- Một Phù Trận lục tinh Huyền Diệu cảnh, ngươi cho rằng có thể vây khốn ta sao, ha ha!
Tiếng cười cuồng ngạo từ trong Phù Văn vỡ vụn vang vọng tứ phương, trên bầu trời, một cỗ phong bạo đáng sợ càn quét ra, phong bạo kích xạ bốn phương, cát bay đá chạy.
Thân ảnh của Ti Nhược Phong từ trong phong bạo thò người ra, hai mắt hiện lên quang mang thâm thúy, toàn thân phóng thích hào mang, cả người có Phù Văn giao thoa tung hoành, nhìn qua vô cùng huyền ảo khó lường.
- Uy áp thật mạnh...
Giờ khắc này, vô số đệ tử nội tông đang giao thủ ánh mắt kinh hãi, ngay cả các Nhân Kiệt cũng không khỏi hít vào khí lạnh.
Lúc này trong cơ thể Ti Nhược Phong mơ hồ có một cỗ uy áp lan tràn ra, tới từ sâu trong huyết dịch Linh Hồn, làm cho người sợ hãi, muốn phủ phục.
- Võ Mạch uy áp thật mạnh!
Đỗ Thiếu Phủ nhướng mày, lúc này Võ Mạch uy áp của Ti Nhược Phong dĩ nhiên không kém Bất Tử Võ Mạch của Lữ Khôn lúc trước.
Võ giả, ở dưới loại Võ Mạch uy áp này, cơ hồ là không thể đối kháng.
- Này là Bạo Phong Võ Mạch, Ti Nhược Phong muốn vận dụng lực lượng chân chính.
Trong mắt Tư Mã Mộc Hàm, lúc này chân chính nghiêm nghị lên.
Phong bạo gào thét xoay tròn, Ti Nhược Phong thò người ra, hai mắt bao quát Tư Mã Mộc Hàm cùng Đỗ Thiếu Phủ, thân thể cơ hồ cùng phong bạo hoà vào nhất thể, vô cùng đáng sợ, thiên không xung quanh đã sớm phong vân biến sắc, rung động sơn hà.
- Ha ha, các ngươi cho rằng hai người liên thủ có thể làm gì được ta, bất quá có thể làm cho ta vận dụng toàn lực, đã đủ chứng minh các ngươi xác thực không yếu, hiện tại, nên chân chính kết thúc.
Ti Nhược Phong cười to, trong tiếng rống vang vọng, chưởng ấn ngưng kết, thúc giục Bạo Phong Võ Mạch, đồng thời còn đang câu động ngưng tụ Mạch Hồn, Phù Văn phóng lên trời, cuối cùng một Cự Hạc khổng lồ bay ra, từ trong Bạo Phong hi..i...iiii rít gào.
- Kỷ kỷ...
Đó là một Cự Hạc thanh bạch sắc, uy áp cuồn cuộn, giống như vật sống, hai cánh rung động, giống như muốn chấn nát sơn hà.
- Thiên Thú Bảng, Thương Thiên Bạch Hạc!
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ hơi sáng, Cự Hạc kia, chính là Thương Thiên Bạch Hạc bài danh trên Thiên Thú Bảng, bài danh cao hơn Huyền Vân Xích Giao một chút.
Trong Bạo Phong, Thương Thiên Bạch Hạc, Ti Nhược Phong bao quát nhìn xuống, uy áp cuồn cuộn, cường hãn bực nào!
Đồng Bảng thứ ba, khủng bố như vậy!
- Ta đi đối phó bản thể của Ti Nhược Phong, ngươi đối phó Mạch Hồn của hắn được không?
Tư Mã Mộc Hàm hơi ngưng mắt, lúc này Ti Nhược Phong toàn lực ra tay, để cho nàng bắt đầu có chút kiêng kỵ, khó trách cha nói mấy gia hỏa trên Đồng Bảng tuyệt đối không kém.
- Không thành vấn đề, giao cho ta đi!
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, mặc dù nói Ti Nhược Phong này khủng bố, làm trong lòng hắn rất chấn động, nhưng còn không có đến tình trạng để Đỗ Thiếu Phủ chân chính e ngại.
Phải biết hiện tại Đỗ Thiếu Phủ vẫn chưa sử dụng lá bài tẩy chân chính, Mạch Hồn cùng Phách Ảnh cũng không có ra.
- Kết thúc đi, Đồng Bảng còn không phải là các ngươi có thể chống lại!
