Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 632: Chân thanh thuần tỉnh lại.

Chương Trước Chương Tiếp

Cuối cùng Đỗ Thiếu Phủ không thể không phân ra ba trăm tấm đồng phù năng lượng giao cho Tư Mã Mộc Hàm, lúc này mới để Tư Mã Mộc Hàm hài lòng.

Bảy thanh niên theo Tư Mã Mộc Hàm kia, mỗi một cái cũng được chia đồng phù năng lượng, bốn Nhân Kiệt đều như đám người Hác Phán, trong lòng vui vẻ không ngớt.

Cuối cùng mọi người hăng hái rời đi, còn lại đám người Ti Nhược Phong, Bạch Phù Dung ngây dại rung động, thật lâu chưa tỉnh hồn lại.

- Trị thương, toàn thể trị thương tu dưỡng, ngày mai sẽ là ngày cuối cùng rồi.

Trong quần phong, trên ngọn núi cao vút, Đỗ Thiếu Phủ nói với mọi người, cùng đám người Ti Nhược Phong đánh một trận, không ít người đều bị thương không nhẹ.

- Ti Nhược Phong chỉ là Đồng Bảng thứ ba mà thôi.

Tư Mã Mộc Hàm nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Kỷ Âu Minh Đồng Bảng thứ hai, thiên tư Nhân Vương, còn muốn mạnh hơn Ti Nhược Phong một chút, càng thêm khó đối phó, bất quá so với Ti Nhược Phong cũng sẽ không mạnh hơn quá nhiều. Đáng sợ nhất là Đồng Bảng đệ nhất Duẫn Mạc Trần, hắn mới là người khó đối phó nhất.

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, chân mày nhíu lại, hôm nay hai người liên thủ mới ngăn chặn được Ti Nhược Phong, Tư Mã Mộc Hàm xuất lực thậm chí càng lớn, điều này làm cho Đỗ Thiếu Phủ không thể không lo lắng cho tương lai của mình, hôm nay đánh bại Ti Nhược Phong, sợ là sáng mai đám người Duẫn Mạc Trần cùng Kỷ Âu Minh sẽ không dễ dàng bỏ qua, còn có đệ tứ, đệ ngũ… trên Đồng Bảng, khẳng định đều vô cùng cường hãn.

- Duẫn Mạc Trần có thực lực gì?

Chân mày nhíu một hồi, Đỗ Thiếu Phủ nhìn Tư Mã Mộc Hàm hỏi.

Tư Mã Mộc Hàm lười biếng khẽ tựa vào một khối nham thạch, hai chân thon dài nhẹ nhàng khoát lên nhau, tạo thành đường cong vô cùng quyến rũ, nhét vào miệng một viên Đan Dược nói:

- Hẳn là tới gần Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong, coi như ở trên Kim Bảng, hắn cũng có thể bài danh tiến vào trước 10, cũng là thiên tư Nhân Vương.

- Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ giật giật, cái tu vi kia tựa hồ là cách mình rất xa a, Đồng Bảng thứ nhất Duẫn Mạc Trần, thiên tư Nhân Vương, Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong, thực lực tuyệt đối cường hãn đáng sợ, muốn làm thịt hắn, tựa hồ quá khó khăn.

- Ta trước thổ nạp khôi phục, sáng mai Mạc Trần sư huynh sẽ rất khó đối phó.

Tư Mã Mộc Hàm nói với Đỗ Thiếu Phủ xong, liền ngồi xếp bằng bắt đầu thổ nạp điều tức.

Lúc này phụ cận sẽ không có nguy hiểm gì, đội ngũ trên Đồng Bảng, Tư Mã Mộc Hàm từ trong miệng Hác Phán nói bóng nói gió đã biết được, cộng thêm hai đội của Ti Nhược Phong cùng Bạch Phù Dung sư tỷ vừa rồi, Đỗ Thiếu Phủ đã cướp ước chừng bảy đội, mặt khác ngày hôm trước nàng trọng thương một đội Đồng Bảng bài danh thứ sáu, còn dư lại, hiện chỉ có hai đội của Kỷ Âu Minh cùng Duẫn Mạc Trần.

Đến lúc này, sợ là hai đội kia cũng sẽ không đi ra, đang đợi sáng mai ở trên Trọng Nham quảng trường quyết chiến cuối cùng.

Nhìn thấy Tư Mã Mộc Hàm thổ nạp điều tức, Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu nhìn sắc trời, sau đó thân ảnh rời đi.

Đỉnh núi, tìm được một sơn động thiên nhiên, thủ ấn của Đỗ Thiếu Phủ ngưng kết, bố trí phong ấn, sau đó mới vào trong sơn động.

