Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 657: Quyết đấu kết thúc.

Chương Trước Chương Tiếp

Cảm giác được khí tức đáng sợ trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ lúc này, ánh mắt của Tư Mã Mộc Hàm cực kỳ rung động.

Tư Mã Mộc Hàm có thể cảm giác được, lúc này khí tức trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ kia, lộ ra một loại tráng lệ thê lương, không dung khiêu khích!

Ở dưới loại khí tức đáng sợ này, như có vật gì đó bắt đầu thức tỉnh, làm cho nàng cảm giác trong lòng bất an.

Loại bất an này, tuyệt đối là nàng chưa bao giờ cảm giác qua, như để cho nàng đối mặt một Chí Tôn đang thức tỉnh.

- Phá!

Hai mắt lóe ra Lôi Điện, hư không có điện mang bốn phía, Đỗ Thiếu Phủ hét lớn một tiếng, đấm ra một quyền, trực tiếp oanh bạo hư ảnh Bất Tử Thảo trấn áp ở trước người.

Trước nắm đấm của Đỗ Thiếu Phủ, điện mang lập lòe, bá đạo hủy diệt, lấy tư thế dễ như trở bàn tay, oanh bạo hư ảnh Bất Tử Thảo.

- Trời ạ, trong cơ thể tiểu tử Đỗ Thiếu Phủ kia còn cất dấu một loại Võ Mạch, loại Võ Mạch này tựa hồ đang tự mình thức tỉnh, không giống bình thường a!

Trên đài cao, lúc này hết thảy Trưởng lão chấn kinh, một quyền oanh bạo hư ảnh Bất Tử Thảo, này khiến người ta chấn động bực nào a.

- Phốc xuy!

Trong miệng Tư Mã Mộc Hàm phun ra một ngụm máu tươi, nhưng thần sắc dáng người, lúc này vẫn giống như Trích Tiên, quanh thân bao vây ánh sáng màu xanh, giống như Hạo Nguyệt, siêu tục thoát trần, giống như Trích Tiên Hàng Ma!

Ầm!

Một đạo chưởng ấn chém ra, trên chưởng ấn của Tư Mã Mộc Hàm bao quanh quang mang thanh sắc, chỗ chưởng ấn đi qua, không gian hoang vu, phá hủy hết thảy, ngay cả không khí cũng bị phá hủy.

- Phá!

Đỗ Thiếu Phủ hét lớn, giơ chưởng đụng nhau, bạo phát khí tức bá đạo, điện mang bộc phát.

Điện mang nối liền nhau, như hải dương Lôi Điện, hình thành một vòng Thái Dương cự đại, Đỗ Thiếu Phủ lướt ngang trời, như Lôi Thần Hàng Thế!

Ầm ầm!

Chưởng ấn của hai người đụng chạm, phát ra hào quang óng ánh khắp nơi, quang mang thanh sắc chói mắt, quang mang Lôi Điện lập lòe, lần thứ hai giằng co không dứt.

- A...

Trên quảng trường, lúc này truyền ra không ít tiếng kêu thảm thiết.

Lúc này ở dưới uy áp của Đỗ Thiếu Phủ cùng Tư Mã Mộc Hàm, người thực lực thấp không thể chống đỡ uy áp đáng sợ kia, Mạch Hồn cùng Võ Mạch liên tiếp bị áp chế, không thể chống đỡ.

Trên đài cao, hết thảy Trưởng lão Hộ pháp sớm đã biến sắc, hai tiểu gia hỏa này quyết đấu, dĩ nhiên đưa tới động tĩnh lớn như vậy.

- Sưu sưu...

Tiếng xé gió truyền ra, Hồ Tam Khôn, Hác Tông Vĩ trưởng lão hạ xuống quảng trường, thủ ấn biến hóa, một màn ánh sáng lớn bao phủ ở ngoài quảng trường, ngăn trở uy áp của Đỗ Thiếu Phủ cùng Tư Mã Mộc Hàm, lúc này mới làm cho các đệ tử cảm giác được dễ chịu hơn một chút.

- Phần phật...

Trên bầu trời, hai bóng người giằng co, Tư Mã Mộc Hàm từ từ bị ánh sáng màu xanh bao trùm, giống như một đoàn Hạo Nguyệt, bao phủ thân ảnh ở trong đó.

Quanh người Đỗ Thiếu Phủ thì bị lôi điện bao phủ, như một Lôi Cầu treo không, xung quanh điện mang quay cuồng, chói mắt đoạt tâm hồn người, khiến người ta xem một chút, cũng đủ để run sợ.