Tiếng rống hạ xuống, Thương Thiên Bạch Hạc vỗ cánh, uy áp cuồn cuộn trực tiếp bay đến, không gian xung quanh đọng lại, ở dưới uy áp này, mọi người bốn phía thúc giục Mạch Hồn không khỏi run rẩy.
- Bằng Lâm Cửu Thiên, trấn áp nghiệt súc!
Thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ lướt ra, kim mang bạo phát, thúc giục Bằng Lâm Cửu Thiên, chứa ý chí bá đạo của Kim Sí Đại Bàng Điểu nhất tộc, giống như Chí Tôn, trấn áp Thương Thiên Bạch Hạc.
- Ta vẫn rất muốn thử xem Bạo Phong Võ Mạch bất phàm như thế nào!
Tư Mã Mộc Hàm động, toàn thân bao phủ khí tức cổ xưa, Phù Văn chói mắt.
Thời khắc này, không biết Tư Mã Mộc Hàm vận dụng lá bài tẩy nào, ở bốn phía thân thể mềm mại, có từng Phù Văn lướt ra.
Phù Văn xoay quanh Tư Mã Mộc Hàm, quang mang tỏa ra bốn phía, khí tức thương cổ, làm cho thân thể mạn diệu kia cực kỳ thánh khiết.
- Phần phật...
Tư Mã Mộc Hàm lấy tay nắm Phù Văn, đánh vào Ti Nhược Phong.
Hai người đối kháng, không có âm bạo quá lớn, chỉ có quang mang chói mắt, âm bạo liên tục tán phát nhộn nhạo, khuếch tán ra uy áp kinh người.
- Trấn áp!
Cách đó không xa, Đỗ Thiếu Phủ kim quang cuồn cuộn, hai cánh đại khai đại hợp, khí tức kinh khủng ngập trời, vỗ cánh quét ngang trời cao, cường thế trấn áp tới.
- Kỷ!
Thương Thiên Bạch Hạc hi..i...iiii dài, Phù Văn ngất trời, tựa hồ là trời sinh bị Kim Sí Đại Bàng Điểu áp chế, hai mắt có vẻ sợ hãi, nhưng dựa vào uy năng của Ti Nhược Phong còn đang đối kháng.
- Ầm ầm!
Thương Thiên Bạch Hạc đối kháng Đỗ Thiếu Phủ thúc giục Bằng Lâm Cửu Thiên, giữa không trung liên tiếp bắn ra Phù văn kim sắc.
Uy áp càn quét, bốn phía đất trời run rẩy, mảng lớn sơn phong lay động, mặt đất không ngừng rạn nứt.
- Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, trấn áp!
Đỗ Thiếu Phủ ném ra Thiên Võng, hóa thành quang mang phô thiên cái địa, khuếch tán ra, cuối cùng bao quanh Thương Thiên Bạch Hạc khổng lồ ở trong đó.
Bằng Lâm Cửu Thiên cộng thêm Thiên Võng, nhất thời áp chế Thương Thiên Bạch Hạc không thể nhúc nhích, ở dưới Phù văn kim sắc, từ từ bị áp chế triệt để không thể nhúc nhích.
Phù Văn trên Thiên Võng trói buộc linh vũ của Thương Thiên Bạch Hạc lại.
- Kỷ kỷ...
Thương Thiên Bạch Hạc kêu rên, lúc này đã không thể thoát thân.
- Hừ!
Tựa hồ là bởi vì Mạch Hồn bị trấn áp, trong vòng xoáy Bạo Phong, mơ hồ truyền ra tiếng kêu rên của Ti Nhược Phong, tựa hồ bởi vậy bị ảnh hưởng to lớn.
- Ông ông...
Tư Mã Mộc Hàm niệm chú, Phù Văn từ trong miệng phun ra, hóa thành tiếng sấm nổ, từng cái đụng vào vòng xoáy.
Giờ khắc này, Tư Mã Mộc Hàm giống như Thần Nữ, không nhiễm khói lửa nhân gian, khuynh đảo chúng sinh, Phù Văn cổ lão không ngừng công kích vòng xoáy, uy áp khiến người ta hít thở không thông.
- Ken két...
Rốt cục, vòng xoáy bắt đầu lung lay, thong thả, từng Phù Văn cổ lão ngưng tụ thành ngọc thủ, trực tiếp xé tan vòng xoáy, thân thể của Ti Nhược Phong hiển lộ ra.