Trong sơn động, Hoang Cổ Không Gian xuất hiện, Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp tiến vào trong Hoang Cổ Không Gian.

Trong Hoang Cổ Không Gian, Đỗ Thiếu Phủ nhét cả nắm Linh Dược cùng Đan Dược vào miệng, bắt đầu điều tức thổ nạp.

Đối phó Ti Nhược Phong tiêu hao rất lớn, còn bị thương không nhẹ, ngày mai sẽ gặp Kỷ Âu Minh cùng Duẫn Mạc Trần, điều này làm cho Đỗ Thiếu Phủ không thể không tranh thủ khôi phục lại trạng thái tốt nhất, hiện tại cũng chỉ có Hoang Cổ Không Gian mới có thể để cho mình tranh thủ được thời gian.

Theo Đỗ Thiếu Phủ thổ nạp điều tức, cũng không biết qua bao lâu, trong ngực Đỗ Thiếu Phủ, một cái Tiểu Tháp nổi lên, lan tràn quang mang nhạt nhạt, sau đó một thân ảnh hư ảo xuất hiện ở trong không gian sương mù, nhìn bốn phía, sắc mặt hơi kinh ngạc.

...

Hoàng hôn, tà dương chiếu rọi đại địa, cả sơn mạch phủ thêm kim sa như cánh ve, làm cho quần sơn bao la càng mê người.

Trong Thiên điện, Hạo hộ pháp bất đắc dĩ nhìn Tư Mã Đạp Tinh nói:

- Tiểu tử kia tụ tập một nhóm lớn đệ tử, cướp sạch phần lớn đệ tử trên Đồng Bảng, cùng nha đầu Mộc Hàm liên thủ, Ti Nhược Phong bại thật thê thảm, cũng bị cướp sạch, hiện tại sợ là chỉ có Duẫn Mạc Trần liên thủ với Kỷ Âu Minh mới có thể đối phó bọn họ, Đồng Bảng đi vào 99 người, bây giờ còn có lực lượng động thủ, cũng chỉ có hai đội của Duẫn Mạc Trần cùng Kỷ Âu Minh, cộng lại không đủ hai mươi người.

- Xem ra tiểu tử kia còn có chút bản sự, sợ là phải nói với Thanh Dương sư thúc một chút.

Tư Mã Đạp Tinh thấp giọng nói, trên mặt anh khí tuấn lãng hiện ra chút tươi cười.

.....

Không gian sương mù, nơi này là tỉ lệ một so mười trong Hoang Cổ Không Gian.

- Hô!

Phun ra một ngụm trọc khí, hai mắt từ từ mở ra, kim mang nhàn nhạt lóe lên, sau đó sáng sủa thâm thúy.

- Này là ở trong Thiên Vũ Phù Cảnh?

Một thanh âm quen thuộc truyền vào trong tai Đỗ Thiếu Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ xoay người, trong mắt, một thân ảnh hư ảo quen thuộc xuất hiện, tựa hồ trưởng thành hơn một chút, đã khoảng 17 - 18 tuổi, nhưng gương mặt hèn mọn không có quá nhiều biến hóa.

- Thanh Thuần ca!

Đỗ Thiếu Phủ hưng phấn đứng lên, thân ảnh hư ảo trước mắt, không phải Chân Thanh Thuần thì là ai.

- Ngươi làm sao vậy, tựa hồ lúc trước tiêu hao không ít, còn có chút thương thế, gặp phiền toái sao?

Chân Thanh Thuần nhíu mày, trong mắt tam giác, ánh mắt vẫn khiến người ta cảm thấy hèn mọn trước sau như một.

Từ lần trước phục dụng Huyền Thần Đan, Chân Thanh Thuần vẫn lâm vào trạng thái ngủ say, khoảng thời gian này là không ngắn.

- Nói rất dài dòng, trong khoảng thời gian ngươi khôi phục này, chuyện đã xảy ra nhiều lắm.

Thần sắc của Đỗ Thiếu Phủ từ từ ảm đạm, kể từ Đế Đô Đỗ gia bị hủy, đến Thiên Vũ Học Viện bị diệt, sau đó mình đạt được Hoang Cổ Không Gian, thành lập Thiên Hạ Minh cùng đến Trung Châu, Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu, Tiểu Hổ thất tung, sống chết không rõ, cuối cùng tiến vào Cổ Thiên Tông… đại khái nói một lần.

- Không nghĩ tới trong khoảng thời gian này phát sinh nhiều chuyện như vậy.

