Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 617: Bỏ phiếu bầu đội trưởng.

Chương Trước Chương Tiếp

Sắc mặt của Hứa Sở Vân trầm xuống, thần sắc biến đổi, ngẩn đầu nhìn thẳng Đỗ Thiếu Phủ, khẽ cau mày nói:

- Đỗ Thiếu Phủ, ngươi đây là ý gì?

Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Ta cảm thấy hiện tại chúng ta cần lựa chọn ra một đội trưởng, đến lúc đó có mâu thuẫn cũng tiện giải quyết, lần nữa lựa chọn ra đội trưởng, đến lúc đó ai cũng không phản đối.

Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, Kiều Anh Mộng, Mục Giai Giai, Mạc Văn không có ý kiến, Hác Phán càng nhấc tay tán thành.

Mắt nhìn mọi người một cái, Hứa Sở Vân nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ, cuối cùng cắn răng hỏi:

- Ngươi muốn chọn thế nào?

- Rất đơn giản, mọi người tự mình đề cử, phiếu nhiều chính là đội trưởng.

Đỗ Thiếu Phủ chậm rãi nói, cười nói với mọi người:

- Đầu tiên ta tiến cử mình, ta nghĩ ta rất thích hợp làm đội trưởng.

- Ta ủng hộ đại ca làm đội trưởng.

Hác Phán lập tức nâng hai tay tán thành.

- Hừ, chọn mình, thật đúng là không biết xấu hổ, như vậy ta cũng có thể tự chọn mình.

Hứa Sở Vân có chút khinh thường nhìn Đỗ Thiếu Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ lơ đễnh nói:

- Ngươi đương nhiên có thể chọn mình, đây cũng không phạm quy, nhưng vừa rồi ai nói không thể đề cử mình, nếu như ngươi muốn mặt, vậy thì tốt nhất đừng ló đầu.

- Ngươi...

Hứa Sở Vân hừ lạnh một tiếng, không thể làm gì Đỗ Thiếu Phủ, nhưng không có bị Đỗ Thiếu Phủ lừa.

- Ta chọn Sở Vân sư huynh.

- Ta chọn Sở Vân sư huynh.

Bốn thanh niên ở phía sau Hứa Sở Vân cúi đầu nhìn nhau, đều đề cử Hứa Sở Vân.

- Ta có năm phiếu, ngươi mới hai phiếu, ngươi muốn làm đội trưởng, sợ là không có khả năng a.

Hứa Sở Vân nhìn Đỗ Thiếu Phủ cười lạnh, mình đã có năm phiếu, còn có Kiều Anh Mộng, Mục Giai Giai, Mạc Văn không có bỏ phiếu, ba người này vốn đi cùng hắn, phần thắng đã định trước, Đỗ Thiếu Phủ này muốn đoạt phong mang của hắn trở thành đội trưởng, thật không biết tự lượng sức mình.

- Nếu như ngươi nhân tâm sở hướng, ngươi trở thành đội trưởng cũng không có gì, cùng lắm thì tiếp tục mang chúng ta trốn đông trốn tây.

Đỗ Thiếu Phủ từ tốn nói, sau đó nhìn Kiều Anh Mộng, Mục Giai Giai, Mạc Văn nói:

- Nên tới các ngươi lựa chọn?

- Ta chọn Đỗ Thiếu Phủ.

Kiều Anh Mộng hơi suy tư một hồi, lập tức đến gần Đỗ Thiếu Phủ một bước.

Vừa rồi Hứa Sở Vân bảo Đỗ Thiếu Phủ cùng Hác Phán rời khỏi, điều này làm cho Kiều Anh Mộng cảm giác được, Hứa Sở Vân tựa hồ không thích hợp trở thành đội trưởng của mọi người.

Nhìn Kiều Anh Mộng đứng ở bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ, điều này làm cho Hứa Sở Vân như bị trọng chùy đánh một cái, giống như bị phản bội, trong lòng đau nhức.

Trong mắt Hứa Sở Vân có hàn ý lóe lên.

- Ta lựa chọn Đỗ Thiếu Phủ.

Mục Giai Giai nhẹ giọng nói, sau đó cũng đứng ở bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ.

Lúc trước kiểm tra khảo hạch, Đỗ Thiếu Phủ có thể đoạt được đệ nhất, áp chế Phong Tường Vũ, thực lực đã đủ để chứng minh.

Thực lực của Hứa Sở Vân, sợ là còn không bằng Phong Tường Vũ, ở trên thực lực làm tiền đề, Mục Giai Giai làm ra lựa chọn chính xác nhất.

