- Chớ tỉ mỉ theo dõi kiếm pháp đó, sẽ làm bị thương Linh Hồn!
Có người tâm thần tỉ mỉ tra xét ra, lập tức cảm giác được có một cỗ uy năng đáng sợ trực tiếp bao phủ, tu vi thấp một chút lập tức phun máu, sắc mặt trắng bệch.
- Kiếm Ý đả thương người, hai người này thật đáng sợ!
Trong người vây xem, một nam tử tuấn mỹ chấn kinh, sau đó không khỏi cảm thán lắc đầu nói:
- Chỉ là điểm này, Duẫn Mạc Trần ta thật không bằng bọn họ, trong Trọng Nham Không Gian thua không oan.
Trên đài cao, thời khắc này hết thảy Trưởng lão Hộ pháp đều biến sắc, không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối.
Tư Mã Đạp Tinh ngồi ngay ngắn, hai tay theo bản năng cầm thật chặt, hai mắt hiện lên vẻ khó mà bình tĩnh.
Thời khắc này, Cổ Thanh Dương trưởng lão đã sớm kinh ngạc đến sắp rơi tròng mắt.
- Tiểu tử này, làm sao có thể, làm sao có thể!
Cổ Thanh Dương trưởng lão khiếp sợ phát hiện, hắn tu luyện Minh Thánh Kiếm Phổ trên trăm năm, thời khắc này so sánh với Đỗ Thiếu Phủ thi triển Minh Thánh Kiếm Phổ rõ ràng không giống.
Rõ ràng đều là kiếm chiêu trên Minh Thánh Kiếm Phổ, nhưng nếu nhìn kỹ, lúc này Đỗ Thiếu Phủ thi triển kiếm chiêu càng phản phác quy chân.
- Hưu...hưu...
Trong mắt Tư Mã Mộc Hàm, thần sắc càng ngày càng ngưng trọng, kiếm mang trong tay chồng chất, kiếm quang ngập trời, quang mang phù văn che giấu không gian.
Thân ảnh nhảy lên, Đỗ Thiếu Phủ thi triển Lăng Ba Tiêu Diêu Bộ, phiêu hốt như thần, biến hoá thất thường.
Phách Ảnh trong tay Đỗ Thiếu Phủ lướt động, kiếm quang bao hàm Phong Chuyển Vấp Dẫn Đâm Quấn Bổ, phù văn nở rộ, như Kim Sí Đại Bàng Điểu, phối hợp uy năng của kiếm chiêu, khí tức càng bá đạo khiếp người!
Kiếm chiêu liên miên, diễn sinh không ngớt!
Cả không gian quảng trường, dần dần chỉ có thể nhìn thấy vô số kiếm quang của hai thanh bảo kiếm hóa thành.
Hồng Minh Thiên Phượng Kiếm như Phượng Hoàng giương cánh, phong hoa tuyệt lệ!
Phách Ảnh như Linh Mãng xuất động, Giao Long ngất trời, Đại Bàng giương cánh!
Kiếm chiêu của hai người đều cực kỳ ảo diệu, câu thông lực lượng Thiên Địa.
Lúc này hai người giao thủ, như hai Tông Sư kiếm đạo, làm cho các Trưởng lão của Cổ Thiên Tông ở đây sợ hãi than.
- Thiên tư của hai người này, đều đủ để xưng yêu nghiệt!
Ánh mắt của Hác Tông Vĩ Trưởng lão động dung, giờ khắc này, nghĩ không còn là mình thua Đạo Khí cùng Đan Dược, mà là nghĩ cho cả Cổ Thiên Tông.
- Hai yêu nghiệt cùng xuất hiện ở Cổ Thiên Tông ta, thiên hữu Cổ Thiên Tông!
Hồ Tam Khôn trưởng lão gật đầu, chòm râu khẽ động, thần sắc động dung.
- Đệ thất trọng kiếm, Thiên Kiếm Phượng Ảnh!
Ở dưới kiếm ảnh tầng tầng lớp lớp, Tư Mã Mộc Hàm thanh thúy khẽ kêu, Hồng Minh Thiên Phượng Kiếm ở trong tay lướt ra phù văn chói mắt, cuối cùng ngưng tụ hóa thành kiếm triều.
Trong kiếm triều, khí tức đáng sợ gào thét, mơ hồ có một Phượng Hoàng hư ảnh biến ảo ở trong đó.
Phượng Hoàng hư ảnh do kiếm quang ngưng tụ, cho người ta một loại cảm giác vô cùng yêu dị, một cỗ uy áp đáng sợ, kèm theo uy áp của bộ tộc Phượng Hoàng từ trên trời giáng xuống.
