- Vâng, cha.
Tư Mã Mộc Hàm gật đầu, trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái, trực tiếp ly khai đại điện.
Đỗ Thiếu Phủ hành lễ, theo Tư Mã Mộc Hàm rời đi.
- Tại sao lại kéo ta vào, quá không hiền hậu.
Ngoài đại điện, đỉnh núi, mây mù lượn quanh, Tư Mã Mộc Hàm khẽ nâng gương mặt xinh đẹp, hai mắt căm hận nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ.
- Ngươi cũng chia đồng phù năng lượng, không thể để ta một người chịu tiếng xấu thay cho người khác a, huống chi ngươi là nữ nhi của Tông chủ sư huynh, Tông chủ sư huynh sẽ không làm gì được ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ vui vẻ nói.
- Ngươi nghĩ thật hay.
Tư Mã Mộc Hàm trừng mắt, nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ, miệng nhỏ vểnh lên, trên môi anh đào như có bôi mật, tựa hồ câu dẫn người âu yếm, môi đỏ mọng khẽ nhếch nói:
- Sau sáu ngày, ta tuyệt đối sẽ không nhường ngươi, đến lúc đó lại cẩn thận thu thập ngươi.
Nói xong, bóng hình xinh đẹp thả người rời đi, sau lưng tóc đen phiêu tán, nháy mắt liền biến mất ở xa xa.
Đỗ Thiếu Phủ cười, sau đó thả người rời đi.
Mà khi Đỗ Thiếu Phủ trở lại Thiên Mục Phong, lại bất ngờ nhìn thấy một khách không mời mà đến.
Nữ tử mặc bì giáp, phác họa tư thái linh lung vô cùng mê hoặc, hai chân thon dài thẳng tắp, hết lần này tới lần khác khuôn mặt còn rất mê người, đủ để xưng tuyệt mỹ.
- Sao ngươi lại tới đây?
Đỗ Thiếu Phủ kinh ngạc, tới chính là Kiều Anh Mộng.
- Ta mới vừa từ ngoại tông mua chút đồ vật trở về, gặp gỡ một người tên Cố Trường Hữu, hắn nhờ ta đến đây tìm ngươi, nói nhận thức ngươi, muốn gặp ngươi một lần.
Kiều Anh Mộng nói với Đỗ Thiếu Phủ.
- Cố Trường Hữu.
Đỗ Thiếu Phủ nhớ ra, lúc trước thanh niên từ ngoại tông mang mình đến đây chính là Cố Trường Hữu, chân mày khẽ động, nhìn Kiều Anh Mộng hỏi:
- Hiện tại hắn ở địa phương nào?
- Ở bên ngoài nội tông chờ ngươi, hình như thương thế không nhẹ, vì chờ ngươi đi ra ngoài, hẳn là đợi cả đêm rồi.
Kiều Anh Mộng nói.
Trong Cổ Thiên Tông, có khu vực ngoại tông cùng khu vực nội tông, đệ tử ngoại tông không thể tùy ý tiến vào khu vực nội tông, một khi đặt chân sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.
Thời điểm Đỗ Thiếu Phủ ra nội tông, liền thấy Cố Trường Hữu chờ đợi ở cửa ra vào.
Cố Trường Hữu vốn không cao, còn xanh xao vàng vọt, lúc này sắc mặt trắng bệch, khí tức hỗn loạn, rõ ràng là thương thế không nhẹ, bất quá ánh mắt vẫn trong suốt như cũ.
- Gặp qua Đỗ sư thúc.
Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ đến, Cố Trường Hữu cung kính hành lễ, trong một đêm, tên Đỗ sư thúc đã vang vọng Cổ Thiên Tông, Cố Trường Hữu tự nhiên cũng nghe nói qua.
- Ngươi có chuyện gì thế, bị thương không nhẹ a?
Đỗ Thiếu Phủ đánh giá Cố Trường Hữu, thương thế thật không nhẹ.
- Hồi bẩm Đỗ sư thúc, không có việc gì lớn.
Cố Trường Hữu nhìn Đỗ Thiếu Phủ cười khổ, có chút ngượng ngùng nói:
- Đỗ sư thúc, có thể cho ta mượn một chút Linh Dược hay không, ta cần luyện chế mấy viên đan dược chữa thương, nhưng bây giờ trên người không có bất kỳ linh dược gì, người nhận trong tông biết ta, hiện tại cũng không dám cho ta mượn, cho nên ta chỉ có đi tìm Đỗ sư thúc mượn một chút.
- Ta có thể cho ngươi mượn Linh Dược, bất quá trước tiên ngươi cần phải nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì?
