Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 656: Thanh mộc vũ mạch.

Chương Trước Chương Tiếp

Một cỗ khí tức uy áp từ trong thân thể mềm mại của Tư Mã Mộc Hàm lan tràn ra, lực lượng cường đại càn quét trời cao, cùng Mạch Hồn Bất Tử Thảo tương liên, phù văn ngập trời, uy áp vô thượng lâm thế.

Theo uy áp chứa sinh cơ kia lan tràn, trên hư ảnh Bất Tử Thảo, nhất thời có quang hoa mãnh liệt, quang mang rạng rỡ, uy năng đột nhiên nhảy lên mấy lần.

Ầm ầm...

Giờ khắc này trong quảng trường, gió nổi mây phun, mơ hồ kèm theo Phong Lôi vang vọng.

- Phốc xuy...

Bốn phía Thiên Vũ quảng trường, lúc này thực lực thấp liên tiếp phun máu, sắc mặt trắng bệch, như sinh cơ trong cơ thể bị rút ra, uy thế như vậy là không thể chống đỡ.

- Thanh Mộc Vũ Mạch, thiên tư Nhân Hoàng, tụ tập kiêm dung Mạch Hồn Bất Tử Thảo, Mộc Hàm nha đầu này thật yêu nghiệt a!

- Thanh Mộc Vũ Mạch của Mộc Hàm nha đầu cùng Huyết Mạch tương dung, thiên tư Nhân Hoàng, đủ để ngạo thị cùng thế hệ!

Trên đài cao, hết thảy Trưởng lão của Cổ Thiên Tông đều ngạc nhiên, thiên tư Nhân Hoàng, này là thiên tư đáng sợ đến bực nào, Tiên Thiên liền đi trước cùng thế hệ một đoạn lớn.

- Thiên phú của Mộc Hàm nha đầu quá mạnh mẽ!

Trên mặt Cổ Thanh Dương trưởng lão, lúc này ánh mắt có chút ba động.

Cả Trung Châu, bây giờ người nắm giữ thiên tư Nhân Hoàng có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Bất cứ người nào thiên tư Nhân Hoàng, đều là cường giả tuyệt thế của Trung Châu.

Có thể nói, bất cứ người nào có thiên tư Nhân Hoàng, không có bất kỳ ngoài ý muốn, ngày sau đều có thể trở thành trường cường giả tuyệt thế.

- Thiên tư Nhân Hoàng, Mạch Hồn Bất Tử Thảo, Mộc Hàm sư muội này yêu nghiệt, cả Cổ Thiên Tông, ngoại trừ tiểu yêu nghiệt cùng vị kia có thể so sánh, thì không người có thể so sánh nữa!

Ở một góc quảng trường, ánh mắt của Duẫn Mạc Trần lóe ra quang hoa, mắt nhìn trên quảng trường, trong mắt đầy chấn động.

- Uy áp thật mạnh, không thể chống đỡ.

- Mộc Hàm sư tỷ quá cường đại rồi, sợ là Đỗ sư thúc sẽ bị áp chế!

- Đỗ sư thúc đã rất cường đại, coi như thua ở trong tay Mộc Hàm sư tỷ, cùng thế hệ trong tông cũng không người có thể so sánh.

Toàn trường chấn động, thời khắc này ánh mắt của hết thảy đệ tử trong tông đều ngây dại.

Ầm!

Bất Tử Thảo bên trên, phù văn chói mắt, Tư Mã Mộc Hàm khuôn mặt động dung, đặt chân Bất Tử Thảo bên trên, toàn thân sinh cơ bừng bừng, thần mang che đậy, giống như Trích Tiên.

Thời khắc này, Mạch Hồn Bất Tử Thảo cùng Thanh Mộc Vũ Mạch của Tư Mã Mộc Hàm song trọng áp chế, lấy thực lực tuyệt đối đè ép, hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn của Đỗ Thiếu Phủ rốt cục bị áp chế xuống.

Phù văn đáng sợ bạo phát, tiếng vang ầm ầm không dứt bên tai, chấn động bốn phía, trong cùng thế hệ, đã sớm không người có thể đặt chân.

Tư Mã Mộc Hàm cường thế trấn áp, khí tức khủng bố.

Muốn nói lúc trước hai người lấy kiếm pháp giao phong, biến hoá thất thường, lúc này quyết đấu chỉ có trấn áp, không dùng nhiều kỹ xảo, chỉ lấy lực lượng bá đạo tuyệt luân trấn áp.

