Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 655: Địa mạch hồn!

Chương Trước Chương Tiếp

Trên đài cao một mảnh chấn kinh, đối với các Trưởng lão ở đây mà nói, trong lòng tự nhiên rõ ràng, Tư Mã Mộc Hàm là Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh, Đỗ Thiếu Phủ chỉ là Vũ Hầu cảnh viên mãn, cách nhau rất lớn.

Hai người kia đều dùng Đạo Khí thượng phẩm, tuy bảo kiếm của Đỗ Thiếu Phủ tựa hồ càng thêm bất phàm, nhưng càng nhiều hơn là Đỗ Thiếu Phủ dựa vào kiếm pháp trên Minh Thánh Kiếm Phổ, vẫn lấy tư thế tứ lạng bạt thiên cân chống đỡ Thất Trọng Thiên Ảnh Kiếm của Tư Mã Mộc Hàm.

Cho nên ở trên trình độ kiếm pháp đơn thuần, là còn hơn Tư Mã Mộc Hàm, Đỗ Thiếu Phủ mới lĩnh ngộ Minh Thánh Kiếm Phổ nửa tháng mà thôi.

Này là thiên phú đáng sợ bực nào, tuyệt đối là yêu nghiệt.

- Xem ra Mộc Hàm phải vận dụng toàn lực chân chính, cũng chỉ có vận dụng toàn lực mới có thể thắng lợi!

- Đỗ Thiếu Phủ thật đúng là cường hãn, chỉ là so với Mộc Hàm nha đầu, vẫn còn có chút chưa đủ.

Có Trưởng lão khe khẽ thở dài.

Nghe những Trưởng lão này nói, Cổ Thanh Dương trưởng lão luôn bao che khuyết điểm lại không có nói gì, tựa hồ vô lực phản bác.

- Đây mới là thực lực chân chính của đại ca sao, thật đáng sợ!

Trong đám người vây xem, ánh mắt của Hác Phán cũng cực kỳ chấn động.

- Quá mạnh mẽ...

Mạc Văn, Bôn Ngưu, Mục Giai Giai, Kiều Anh Mộng… nhìn nhau, trong lòng thở dài.

Từ giờ trở đi, trong lòng bọn họ đều rõ ràng, lúc này thanh niên áo tím trên quảng trường kia, có lẽ sau này không bao giờ là bọn hắn có thể so sánh nữa, hắn đã vượt lên nhiều lắm.

- Ngươi rất mạnh, ta sẽ thu lại coi thường với ngươi, từ giờ trở đi, ta coi ngươi là đối thủ chân chính của ta.

Tư Mã Mộc Hàm đứng ở giữa không trung, gió nhẹ hiu hiu, lục lạc trên cổ tay phát ra thanh âm thanh thúy rung động, tư thái mê người, trong đáng yêu lại lộ ra vài phần quyến rũ.

- Nghe nói ngươi có Tam Tuyệt, là kiếm pháp, Mạch Hồn, Võ Mạch, tiếp đó có phải nên vận dụng Mạch Hồn rồi hay không?

Đỗ Thiếu Phủ nhìn qua, cũng có chút chấn động.

Vừa rồi kiếm pháp của Tư Mã Mộc Hàm đáng sợ, nếu không phải mình tu luyện Minh Thánh Kiếm Phổ, sợ là khó mà chống đỡ.

- Mạch Hồn của ta cũng không phải Mạch Hồn phổ thông, hi vọng ngươi còn có thể đối kháng!

Tư Mã Mộc Hàm nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ngưng kết thủ ấn, lóe ra phù văn, câu thông Mạch Hồn, phù văn phun trào, trước người có một cây cỏ to lớn ngưng tụ ra.

Cả vật thể óng ánh sáng long lanh, cỏ hình như nấm, giống như vật thật, từng cỗ uy áp đáng sợ hàng lâm.

Theo vật này xuất hiện, cả Thiên Vũ quảng trường, hết thảy ánh mắt run rẩy, Mạch Hồn trong cơ thể rung động, vô cớ sợ hãi.

Vật kia xuất hiện, huyền khí trong cơ thể mọi người bị áp chế tuyệt đối.

Người vây xem thực lực thấp một chút, thậm chí có cảm giác sinh cơ bị rút ra.

- Trời ạ, Mạch Hồn của tiểu thư không phải Yêu thú, mà là một cây cỏ!

- Địa Mạch Hồn, đó là Địa Mạch Hồn trong truyền thuyết!

- Uy năng của một cây cỏ, dĩ nhiên còn mạnh hơn Yêu thú trên Thiên Thú Bảng, kia rốt cuộc là tồn tại bực nào?

Trong người vây xem bộc phát ra rung động, lúc này Tư Mã Mộc Hàm thúc giục Mạch Hồn, dĩ nhiên không phải hư ảnh Yêu thú, mà là một cây cỏ.

Nhưng uy năng của cây cỏ kia, lại mạnh hơn Mạch Hồn của Yêu thú trên Thiên Thú Bảng.

