Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 659: Yêu tộc yêu linh.

Chương Trước Chương Tiếp

- Nếu ta đoán không sai, kia hẳn là Bất Tử Thảo cùng Thanh Mộc Mạch Hồn, không nghĩ tới thiên phú của nha đầu kia yêu nghiệt như vậy.

Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, Chân Thanh Thuần vô cùng khiếp sợ:

- Mạch Hồn Bất Tử Thảo, thuộc về Địa Mạch Hồn, vượt qua Thú Mạch Hồn không ít, coi như tất cả Yêu thú trên Thiên Thú Bảng cũng khó mà so sánh với Địa Mạch Hồn, trừ khi là Thái Cổ di chủng còn tạm được.

- Còn Thanh Mộc Vũ Mạch, dựa theo lời ngươi nói, nha đầu kia đã cùng Thanh Mộc Vũ Mạch tương dung nhất thể, có thiên tư Nhân Hoàng, nha đầu kia đích xác rất cường đại.

- Cái gì là Địa Mạch Hồn cùng thiên tư Nhân Hoàng?

Đỗ Thiếu Phủ hỏi, vẫn là lần đầu tiên nghe nói Địa Mạch Hồn, còn thiên tư Nhân Hoàng cũng là lần đầu tiên nghe thấy.

Chân Thanh Thuần nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Ngươi có biết Yêu tộc không ?

- Biết một chút, nhưng không nhiều.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Chân Thanh Thuần khẽ lắc đầu, đối với sự tình Yêu tộc, biết đến cũng không nhiều.

Chân Thanh Thuần mỉm cười, nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Thiên Địa Vạn Vật đều có linh, sông núi, hà lưu, sơn phong, từng ngọn cây cọng cỏ, một hoa một quả, đều có khả năng thành linh. Vô số năm qua, trên đời này có không ít sơn hà phong nhạc thông linh, hoa mộc thảo quả trở thành Yêu Linh, bọn họ đều cực kỳ cường đại, ẩn thân ở trong chúng sinh, bất kỳ một cái nào, đều có thực lực đáng sợ, giống như Đỗ Tiểu Yêu, tên kia chính là một thành viên trong Yêu tộc, cũng là một Yêu Linh.

Tiếng nói hơi ngưng lại, Chân Thanh Thuần nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Đối với Võ giả mà nói, có người dùng Yêu thú làm Mạch Hồn, loại Mạch Hồn này, được gọi là Thú Mạch Hồn.

Nhưng có người mạnh mẽ không gì sánh nổi, cơ duyên xảo hợp, hoặc trời sinh cường đại, bọn họ lấy cường giả Yêu tộc làm Mạch Hồn, trở thành Địa Mạch Hồn, ở trên tầng thứ Mạch Hồn, viễn siêu Thú Mạch Hồn.

- Nguyên lai, đây là Địa Mạch Hồn.

Đỗ Thiếu Phủ coi như đã hiểu, cũng không khó lý giải, giống như mình, Mạch Hồn chính là bản thể của Đỗ Tiểu Yêu, cũng là nhờ số trời run rủi, Mạch Hồn của mình liền trở thành hình dạng bản thể của Đỗ Tiểu Yêu, viễn siêu Thú Mạch Hồn.

- Đương nhiên, cũng không phải nói tất cả Thú Mạch Hồn đều nhất định không thể so sánh với Địa Mạch Hồn, những người có Yêu thú Mạch Hồn từ Thái Cổ Di Chủng kia, từng cái đều hết sức đáng sợ.

Chân Thanh Thuần tiếp tục nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Như Kim Sí Đại Bàng Điểu của ngươi, liền không Yêu thú nào có thể so sánh, nếu có người lấy Kim Sí Đại Bàng Điểu trở thành Mạch Hồn, cũng sẽ không thua Địa Mạch Hồn.

Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, sau đó hỏi:

- Ta cảm giác Bất Tử Thảo kia rất cường đại, ở trong Yêu Linh, có phải coi như là nhân vật vô cùng cường hãn hay không.

- Đó là đương nhiên, Bất Tử Thảo chính là Yêu Linh Vương giả, nghe nói có thể làm cho người khởi tử hoàn sinh.

Chân Thanh Thuần gật đầu nói:

- Bất quá ta cảm giác, bản thể của Đỗ Tiểu Yêu còn trên Bất Tử Thảo, bản thể của Đỗ Tiểu Yêu cường hãn hơn a.