Đỗ Thiếu Phủ cảm giác sự tình tựa hồ có chút không quá bình thường, cùng người này coi như hữu duyên, lần trước người này dẫn đường cho mình, mình cũng coi như thiếu một món nợ ân tình, cho nên tất yếu tìm hiểu một chút, nếu có thể giúp, coi như là trả nhân tình.
- Này còn phải đoán sao, hẳn là đắc tội người nào, mới bị chỉnh thảm như vậy.
Kiều Anh Mộng nói, thấy Đỗ Thiếu Phủ dĩ nhiên bởi vì một đệ tử ngoại tông mà đến đây, cho nên nàng có chút hiếu kỳ, theo Đỗ Thiếu Phủ đi về, muốn nhìn náo nhiệt một chút.
- Chuyện này...
Cố Trường Hữu do dự, lúc này mới nhìn Đỗ Thiếu Phủ cùng Kiều Anh Mộng mở miệng nói:
- Là người Hổ Cứ Xã.
- Hổ Cứ Xã.
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhíu lại, trong lúc mơ hồ cảm giác được tựa hồ sự tình này có quan hệ tới mình, lúc trước Hổ Cứ Xã Trịnh Minh Châu là mình xuất thủ đối phó, chẳng lẽ sự tình này liên lụy đến Cố Trường Hữu, hỏi:
- Lẽ nào sự tình này có quan hệ tới ta?
Cố Trường Hữu gật đầu bất đắc dĩ nói:
- Lần trước Đỗ sư thúc thu thập người Hổ Cứ Xã, bọn họ cũng không dám tìm ta phiền phức, mấy ngày hôm trước, có người nói Duẫn Mạc Trần, Ti Nhược Phong, Kỷ Âu Minh trên Đồng Bảng sẽ ở trong Trọng Nham Không Gian trừng trị Đỗ sư thúc.
Dừng lại một chút, Cố Trường Hữu tiếp tục nói:
- Cho nên người Hổ Cứ Xã tìm tới ta, nói chỗ dựa vững của ta không còn, cướp hết sạch tài sản trên người ta, còn đánh ta trọng thương, đồng thời cảnh cáo người ta quen biết, nếu ai dám lai vãng, kết cục sẽ giống như ta, cái này cũng chỉ có thể trách ta vô dụng.
Nói xong, sắc mặt của Cố Trường Hữu ảm đạm, tuy hắn là Linh Phù Sư, chủ tu Dược Phù Sư, phụ tu Khí Phù Sư, nhưng thiên phú không cao, thậm chí luyện đan cũng không có quá nhiều thành tựu.
Hiện tại Ngũ Tinh Huyền Diệu cảnh, ngay cả luyện chế Đan Dược Linh phẩm Sơ Đăng cảnh cũng thường xuyên xuất hiện sai lầm, ở trong tông căn bản không có địa vị gì, thậm chí không người nào dám nhờ hắn Luyện đan, không có người có thể chịu nổi sau khi luyện đan thất bại Linh Dược hao tổn.
Nếu không phải bởi vì thân phận của Linh Phù Sư, sợ là hắn ngay cả đệ tử ngoại tông của Cổ Thiên Tông cũng không làm được.
Thần sắc của Đỗ Thiếu Phủ từ từ âm trầm, không nghĩ tới sự tình này thật đúng là bởi vì mình mà lên.
- Dùng Đan Dược đi.
Đỗ Thiếu Phủ đưa cho Cố Trường Hữu một viên đan dược chữa thương, sau đó nói:
- Hổ Cứ Xã ở địa phương nào, mang ta đi xem một chút?
Cố Trường Hữu do dự một chút, sau đó nhận lấy Đan Dược trong tay Đỗ Thiếu Phủ nhét vào miệng, nói:
- Đỗ sư thúc, ngươi muốn giúp ta xuất đầu sao, nói thì không cần, đa tạ hảo ý của Đỗ sư thúc.
Đỗ Thiếu Phủ nhíu mày, nhìn Cố Trường Hữu hỏi:
- Vì sao, lẽ nào bị bọn họ khi dễ, ngươi liền nhịn?
Kiều Anh Mộng ở một bên liếc nhìn Đỗ Thiếu Phủ, chen vào nói:
- Cái tên nhà ngươi thật không biết hay giả vờ không biết, lẽ nào ngươi có thể luôn bảo vệ tiểu tử này sao, đệ tử ở trong tông, thế lực lớn nhỏ vô số, dây mơ rễ má, cuối cùng đều có quan hệ tới đệ tử nội tông, coi như hôm nay ngươi che tiểu tử này, giúp hắn trút giận, vậy sau này thì sao, sợ là những người kia còn có thể ngày càng táo tợn.
- Vậy để cho bọn họ từ nay về sau triệt để không dám nữa là được.
Đỗ Thiếu Phủ âm trầm nói.
