- Thiên Võng!
Thiên Võng của Đỗ Thiếu Phủ lướt ra, đến lúc này, cũng chỉ có thể thúc giục Đạo Khí Thiên Võng ngăn trở Ti Nhược Phong.
Thiên Võng bay ra, lập tức hóa thành Phù Văn chói mắt, ngăn trở công kích ở người trước.
- Đạo Khí trung phẩm, Thiên Võng!
Ánh mắt của Ti Nhược Phong vẩy một cái, tựa hồ là nhận thức Đạo Khí này, hơi biến sắc, giơ tay lên, nắm chặt một thanh đại đao, Phù Văn lướt động, câu thông lực lượng Thiên Địa, lại cũng là Đạo khí trung phẩm.
- Tiểu tử thối, ta giúp ngươi, bất quá ngươi phải cho ta hai trăm tấm đồng phù năng lượng!
Suy tư một hồi, Tư Mã Mộc Hàm tựa hồ đã làm ra quyết định, lúc trước nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ cướp đoạt đồng phù năng lượng của đám người Bạch Phù Dung sư tỷ, chí ít hai trăm tấm vào trong ngực, muốn có chút chỗ tốt, cũng không thể tiện nghi tên kia.
- 100 tấm.
Đỗ Thiếu Phủ tru lên, 200 tấm đồng phù năng lượng quả thực nhiều lắm, nếu không phải cầu nữ nhân kia, một tấm cũng không nỡ bỏ.
- 150 tấm, bằng không chính ngươi chậm rãi đối phó Ti Nhược Phong đi.
Tư Mã Mộc Hàm không tha thứ, lúc này là đối phương muốn cầu cạnh nàng, tự nhiên không thể khách khí, hắc ăn hắc a.
- Được, thành giao!
Đỗ Thiếu Phủ cắn răng, thúc giục Thiên Võng, ngăn trở từng đạo Đao mang của Ti Nhược Phong, lúc này liên tục bại lui, không thể không đồng ý yêu cầu của Tư Mã Mộc Hàm.
- Động thủ!
Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ đồng ý, Tư Mã Mộc Hàm ngưng thần một chút, nhìn bảy thanh niên ở phía sau phất tay, bóng hình xinh đẹp lướt không ra, cung nỏ xuất hiện.
- Hưu...u...u! Hưu...u...u! Hưu...u...u!
Liên tiếp ba đạo tiễn quang bắn về phía Ti Nhược Phong, năng lượng càn quét, như cơn lốc đi qua, phía dưới cát bay đá chạy, cự thạch tạc nổ, vết nứt băng toái.
- Xuất thủ tương trợ!
Bảy thanh niên ở sau lưng Tư Mã Mộc Hàm, mỗi một cái đều rất bất phàm, nhìn thấy Tư Mã Mộc Hàm ra hiệu, cũng trực tiếp lướt không ra tương trợ 300 đệ tử nội tông mới.
Trong bảy người, dĩ nhiên có bốn Vũ Vương Sơ Đăng cảnh, từ trên người phát ra khí tức uy áp, đều là có thiên tư Nhân Kiệt.
Cảm giác được ba đạo quang tiễn của Tư Mã Mộc Hàm bắn đến, uy năng làm cho sắc mặt của Ti Nhược Phong nhất thời ngưng trọng, không thể không bỏ qua Đỗ Thiếu Phủ.
Ti Nhược Phong quay đầu, trên đại đao Đạo Khí, nháy mắt có ba Đao mang lướt ra, kèm theo một cỗ khí tức bén nhọn, ngăn trở ba đạo quang tiễn.
Đỗ Thiếu Phủ không còn áp lực, hai cánh kim sắc vỗ mạnh, thu Thiên Võng, thân ảnh lập tức xoay người rời đi.
- Tiểu tử thối, ngươi làm cái gì đó?
Tư Mã Mộc Hàm khẽ kêu, nhìn thấy thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ rời đi, còn tưởng rằng Đỗ Thiếu Phủ muốn chạy trốn.
- Ngươi trước ngăn chặn hắn một hồi, ta lập tức tới ngay, giao cho ngươi một hồi.
Đỗ Thiếu Phủ nói xong, thả người vỗ cánh, mang khí tức vô cùng mạnh mẽ, như Đại Bàng vỗ cánh lao xuống, vọt thẳng vào chiến trường trong hư không, vỗ cánh đi qua, khí tức cuồng bạo càn quét, trấn áp về phía những cường giả trên Đồng Bảng.
- Ầm!