Cái cuối cùng là Mạc Văn, nhìn Đỗ Thiếu Phủ cùng Kiều Anh Mộng, Hác Phán, Mục Giai Giai ở bên cạnh, sau đó nhìn Hứa Sở Vân cùng bốn thanh niên kia, cuối cùng nói:

- Ta lựa chọn Đỗ Thiếu Phủ.

- Năm phiếu đối năm phiếu, xem bộ dáng là thế hoà a.

Đỗ Thiếu Phủ hài lòng cười.

- Thế hoà, hiện tại nên như thế nào?

Hứa Sở Vân nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói, trong lòng âm trầm cùng hàn ý, như núi lửa đè nén, này cũng là một loại bản sự, có thể ẩn nhẫn như vậy, cũng không phải người bình thường có thể làm được.

Đỗ Thiếu Phủ cười, nhìn Hứa Sở Vân.

- Thế hoà đích thật là không dễ làm, ngươi nói đi, nên như thế nào?

- Chúng ta đọ sức một hồi, người thắng làm đội trưởng.

Sắc mặt của Hứa Sở Vân âm trầm, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Chúng ta không cần thiết sinh tử tương bác, miễn cho đưa tới đệ tử trên Đồng Bảng, huống chi bây giờ chúng ta phải bảo tồn thực lực, trực tiếp đối kháng một chưởng phân thắng bại, có dám không?

Nói xong, Hứa Sở Vân cười lạnh nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trong lòng của hắn có dự định, hắn sẽ làm Kiều Anh Mộng thấy, hắn so với Đỗ Thiếu Phủ là mạnh hơn rất nhiều.

Huống chi so tài một chưởng mà thôi, Đỗ Thiếu Phủ kia là Linh Phù Sư lục tinh, bố trí Phù Trận lợi hại, nhưng chẳng lẽ tu vi Võ Đạo còn có thể cường hãn sao, đối kháng một chưởng, trong lòng Hứa Sở Vân có nắm chắc phần thắng.

- Đối kháng một chưởng, này không công bằng hợp lý, tuy Đỗ Thiếu Phủ Phù Đạo Võ Đạo song tu, thế nhưng Võ Đạo...

Kiều Anh Mộng nhíu mày, vấn đề này vốn không công bằng, nàng vừa nghe liền đi ra.

- Đối kháng một chưởng, là biện pháp tốt, rất đơn giản, định như vậy đi.

Đỗ Thiếu Phủ cắt đứt Kiều Anh Mộng, khuôn mặt mang nụ cười thản nhiên, cũng không có quá để ý.

- Có người muốn tìm ngược rồi, hắc hắc...

Hác Phán lộ ra dáng tươi cười không có hảo ý, hắn rất rõ ràng tu vi Võ Đạo của Đỗ Thiếu Phủ, lấy một địch mười người trên Đồng Bảng, cũng là lấy Võ đạo thắng lợi, Hứa Sở Vân này nguyên bản còn muốn chiếm tiện nghi, sợ là lất nữa chỉ có thể khóc.

Màn đêm bao phủ, đêm tối lờ mờ, trong sơn cốc, 10 thân ảnh lướt ra.

21 đệ tử nội tông trước đây không lâu mới bị cướp đoạt, lúc này từng cái ủ rũ, đột nhiên nhìn thấy có người đến, lập tức cảnh giác, còn tưởng rằng là cường giả Đồng Bảng quay lại.

- Hứa Sở Vân, Kiều Anh Mộng.

- Còn có Mục Giai Giai, Hác Phán, Mạc Văn...

Sau đó những đệ tử nội tông bị cướp kia mới nhìn rõ, hiện thân chỉ là đệ tử nội tông mới giống như bọn họ, không ít người con mắt nháy động, lấy danh khí của Hứa Sở Vân cùng Kiều Anh Mộng, bọn họ tự nhiên là biết.

Trong sơn cốc, hai bóng người kéo dài khoảng cách, cũng không để ý 21 đệ tử nội tông kia.

- Ầm!

Xung quanh ầm ầm rung động, trong cơ thể Hứa Sở Vân, huyền khí hạo đãng dũng động, quang mang chói mắt, càng ngày càng rực rỡ.

Thời gian ngắn, khí tức Vũ Vương Huyền Diệu cảnh càn quét ra, trực tiếp bao quanh thân thể ở bên trong, hắn quát nhẹ:

- Đỗ Thiếu Phủ, ta biết ngươi có Linh Hồn lực công kích quỷ dị, nhưng sợ là vô dùng với ta.