- Tiểu tử Đỗ Thiếu Phủ kia thật cường hãn, không nghĩ tới cũng kinh khủng như vậy, mới Vũ Hầu cảnh viên mãn, dĩ nhiên có thể chống đỡ Mộc Hàm nha đầu đến bây giờ, thật là trời sinh cường hãn, thiên phú đủ để ngạo thị Trung Châu!

Trên đài cao, Hác Tông Vĩ Trưởng lão sợ hãi than, coi như hiện tại Đỗ Thiếu Phủ thua, vậy cũng đã chứng minh đối phương khủng bố.

Suy cho cùng tu vi của Tư Mã Mộc Hàm hiện tại đã là Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh, còn bị bức thực lực ra hết.

Ầm ầm...

Bất Tử Thảo cùng Tư Mã Mộc Hàm không ngừng trấn áp, giống như thần mang bao phủ Thiên Địa, quang mang chói mắt, như Hạo Nguyệt treo không.

Đáng sợ cùng cường thế, khí tức ngập trời, giống như Trích Tiên Trấn Ma!

Mạch Hồn sơn phong bị không ngừng trấn áp va chạm, liên tiếp bắn ra chuỗi chuỗi quang mang kim sắc.

Phù Văn kim sắc như diễn hóa tràn ra, khiến cho bầu trời quảng trường óng ánh chói mắt.

- Ken két...

Cuối cùng, Mạch Hồn sơn phong rốt cục không thể đối kháng, bị cường thế trấn áp liên tiếp rạn nứt, mấy phút đồng hồ sau, đã bắt đầu muốn rạn nứt.

- Thu!

Đỗ Thiếu Phủ hét lớn một tiếng, biết không còn cách nào chống đỡ, nếu Mạch Hồn bị trọng thương, mình sẽ thảm hại hơn, chỉ có thể trước thu hồi Mạch Hồn.

Ở dưới uy áp đáng sợ kia, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác nếu mình có thể đột phá đến Vũ Vương Sơ Đăng cảnh, thì có thể dựa vào hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn Mạch Hồn chống đỡ Tư Mã Mộc Hàm, nhưng hết lần này tới lần khác bây giờ mình chỉ là Vũ Hầu cảnh viên mãn mà thôi.

Hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn Mạch Hồn thu liễm, sau đó lộ ra thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ.

- Phốc xuy...

Một ngụm máu tươi từ trong miệng Đỗ Thiếu Phủ phun ra, bị không ít ảnh hưởng.

Mất đi sơn phong Mạch Hồn chống đỡ, lúc này uy áp của Bất Tử Thảo cùng Thanh Mộc Vũ Mạch đáng sợ kia, toàn bộ bao phủ ở trên người Đỗ Thiếu Phủ.

- Đỗ sư thúc thất bại sao, Mạch Hồn đã thu liễm!

- Mộc Hàm sư tỷ cường hãn, Đỗ Thiếu Phủ cuối cùng là chênh lệch một tia!

- Mặc kệ hai người này ai thắng ai bại, cũng đủ để chứng minh hai người đều là yêu nghiệt rồi!

- Hai người thật cường hãn, niên kỷ đều không lớn, nhưng thực lực kinh khủng như vậy, hai gia hỏa biến thái a!

- ...

Theo Đỗ Thiếu Phủ thu liễm Mạch Hồn sơn phong, bốn phía Thiên Vũ quảng trường, hết thảy đệ tử Cổ Thiên Tông nín hơi chờ đợi, lần thứ hai có tiếng nghị luận truyền ra.

Trong tiếng nghị luận, mọi người chỉ có thể cảm thán cùng tiếc nuối.

Lúc này, ai còn có thể cho rằng thực lực của Đỗ Thiếu Phủ không đủ.

Cả Cổ Thiên Tông, trong cùng thế hệ, còn ai có thể đánh đồng với hai gia hỏa kinh khủng này.

- Tuy Đỗ Thiếu Phủ thất bại, nhưng không hề kém Mộc Hàm nha đầu, Vũ Hầu cảnh viên mãn chống đỡ Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh, tuy bại nhưng thắng!

Trên đài cao, có Trưởng lão cho ra đánh giá, tuy bại nhưng thắng.

Kịch chiến đến một bước này, Đỗ Thiếu Phủ đã khó có thể tiếp tục đối kháng, đại lực trùng kích, đầu óc mê muội, toàn thân giống như bị chấn vỡ.

Đặc biệt ở dưới uy áp cuồn cuộn kia, khí tức cường đại cổ xưa, giống như muốn thôn phệ hết thảy sinh cơ trên người Đỗ Thiếu Phủ.

- Ngươi thua!

Tư Mã Mộc Hàm hơi khẽ kêu một tiếng, phù văn nở rộ, hư ảnh Bất Tử Thảo trực tiếp bao phủ ở trên người Đỗ Thiếu Phủ, ở dưới Thanh Mộc Vũ Mạch, sinh cơ cuồn cuộn.

