Trong Thiên Hạ Các, gần đây ra hai loại Đan Dược, theo thứ tự là Cuồng Hóa Đan cùng Huyền Nguyên Đan.
Hai loại Đan Dược so với Đan Dược cùng cấp, giá cả cao hơn ước chừng gấp ba, để người bình thường cười nhạt.
Sau đó ở dưới Cố Trường Hữu quảng cáo, rốt cục có hai đệ tử muốn lên Thiên Vũ quảng trường thi đấu mạo hiểm nguyện ý thử.
Hai người này từng người mua một viên Cuồng Hóa Đan cùng Huyền Nguyên Đan, sau đó kết quả có thể nghĩ, trên Thiên Vũ quảng trường cùng người thi đấu, tu vi tương đương đối thủ, thậm chí Đạo Khí trong tay chênh lệch cũng không bao nhiêu.
Cuối cùng tiêu hao hết, liền dùng Huyền Nguyên Đan, lấy tốc độ nhanh nhất khôi phục thực lực thời kỳ toàn thịnh, sau đó trực tiếp đánh bại đối thủ.
Đệ tử khác ra ngoài mạo hiểm, trong dãy núi gặp gỡ một Yêu thú cường hãn, đoàn đội tao ngộ nguy cơ, đệ tử kia dùng Cuồng Hóa Đan, thực lực tăng lên một tầng, trực tiếp trọng thương Yêu thú.
Thanh danh của Huyền Nguyên Đan cùng Cuồng Hóa Đan bắt đầu truyền ra, có người bán tín bán nghi, sau đó lại có người nguyện ý nếm thử.
Sau khi thí nghiệm, hiệu quả tương tự khiến người ta khiếp sợ, trong lúc nhất thời, Cuồng Hóa Đan cùng Huyền Nguyên Đan truyền ra, không ít đệ tử muốn mua Huyền Nguyên Đan cùng Cuồng Hóa Đan.
Đến ngày thứ năm, thanh danh của Huyền Nguyên Đan cùng Cuồng Hóa Đan truyền cả Cổ Thiên Tông.
Hiệu quả kinh người, làm cho hết thảy đệ tử đều muốn mua một viên mang ở bên người đề phòng lúc cần.
Chỉ là trong Thiên Hạ Các, nghe nói tổng cộng chỉ có mười viên Huyền Nguyên Đan cùng mười viên Cuồng Hóa Đan, sớm đã bị mua sạch, có tiền cũng không thể mua được.
Lại qua mấy ngày, có đệ tử mua Huyền Nguyên Đan cùng Cuồng Hóa Đan chứng thực hiệu quả kinh người, giá cả của Huyền Nguyên Đan cùng Cuồng Hóa Đan lần thứ hai tăng vọt.
Giá cả của Huyền Nguyên Đan cùng Cuồng Hóa Đan, đã ở chợ đêm của Cổ Thiên Tông xào đến gấp bảy lần.
Những đệ tử có Huyền Nguyên Đan cùng Cuồng Hóa Đan kia, cũng không nhịn được thả ra, thông qua chợ đêm trong Cổ Thiên Tông bán.
Sau đó từng cái hối hận đau lòng, sau mười ngày, giá cả của Huyền Nguyên Đan cùng Cuồng Hóa Đan đã gấp mười lần, chẳng khác gì gấp ba mươi lần đan dược đồng cấp, hơn nữa còn đang tăng lên.
Trong Thiên Hạ Các, mỗi ngày sóng người nối liền không dứt, đều hỏi dò Huyền Nguyên Đan cùng Cuồng Hóa Đan lúc nào mới có hàng.
Cố Trường Hữu chỉ có thể lắc đầu, Huyền Nguyên Đan cùng Cuồng Hóa Đan hiện nay không có hàng, chính là Thiên Hạ Hội Hội trưởng Đỗ sư thúc tự mình luyện chế, cần đợi Đỗ sư thúc xuất quan mới có thể luyện chế.
Mặc dù nói trong Thiên Hạ Các hiện tại đã không có Cuồng Hóa Đan cùng Huyền Nguyên Đan, bất quá gần đây cũng làm cho sinh ý của Thiên Hạ Các hỏa bạo, được không ít quan tâm.
Bất quá loại sinh ý hỏa bạo này, lại làm Cố Trường Hữu lo lắng.
Trong Thiên Hạ Hội, bây giờ Dược Phù Sư cùng Khí Phù Sư không nhiều, có thể nói là lác đác không có mấy, căn bản không có cách chống đỡ sinh ý của Thiên Hạ Các bây giờ.
Sợ là không bao lâu nữa, Thiên Hạ Các sẽ đối mặt quẫn cảnh không hàng có thể mua.