- Địa Mạch Hồn, trong Cổ Thiên Tông ta, vô số năm qua, cường giả có cơ duyên này, có thể đếm được trên đầu ngón tay, trong hàng đệ trẻ tuổi tử, có thể có cơ duyên này, ít càng thêm ít, cũng chỉ có Mộc Hàm nha đầu có cơ duyên như vậy mà thôi!

Trên đài cao, ánh mắt của hết thảy Trưởng lão Hộ pháp rung động, thậm chí mang theo vẻ hâm mộ.

Đối với bọn hắn mà nói, đã quá rõ ràng Địa Mạch Hồn là khái niệm bực nào, đó là một loại tồn tại siêu việt thú Mạch Hồn.

- Mạch Hồn Bất Tử Thảo, trong Địa Mạch Hồn cũng là Vương giả, Mộc Hàm nha đầu thật đúng là có cơ duyên tốt!

Có Trưởng lão chấn động, Mạch Hồn của Tư Mã Mộc Hàm là Bất Tử Thảo, đó là một loại tồn tại vô cùng đáng sợ.

Có thể có được Bất Tử Thảo làm Mạch Hồn, cả Trung Châu sợ là khó mà tìm được người thứ hai.

- Mạch Hồn thật mạnh, dĩ nhiên là một cây cỏ!

Đỗ Thiếu Phủ nhướng mày, đối mặt Mạch Hồn của Tư Mã Mộc Hàm cũng không có quá nhiều kỳ quái, vì Mạch Hồn của mình chính là một ngọn núi nha.

Chỉ là trên Mạch Hồn hình cây cỏ kia có uy áp đáng sợ, Đỗ Thiếu Phủ cũng không khỏi chấn kinh, Mạch Hồn kia không giống bình thường, vô cùng khủng bố!

Tư Mã Mộc Hàm đứng trên không trung, tư thái mê hoặc quyến rũ động lòng người, lúc này hai mắt bao trùm quang mang phù văn, uy áp đáng sợ khuếch tán trời cao.

- Xùy...

Chỉ nháy mắt, theo Mạch Hồn Bất Tử Thảo ngưng tụ, nhất thời hóa thành một đạo quang mang trực tiếp lướt về phía Đỗ Thiếu Phủ .

- Ai, không biết Mạch Hồn của Đỗ Thiếu Phủ là loại Yêu thú nào, sợ là cường thịnh trở lại, cũng không thể so sánh với Bất Tử Thảo a.

- Thú Mạch Hồn làm sao có thể so sánh với Địa Mạch Hồn.

Trên đài cao, lúc này các Trưởng lão Hộ pháp đều xác định Đỗ Thiếu Phủ sẽ thua rồi.

Lúc này, không có bất kỳ Trưởng lão Hộ pháp nào sẽ cảm thấy Đỗ Thiếu Phủ yếu, có thể làm cho Tư Mã Mộc Hàm thúc giục Địa Mạch Hồn, trong hàng đệ tử trẻ tuổi, lại có mấy người có thể làm được.

Phải biết rằng Đỗ Thiếu Phủ mới Vũ Hầu cảnh viên mãn mà thôi, nếu tu vi tương đương Tư Mã Mộc Hàm, như vậy sẽ đáng sợ ra sao.

Mà bây giờ coi như Đỗ Thiếu Phủ thất bại, cũng chỉ thua điều kiện Tiên Thiên, lại có mấy người có thể có được Địa Mạch Hồn.

- Đó là Địa Mạch Hồn trong truyền thuyết, không biết Hội trưởng còn có thể chống đỡ được hay không!

Kiều Anh Mộng nhíu mày, ánh mắt nhìn chằm chằm vòng chiến.

- Oanh...

Quảng trường rung động, Phong Lôi vang vọng, trên Mạch Hồn của Tư Mã Mộc Hàm, cây cỏ hình nấm, nháy mắt xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ.

Từng vòng phù văn chói mắt từ trong Mạch Hồn hình cỏ khuếch tán ra, phù văn rậm rạp, như thần mang lượn lờ, uy áp cuồn cuộn, trấn áp về phía trước!

Mạch Hồn hình cỏ đáng sợ, uy năng phá diệt vạn vật, khủng bố ngập trời, khiến người ta run sợ!

Vô số ánh mắt nhìn chăm chú, ngay lúc Mạch Hồn hình cỏ đáng sợ trấn áp xuống, Đỗ Thiếu Phủ động, sau người đột nhiên có phù văn chói mắt xuất hiện.

Một cỗ khí thế bá đạo giáng lâm xuống Mạch Hồn hình cỏ, làm nó run lên.

Trong sát na, Tư Mã Mộc Hàm ở cách đó không xa, tựa hồ là trong lúc mơ hồ cảm thấy cái gì, trong hai con ngươi có chút ba động.

- Đó là...