- Vậy cũng phải.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, cũng có thể cảm giác được bản thể của Đỗ Tiểu Yêu tuyệt đối ở trên Bất Tử Thảo, nói với Chân Thanh Thuần:

- Thanh Mộc Vũ Mạch, lại là vật gì, trên đời này đến cùng có bao nhiêu loại Võ Mạch, thiên tư Nhân Hoàng lại có bao nhiêu?

Thần sắc của Chân Thanh Thuần hơi nghiêm nghị một chút, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Trên đời này Mạch Hồn nhiều vô số kể, Võ Mạch vượt qua Cửu phẩm, trở thành nhân trung kiệt xuất, xưng là Nhân Kiệt, tiền đồ bất khả hạn lượng.

- Còn có một số người, từ lúc sinh ra liền gặp may mắn, mang theo một loại Võ Mạch đặc biệt, bằng vào loại Võ Mạch đặc biệt này, trên người bọn họ sẽ đạt được một loại lực lượng đặc biệt, loại lực lượng đặc biệt này hoặc tới từ Thiên Địa, hoặc tới từ Huyết Mạch, sẽ cực kỳ thân cận hắn, dựa vào loại Võ Mạch đặc biệt này mang tới lực lượng đặc biệt, tu vi của bọn họ sẽ tiến triển cực nhanh, sau này tiền đồ bất khả hạn lượng, này là Võ Mạch Vương giả, những người này, được gọi là nhân trung chi vương, thiên tư Nhân Vương.

Chân Thanh Thuần mím môi một cái, tiếp tục nói:

- Người thiên tư Nhân Kiệt cùng thiên tư Nhân Vương, lúc trước ta cũng đã nhắc tới, nhưng trên đời này còn có một loại người, bọn họ từ lúc sinh ra đã mang theo Võ Mạch Vương giả cùng Huyết Mạch tương liên, cùng Linh Hồn tương liên, có thể dễ dàng câu thông lực lượng Thiên Địa, trở thành thiên địa sủng nhi. Bọn họ có thể chưởng khống sơn nhạc ao hồ, hoặc có thể di sơn đảo hải, hoặc có thể thúc giục Phong Hỏa Lôi Điện. Bọn họ ở trên Võ Mạch Vương giả, bọn họ được xưng Nhân Hoàng, vương trung chi hoàng, có thiên tư Nhân Hoàng.

- Trên đời này, bất cứ người có thiên tư Nhân Hoàng nào, sau này cũng có thể trở thành cường giả đỉnh phong, ngạo nghễ hết thảy.

Chân Thanh Thuần nói xong, trong ánh mắt mang vẻ chấn động, thiên tư Nhân Hoàng, trên đời này lại có thể có mấy người.

- Võ Mạch cùng Huyết Mạch tương liên, trở thành loại lực lượng thiên địa đặc biệt nào đó.

Đỗ Thiếu Phủ thì thào nói, tỉ mỉ hồi tưởng, Tư Mã Mộc Hàm thúc giục Thanh Mộc Vũ Mạch, chưởng khống năng lượng sinh cơ bừng bừng, cùng Ti Nhược Phong, Lữ Khôn, Phong Tường Vũ… thúc giục Nhân Vương Võ Mạch đích thật là không giống, loại uy năng kia càng cường đại hơn, chân chính cùng Thiên Địa tương dung.

- Ngươi cũng không cần quá mức kinh ngạc, trên người ngươi có Võ Mạch Linh Ấn, chứng minh Võ Mạch của ngươi, tuyệt đối sẽ không dưới thiên tư Nhân Hoàng, chí ít chỉ có thiên tư Nhân Hoàng, mới có thể ở trong người ngưng kết thành Võ Mạch Linh Ấn.

Chân Thanh Thuần nói với Đỗ Thiếu Phủ.

- Thiên tư Nhân Hoàng...

Trong hai con ngươi của Đỗ Thiếu Phủ, có chút chấn động nhàn nhạt, sau một lát, nhìn Chân Thanh Thuần hỏi:

- Thanh Thuần ca, ngươi cách triệt để khôi phục còn bao lâu nữa?

- Đã khôi phục rất nhiều, chỉ là bởi vì công pháp ta tu luyện, cộng thêm thời gian này xuất hiện một chút biến cố, nhưng bây giờ đã không có trở ngại, sắp triệt để khôi phục rồi. Về thời gian, sợ là không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể làm được, muốn triệt để khôi phục mà nói, còn cần một loại bảo vật, nếu ta ở thời kỳ toàn thịnh, muốn có được, chỉ phải phí một chút công phu là được, nhưng tình huống hiện tại, sợ rằng là xuân thu đại mộng rồi.