Theo Đỗ Thiếu Phủ nhúng tay, những người trên Đồng Bảng kia, tu vi kém xa Ti Nhược Phong tít tắp, ba cái mạnh nhất tựa hồ đều là Vũ Vương Huyền Diệu cảnh sơ kỳ, lúc này ở dưới Đỗ Thiếu Phủ trấn áp, không ra mấy hiệp, ba cái mạnh nhất đã bị Đỗ Thiếu Phủ đánh trọng thương.
- Tiểu tử thối, xem như ngươi lợi hại!
Tư Mã Mộc Hàm khẽ kêu, tên kia dĩ nhiên giao Ti Nhược Phong cho nàng, nghênh ngang rời đi, để cho nàng có loại cảm giác bị lừa gạt.
Bất quá nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ ở dưới tình huống mình còn có phiền toái, lại đi tương trợ những đệ tử khác, Tư Mã Mộc Hàm có chút kinh ngạc, trong lòng cảm giác, tuy đầu lĩnh thổ phỉ kia hung tàn giảo hoạt, hạ lưu vô sỉ, nhưng cũng rất giảng nghĩa khí.
- Ầm!
Một cỗ khí tức không gì so nổi càn quét, Đỗ Thiếu Phủ lại đánh trọng thương một cường giả Đồng Bảng, lúc này thân ảnh mới ly khai vòng chiến.
- Ngươi còn không tới, ta sẽ không lý đến nữa!
Tư Mã Mộc Hàm ở một bên khẽ kêu, nhưng sắc mặt trấn tĩnh như cũ, trong mắt hiện lên tia sáng kỳ dị, trên cung nỏ, từng mũi tên ánh sáng liên tiếp lướt ra, ba đạo quang tiễn bị Ti Nhược Phong chống đỡ, lại có liên tiếp sáu đạo quang tiễn lướt tới.
- Hưu...hưu...
Sáu quang tiễn lướt ra, Phù Văn hừng hực, từng đạo như Lôi Đình lướt về phía Ti Nhược Phong, uy năng tầng tầng điệp gia.
Ti Nhược Phong ngưng trọng, ngưng kết thủ ấn, một tầng huyền khí kèm theo Phù Văn ngưng tụ, Đao mang biến hóa, hóa thành quang thuẫn, tầng tầng lớp lớp trôi nổi ở trước người, chống đỡ quang tiễn.
- Ầm ầm!
Sáu quang tiễn bắn lên quang thuẫn, uy năng bạo phát, sau khi quang thuẫn đối kháng quang tiễn cuối cùng xong liền rạn nứt vỡ vụn.
Thân ảnh của Ti Nhược Phong bị đẩy lui, áo giáp Phù Văn phát sáng, chống đỡ năng lượng trút xuống, chống đỡ lực lượng dư âm của quang tiễn, nhưng thân thể ở trong quá trình này, đã liên tiếp đẩy lui, nếu không phải trên người có áo giáp chống đỡ, sợ là lúc này liền ăn không ít thua thiệt.
- Thật mạnh!
Thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ đến bên cạnh Tư Mã Mộc Hàm, hai cánh kim sắc không biết khi nào đã tiêu thất, ánh mắt có chút kinh ngạc, thực lực của Tư Mã Mộc Hàm dĩ nhiên cường hãn như lúc ban đầu, chính diện bức lui Ti Nhược Phong.
Đang kinh ngạc, đồng thời khuôn mặt của Đỗ Thiếu Phủ không biết từ lúc nào đã hoàn toàn trắng bệch, đứng chắp tay, bờ môi mỉm cười.
- Sưu!
Thân ảnh hắn lướt ra, từng đạo quang mang bạch sắc theo đuôi ở sau người, câu động lực lượng Thiên Địa.
Nhìn bóng lưng của Đỗ Thiếu Phủ, Tư Mã Mộc Hàm ngạc nhiên.
Ti Nhược Phong ổn định thân thể, mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ lướt tới, sắc mặt hơi trầm xuống, thủ ấn ngưng kết.
- Chậm, nên đến ta!
Thanh âm nhàn nhạt từ trong miệng Đỗ Thiếu Phủ phun ra, sau đó hai tay vung vẩy, 22 cây trận kỳ hiện lên, làm cho hư không run lên.
Đỗ Thiếu Phủ không hề chậm trễ chút nào, 21 cây trận kỳ lướt về phía trước.
Vừa rồi Tư Mã Mộc ngăn chặn Hàm Ti Nhược Phong, sau khi hắn trọng thương năm cường giả Đồng Bảng, liền chuẩn bị ngưng tụ Phù Trận, 22 cây trận kỳ, đó là Phù Trận lục tinh Huyền Diệu cảnh.
- Hưu...hưu...
22 cây trận kỳ nháy mắt bao quanh không gian, huyền ảo tương liên, sau đó từng đạo quang trụ chói mắt phóng lên trời, lập tức hóa thành một Phù Trận lợi hại bao phủ không gian.