- Đừng chậm trễ thời gian, mau ra tay đi.

Nhìn Hứa Sở Vân đã vận khí, Đỗ Thiếu Phủ vẫn phong khinh vân đạm.

Lúc này trong lòng Đỗ Thiếu Phủ hơi có chút cảm thán, bằng chừng ấy tuổi đã là Vũ Vương Huyền Diệu cảnh, thiên tư Nhân Vương đích thật là cường hãn, so với tên kia ở Thạch Long Đế Quốc, cũng không kém chút nào.

Nhìn Đỗ Thiếu Phủ phong khinh vân đạm, sắc mặt của Hứa Sở Vân càng âm trầm, phảng phất như bị vũ nhục, trong tay ngưng kết thủ ấn, có chưởng ấn đang ngưng tụ, huyền khí hùng hồn, làm cho không gian xung quanh hơi vặn vẹo.

- Ầm!

Cũng không bao lâu, một đạo chưởng ấn ngưng tụ ở trong lòng bàn tay của Hứa Sở Vân, huyền khí hầu như thực chất hóa mãnh liệt quán chú vào.

Theo huyền khí hùng hồn kia quán chú, nhất thời chưởng ấn trở nên trong suốt, óng ánh sáng long lanh, Phù Văn lướt động, từng cỗ uy áp lan tràn ra, nhìn qua tựa như quanh quẩn lên từng tầng Hỏa Viêm.

- Cổ Minh Ấn!

Nhìn Hứa Sở Vân xuất thủ, Kiều Anh Mộng, Mục Giai Giai, Mạc Văn… đều hơi biến sắc.

Cổ Minh Ấn là Võ kỹ nổi tiếng trong Cổ Thiên Tông, uy năng cường hãn, Hứa Sở Vân trực tiếp thúc giục Cổ Minh Ấn, chứng minh không có dự định nhượng Đỗ Thiếu Phủ chút nào, không giống như luận bàn đọ sức, mà là tiêu diệt đối thủ.

Cổ Minh Ấn!

Nhìn Hứa Sở Vân xuất thủ, các đệ tử nội tông mới cũng ngạc nhiên.

- Ầm ầm!

Ngưng kết thủ ấn, uy áp khuếch tán, từng vòng sáng kỳ dị bao quanh Hứa Sở Vân, mặt đất ầm ầm rung động, lấy hai chân hắn làm trung tâm, từng vết rạn nứt băng toái ra.

- Đỗ Thiếu Phủ, xem ngươi có bản lãnh gì, tiếp ta một chưởng đi!

Trong hào quang chói mắt, thanh âm của Hứa Sở Vân ngạo nghễ lạnh lùng, thân là người có thiên tư Nhân Vương trong Cổ Thiên Tông, ở cùng thế hệ, hắn số một số hai, tuyệt đối có đầy đủ tiền vốn kiêu ngạo.

- Ồn ào, giống như nữ nhân!

Đỗ Thiếu Phủ không biết làm sao, đợi nửa ngày, người này vẫn không có dấu hiệu xuất thủ.

- Hỗn trướng, ngươi sẽ vì những lời này mà trả giá thật lớn!

Hứa Sở Vân quát lạnh, thanh âm âm hàn, thân ảnh nhanh như thiểm điện xông về phía Đỗ Thiếu Phủ.

Chưởng ấn đánh ra, trên chưởng ấn, từng cỗ phù văn năng lượng kinh người khuếch tán, như thực chất hóa.

Phần phật...

Chỗ chưởng ấn đi qua, sơn cốc vốn hỗn độn, từng cự thạch nhất thời hóa thành bột mịn.

- Cổ Minh Ấn!

Hứa Sở Vân quát, chưởng ấn chụp tới, kình khí như lũ quét bạo phát.

- Ầm ầm!

Năng lượng càn quét phô thiên cái địa, Phù Văn rực rỡ, thanh âm không gian tạc nổ vang vọng.

Chưởng ấn cấp tốc chụp tới, trấn áp hết thảy, trực tiếp bao phủ Đỗ Thiếu Phủ.

Trong phạm vi chưởng ấn, đại địa run rẩy, từng vết nứt không ngừng tạc nổ.

Đây không phải là đang luận bàn, mà là tiêu diệt!

Lúc này một kích của Hứa Sở Vân, dĩ nhiên khủng bố như vậy, cường hãn như vậy!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)