Dược Phù Sư cùng Khí Phù Sư khác trong Cổ Thiên Tông, hầu như sớm đã bị các đại thế lực thu mua, muốn tìm Dược Phù Sư cùng Khí Phù Sư gia nhập, này căn bản không có khả năng lắm.
Sơn phong, trên vách đá vạn trượng, hoàng hôn, mặt trời chiều ngã về tây.
Tư Mã Đạp Tinh đứng ở trên tảng đá, quần áo phiêu dật, khuôn mặt anh khí bức người, nhìn sương mù dưới vách đá vạn trượng, thì thào nói:
- Tiểu tử kia, không nên gặp chuyện không may mới tốt a.
Trong Hoang Cổ Không Gian, kim quang rạng rỡ, gợn sóng khuếch tán ra.
Ngoại giới mười ngày, Đỗ Thiếu Phủ ở trong phong ấn, trừ thời gian luyện hóa tàn hồn của Bạch Vân Yêu Nhạn, cùng tìm tòi phong ấn, thì ở trong Hoang Cổ Không Gian ước chừng hai tháng.
Kim mang rạng rỡ, sau lưng Đỗ Thiếu Phủ có một hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn bao phủ, nhìn kỹ, sẽ thấy núi do Ngũ Chỉ Sơn tạo thành, cao thấp so le không đồng đều, giống như bàn tay.
- Phần phật...
Hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn biến hóa, ở sau lưng Đỗ Thiếu Phủ diễn sinh, diễn hóa, ngưng tụ, vô cùng ảo diệu...
- Xùy xùy!
Thời gian từ từ trôi qua, khí tức trên người Đỗ Thiếu Phủ không ngừng kéo lên.
Mấy ngày sau, khi khí tức tăng lên trên người Đỗ Thiếu Phủ đình trệ, hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn hóa thành phù văn, từ từ lướt vào trong cơ thể, hai mắt nhắm chặc mở ra.
- Xùy xùy...
Trong mắt, kim mang lướt ra, khí tức bá đạo lóe ra, một cỗ khí tức ác liệt hùng hậu từ trong cơ thể càn quét.
- Tựa hồ tiến bộ không ít a.
Chân Thanh Thuần xuất hiện, ánh mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, vẻ mặt đã chết lặng.
Đoạn thời gian này, đối với Đỗ Thiếu Phủ tiến bộ ở trên Mạch Hồn, Chân Thanh Thuần coi như là rõ ràng nhất, tốc độ kia cực nhanh, để hắn không thể không chấn động.
- Hình như là tiến bộ không ít.
Đỗ Thiếu Phủ đứng dậy, cảm giác hết thảy trong cơ thể, như Mạch Hồn trải qua một lần tẩy lễ.
Nếu thời gian đầy đủ, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác, sợ là không bao lâu nữa, mình có thể đột phá, vô cùng có khả năng trực tiếp bước vào Vũ Vương Sơ Đăng cảnh, ở đoạn thời gian này lĩnh ngộ, Mạch Hồn đã có dấu hiệu hóa hình.
- Đi thử xem có thể tiến vào phong ấn hay không đi, hết thảy phải cẩn thận, trong phong ấn, nói không chừng có nguy cơ to lớn.
Chân Thanh Thuần dặn dò với Đỗ Thiếu Phủ.
- Sưu sưu...
Một lát sau, Đỗ Thiếu Phủ ra Hoang Cổ Không Gian, thân ảnh xuất hiện ở trước sơn phong khổng lồ kia, ngưng kết thủ ấn, thúc giục Ngũ Chỉ Sơn Mạch Hồn, dung nhập vào trong Mạch Hồn, nhất thời lao về phía phong ấn .
- Xì xì xì...
Hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn hoành không, đụng vào phong ấn.
Trên phong ấn có từng cỗ phù văn chói mắt lao ra, ngăn trở hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn.
Trên hư ảnh Mạch Hồn Ngũ Chỉ Sơn, từng phù văn kim sắc ngất trời, trực tiếp đụng vào.
Hai cỗ phù văn đối kháng đụng chạm, không gian bốn phía ao hãm, quang mang chói mắt kích xạ giữa không trung.
Hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn hoành không, kim quang phun trào, uy năng trút xuống, tựa như muốn xông qua phong ấn.
Thời khắc này, uy năng của hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn, so với mấy ngày trước rõ ràng mạnh mẽ hơn nhiều.
Như vậy kéo dài khoảng một khắc đồng hồ, giữa không trung có phù văn chói mắt phun trào, hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn rốt cục xông phá phong ấn.
- Xì xì xì...