Đây cũng không phải thực lực bản thể quyết đấu, mà là hai loại Võ Mạch quyết đấu, làm cho trên không biến ảo, Thiên Địa muốn đổ nát, sương mù khuếch tán, gợn sóng lan tràn tứ phương.

Một phút đồng hồ, hai phút, ba phút...

Hai người giằng co không dứt, thời gian từ từ trôi qua, toàn trường yên tĩnh, vô số ánh mắt gắt gao quan sát, ngay cả hai mắt cũng không dám nháy một cái.

Thời khắc này, ngay cả các Trưởng lão ở trên đài cao cũng không dám xác định cuối cùng ai có thể thắng lợi.

Tuy tu vi của Tư Mã Mộc Hàm cao hơn một chút, nhưng trên người Đỗ Thiếu Phủ bộc phát khí tức Lôi Điện cùng Võ Mạch Linh Ấn, thậm chí có thể áp chế Thanh Mộc Vũ Mạch của Tư Mã Mộc Hàm.

- Xuy lạp...

Ước chừng một khắc sau, ánh sáng xanh cùng điện mang bá đạo hủy diệt khuếch tán, Hạo Nguyệt từ từ tiêu tán rạn nứt, từng tia điện mang đáng sợ xuyên qua không gian, tràn vào trong ánh sáng xanh, phá hủy sinh cơ.

- Phốc xuy...

Thân thể mềm mại rơi ở trên mặt đất, Tư Mã Mộc Hàm phun ra máu tươi, ánh sáng xanh bao trùm hai mắt từ từ khôi phục tím nhạt, sắc mặt trắng bệch như tro.

Tư Mã Mộc Hàm nhìn Lôi Cầu đáng sợ giữa không trung kia, thân thể mềm mại run lên, hai mắt khép hờ, trực tiếp té trên mặt đất ngất đi.

- Thất bại, Mộc Hàm sư tỷ dĩ nhiên thất bại!

Bốn phía quảng trường ngạc nhiên, Tư Mã Mộc Hàm nhìn như nắm chắc phần thắng, cuối cùng dĩ nhiên thua ở trong tay Đỗ Thiếu Phủ.

Giữa không trung, Lôi Cầu kinh khủng từ từ tiêu nhạt, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện ở trên quảng trường.

Quang võng thần bí cũng từ từ thu liễm, sau khi thân thể của Đỗ Thiếu Phủ rơi xuống đất, điện mang trong hai con ngươi tiêu thất, sắc mặt trắng bệch như tro, hai mắt hiện lên kim sắc nhàn nhạt.

- Phốc xuy...

Đỗ Thiếu Phủ phun ra một ngụm máu, sau đó thân thể uể oải ngã trên mặt đất bất tỉnh.

Trên đài cao, hết thảy Trưởng lão hai mặt nhìn nhau, kết quả này, tựa hồ vượt ra khỏi mọi người dự liệu a.

- Sưu sưu...

Hồ Tam Khôn trưởng lão cùng Hác Tông Vĩ Trưởng lão lập tức bay đến bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ cùng Tư Mã Mộc Hàm.

Sắc mặt của hai vị Trưởng lão ngưng trọng, sau khi kiểm tra khí tức của hai người, sắc mặt ngưng trọng mới giãn ra, nhìn đám người Tư Mã Đạp Tinh khẽ gật đầu một cái, ra hiệu hai người này không đáng ngại.

- Tông chủ, hiện tại hai người này đều hôn mê, đây rốt cuộc là ai thắng ai thua?

Khổng Chung Lôi Trưởng lão tĩnh thần lại, nhìn Tư Mã Đạp Tinh hỏi.

- Này còn phải hỏi sao, Mộc Hàm nha đầu ngất trước, tự nhiên là thua rồi.

Cổ Thanh Dương trưởng lão từ trong chấn kinh tĩnh thần lại, nhìn đệ tử bảo bối của mình ngất đi, thân ảnh lập tức lướt xuống.

- Mộc Hàm rơi xuống đất ngất trước, tự nhiên là Đỗ Thiếu Phủ thắng lợi.

Tư Mã Đạp Tinh gật đầu nói với Khổng trưởng lão.

- Đỗ Thiếu Phủ thắng lợi, trở thành đệ tử nội tông số một lần này!

Theo Tư Mã Đạp Tinh nói xong, thanh âm của Khổng trưởng lão vang vọng toàn trường.

- Oanh...

Theo Khổng trưởng lão nói xong, bốn phía quảng trường nhất thời ầm ầm run lên, thanh âm sôi trào, hội tụ vang vọng cả quảng trường.

- Quá mạnh mẽ, trong Trọng Nham Không Gian, nếu chân chính động thủ, sợ là cuối cùng thất bại nhất định là ta.

