Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 622: Chia của

Chương Trước Chương Tiếp

Mọi người chấn động, Đỗ Thiếu Phủ quá mạnh mẽ, cường hãn không thể tưởng tượng nổi!

Mạch Hồn kinh khủng kia cũng bị Đỗ Thiếu Phủ đập tan, đây quả thực là đáng sợ, chấn động mọi người!

- Xung phong liều chết, tới lúc chúng ta báo thù rồi!

Trong chấn động thật sâu, đối với những đệ tử nội tông mới kia mà nói, không thể nghi ngờ là thuốc kích thích, cả đám liều mạng vây công về phía cường giả trên Đồng Bảng.

Lúc này một mình Đỗ Thiếu Phủ đã thu thập vài cường giả Đồng Bảng, những người khác áp lực đại giảm.

Những đệ tử nội tông mới kia, lúc này càng bảy tám người cùng nhau thúc giục Mạch Hồn Yêu thú trấn áp một người.

- Bát Phương Hạo Thiên Trận!

Mục Giai Giai được tranh thủ thời gian, ngưng tụ một Phù Trận Lục Tinh Sơ Đăng cảnh, 21 cây trận kỳ lướt ra, hóa thành Phù Trận che khuất bầu trời, trực tiếp vây hai thanh niên Đồng Bảng ở trong Phù Trận.

Huyền khí bao quanh, quanh người Đỗ Thiếu Phủ bao phủ kim mang, kim quang rạng rỡ, giống như diệu nhật.

Khí tức bá đạo càn quét, lần thứ hai vọt vào vòng chiến, như Chiến Thần Hung thú, khí tức cường đại, để vùng thế giới này run rẩy.

- Ầm!

Một thanh niên Đồng Bảng xui xẻo, bị Đỗ Thiếu Phủ không chút khách khí đánh bay.

Đỗ Thiếu Phủ không có bao nhiêu khách khí, vì có chủ ý tính toán của mình.

Những cường giả trên Đồng Bảng kia khắp nơi gây sự với mình, nếu đến lúc đó đến lên Trọng Nham quảng trường, sợ là mình sẽ xui xẻo rồi.

Cho nên, còn không bằng thừa dịp hiện tại mình có cơ hội tiêu diệt từng bộ phận, dù sao cũng hơn ngồi in đợi chết nha.

Bởi vậy Đỗ Thiếu Phủ liền quyết định chú ý, lại có người muốn tìm mình phiền phức, vậy mình cũng không thể nhàn rỗi, tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương.

- Ầm!

Lại là một cường giả Đồng Bảng bị 7 - 8 đệ tử nội tông mới vây công trấn áp, Đỗ Thiếu Phủ vọt thẳng vào vòng chiến, một quyền oanh đối phương tiên huyết phun trào, phá hủy phòng ngự, sau đó bị đệ tử nội tông mới vây công càng thê thảm không ngớt.

- Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương!

Đỗ Thiếu Phủ quái khiếu, toàn thân bạo phát kim mang, tóc dài loạn vũ, tinh mang kim sắc lóe ra, xông vào trong vòng chiến, từng cường giả Đồng Bảng trọng thương.

- Ầm ầm...

Đỗ Thiếu Phủ trùng kích vào, kim mang rực rỡ tràn ngập mảng lớn không gian, càn quét bát phương, chấn động mọi người!

Từng cường giả Đồng Bảng xui xẻo chỉ cần bị Đỗ Thiếu Phủ nhắm vào, thì tuyệt đối không có kết cục tốt!

Thực lực của Đỗ Thiếu Phủ quá mạnh mẽ, làm cho hết thảy người Đồng Bảng kinh hãi, thanh niên áo tím kia, thật chỉ là đệ tử nội tông mới sao.

Một hồi đại chiến, khiếp sợ quần sơn, long trời lở đất!

Nhưng không có kéo dài bao lâu, ở dưới Đỗ Thiếu Phủ cường thế nhúng tay, kết quả có thể nghĩ.

Đến cuối cùng, 11 thanh niên Đồng Bảng nằm rạp ở trên mặt đất, từng cái máu me đầm đìa, vô cùng thê thảm.

Còn có Phùng Ngọc Đường bị Thiên Võng trấn áp, chỉ có thể nằm ở trên mặt đất ngắm phong cảnh.

Mắt nhìn hết thảy vừa mới phát sinh, ánh mắt của Phùng Ngọc Đường tới bây giờ còn chưa có tĩnh thần lại.

Hác Phán, Kiều Anh Mộng, Mạc Văn, Mục Giai Giai bố tiêu hao một chút, nhưng không có trở ngại.