- Không, ta còn chưa thua!

Đột nhiên, trên mặt Đỗ Thiếu Phủ hiện ra một tia vui vẻ, vào thời khắc này không thể đối kháng, Đỗ Thiếu Phủ cảm thấy một khí tức vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Cỗ khí tức thần bí kia, một mực ngủ say ở trong cơ thể.

Lúc này, Đỗ Thiếu Phủ cảm thấy khí tức thần bí kia ở dưới Tư Mã Mộc Hàm kích thích, bắt đầu ở trong cơ thể thức tỉnh.

- Xì xì xì!

Theo Đỗ Thiếu Phủ nói xong, trong thân thể, bỗng dưng bắt đầu toát ra ánh sáng thần bí, từng quang mang thần kỳ nhảy ra, cùng kinh mạch tương liên, cùng Huyết Mạch tương liên.

Quang mang thần bí giăng khắp nơi ở mặt ngoài thân thể của Đỗ Thiếu Phủ, cuối cùng ngưng tụ cùng nhau, hóa thành một quang võng, trực tiếp bao trùm cả người hắn, uy thế kinh khủng lan tràn ra...

Trên quang võng thần bí khuếch tán ra khí thế cổ lão, khiến cho đám đệ tử run rẩy, thân thể nhịn không được muốn nằm rạp trên mặt đất, giống như đối mặt Chí Tôn...

Ở dưới uy áp này, Thiên Địa nổ vang, khí thôn sơn hà, tuyệt thế trời cao!

Tư Mã Đạp Tinh nhìn thấy quang võng thần bí kia, hai con ngươi kinh biến!

- Trời ạ, cái này là...

Lúc này hết thảy Trưởng lão của Cổ Thiên Tông đều nhịn không được giật mình run rẩy.

Sau đó từng Trưởng lão Hộ pháp đứng bật dậy, con mắt chăm chú quan sát quảng trường, con ngươi giống như muốn trừng ra hốc mắt.

Cổ Thanh Dương trưởng lão cũng kinh biến, gắt gao nhìn quang võng thần bí quanh người Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt run rẩy, thì thào chấn động nói:

- Võ Mạch Linh Ấn, này là Võ Mạch Linh Ấn!

- Võ Mạch Linh Ấn, Võ Mạch Linh Ấn...

Tư Mã Đạp Tinh nắm chặt song quyền, trường bào khẽ động, sau khi chấn động, trên mặt lập tức hiện đầy mỉm cười.

Ầm ầm...

Giờ khắc này, trên không gió nổi mây phun, mây đen vô cớ hội tụ, trong lúc mơ hồ sấm vang chớp giật, uy áp lâm thế, làm cho hết thảy đệ tử run rẩy.

- Hội trưởng còn có lá bài tẩy, Hội trưởng còn chưa bại!

Lúc này Mạc Văn, Bôn Ngưu, Mục Giai Giai, Kiều Anh Mộng, Hác Phán, Cố Trường Hữu… nắm chặc thành quyền, toàn thân run rẩy, ánh mắt lóe ra quang mang.

Trên quảng trường, hai con ngươi của Đỗ Thiếu Phủ vốn màu vàng óng, lúc này hóa thành sấm sét, như trong hai mắt ẩn chứa hai Lôi Cầu đáng sợ.

Quang võng thần bí bao trùm, toàn thân Đỗ Thiếu Phủ hiện đầy lôi quang, bắn ra điện mang chướng mắt, khí tức bá đạo đáng sợ khuếch tán ra, khiến cho hư không bốn phía đều nổ vang.

Ầm ầm...

Ở dưới uy áp đáng sợ, thời khắc này cả Thiên Vũ quảng trường đều run rẩy kịch liệt, mảng lớn gợn sóng không gian càn quét.

Một màn này cực kỳ khủng bố, không chỉ làm cho đệ tử Cổ Thiên Tông kinh hãi, ngay cả Tư Mã Mộc Hàm cũng động dung, hai mắt không ngừng chớp động.

Thời khắc này, Tư Mã Mộc Hàm không nghĩ tới, Đỗ Thiếu Phủ còn có thủ đoạn khủng bố như vậy.

Coi như ở nhà ngoại công, trong rất nhiều biểu ca biểu tỷ, có thể đánh ngang tay với nàng là đếm được trên đầu ngón tay, hai ba người có thể áp chế nàng một bậc, nhưng ở niên kỷ lại hơn nàng một đoạn lớn, trong cùng tuổi, không ai có thể đối kháng nàng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)