Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 628: Đồng bảng thứ ba.

Chương Trước Chương Tiếp

- Phù Diêu Chấn Thiên Sí!

Một tay của Đỗ Thiếu Phủ đánh ra, nhất thời Phù Văn kim sắc tầng tầng lớp lớp phun trào, giống như Đại Bàng nộ cánh, trực tiếp ngăn trở quang tiễn của Tư Mã Mộc Hàm.

- Phần phật...

Hai người đụng chạm, quang mang hừng hực chói mắt bạo phát, phía dưới hết thảy ánh mắt kinh hãi, hai người này thật sự là quá mạnh mẽ.

Cả hai va chạm, sau đó đồng thời vỡ vụn, kình khí càn quét, thân thể Đỗ Thiếu Phủ lui lại một bước.

- Thật mạnh!

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ bắt đầu biến sắc, tiểu chất nữ này quá mạnh mẽ, còn không phải mạnh bình thường, tuyệt đối là đối thủ mạnh nhất hiện tại hắn gặp qua ở trong Trọng Nham Không Gian.

Tư Mã Mộc Hàm cũng động dung, tiểu tử thúi kia dĩ nhiên tay không chặn lại mũi tên thứ hai của nàng, điều này làm cho trong lòng nàng rõ ràng, tiểu tử thúi này rất cường đại.

Nội tâm của Tư Mã Mộc Hàm nổi lên ba đào, tiểu tử thúi này, cho nàng cảm giác rất không tầm thường.

- Ô...ô...n...g!

Đạo quang tiễn thứ ba đã ngưng tụ, Tư Mã Mộc Hàm phát ra đạo quang tiễn thứ ba.

Phù Văn rực rỡ nở rộ, Phong Lôi vang vọng, đạo quang tiễn thứ ba dễ như trở bàn tay đục xuyên hết thảy, trực tiếp xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ.

Đạo quang tiễn này xuất thế, phía dưới Hác Phán, Kiều Anh Mộng, Bôn Ngưu, Mạc Văn, Mục Giai Giai… sắc mặt đều đột nhiên đại biến.

Ở dưới uy áp của mũi tên này, trong lòng bọn họ cũng cảm thấy nguy hiểm.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ hơi híp, tiểu chất nữ này thật đáng sợ, phất tay mà động, Thiên Võng khuếch tán, Phù Văn bạo phát, như mạng nhện mở rộng, từng đạo Phù Văn tung hoành ngang dọc, quang mang chói mắt, chặn lại đạo quang tiễn thứ ba.

Hai Đạo Khí trung phẩm giao phong, trong lúc nhất thời giằng co ở giữa không trung, Phù Văn rực rỡ chói mắt liên tiếp bạo phát, khí thế khủng bố, hết thảy ánh mắt phía dưới đều run rẩy.

- Thật mạnh mẽ!

Đám người Kiều Anh Mộng, Mục Giai Giai, Bôn Ngưu, Hác Phán, Mạc Văn hãi hùng khiếp vía, nghẹn họng nhìn trân trối.

Thời khắc này, bọn họ mới chính thức cảm giác được hai người kia cường hãn bực nào, coi như bọn họ thân là Nhân Kiệt, thời khắc này cũng cảm giác được chấn động.

- Đỗ Thiếu Phủ, ai là Đỗ Thiếu Phủ, hỗn đản, đứng ra cho ta!

Nhưng vào lúc này, ở bầu trời xa xa, có thanh âm Kinh Lôi truyền đến, tiếng gầm cuồn cuộn, vang vọng tứ phương!

Đỗ Thiếu Phủ đang giao thủ cũng nhíu mày, nghe được khẩu khí kia, biết tới khẳng định không phải là bằng hữu của mình.

Tư Mã Mộc Hàm khẽ biến, hai mắt ba động, hàm răng cắn môi đỏ mọng, đạo quang tiễn thứ ba biến mất, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Xem ra phiền toái của ngươi tới rồi, tự có người thu thập ngươi, ta chờ xem náo nhiệt!

- Xuy lạp!

Thiên Võng thu liễm, sắc mặt của Đỗ Thiếu Phủ hơi ngưng, một cỗ khí tức cường đại từ phía xa lan tràn đến, làm cho Đỗ Thiếu Phủ cũng không trả lời Tư Mã Mộc Hàm, đang ở giữa không trung, ánh mắt lập tức quan sát về phía trước.

- Sưu sưu...

Ở phía xa, có tiếng xé gió vang vọng truyền đến, lần lượt từng đạo thân ảnh chớp động, sau đó xuất hiện ở trên bầu trời.

Tỉ mỉ nhìn qua, tổng cộng chừng 20 người, đặc biệt là mười mấy đạo thân ảnh ở trước nhất, khí vũ hiên ngang, bất phàm mà đứng, từng cái khí tức cường hãn hùng hồn, khiến người ta nhìn sợ hãi.