21 đệ tử nội tông mới thì sắc mặt trắng bệch, có mấy người thương càng thêm thương, tiêu hao rất nặng, hiện tại từng cái nhìn thấy 12 cường giả trên Đồng Bảng đều nằm ở trên mặt đất, trong đó một cái vô cùng thê thảm, điều này làm cho trong lòng bọn họ kích động sôi trào, hưng phấn ngao...o...o trực khiếu.

- Người này, thật là người sao?

Kiều Anh Mộng ở một bên nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ, có thể nói 12 cường giả trên Đồng Bảng này, hầu như đều là Đỗ Thiếu Phủ đối phó.

Tác dụng của mọi người, là thay hắn kéo những người trên Đồng Bảng này mà thôi, cuối cùng vẫn là tên kia nhúng tay thu thập.

- Giao ra đồng phù năng lượng!

Đỗ Thiếu Phủ nhìn các cường giả Đồng Bảng máu me đầm đìa, hình dạng thê thảm hét lớn, giống như thổ phỉ.

- Đây là thật muốn cướp gia hỏa trên Đồng Bảng sao?

Kiều Anh Mộng, Mục Giai Giai, Mạc Văn hai mặt nhìn nhau, đến lúc này, bọn họ mới chính thức tin tưởng, Đỗ Thiếu Phủ sẽ không đùa giỡn, người này là thật muốn đoạt đệ tử trên Đồng Bảng.

- Nằm mơ!

Thanh niên bị Đỗ Thiếu Phủ dùng Phù Diêu Chấn Thiên Sí đánh nằm bẹp kia cắn răng quát lạnh, để đám thái điểu thu thập một hồi, đã quá vũ nhục, sao còn có thể chịu đựng bị thái điểu cướp đi đồng phù năng lượng, kia là vô cùng nhục nhã, sau này sao có thể đi ra ngoài gặp người.

- Không sao, không giao ra đồng phù năng lượng cũng được, trực tiếp phong ấn cấm chế, lột sạch y phục quần ném đi là được, đến lúc đó xuất hiện ở trên Trọng Nham quảng trường, nhất định sẽ rất nổi danh, nói không chừng có thể danh chấn Trung Châu a!

Hác Phán đắc ý cười to, không sợ bọn người kia không thành thật giao ra đồng phù năng lượng.

- Hạ lưu, vô sỉ!

Nghe Hác Phán nói, Kiều Anh Mộng không khỏi trừng Hác Phán một cái.

- Là có chút không quá văn nhã.

Mục Giai Giai cũng nhìn Hác Phán thở dài, biện pháp này, các nàng là nữ sinh, tự nhiên khó có thể thực hiện.

- Ta... chiêu này là...

Hác Phán sững sờ, muốn phản bác, chủ ý này căn bản không phải là hắn nghĩ ra a, trời đất chứng dám, ngày hôm qua gia hỏa hung tàn vô sỉ trước mắt kia, đã lột sạch một gia hỏa trên Đồng Bảng a.

- Ngươi cái gì, vô sỉ, hạ lưu.

Đỗ Thiếu Phủ nhất thời cắt đứt Hác Phán nói:

- Chủ ý hạ lưu vô sỉ như vậy ngươi cũng nghĩ ra được, đủ thấy ngươi rất hạ lưu, thật là nhìn lầm ngươi.

- Đại ca... Ngươi... Trời ạ, ta oan a.

Hác Phán kêu oan, khóc không ra nước mắt, hắn cảm giác bây giờ mình còn oan hơn Đậu Nga.

Rõ ràng chủ ý kia là ngươi nghĩ ra có được không, bây giờ lại đổ lên người của hắn.

Hác Phán ủy khuất, nhìn Kiều Anh Mộng cùng Mục Giai Giai khinh bỉ xem mình, sợ là ở trong tim các nàng, sau này hắn không còn có bất kỳ cơ hội nào rồi.

- Có bản lĩnh ngươi nghĩ ra một chủ ý cao thượng, để cho bọn họ thành thật giao đồng phù năng lượng cho ngươi xem?

Hác Phán nhìn Đỗ Thiếu Phủ ủy khuất nói:

- Ta thật nghĩ ra được một chủ ý.

Đỗ Thiếu Phủ khinh thường liếc nhìn Hác Phán một cái, ánh mắt đảo qua đám cường giả Đồng Bảng, toét miệng nói:

- Ta nghĩ, nếu như bọn họ không giao đồng phù năng lượng, có thể phong ấn bọn họ, để hai người một cặp, tay dắt tay, miệng kề miệng, bốn mắt nhìn nhau, ẩn tình đưa tình, tương thân tương ái, như thế sẽ phát triển tôn chỉ người người tương thân tương ái của đệ tử Cổ Thiên Tông chúng ta.

