hãn, không hổ là cường giả xếp hạng thứ mười trên Kim Bảng.

Vũ Vương cảnh viên mãn, thiên tư Nhân Kiệt, sợ là Vũ Vương cảnh viên mãn đỉnh phong ở ngoại giới, cũng có thể chính diện đối kháng.

Đột phá Vũ Vương Sơ Đăng cảnh, bằng vào một thức thần bí càng ngày càng tinh tiến, dĩ nhiên chỉ có thể liều mạng bất phân cao thấp, Đỗ Thiếu Phủ cũng không nghĩ tới, tuy huyền khí trong Thần Khuyết của mình bàng bạc hùng hồn, nhưng suy cho cùng Vũ Vương Sơ Đăng cảnh cùng Vũ Vương cảnh viên mãn cách nhau quá lớn, Phí Thành Minh cũng không phải phàm phu, thực lực danh xứng với thực.

- Vù vù...

Khí tức ba động, theo thân thể của Phí Thành Minh bị đẩy lui, Thường Thanh Hải cùng Bạch Nhất Trần theo bản năng tiến lên.

Ba người lấy đội hình tam giác, hữu ý vô ý vây Đỗ Thiếu Phủ ở trong đó.

Ba cổ khí tức, trong lúc mơ hồ phong tỏa Đỗ Thiếu Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu, ánh mắt có hàn ý ba động, ba Vũ Vương cảnh viên mãn, đích thật là khó đối phó.

- Ha ha...

Ánh mắt nhìn ba Vũ Vương cảnh viên mãn, ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ híp lại, hàn ý ba động, sau đó cười to.

Tiếng cười kia vang vọng, mang theo huyền khí, một cỗ hàn ý vô hình khuếch tán, lộ ra lực lượng bá đạo từ trong xương, làm cho hư không hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả không khí cũng như đọng lại.

- Muốn ba người cùng tiến lên sao, cũng tốt, vậy thì tới đi!

Ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn Thường Thanh Hải, Phí Thành Minh, Bạch Nhất Trần, giờ khắc này, trong mắt Đỗ Thiếu Phủ hiện lên quang mang kin sắc, có hơi lạnh thấu xương kích xạ.

- Khí tức của tiểu tử này thật khủng khiếp, rõ ràng chỉ là Vũ Vương Sơ Đăng cảnh, nhưng khí tức lạicường hãn như vậy.

- Ánh mắt của người này cực kỳ kinh khủng, ác liệt khiếp người, như là Hung Thú!

Vào thời khắc này, trong mắt của Đỗ Thiếu Phủ lan tràn ra hàn ý, Thường Thanh Hải, Phí Thành Minh, Bạch Nhất Trần cũng có thể cảm giác rõ ràng, hơi lạnh thấu xương từ trong thân thể bọn họ thẩm thấu ra.

Hàn khí vô hình kia giống giống thuỷ triều lan tràn đến, để cho bọn họ nhịn không được sau lưng lạnh lẽo.

Ba người hai mặt nhìn nhau, lại có chút tâm thần bất định.

Ba người rất rõ ràng, nếu đơn đả độc đấu, từ thực lực của Đỗ Thiếu Phủ tới xem, thật đúng là không nhất định có thể thắng lợi.

Coi như đơn đả độc đấu có thể thắng lợi, sợ là cuối cùng mình cũng phải bỏ ra giá cao thảm trọng.

Nếu như ba người liên thủ, trên mặt mũi xem như mất hết.

Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, coi như thắng, sợ là danh tiếng cũng sẽ không còn sót lại chút gì.

Ba cường giả top 10 trên Kim Bảng, dĩ nhiên liên thủ đối phó một đệ tử mới, quá vẽ mặt.

- Náo nhiệt, xem ra thật đúng là náo nhiệt a.

Nhưng vào lúc này, có thanh âm nhàn nhạt từ đàng xa truyền đến.

Tiếng nói truyền ra, trong đám người xôn xao, tự nhường ra một con đường.

Sau đó có một đám người trực tiếp đi ra đoàn người, đi lên trên quảng trường.

Nhóm người này, tổng cộng chỉ có mười mấy người mà thôi, nhưng trên mặt không khỏi mang theo ngạo khí.

Người cầm đầu là một thanh niên khoảng 24 - 25 tuổi, ánh mắt nhìn toàn trường, hữu ý vô ý rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ, rất hiển nhiên, vừa rồi thanh âm kia chính là này người nói.

- Người của Phù Minh.

- Không nghĩ tới người của Phù Minh cũng tham dự vào.

- Dược Phù Sư cùng Khí Phù Sư trong Tứ Hải Bang, Vong Trần Môn, Vân Chí Hội là người của Phù Minh, sự tình này bọn họ nhúng tay cũng không kỳ quái.

- ...

Theo mười mấy người này đến, bốn phía lập tức truyền ra không ít tiếng bàn luận xôn xao.

Phù Minh, này ở trong Cổ Thiên Tông là một tổ chức vô cùng đặc biệt.

Cái tổ chức này thậm chí ngay cả Hộ pháp Chấp sự cũng không quản được, còn phải cho vài phần mặt mũi, tối thiểu cũng cần Trưởng lão mới có thể khắc chế bọn họ.

Bởi vì Phù Minh, chính là tổ chức do hết thảy Linh Phù Sư trong Cổ Thiên Tông tạo thành.