Phía sau, bất ngờ chính là đội ngũ của Bạch Phù Dung mới vừa rồi bị Đỗ Thiếu Phủ cướp sạch.

Lúc này sắc mặt một thanh niên khoảng 25 - 26 tuổi vô cùng khó coi, quần áo bạch sắc phác họa thân hình rắn chắc to lớn, khoác áo choàng thanh sắc, tăng vài phần khí chất tiêu sái, ánh mắt nhìn qua mọi người.

Cuối cùng ánh mắt thanh niên rơi vào trên người Tư Mã Mộc Hàm, hiện lên không ít ba động, sau đó tựa hồ cảm thấy cái gì, cũng rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ.

- Không tốt, là Ti Nhược Phong.

Nhìn thấy thanh niên bạch y này, vô luận là Kiều Anh Mộng, Hác Phán… hay mấy thanh niên sau lưng Tư Mã Mộc Hàm, sắc mặt đều ngưng trọng lên.

Ti Nhược Phong, cái tên này ở trong Cổ Thiên Tông tuyệt đối là thanh danh hiển hách, thậm chí ở cả Trung Châu cũng có thanh danh truyền xa.

Đồng Bảng xếp hạng thứ 3 Ti Nhược Phong, chỉ là cái bài danh này, liền đủ để chứng minh Ti Nhược Phong, thiên tư Nhân Vương, tục truyền ở trên Ngân Bảng đủ để xếp hạng thứ mười.

Tựa hồ là cảm thấy khí thế khủng bố trên người Ti Nhược Phong, mấy trăm đệ tử nội tông mới nguyên bản nhìn thấy đệ tử trên Đồng Bảng liền ngao...o...o quái khiếu, lúc này ở dưới uy áp vô hình, đều bị trấn áp sắc mặt trắng bệch, trong lòng rùng mình.

- Đỗ Thiếu Phủ là ai, đứng ra cho ta!

Ti Nhược Phong hét lớn một tiếng, áo choàng bay phất phới, khí thế vô cùng cường hãn!

Mấy ngày nay Ti Nhược Phong vốn đều đang tìm Đỗ Thiếu Phủ, không chỉ không tìm được, ngày hôm qua còn nghe nói Đỗ Thiếu Phủ ở trong Trọng Nham Không Gian không chỉ giày xéo đệ tử trên Đồng Bảng, còn cướp sạch cường giả trên Đồng Bảng.

Vừa rồi, Ti Nhược Phong trong lúc vô ý lại gặp được Bạch Phù Dung, từ trong miệng Bạch Phù Dung biết được, các nàng cũng bị Đỗ Thiếu Phủ chà đạp cùng cướp sạch, nơi nào còn nhịn được, nhất thời liền đuổi qua, lúc này lửa giận trong lòng có thể nghĩ.

- Sư thúc của ngươi ở đây, người nào bái kiến, hãy xưng tên ra!

Đỗ Thiếu Phủ đi ra, tuy cảm giác người kia vô cùng cường hãn, nhưng ngoài miệng lại không thể thua khí thế.

- Được, được, được!

Nhìn thanh niên áo tím bước ra kia, hai mắt Ti Nhược Phong lóe ra quang hoa, trong mắt hiện lên dáng tươi cười, gắt gao nhìn Đỗ Thiếu Phủ một lát, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Tư Mã Mộc Hàm nói:

- Mộc Hàm sư muội, ngươi chuẩn bị cùng tên kia liên thủ sao?

- Ti Nhược Phong, ta và tiểu tử thúi kia không có quan hệ gì, ngươi muốn chơi như thế nào cũng được, chúng ta chỉ là xem náo nhiệt mà thôi.

Tư Mã Mộc Hàm lắc đầu, trên khuôn mặt hiện lên nụ cười nhàn nhạt, cùng bảy người ở sau lưng tự lui về phía sau một chút, có người đến tìm tiểu tử thúi kia phiền phức, nàng tự nhiên là mừng rỡ coi náo nhiệt.

- Được, Mộc Hàm sư muội đã không liên thủ với hắn, vậy ở đó xem náo nhiệt là được.

Ti Nhược Phong nghe vậy, tựa hồ trong lòng còn có chút vui vẻ, hình như đối với Tư Mã Mộc Hàm còn có chút kiêng kỵ, bỗng dưng ánh mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, thoại phong xoay chuyển, thần sắc trầm xuống nói:

- Dám tổn thương người Đồng Bảng, cướp đoạt đồng phù năng lượng, lá gan cũng không nhỏ, nhớ kỹ Ti Nhược Phong ta, ngươi lập tức liền cực kỳ thảm!

Một chữ cuối cùng hạ xuống, bờ môi của Ti Nhược Phong có dáng tươi cười ngạo ý, phất tay về phía sau nói:

- Động thủ, chỉnh đốn nhóm người này!