- Biện pháp của Đội trưởng văn nhã hơn nhiều.

Mục Giai Giai gật đầu đồng ý.

- Không sai, như vậy tựa hồ chơi rất vui, thật muốn nhìn hình ảnh bọn họ tay dắt tay, miệng kề miệng, bốn mắt nhìn nhau, ẩn tình đưa tình, tương thân tương ái a.

Kiều Anh Mộng sinh hứng thú, hận không thể lập tức động thủ.

Chỉ là nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, 11 thanh niên trên Đồng Bảng kia sắc mặt tái xanh, để bọn họ tay dắt tay, miệng kề miệng, bốn mắt nhìn nhau, ẩn tình đưa tình, tương thân tương ái với một nam nhân, này còn không bằng trực tiếp giết bọn họ, nếu như truyền ra ngoài, đến lúc đó bọn hắn đừng hòng cưới được vợ.

- Ngươi dám, tiểu tử, ngươi dám đụng đến chúng ta, chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Nhất thời thì có người nhẫn không được hét lớn, chính là bởi vì sợ mới có thể hét lớn.

- Ta đã thu thập các ngươi một hồi, ngươi đoán ta có dám hay không?

Đỗ Thiếu Phủ quái khiếu, vô cùng hưng phấn, nào có nửa điểm không dám.

- Ta giao, cho ngươi đồng phù năng lượng, nếu ngươi dám đụng đến chúng ta, chân trời góc biển sẽ không bỏ qua ngươi.

Một thanh niên hét lớn, nguyện ý giao ra đồng phù năng lượng, hắn bài danh trước 30 trên Đồng Bảng, nếu như bị hỗn tiểu tử kia ép tương thân tương ái, miệng kề miệng với nam nhân, như vậy sau này sợ là không thể làm người rồi.

- Nguyện ý giao ra đồng phù năng lượng, ta tự nhiên sẽ không động các ngươi, ta chỉ muốn đồng phù năng lượng mà thôi, bất quá nếu các ngươi bức ta, ta là chuyện gì cũng có thể làm được.

Đỗ Thiếu Phủ vung nắm đấm nói.

- Cao, thật sự là cao!

Hác Phán nhìn Đỗ Thiếu Phủ, hiện tại đã bội phục sát đất.

Miệng kề miệng, tương thân tương ái, tổn hại, đây cũng quá tổn hại đi, Hác Phán coi như lại tiến thêm một bước phát hiện, Đỗ Thiếu Phủ này không chỉ hung tàn vô sỉ, còn nham hiểm hạ lưu, nếu ai đắc tội hắn, sợ là có khả năng ngay cả mộ tổ tiên cũng bị móc ra.

Sau đó, 11 thanh niên trên Đồng Bảng tuy giận dữ, nhưng ở dưới dâm uy của Đỗ Thiếu Phủ, từng cái chỉ có thể thành thật giao ra tất cả đồng phù năng lượng trên người, bị cướp sạch, cuối cùng một tấm đồng phù năng lượng không có thể bảo vệ.

Đỗ Thiếu Phủ tại chỗ chia đồng phù năng lượng cho 21 đệ tử nội tông bị cướp đoạt kia, một người chia được ước chừng hai mươi tấm.

- Đỗ sư thúc uy vũ!

21 đệ tử nội tông mới thấy thế, từng cái gào thét sôi trào, kích động không thôi.

11 cường giả trên Đồng Bảng, trong tay mỗi người đều là trên trăm tấm đồng phù năng lượng, cộng lại hơn một ngàn tấm, đặc biệt là mấy thanh niên Đồng Bảng thực lực cao, trên người có ước chừng hai trăm tấm đồng phù năng lượng.

Mạc Văn, Mục Giai Giai, Hác Phán, Kiều Anh Mộng được phân 150 tấm đồng phù năng lượng.

Một tấm đồng phù năng lượng, có thể ở trong Đồng Cổ Không Gian mười ngày, này liền chia 150 tấm đồng phù năng lượng, bọn họ có thể ở trong Đồng Cổ Không Gian mấy năm, sẽ không cần quan tâm không có tài nguyên tư luyện rồi.

Nuốt nước miếng một cái, Kiều Anh Mộng, Mục Giai Giai, Mạc Văn yên lặng thu 150 tấm đồng phù năng lượng, căn bản không có biện pháp cự tuyệt a.

- Đám này đã bị dụ dỗ rồi.

Hác Phán cười hắc hắc, không hề nghi ngờ Kiều Anh Mộng, Mạc Văn, Mục Giai Giai đều bị Đỗ Thiếu Phủ từng bước một kéo xuống nước.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)