Chân Thanh Thuần nghe vậy, cũng cực kỳ cảm thán, đoạn thời gian này xảy ra thật đúng là không ít chuyện.

Sau một lát, mặt mũi của Chân Thanh Thuần khẽ động, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Ngươi bây giờ gia nhập Cổ Thiên Tông cũng không tệ, một trong những thế lực đỉnh cấp của Trung Châu, nội tình sâu đậm, ở trong Cổ Thiên Tông, có thể cho ngươi tiến hơn một bước.

- Hiện tại thì có phiền phức đây.

Đỗ Thiếu Phủ thở dài, sau đó nói tất cả sự tình một lần:

- Ta cũng không biết làm sao lại trêu chọc những gia hỏa trên Đồng Bảng kia, một lòng muốn đối phó ta, ta thật oan, chẳng lẽ nhân phẩm của ta tệ như vậy sao?

- Nhân phẩm của ngươi thì không cần bàn cãi nữa rồi, hẳn là mười kiếp thổ phỉ đầu thai.

Chân Thanh Thuần không thể không hung hăng trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái, người này thân mang Công pháp Kim Sí Đại Bàng Điểu, có Hoang Cổ Không Gian, bản thiếu của Công pháp thần bí, còn có Võ Mạch thần bí… bất kỳ một loại nào cũng là người khác cầu còn không được, hắn lại tập hợp một thân, nhân phẩm còn phải nói sao.

Sau khi trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái, ánh mắt của Chân Thanh Thuần khẽ động nói:

- Ngươi vừa mới nói này là ở trong Trọng Nham Không Gian, còn có hai Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh muốn tìm ngươi phiền phức, kéo dài một canh giờ?

- Không sai, hai Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh, vốn ta cũng không quá sợ, nếu như thực sự động thủ, ai chết vào tay ai còn chưa nhất định, nhưng vấn đề là ta không có biện pháp liều mạng, có vài thứ ta còn không muốn bạo lộ quá sớm.

Đỗ Thiếu Phủ buồn bực, coi như Duẫn Mạc Trần cùng Kỷ Âu Minh kia tìm mình phiền phức, nhưng đây chỉ là đệ tử đồng tông đọ sức, huống chi đây là tông môn khảo hạch, mình cũng không thể liều mạng với bọn họ a.

Nếu liều mạng thì tốt, Đỗ Thiếu Phủ nghĩ tới lá bài tẩy trên người mình, sẽ không sợ hai người bọn họ.

Vấn đề là bây giờ không thể liều mạng, thực lực của mình lại không bằng Duẫn Mạc Trần cùng Kỷ Âu Minh kia, nếu gặp được, sợ là sẽ ăn không ít đau khổ.

- Thanh Thuần ca, ngươi khôi phục thế nào, bằng không ngươi giúp ta một tay được không?

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhìn Chân Thanh Thuần, lúc này cảm giác thân thể hư ảo của Chân Thanh Thuần càng ngưng thật, khí tức càng ngày càng mạnh, sợ là đoạn thời gian này Chân Thanh Thuần khôi phục không ít.

- Ngươi cho rằng trong Trọng Nham Không Gian này không có cường giả của Cổ Thiên Tông đang nhìn trộm sao, sợ là ta vừa ra tay, sẽ có người phát hiện ta tồn tại, nếu như ta ở thời kỳ toàn thịnh cũng không sợ, nhưng bây giờ hình dạng của ta, không trêu chọc Cổ Thiên Tông nổi.

Chân Thanh Thuần trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái, sau đó suy nghĩ một lát, nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Ta ngược lại có một biện pháp, lấy Tinh Thần Lực của ngươi bây giờ, hẳn là có hi vọng.

- Biện pháp gì?

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, nhất thời liền hứng thú.

- Kéo dài thời gian mà thôi, cũng không phải động thủ, một canh giờ, không phải không thể làm được.

Trong ánh mắt có chút hèn mọn của Chân Thanh Thuần, lộ ra chút vui vẻ nói:

- Bất quá cuối cùng được hay không, còn phải xem bản lãnh của ngươi, nếu ngươi không có bản lãnh kia, đến lúc đó cũng đừng trách ta.

- Có biện pháp là được, thế nào cũng phải thử một chút.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, có biện pháp tại sao không thử, dù sao sáng mai cũng không thể để đám gia hỏa trên Đồng Bảng kia chà đạp a.

...

- Ầm ầm...

Trọng Nham Không Gian, giờ tý đến, lại bắt đầu biến hóa.

Trải qua mấy ngày nay, hết thảy mọi người ở trong Trọng Nham Không Gian đã không còn kỳ quái với loại biến hóa này.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)