- Bàn Long Đại Trận!
Đỗ Thiếu Phủ quát nhẹ, Phù Trận công kích lục tinh Huyền Diệu cảnh Bàn Long Đại Trận, gần đây mới lĩnh ngộ, lấy Linh Phù Sư Lục Tinh Sơ Đăng cảnh lúc này, bố trí Phù Trận lục tinh Huyền Diệu cảnh, trên đời này người có thể làm được, sợ là cũng sẽ không quá nhiều.
- Ầm ầm...
Phù Trận bao phủ không gian, giữa không trung gió nổi mây phun, Đỗ Thiếu Phủ sớm có chuẩn bị, Phù Trận thành công giam Ti Nhược Phong ở trong đó.
Bàn Long Đại Trận, cũng không phải Trận Pháp phòng ngự, là Phù Trận công kích tuyệt đối.
- Ngao...o...o!
Theo Phù Trận bố trí thành, trên Phù Trận, trong lúc mơ hồ có Cự Long xoay quanh, Long uy cuồn cuộn.
Muốn lĩnh ngộ Bàn Long Đại Trận cũng không phải chuyện dễ dàng, đầu tiên phải lĩnh ngộ Thú Năng của Long tộc, bằng không không thể lĩnh ngộ ra Bàn Long Đại Trận.
- Phốc xuy...
Bố trí thành Phù Trận, trong miệng Đỗ Thiếu Phủ tràn ra một ngụm tiên huyết, sắc mặt càng thêm trắng bệch, lấy tu vi lúc này bố trí Phù Trận lục tinh Huyền Diệu cảnh, độ khó có thể nghĩ.
Tư Mã Mộc Hàm nhìn chăm chú vào Phù Trận, lúc này tựa hồ cũng rất khẩn trương, không biết Phù Trận lục tinh Huyền Diệu cảnh, có thể trấn áp Ti Nhược Phong hay không.
- Cẩn thận một chút, Phù Trận lục tinh Huyền Diệu cảnh, sợ là còn khốn không nổi Ti Nhược Phong.
Sau đó Tư Mã Mộc Hàm nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói, đối với Phù Trận Lục Tinh Sơ Đăng cảnh của Đỗ Thiếu Phủ, tựa hồ cũng không có ôm hy vọng quá lớn.
- Ta biết khó vây khốn hắn, bất quá hắn vướng tay một hồi là tốt rồi!
Đỗ Thiếu Phủ lau vệt máu, Ti Nhược Phong là Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh, còn là Đồng Bảng thứ ba của Cổ Thiên Tông.
Ở trong lòng Đỗ Thiếu Phủ, cũng không cho rằng Phù Trận của mình, có thể chân chính trấn áp vây khốn Ti Nhược Phong.
Mục đích của Đỗ Thiếu Phủ, chỉ là muốn Ti Nhược Phong vướng tay một hồi mà thôi, muốn phá Phù Trận của mình, sợ là đầy đủ Ti Nhược Phong tiêu hao rồi.
- Ngươi xem nhẹ Ti Nhược Phong rồi, hắn có thiên tư Nhân Vương, thức tỉnh Bạo Phong Võ Mạch, rất khó đối phó!
Tư Mã Mộc Hàm vẫn rất ngưng trọng, nàng rõ ràng lá bài tẩy cùng thực lực của Ti Nhược Phong, nếu là Phù Trận lục tinh Bỉ Ngạn cảnh, còn có thể làm cho Ti Nhược Phong vướng tay một hồi.
Phù Trận lục tinh Huyền Diệu cảnh, đối với Ti Nhược Phong mà nói, hẳn là còn hơi kém một chút.
- Ầm ầm...
Tư Mã Mộc Hàm nói xong, trên Bàn Long Đại Trận, Cự Long hư ảnh bắt đầu ảm đạm, cả Phù Trận lung lay sắp đổ.
- Ken két...
Sau đó trên Phù Trận, bắt đầu lộ ra dấu vết rạn nứt, có năng lượng kinh khủng muốn bộc phát ra, Phù Trận tựa hồ tùy thời sẽ băng toái.
Lúc này sắc mặt của Đỗ Thiếu Phủ khó coi, híp mắt lại, thần sắc vô cùng ngưng trọng.
- Ầm ầm...
Phù Trận lung lay, cuối cùng triệt để rạn nứt vỡ vụn.
Phù Văn vỡ vụn, năng lượng cuồng bạo càn quét trời cao, không gian xung quanh run rẩy kịch liệt, mấy ngọn núi ở bốn phía cũng bị quét ngang, vết nứt liên tiếp.