- Ngươi nói đơn giản, đây chính là trong tông, ngươi còn có thể làm gì, nếu như sự tình làm lớn, đối với người nào cũng không tốt.
Kiều Anh Mộng nói.
- Kiều sư tỷ nói rất đúng, đa tạ hảo ý của Đỗ sư thúc.
Cố Trường Hữu nhìn Đỗ Thiếu Phủ cười khổ nói.
Kiều Anh Mộng nghe Cố Trường Hữu nói, tựa hồ luôn cảm giác nơi nào không thích hợp, sau đó nhất thời tĩnh thần lại, nói với Cố Trường Hữu:
- Ta nói tiểu tử ngươi, ta giúp ngươi nói chuyện, ngươi còn mắng ta, ngươi kêu ta sư tỷ, gọi hắn sư thúc, ngươi có ý gì?
- Kiều sư tỷ, ta...
Cố Trường Hữu cũng không có suy nghĩ nhiều quan hệ phức tạp trong này, hai người hắn đều không dám đắc tội a.
- Được rồi, ta lười tính toán với ngươi.
Kiều Anh Mộng không để ý đến Cố Trường Hữu, mà nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Ngươi muốn bảo vệ tiểu tử này, thật ra có một biện pháp, ngươi cũng có thể kết bè kết đảng, lấy sức hiệu triệu của ngươi ở trong Trọng Nham Không Gian, sợ là không ít đệ tử nội tông đều nguyện ý gia nhập, đến lúc đó đủ để trở thành một thế lực không kém, bảo vệ tiểu tử này, cũng sẽ không khó khăn.
Nghe vậy, ánh mắt Cố Trường Hữu sáng lên nhìn về phía Đỗ Thiếu Phủ, có chút mong đợi.
- Kết bè kết đảng, ta sợ không có nhiều thời gian như vậy.
Đỗ Thiếu Phủ suy tư một chút, bây giờ mình chỉ muốn một lòng tu luyện, mau chóng trở thành cường giả, chuyện tình kết bè kết đảng, sợ là không có nhiều thời gian như vậy đi làm.
- Không cần ngươi phải bỏ ra bao nhiêu thời gian, ngươi cho rằng những gia hỏa trên Kim Bảng, Ngân Bảng, Đồng Bảng kia, sẽ đi lý những chuyện này sao, bất quá là có cái tên tuổi mà thôi, thực lực mới là trọng yếu nhất.
Kiều Anh Mộng nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Nếu có thể có một thế lực không kém, lợi nhuận cũng không nhỏ, đệ tử ngoại tông đông đảo, buôn bán Đan Dược, Linh Khí, Phù Khí… lợi nhuận kinh người nha.
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ hơi sáng, tựa hồ có chút hứng thú, cũng nghe nói đệ tử ngoại tông trong Cổ Thiên Tông bây giờ ước chừng trên mười vạn a.
Trên mười vạn người, đều là tu luyện giả, Đan Dược, Linh Khí, Phù Khí, Đạo Khí, tài liệu tu luyện… tiêu hao, tuyệt đối là một chữ số khổng lồ.
Nếu có thể nhúng tay, đích xác là lợi nhuận kinh người.
Mặc dù nói tu luyện giả cần phải một lòng tu luyện, bất quá nếu không có tài nguyên, một lòng tu luyện sợ là cũng không có tác dụng.
- Hiện tại trong Cổ Thiên Tông, chỉ là đệ tử ngoại tông đã trên mười vạn, có thể trở thành đệ tử ngoại tông của Cổ Thiên Tông, đại bộ phận nội tình đều không kém, ở trên tài nguyên tu luyện, tuyệt đối sẽ không quá tệ, trong tông cung cấp tài nguyên tu luyện thiếu rất nhiều, điều này làm cho việc buôn bán tài nguyên tu luyện càng thêm hỏa bạo, lợi nhuận kinh người.
Tiếng nói hơi ngưng lại, Kiều Anh Mộng nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Ngươi cũng biết trong phạm vi Cổ Thiên Tông, vô số Đế Quốc, cửa hàng kiếm tiền nhiều nhất ở địa phương nào không?
Đỗ Thiếu Phủ lắc đầu, đối với điểm này thật đúng là không biết.
- Ngay trong Cổ Thiên Tông chúng ta.
Kiều Anh Mộng nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Theo ta được biết, trong phạm vi Cổ Thiên Tông, cửa hàng kiếm tiền nhiều nhất ngay trong Cổ Thiên Tông chúng ta, người ở sau lưng chưởng khống, chính là mấy tên ở trên Kim Bảng hiện tại.
- Lợi nhuận lớn như vậy sao?
Nghe vậy, Đỗ Thiếu Phủ thật có chút giật mình.