Chân Thanh Thuần nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Bất quá tình huống hiện tại cũng đã khá hơn nhiều, chờ sau này ngươi trở thành cường giả chân chính, đến lúc đó có cơ duyên giúp ta tìm bảo vật kia, ta muốn triệt để khôi phục sẽ không khó khăn.

- Loại bảo vật nào? Ta nghĩ, có lẽ Cổ Thiên Tông nên có a.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Chân Thanh Thuần hỏi, lấy thế lực cùng nội tình của Cổ Thiên Tông, hẳn là có vô số bảo vật.

- Tuy Cổ Thiên Tông cường đại, sợ là cũng khó có bảo vật kia, bảo vật kia có thể gặp nhưng không thể cầu, không phải thế lực khổng lồ liền có thể có được.

Chân Thanh Thuần mỉm cười nói:

- Ta cần là một miếng vỏ của Bất Tận Mộc, nếu có thể đạt được một miếng vỏ của Bất Tận Mộc, đến lúc đó ta không chỉ khôi phục tu vi lúc trước, càng có khả năng nhân cơ hội đột phá.

Nói xong, trong mắt Chân Thanh Thuần lộ ra vẻ hướng tới.

- Bất Tận Mộc...

Đỗ Thiếu Phủ thấp giọng nói, đặt Bất Tận Mộc ở trong lòng.

Cùng Chân Thanh Thuần hàn huyên một lúc, lúc này Đỗ Thiếu Phủ mới ly khai Hoang Cổ Không Gian, đi Thiên Mục Phong bái kiến sư phụ.

- Tiểu sư đệ thật là yêu nghiệt a, dĩ nhiên khôi phục nhanh như vậy.

Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ sắc mặt hồng hào, tựa hồ đã hoàn toàn khôi phục, Vạn Lý nhịn không được khiếp sợ, bất khả tư nghị nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ, đánh giá cẩn thận nửa ngày.

- Ngươi tới thật đúng lúc, theo ta đi gặp Tông chủ a.

Cổ Thanh Dương trưởng lão nói với Đỗ Thiếu Phủ, trên mặt chẳng biết vì sao có chút không nỡ.

Một lát sau, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ cùng Cổ Thanh Dương trưởng lão từ giữa không trung từ từ hạ xuống một cung điện.

Bốn phía sơn phong mây mù lượn quanh, xanh biếc thăm thẳm, khe núi nước chảy, hiện ra sinh cơ dạt dào, xa xa núi non trùng điệp, bốn bề sóng dậy, tráng lệ mênh mông.

- Nơi này thật đặc biệt!

Trên đỉnh núi, có một huyền nhai dốc đứng, từ trên nhìn xuống, như có thâm uyên vạn trượng, tối đen làm cho tầm mắt nhìn không thấy, chỉ có thủy khí giống như sương lưu động, làm cho Đỗ Thiếu Phủ có chút chấn động, trong lúc mơ hồ, tựa hồ trong thâm uyên vạn trượng kia, ẩn chứa Hung thú đáng sợ nào đó đang ngủ đông.

- Thiếu Phủ, chúng ta vào thôi, Tông chủ đang chờ chúng ta.

Cổ Thanh Dương trưởng lão nhìn đại điện hùng vĩ trên ngọn núi, nói với Đỗ Thiếu Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ theo Cổ Thanh Dương trưởng lão đi vào đại điện, trong đại điện, Tông chủ Tư Mã Đạp Tinh ngồi ở trên cao, khí thế không giận mà uy, trên mặt anh khí bức người, ánh mắt lóe ra quang hoa.

Hai bên đại điện, thời khắc này còn có không dưới mười mấy vị Trưởng lão đang ngồi, Hồ Tam Khôn, Hác Tông Vĩ, Minh Trạch, Khổng Chung Lôi… đều ở trong đó.

- Gặp qua Tông chủ sư huynh cùng chư vị Trưởng lão.

Đỗ Thiếu Phủ hành lễ, hữu ý vô ý muốn theo dõi tu vi của vị tông chủ sư huynh kia, nhưng vẫn không thể theo dõi ra.

- Tiểu tử ngươi khôi phục thật đúng là nhanh a.

Cảm giác khí tức trên người Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt của Tư Mã Đạp Tinh rất ngoài ý muốn, ngắn ngủi hai ngày dĩ nhiên khôi phục hoàn hảo như vậy, đây tuyệt đối là bất khả tư nghị.

- Tiểu tử này, khôi phục quá nhanh đi, thật là biến thái.

Các Trưởng lão nhìn Đỗ Thiếu Phủ, lúc trước trên Thiên Vũ quảng trường đánh một trận, làm cho hết thảy Trưởng lão đối với Đỗ Thiếu Phủ còn có dư chấn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)