Trong đám người, Duẫn Mạc Trần thở dài lắc đầu, trên mặt lộ ra nụ cười khổ.

- Nếu ngày đó Mộc Hàm sư muội vận dụng toàn lực, ta nhất định sẽ cực kỳ thảm.

Kỷ Âu Minh cười khổ thở dài.

- Thực lực của hai người bọn họ, đệ tử trên Đồng Bảng chúng ta không người có thể đối kháng, này mặc dù có chút mất mặt, nhưng là sự thực.

Ti Nhược Phong có chút tự giễu nói.

- Đỗ sư thúc uy vũ!

- Chúng ta vĩnh viễn ủng hộ Đỗ sư thúc!

Bốn phía quảng trường, tiếng gầm như nước thủy triều, gào thét sôi trào không ngớt, đinh tai nhức óc.

Đặc biệt đối với những đệ tử sớm ủng hộ Đỗ Thiếu Phủ kia mà nói, mỗi người đều kích động đến khuôn mặt đỏ bừng.

Trong lúc nhất thời, cả Thiên Vũ quảng trường lâm vào sôi trào.

Trận quyết đấu này, Đỗ Thiếu Phủ không ngừng sáng lập kỳ tích của mình, lần lượt đối kháng Tư Mã Mộc Hàm.

Quá trình quyết đấu thoải mái phập phồng, khiến người ta không thể phỏng đoán, sợ mất mật.

Trận chiến này, cũng vì Đỗ Thiếu Phủ chinh phục không ít đệ tử Cổ Thiên Tông, nguyên bản không ít đệ tử cho rằng Đỗ Thiếu Phủ chỉ dựa vào thanh danh của Cổ Thanh Dương trưởng lão, lúc này lại thành người ủng hộ Đỗ Thiếu Phủ kiên định nhất.

Có lẽ người chính là như vậy, khi một người vượt qua mọi người một chút, hơn phân nửa sẽ mang tới đố kỵ cùng hoài nghi.

Nhưng nếu một người vượt qua mọi người quá nhiều, vậy người này chính là thần trong lòng bọn họ!

- Được lắm Đỗ Thiếu Phủ, thật đúng là để ta ngoài ý muốn, không ngừng để ta kinh hỉ a!

Trên đài cao, nghe tiếng reo hò, Tư Mã Đạp Tinh quan sát bốn phía, cuối cùng nhìn Đỗ Thiếu Phủ đang được Cổ Thanh Dương trưởng lão kiểm tra, vui vẻ nói:

- Không quá 20 năm, sợ là tiểu tử kia đủ để siêu việt ta!

Trên đài cao, nghe Tư Mã Đạp Tinh đột nhiên nói ra lời này, không ít Trưởng lão kinh ngạc.

Cổ Thiên Tông Tông chủ Tư Mã Đạp Tinh, cường giả danh chấn một phương của cả Trung Châu, đối với cả Trung Châu mà nói, kia là nhân vật ở đỉnh phong nhất.

Ở trong lòng hết thảy Võ giả, Cổ Thiên Tông Tông chủ Tư Mã Đạp Tinh, đó là một ngọn núi cao không thể vượt qua.

Mà giờ khắc này, Tư Mã Đạp Tinh dĩ nhiên đánh giá Đỗ Thiếu Phủ như vậy, này nếu như truyền ra, sợ là đủ để làm cho cả Trung Châu khiếp sợ.

Một trận quyết đấu kết thúc, Đỗ Thiếu Phủ cùng Tư Mã Mộc Hàm bất tỉnh được Trưởng lão trong tông mang rời khỏi Thiên Vũ quảng trường.

Trên Thiên Vũ quảng trường, người vây xem cũng từ từ tán đi, kế tiếp vài ngày, cả Cổ Thiên Tông đàm luận đều là về Đỗ Thiếu Phủ cùng Tư Mã Mộc Hàm, trong giọng nói lộ ra một loại kính sợ!

Quá trình đặc sắc, không gì so nổi, không ngừng vượt quá dự liệu.

Không ai nghĩ tới, đối mặt Tư Mã Mộc Hàm tiểu thư có Địa Mạch Hồn cùng thiên tư Nhân Hoàng, Đỗ Thiếu Phủ đột nhiên xuất hiện, cuối cùng chuyển bại thành thắng.

Mà ở thời khắc này, tên tuổi của Đỗ Thiếu Phủ, cũng bắt đầu lặng yên truyền ra.

Trong mấy ngày này Đỗ Thiếu Phủ vẫn bất tỉnh, sợ là mình cũng không đoán được, thanh danh của hắn, đã vang vọng cả phạm vi Cổ Thiên Tông, thậm chí bắt đầu truyền ra Trung Châu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)