- Các thái điểu, ác mộng của các ngươi đến!

Theo Ti Nhược Phong nói xong, mười mấy đạo thân ảnh vận chuyển huyền khí, lần lượt từng đạo thân ảnh tựa như là hóa thành thiểm điện, trực tiếp giết qua.

- Liên thủ chống đỡ!

Kiều Anh Mộng, Hác Phán, Bôn Ngưu… hét lớn, từng đạo thân ảnh nhất thời lướt ra chống đỡ.

- Liều mạng!

Tiếng hét lớn vang vọng, hơn 300 đệ tử nội tông mới hội tụ vào một chỗ, cũng không phải dễ đối phó như vậy, huống chi hai ngày nay sớm hợp tác ăn ý.

Trong nháy mắt từng đệ tử nội tông mới toàn lực ra tay, mấy chục người mấy chục người cùng nhau, theo thứ tự vây công về phía mười mấy cường giả Đồng Bảng.

Ti Nhược Phong đạp không, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, phía dưới hết thảy không có ý nghĩa, mục tiêu của hắn là Đỗ Thiếu Phủ.

Đối với Ti Nhược Phong mà nói, Đỗ Thiếu Phủ đánh bại Dịch Hiên, này là vũ nhục bọn họ, ở trong Trọng Nham Không Gian, Đỗ Thiếu Phủ dĩ nhiên chà đạp cướp sạch cường giả trên Đồng Bảng, đây càng là khiêu khích, nếu hắn không hảo hảo chỉnh tiểu tử này, sợ là sau này bọn họ không còn mặt mũi lưu danh ở trong Cổ Thiên Tông.

Đỗ Thiếu Phủ ngưng thần, lúc này không có thời gian đi nhúng tay vòng chiến khác, bởi vì hắn cảm giác được Ti Nhược Phong cường hãn, rất cường hãn.

- Tiểu tử, để ta xem ngươi đến cùng có bao nhiêu thực lực!

Tiếng rống hạ xuống, thân ảnh của Ti Nhược Phong lướt ra, áo choàng vù vù, bao quanh Phù Văn, phất tay mà động, một đạo chưởng ấn trực tiếp càn quét về phía Đỗ Thiếu Phủ, nương theo mảng lớn Phù Văn khuếch tán.

Đỗ Thiếu Phủ híp mắt lại, trong quang mang kim sắc, một tay đánh ra, dễ như trở bàn tay, chưởng ấn của Ti Nhược Phong tiêu tán.

- Ồ!

Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ dễ dàng ngăn trở một chưởng của mình, Ti Nhược Phong vô cùng kinh ngạc, sau đó khí tức quanh người phong cuồng dũng động, đột nhiên, khí tức Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh như bão táp càn quét ra.

- Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh rồi!

Tư Mã Mộc Hàm ở xa xa xem náo nhiệt, lúc này cảm giác được khí tức của Ti Nhược Phong, trong hai mắt, ánh mắt lặng yên động dung.

Lúc này Đỗ Thiếu Phủ cũng híp mắt, Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh, đệ tử nội tông của Cổ Thiên Tông, sợ là còn không phải chỉ có một Vũ Vương Bỉ Ngạn cảnh.

Sau đó, sắc mặt của Đỗ Thiếu Phủ chân chính ngưng trọng, huyền khí kim sắc trong cơ thể dũng động, quang mang chói mắt.

- Tuy không yếu, bất quá sợ là ở trước mặt ta còn chưa đủ!

Ti Nhược Phong quát lớn, thân ảnh xông ra, giống như thiểm điện.

- Thử một chút thì biết, sư thúc không sợ ngươi!

Đỗ Thiếu Phủ tru lên, thân ảnh vọt thẳng ra, như Hung thú tuyệt thế.

- Phanh phanh phanh!

Hai người đối kháng, tốc độ quỷ dị phiêu hốt, mỗi một lần đối kháng, đều có thanh âm trầm đục liên tục.

Đây cũng là một hồi đại chiến mãnh liệt, để Tư Mã Mộc Hàm không khỏi đánh giá thực lực của Đỗ Thiếu Phủ lần nữa, hai mắt thỉnh thoảng hiện lên gợn sóng.

Hai người đại chiến ở giữa không trung, một cái ngạo nghễ mà đứng, một cái giống như Hung thú tuyệt thế.

- Ầm ầm!

Hai người này thỉnh thoảng đối kháng, đều bạo phát ra hào quang óng ánh, năng lượng càn quét, sơn phong xung quanh đổ nát, đại địa phía dưới băng liệt.

Ti Nhược Phong công kích ác liệt, có phong thái tông sư, sợ là ngày sau đủ để trở thành cường giả danh chấn Trung Châu.

Đỗ Thiếu Phủ bị áp chế, nhưng giống như Hung thú, trầm ổn trấn định, tựa hồ đang tích tụ cái gì đó.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)