- Ầm!
Phù Văn hóa thành ngọc thủ, sau đó vỗ vào trên người hắn, như từ trên trời giáng xuống, cực kỳ cuồng bạo.
- Phốc xuy!
Ti Nhược Phong phun máu, Bạo Phong tiêu tán, thân thể từ giữa không trung trụy lạc, hung hăng đập xuống ngọn núi phía dưới.
- Ầm ầm!
Thân thể của Ti Nhược Phong rơi xuống trùng kích, từ đỉnh núi phá hủy đến sườn núi.
Đá vụn như bão táp càn quét, cự thạch hóa thành bột mịn, bụi đất mù mịt!
- Kỷ!
Thương Thiên Bạch Hạc hi..i...iiii dài, giờ khắc này khí tức càng suy yếu, rốt cục bị trấn áp không thể nhúc nhích.
Phù Văn cổ lão quanh người Tư Mã Mộc Hàm tiêu thất, bóng hình xinh đẹp mê người, lúc này trên mặt đã tái nhợt.
Ti Nhược Phong từ trong đống đá vụn bò ra, khóe miệng máu me đầm đìa, tóc tai bù xù, vô cùng tả tơi, ánh mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ cùng Tư Mã Mộc Hàm trấn áp Mạch Hồn của hắn, trong mắt có tơ máu, nhãn thần uể oải, thất lạc...
- Ngươi thua, giao ra đồng phù năng lượng trên người, bằng không diệt Mạch Hồn của ngươi!
Đỗ Thiếu Phủ tru lên, trên mặt trắng bệch, khóe miệng mang theo vết máu, nhưng vẫn không đánh mất bản tính thổ phỉ.
- Ta thất bại.
Ti Nhược Phong nói, thần sắc thất lạc đắng chát, giao ra tất cả đồng phù năng lượng của mình.
Một hồi hỗn chiến rốt cục kết thúc, 12 cường giả Đồng Bảng khác, ở dưới Đỗ Thiếu Phủ ra tay trọng thương năm cái, còn dư lại bảy cái, bị đám người Hác Phán, Kiều Anh Mộng, Bôn Ngưu cùng hơn 300 đệ tử nội tông liên thủ vây công, tuy bỏ ra một chút đền bù, cuối cùng cũng triệt để trấn áp.
Ti Nhược Phong bị cướp sạch, 12 người kia tự nhiên sẽ không ngoại lệ, từng cái bị cướp.
12 người này ở trên Đồng Bảng, bài danh thế cao hơn phía trước rất nhiều.
Bởi vậy đồng phù năng lượng ở trên người cũng nhiều hơn, đặc biệt là Ti Nhược Phong, đồng phù năng lượng liền hơn 800 tấm, cũng không biết ở đâu ra nhiều như vậy.
Cuối cùng cộng chung vào một chỗ, từ trên người đội ngũ của Ti Nhược Phong, mọi người cướp được gần ba ngàn tấm.
Đỗ Thiếu Phủ thừa dịp Tư Mã Mộc Hàm không chú ý, sớm giấu một nửa đồng phù năng lượng của Ti Nhược Phong.
Sau đó Đỗ Thiếu Phủ cho mỗi một Nhân Kiệt chín mươi tấm, hơn 300 đệ tử nội tông, trọng thương được bốn, năm tấm, người khác cũng có ba bốn tấm.
Cuối cùng còn dư lại chừng sáu trăm tấm đồng phù năng lượng, Đỗ Thiếu Phủ hào phóng lấy ra 150 tấm giao cho Tư Mã Mộc Hàm nói:
- 150 tấm đồng phù năng lượng, hiện tự cho ngươi, ta cũng không thiếu nợ nha.
- Đỗ Thiếu Phủ, không phải ngươi còn muốn động thủ chứ!
Tư Mã Mộc Hàm nổi giận, nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ, Ti Nhược Phong là nàng tân tân khổ khổ đối phó, bây giờ người này lại quay đầu cho nàng 150 tấm, nàng lại không ngốc, làm sao sẽ đồng ý.
- Ngươi đường đường là ái nữ của Tông chủ, chẳng lẽ còn thiếu đồng phù năng lượng sao, cần gì phải cướp của ta.
- Ngươi đừng trừng ta, tự ngươi nói 150 tấm chứ ai.
- A... Đừng động thủ, một người một nửa, một người một nửa.
- ...