Bộ tộc Phượng Hoàng, đó là nhân vật khủng bố bài danh hàng đầu trên Thiên Thú Bảng, có thể sánh vai với Long tộc, được xưng Cầm vương, hiệu lệnh vạn cầm, không ai dám không theo!
- Kiếm chiêu thật đáng sợ, thực lực của Mộc Hàm tiểu thư dĩ nhiên đáng sợ như thế!
Nhìn thấy kiếm triều đáng sợ, trên Thiên Vũ quảng trường, lực lượng Thiên Địa trở nên rối loạn, không ít thanh âm kinh hãi không ngừng truyền ra.
- Kỷ!
Trong kiếm triều đáng sợ, trong lúc mơ hồ có tiếng phượng hót vang vọng, giống như một Phượng Hoàng chân chính muốn vỗ cánh lao ra.
Sau đó kiếm quang phô thiên cái địa, giống như thiểm điện càn quét về phía Đỗ Thiếu Phủ.
Thời khắc này trên đài cao, ánh mắt Cổ Thanh Dương trưởng lão híp lại, tập trung toàn bộ tinh thần, quanh người trong lúc mơ hồ có huyền khí ba động.
Sợ là chỉ cần Đỗ Thiếu Phủ không thể chống, Cổ Thanh Dương trưởng lão sẽ lập tức xuất thủ can thiệp.
Ở dưới kiếm triều đáng sợ, lúc này Cổ Thanh Dương trưởng lão cũng không có tự tin quá lớn với Đỗ Thiếu Phủ, suy cho cùng uy năng kia quá mức cường hãn.
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhìn kiếm triều đáng sợ kia, trong nháy mắt đã đến trước mặt.
- Chung quy phải thua sao!
Tầng tầng lớp lớp kiếm triều bao phủ Đỗ Thiếu Phủ, ở dưới vô số ánh mắt nhìn soi mói, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ bị kiếm quang bao phủ, luân hãm trong đó, làm cho bốn phía truyền ra tiếng thở dài.
Chỉ là ngay thời điểm tiếng thở dài truyền ra, Đỗ Thiếu Phủ vừa rồi bị kiếm triều bao phủ, kiếm mang trong tay lướt ra.
- Thánh Kiếm Nộ Hống!
Kiếm quang từ trong Phách Ảnh lướt ra, huy kiếm bổ chém, từng đạo kiếm chiêu huyền ảo phức tạp, cuối cùng hội tụ vào một chỗ, nhưng chỉ là bổ rất đơn giản.
Một kiếm này bổ ra, quang hoa mãnh liệt, kiếm quang lấy tư thế giống như thiểm điện lan tràn ra.
Một kiếm đơn giản, lúc này lại như ẩn chứa uy năng di sơn đảo hải, đủ để lay động sơn hà, sơn băng địa liệt, phá hủy hết thảy!
- Kỷ!
Kiếm quang này xuất hiện, kim quang vạn trượng, từng tầng quang mang điệp gia nở rộ, phù văn chói mắt, khí tức bá đạo khiếp người!
Kiếm quang vung vãi Thiên Địa, Giao Long ngất trời, như Đại Bàng động không, ở dưới xinh đẹp lộng lẫy, lại ẩn núp năng lượng hủy diệt đáng sợ!
Ở dưới vô số ánh mắt khiếp sợ nhìn soi mói, một kiếm của Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp đụng vào trên kiếm triều của Tư Mã Mộc Hàm, chém thẳng Phượng Hoàng hư ảnh.
- Xì xì xì...
Kiếm quang đối kháng, một vết nứt không gian xuất hiện, nhưng vô thanh vô tức.
Nhưng loại vô thanh vô tức này, chỉ có quang mang lóe ra, càng khiến người ta sợ hãi tâm hồn!
- Thánh Kiếm Nộ Hống, không nghĩ tới tên kia dĩ nhiên lĩnh ngộ đến trình độ như vậy!
Cả quảng trường nghẹn họng nhìn trân trối, hoàn toàn tĩnh mịch, vô số ánh mắt ở đây, lúc này đều có thể cảm giác được hai cỗ uy năng khủng bố đáng sợ kia giằng co.
Trên đài cao, ánh mắt của Cổ Thanh Dương trưởng lão đã sớm cực kỳ chấn động.
Thời điểm hai cỗ kiếm quang sắp kiên trì không được, trong hai con ngươi của Đỗ Thiếu Phủ, có quang mang kim sắc bạo phát, phù văn lướt động, như trong con ngươi có Kim Sí Đại Bàng muốn vỗ cánh lao ra.
Ầm!
Hai mắt kim quang dũng động, sắc bén khiếp người, quanh người Đỗ Thiếu Phủ, hào quang kim sắc lóng lánh, như một vòng thái dương, khí thế bá đạo ác liệt từ trong cơ thể ầm ầm càn quét ra, hai cánh bỗng nhiên ngưng tụ, tràn ngập hào quang, như Đại Bàng vỗ cánh, bay lượn Cửu Thiên!