Linh Phù Sư, ở trong tất cả tu luyện giả, cũng là tồn tại không nhiều.

Đệ tử thường trú trong Cổ Thiên Tông, cộng lại hơn mười vạn người, nhưng Linh Phù Sư nghe nói chỉ mấy trăm người, trong đó thậm chí còn bao quát không ít Võ Đạo Phù Đạo song tu.

Linh Phù Sư chiếm tỉ lệ, ngay cả 1% cũng không đến, có thể thấy được mức độ thưa thớt.

Trong trưởng lão của Cổ Thiên Tông, Linh Phù Sư cũng sẽ không quá nhiều.

Trưởng lão dạy phương pháp tu luyện, tự nhiên đối với Linh Phù Sư không có quá nhiều tác dụng.

Trưởng lão thân là Linh Phù Sư không nhiều, cũng không có khả năng có quá nhiều thời gian dạy Linh Phù Sư mới nhập môn.

Bởi vậy lâu ngày, trong Cổ Thiên Tông liền tạo thành một Phù Minh.

Phù Minh xuất hiện, ý nguyên ban đầu là sư huynh sư tỷ Linh Phù Sư nhập môn trước, có thể tiến hành chỉ đạo sư đệ sư muội Linh Phù Sư mới nhập môn.

Cuối cùng trải qua phát triển, Phù Minh từ từ phát triển trở thành tổ chức hầu như đủ để chưởng khống tất cả đệ tử Linh Phù Sư của Cổ Thiên Tông.

Phù Minh ở trong phạm vi Cổ Thiên Tông, có đôi khi còn có thể vượt qua bên ngoài Cổ Thiên Tông.

Theo đoàn người này đến, nhìn thanh niên dẫn đầu, trên mặt Phí Thành Minh lộ ra vui vẻ.

Phù Minh là thế lực đáng sợ trong Cổ Thiên Tông, cùng bất kỳ thế lực nào hầu như đều có quan hệ, cùng không ít đệ tử đỉnh cao trong tông, thậm chí là Hộ pháp, Trưởng lão cũng có không sai quan hệ.

Có thể nói, ở trong Cổ Thiên Tông, ngoại trừ mấy gia hỏa khủng bố cùng một nhóm người chưởng khống thế lực lớn, thì rất ít người có thể chọc Phù Minh.

- Tào sư huynh, sao ngươi lại tới đây?

Phí Thành Minh tự mình nghênh đón, Thường Thanh Hải cùng Bạch Nhất Trần cũng dời bước đuổi kịp, nhìn thanh niên đầu lĩnh kia cực kỳ khách sáo.

Thanh niên được Phí Thành Minh gọi là Tào sư huynh, thân hình thanh gầy, mặc nho phục, khí độ bất phàm, nhìn mi thanh mục tú, chỉ là trong ánh mắt lộ ra chút vui vẻ, khiến người ta nhìn, nhiều ít sẽ có một loại cảm giác không thoải mái.

Bốn phía Thiên Vũ quảng trường, các đệ tử vây xem, sợ là không ai không biết người này.

Tào Triệu, Kim Bảng bài danh thứ 7, dựa vào không chỉ là thế lực Phù Minh, để tất cả mọi người trên Kim Bảng kính úy, còn có thực lực của hắn, Kim Bảng thứ 7, đã đầy đủ nói rõ hết thảy.

- Ta nghe nói nơi này có náo nhiệt, liền thuận tiện tới xem một chút, không nghĩ quả là náo nhiệt.

Ánh mắt Tào Triệu nhìn qua quảng trường, bốn phía máu me đầm đìa, không ít đệ tử trọng thương, trong ánh mắt âm thầm có chút ba động.

- Biểu ca.

Một thanh âm mềm mại truyền đến, sau đó một cô gái khoảng 20 tuổi, vô cùng xinh đẹp, đón gió bày liễu, độ cong lồi lõm linh lung đến bên cạnh Tào Triệu.

Nữ tử mạo mỹ xing đẹp, đôi con ngươi phát sáng, lộ ra một loại vẻ đẹp cổ điển phương đông, khí chất không tầm thường, chính là Chu Oánh.

Thân là biểu muội của Tào Triệu, Chu Oánh ở tông môn tuy thiên phú chưa tính là đứng đầu, thậm chí bây giờ còn không phải đệ tử nội tông.

Bất quá có khuôn mặt đẹp không tầm thường, cộng thêm thân phận biểu muội của Phù Minh Tào Triệu, ở trong hàng đệ tử tông môn, Chu Oánh có thể nói là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, ngay cả đệ tử nội tông cũng phải nịnh bợ nàng, lấy lòng nàng.

Chỉ có Đỗ Thiếu Phủ kia, dĩ nhiên ở trước mặt mọi người cho nàng khó coi, để cho nàng không xuống đài được.

Điều này làm cho Chu Oánh vẫn ghi hận trong lòng, tâm sinh oán hận, làm sao có thể bỏ qua Đỗ Thiếu Phủ.

Coi như gần đây Đỗ Thiếu Phủ phong mang cực thịnh, là đệ tử của Cổ Thanh Dương trưởng lão, Chu Oánh cũng không sợ chút nào.

Bởi vì biểu ca của nàng là Phù Minh Tào Triệu, chỉ là điểm này, như vậy đủ rồi.

Tào Triệu nhìn thấy Chu Oánh, mỉm cười nói:

- Biểu muội, sao ngươi ở chỗ này?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)