Chỉ nháy mắt, mười mấy vạn ánh mắt gắt gao nhìn soi mói, phía sau Đỗ Thiếu Phủ, một hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn kim sắc lan tràn ra.

Hư ảnh kia diễn sinh ở sau lưng, giống như được giao phó sinh mệnh.

- Ông ông!

Hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn tràn ngập kim quang, Phạm âm vang vọng, Linh Khí lan tràn, câu thông lực lượng Thiên Địa, uy năng kinh khủng lan tràn...

Đối mặt với Mạch Hồn hình cỏ kia, hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn cũng như thực chất trực tiếp khuếch đại, giống như Vương giả, uy áp cuồn cuộn, khí thế như cầu vồng, hào quang tạc nổ, trực tiếp bức lui Mạch Hồn hình cỏ.

Hư ảnh Mạch Hồn Ngũ Chỉ Sơn, lấy tư thế Vương giả, bao quát đè ép Mạch Hồn hình cỏ, không ngừng diễn sinh, diễn hóa, không thể xâm phạm khiêu khích...

Giờ khắc này, trên đài cao, hai mắt của Tư Mã Đạp Tinh bỗng nhiên tinh mang ba động, thân ảnh nhịn không được đứng lên.

- Trời ạ, Địa Mạch Hồn!

- Tiểu tử Đỗ Thiếu Phủ kia cũng có Địa Mạch Hồn!

- Hai Địa Mạch Hồn, thật là thiên hữu Cổ Thiên Tông ta!

Sau chấn động ngắn ngủn, trên đài cao, mảng lớn Trưởng lão Hộ pháp liên tiếp đứng dậy, ánh mắt rung động.

Ngược lại là Cổ Thanh Dương trưởng lão, lúc này vô cùng ngạc nhiên, ánh mắt ngây dại như thất thần, thật lâu còn không có tĩnh thần lại, sau đó là cười toe tóe.

Ầm!

Sơn Phong Mạch Hồn cùng Mạch Hồn Bất Tử Thảo giằng co, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ dung nhập Sơn Phong Mạch Hồn, phù văn kim sắc lóe ra, sinh sinh chống đỡ Bất Tử Thảo.

Hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn giống như Chí Tôn, liên tiếp đối kháng Bất Tử Thảo.

Đỗ Thiếu Phủ cùng Tư Mã Mộc Hàm, ở trên thực lực, tự nhiên là Tư Mã Mộc Hàm mạnh hơn không ít.

Nhưng lúc này ở trên uy năng Mạch Hồn, rõ ràng là hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn mạnh hơn một bậc.

Đỗ Thiếu Phủ dựa vào Ngũ Chỉ Sơn Mạch Hồn trấn áp Bất Tử Thảo, uy áp bành trướng, như có thể nghiền ép vạn vật, có thể trấn áp thế gian vạn vật!

Ầm ầm!

Vương giả Bất Tử Thảo, uy áp hết sức, xung thiên hách địa.

Lúc này Sơn Phong Mạch Hồn kim quang rạng rỡ, càng giống như Chí Tôn, không thể khiêu khích phản kháng, Bất Tử Thảo từ từ bị Sơn Phong Mạch Hồn trấn áp lui ra phía sau.

Hai Mạch Hồn giằng co, khí tức kinh khủng ba động, làm cho đệ tử Cổ Thiên Tông ở bốn phía hô hấp không thông, huyền khí trong cơ thể tắc nghẽn.

- Trời ạ, đó là Mạch Hồn gì a!

- Sơn Phong Mạch Hồn, đó cũng là Địa Mạch Hồn sao!

- Áp lực thật đáng sợ, giống như muốn trấn áp Linh Hồn, trấn áp huyền khí, trấn áp Huyết Mạch!

- ...

Ánh mắt các đệ tử run rẩy, một màn này, làm cho mọi người không thể dự liệu.

Một màn này, đặc biệt đối với người ủng hộ Đỗ Thiếu Phủ mà nói, càng hưng phấn sôi trào, nhiệt huyết dâng trào!

- Không nghĩ tới ngươi cũng có Địa Mạch Hồn, ngươi thật đúng là để ta một lần lại một lần vượt quá dự liệu, xem ra, ta cũng chỉ có thể dùng toàn lực mới có thể áp chế ngươi!

Tư Mã Mộc Hàm nói, khi một chữ cuối cùng hạ xuống, thân thể mềm mại mê người kia hàng lâm ở trên Bất Tử Thảo, từng cỗ phù văn cùng Bất Tử Thảo tương liên, quang mang chói mắt vung vãi trời cao.

Đồng thời, trong mắt Tư Mã Mộc Hàm, lần thứ hai nổi lên hào quang màu tím, trong thời gian ngắn, hai mắt hóa thành tử sắc óng ánh sáng long lanh.

Ầm!

Chỉ sát na, hư không run lên, một cỗ uy áp vô hình đáng sợ lan tràn.

Giờ khắc này, khí tức của Tư Mã Mộc Hàm đột nhiên tăng cao!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)