- Phách Ảnh Biến!
Trên thân kiếm hóa thành tầng tầng lớp lớp liệm giác, phù văn nở rộ, nháy mắt hóa thành một kiếm tiên vàng xanh, uy áp cường đại tăng lên, câu thông lực lượng Thiên Địa, linh động yêu mỵ, huyễn khốc chói mắt.
- Xuy lạp...
Kiếm quang biến hóa, kèm theo ý chí bá đạo của Kim Sí Đại Bàng Điểu nhất tộc, lấy góc độ không thể tưởng tượng nổi, trực tiếp rơi vào trên Phượng Hoàng hư ảnh, uy năng bá đạo, làm cho không gian bốn phía liên tiếp rung chuyển.
- Ken két...
Vào lúc này tựa hồ Phượng Hoàng hư ảnh bị một loại áp chế nào đó, sau khi giằng co chừng nửa phút, rốt cục rạn nứt vỡ vụn, hóa thành vô số kiếm quang phù văn.
Kiếm tiên của Đỗ Thiếu Phủ bay lượn, quang mang bị ma diệt ảm đạm rất nhiều.
- Hai người thật đáng sợ!
Kiếm chiêu của hai người đối kháng đáng sợ như thế, cuối cùng nhìn như hòa nhau, bốn phía quảng trường, nhất thời truyền ra một loạt thanh âm chấn kinh.
- Đỗ Thiếu Phủ thật cường hãn, thật là ngoài ý muốn!
Trên đài cao, các Trưởng lão Hộ pháp vốn cho rằng Đỗ Thiếu Phủ đã khó chống đỡ, chưa từng nghĩ đến cuối cùng Đỗ Thiếu Phủ còn có thể chống đỡ một kiếm kinh khủng kia của Tư Mã Mộc Hàm.
- Ha ha ha ha...
Cổ Thanh Dương trưởng lão nở nụ cười, vừa rồi ngưng thần căng thẳng, lúc này trầm tĩnh lại, trong mắt xẹt qua chấn kinh, sau đó trở nên cuồng hỉ.
Cổ Thanh Dương trưởng lão biết rõ, vừa rồi Đỗ Thiếu Phủ cuối cùng thi triển Thánh Kiếm Nộ Hống, mức độ lĩnh ngộ, coi như là mình cũng không nhất định có thể hơn được.
Đệ tử của hắn Đỗ Thiếu Phủ, chỉ tu luyện Minh Thánh Kiếm Phổ vài ngày mà thôi, hắn là tu luyện trên trăm năm a.
Thiên phú, này là thiên phú bực nào mới có thể lĩnh ngộ nhanh như vậy, Cổ Thanh Dương trưởng lão biết, lúc này đây, hắn là nhặt được bảo rồi!
- Vừa rồi là chiêu Thánh Kiếm Nộ Hống trong Minh Thánh Kiếm Phổ a, tựa hồ còn tăng thêm khí tức uy áp của Kim Sí Đại Bàng Điểu.
- Đỗ Thiếu Phủ kia vừa mới tu luyện Minh Thánh Kiếm Phổ, dĩ nhiên lĩnh ngộ mạnh như thế, thiên phú đáng sợ, đủ để xưng là yêu nghiệt!
Hác Tông Vĩ, Hồ Tam Khôn, Minh Trạch… lúc này cũng không nhịn được thán phục.
- Sư thúc, Đỗ Thiếu Phủ tu luyện Minh Thánh Kiếm Phổ đã bao lâu?
Trên đài cao, Tư Mã Đạp Tinh quay đầu nhìn Cổ Thanh Dương trưởng lão nghiêm nghị hỏi.
- Vừa mới nửa tháng, thời gian chân chính tu luyện Minh Thánh Kiếm Phổ, không đủ mười ngày! !
Cổ Thanh Dương trưởng lão trả lời, trong ánh mắt lộ ra vui vẻ, trước khi tiến vào Trọng Nham Không Gian, hắn mới đưa Minh Thánh Kiếm Phổ cho Đỗ Thiếu Phủ tu luyện, tới hiện tại, cũng chỉ có nửa tháng.
Cộng thêm Đỗ Thiếu Phủ ở trong Trọng Nham Không Gian bảy ngày, nên thời gian chân chính tu luyện tuyệt đối không quá mười ngày.
- Người này, trước đây thật không có tu luyện qua Minh Thánh Kiếm Phổ sao?
- Yêu nghiệt a!
Nghe Cổ Thanh Dương trưởng lão nói, các Trưởng lão triệt để chấn kinh!
- Không tới mười ngày!
Tư Mã Đạp Tinh từ tốn nói, trên mặt có nụ cười nhàn nhạt.