Hư ảnh sơn phong phá tan phong ấn, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ theo hư ảnh Mạch Hồn trực tiếp xuyên qua, sau đó sắc mặt trắng bệch, tiêu hao vô cùng khổng lồ.
- Rốt cục tới rồi...
Hư ảnh Mạch Hồn Ngũ Chỉ Sơn thu liễm, Đỗ Thiếu Phủ nhìn xung quanh, sơn phong khổng lồ kia đã ở trước mắt, rốt cục xông vào trong phong ấn.
- Trên đỉnh núi kia, tựa hồ có một cung điện!
Đỗ Thiếu Phủ nhìn sơn phong phía trước, toàn bộ sơn phong khổng lồ đều là nham thạch cổ lão, không có một ngọn cỏ, lộ ra khí tức tráng lệ hoang cổ.
Trên núi, lúc này xuất hiện một cung điện khổng lồ.
- Sưu sưu...
Đỗ Thiếu Phủ cẩn thận từng li từng tí, toàn bộ tinh thần đề phòng, bắt đầu bay tới .
Cung điện khổng lồ nằm ở trên đỉnh núi, giống như Tiên Cung, càng đến gần, càng cảm giác vô cùng khổng lồ to lớn.
Thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ rơi vào trước cung điện, khí tức mơ hồ từ trong cung điện lan tràn đến, như triệu hoán mình.
Không có quá nhiều do dự, Đỗ Thiếu Phủ cẩn thận bước vào cung điện.
Cung điện hùng vĩ, nhưng không hoa lệ, ngược lại vô cùng đơn giản, càng khiến người ta cảm thấy khí tức cổ lão tang thương.
- Thật nhiều thi cốt, đều là đệ tử của Cổ Thiên Tông.
Trong cung điện, dọc theo đường đi Đỗ Thiếu Phủ nhìn thấy không ít thi cốt, ước chừng mười mấy vị, ở trên quần áo nhìn thấy huy hiệu của Cổ Thiên Tông, có tựa hồ đã vẫn lạc rất lâu, quần áo mục nát, nhìn không thấy huy chương trên người.
Nhưng những hài cốt này vẫn hoàn hảo vô khuyết, chứng minh lúc sống đều là cường giả, thi cốt của bọn họ sẽ không dễ dàng mục nát, còn cường hãn hơn sắt thép.
Trên những hài cốt này, Đỗ Thiếu Phủ hành lễ, bắt đầu kiểm tra, nhưng không thể tìm được Càn Khôn Đại, tựa hồ đã bị người nhanh chân đến trước.
Tiếp tục thâm nhập sâu bên trong cung điện, trong cung điện có chút đơn giản.
Men theo khí tức triệu hoán kia, Đỗ Thiếu Phủ cấp tốc thâm nhập, dần dần cảm thấy trong đại điện bắt đầu nổi lên sóng năng lượng.
Ở trong một khe hở, dĩ nhiên xuất hiện Linh Dược, hào quang lan tràn, óng ánh sáng long lanh, rạng ngời rực rỡ.
- Cửu Tinh Đằng, còn có Bạch Diệp Linh Chi, không nghĩ tới còn có Huyết Minh Hồ...
Thanh âm của Chân Thanh Thuần từ trong tháp truyền ra, hắn thấy được không ít Linh Dược, vô cùng kinh ngạc nói:
- Thật nhiều Linh Dược, phẩm cấp đều cực cao, có thể luyện chế Đan Dược thất phẩm, Bách Diệp Linh Chi còn có thể luyện chế Huyền Nguyên Đan thượng phẩm.
- Thật nhiều Linh Dược, là có người trồng ở chỗ này sao?
Đỗ Thiếu Phủ kinh ngạc, không nghĩ tới trong đại điện cũng có Linh Dược.
- Không phải người trồng, trong này có bảo vật đặc biệt, tản mát ra Thiên Địa Linh Khí, thời gian dài dằng dặc, liền sinh ra Linh Dược bất phàm.
Chân Thanh Thuần nói với Đỗ Thiếu Phủ.
- Hái, may mắn Đỗ Tiểu Yêu không ở đây.
Đỗ Thiếu Phủ không do dự, hết thảy Linh Dược thành thục, trực tiếp thu vào trong Càn Khôn Đại, thầm nghĩ may mắn không có Đỗ Tiểu Yêu, bằng không những thứ tốt này, tuyệt đối sẽ bị Đỗ Tiểu Yêu cầm đi một nửa.
Bất quá thấy những Linh Dược này, làm cho trong lòng Đỗ Thiếu Phủ không tự chủ được nghĩ tới Đỗ Tiểu Yêu, trong khoảng thời gian này, thật đúng là càng ngày càng nhớ gia hỏa kia.