Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 614: Nhân vương trên đồng bảng.

Chương Trước Chương Tiếp

- Là nàng...

Đối với cô gái này, Đỗ Thiếu Phủ tự nhiên sẽ không quên, đây chính là Kiều Anh Mộng ngày hôm qua vừa tiến vào Trọng Nham Không Gian liền gặp phải.

Chỉ là lúc này vẻ mặt của Kiều Anh Mộng nghiêm túc, hình dạng vô cùng tả tơi, khuôn mặt mê người hơi tái nhợt, sợ là không lâu trước mới trải qua một hồi huyết chiến.

- Sưu sưu...

Theo Kiều Anh Mộng hạ xuống, sau đó bảy đạo thân ảnh khác vội vã hạ xuống, trước nhất là một thanh niên lam y, khoảng 23-24 tuổi.

Chỉ là ánh mắt của thanh niên này vốn ôn nhuận, lúc này vẻ mặt tái nhợt, bộ dáng cực kỳ chật vật.

Bên cạnh thanh niên lam y, là thanh niên mặc áo khoác màu vàng nhạt, phong thái thanh tú, lúc này thần sắc so với thanh niên mặc áo lam cùng nữ tử kia cũng không tốt đi nơi nào.

Mặt khác còn có bốn thanh niên, khí chất đều rất bất phàm, sắc mặt càng trắng bệch.

Đỗ Thiếu Phủ nhíu mày, nguyên bản trong nhóm người này chỉ có bảy người, nhưng bây giờ tới tám người, một cô gái khác hẳn là về sau mới gia nhập.

- Linh Phù Sư...

Ánh mắt nhìn cô gái kia, Đỗ Thiếu Phủ nhìn ra khí tức của nàng, rõ ràng là một Linh Phù Sư, mà đối với nàng kia, Đỗ Thiếu Phủ có một loại cảm giác giống như đã từng quen biết, tựa hồ đã gặp qua ở nơi nào.

Niên kỷ của nữ tử tương đương Kiều Anh Mộng, chừng 20 tuổi, da thịt trắng hơn tuyết, hết sức xinh đẹp, mày liễu mắt phượng, má ngọc môi đào, thật là giai nhân tuyệt sắc.

Tuy cô gái này thua Kiều Anh Mộng vài phần dã tính, nhưng khí tức thanh tú kia là Anh Mộng không cách nào sánh được.

Lúc này giai nhân xinh đẹp kia cũng đang đánh giá Đỗ Thiếu Phủ, từ trong ánh mắt tới xem, rõ ràng là nhận thức hắn.

- Hình như là nàng...

Đỗ Thiếu Phủ rốt cục nghĩ ra, ban đầu ở trong khu vực Cổ Thiên Tông khảo hạch, trên ngọn núi, một cái Phù Trận vây khốn vô số thanh niên nam nữ, một người trong đó chính là nàng.

- Hô...

Theo tám người hạ xuống, Hác Phán đang thổ nạp điều tức lập tức thức tỉnh, phun ra một ngụm trọc khí, nhìn tám người kia, sắc mặt âm thầm biến hóa, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Đại ca, người mặc áo lam gọi Hứa Sở Vân, thiên tư Nhân Vương, thực lực không tầm thường. Nữ tử mặc nhuyễn giáp gọi Kiều Anh Mộng, nam tử bên người gọi Mạc Văn, nữ tử kia tên là Mục Giai Giai, ba người này đều là Nhân Kiệt, bốn người khác chỉ là hạng bình thường.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ đảo qua tám người, đối với Hứa Sở Vân, Kiều Anh Mộng, Mạc Văn sớm đã nghe Hứa Sở Vân tự giới thiệu qua, chỉ mới biết nữ tử thanh tú kia gọi là Mục Giai Giai.

Sau khi Kiều Anh Mộng hạ xuống, ánh mắt nhìn qua Hác Phán, âm thầm nghi hoặc.

Theo Kiều Anh Mộng biết, tính tình của mập mạp kia rất cứng, giống như Đỗ Thiếu Phủ, căn bản không tổ đội, sao hiện tại đi cùng Đỗ Thiếu Phủ rồi.

Chỉ là lúc này Kiều Anh Mộng không có thời gian kỳ quái, lập tức nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Đỗ Thiếu Phủ, mau bố trí Phù Trận, phía sau có người truy chúng ta, Kỷ Âu Minh, Nhân Vương trên Đồng Bảng, thực lực không phải chúng ta có thể chống lại.

Nghe vậy, Đỗ Thiếu Phủ hơi biến sắc, trong đội người này có một Nhân Vương ba Nhân Kiệt, còn bị bức chật vật như vậy, có thể tưởng tượng những gia hỏa Đồng Bảng ở phía sau đuổi theo kia thực lực cường hãn bực nào.

- Tiểu thái điểu, một Phù Trận khốn không nổi chúng ta, trốn không thoát đâu.

Tiếng rống càng ngày càng gần, không trung xa xa, lần lượt có từng thân ảnh lướt tới.

- Dựa vào...

Đỗ Thiếu Phủ thầm mắng, phiền phức này tuyệt đối là đám người Kiều Anh Mộng mang tới.

Đỗ Thiếu Phủ không có bất kỳ do dự nào, trong tay ngưng kết ra từng đạo thủ ấn, sóng năng lượng lướt tới, bạch quang chói mắt bao trùm toàn thân.

- Sưu sưu...

Trên không trung, rất nhiều thân ảnh lướt tới, từng cỗ khí tức hàng lâm, thạch lâm phía dưới cát bay đá chạy, làm cho mấy người ở sau lưng Hứa Sở Vân sắc mặt tái nhợt, cực kỳ ngưng trọng.

Nhìn mấy thân ảnh kia hàng lâm, trên khuôn mặt của Hác Phán cũng ngưng trọng, từng cỗ khí tức kia, so với mấy gia hỏa Đồng Bảng trước thì mạnh mẽ hơn nhiều lắm.

Đặc biệt là hai đạo khí tức ở phía trước, khí tức đè ép, để trong lòng Hác Phán cảm thấy áp chế.

- Oanh...

Cũng ở trong thời gian ngắn, từng cỗ lực lượng Thiên Địa cấp tốc ba động, trong hai tay Đỗ Thiếu Phủ ngưng tụ ra 21 trận kỳ, làm cho hư không run lên.

Chỉ là lúc này, lực lượng trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ liên tục không dứt quán chú vào 21 trận kỳ, khiến cho gương mặt cương nghị hơi tái nhợt, căn bản không hề chậm trễ chút nào, 21 cây trận kỳ trong tay lướt về không gian phía trước.

- Hưu...hưu...

21 cây trận kỳ lấy một loại tốc độ nhanh như tia chớp cùng quỹ tích quỷ dị bao quanh không gian, huyền ảo tương liên, sau hóa thành từng quang trụ chói mắt phóng lên trời.

- Cẩn thận, trong các thái điểu còn có Trận Phù Sư lục tinh Sơ Đăng cảnh, mau lui lại!

Thân ảnh vừa mới xuất hiện ở trên bầu trời, nhất thời sắc mặt biến hóa, trước đây không lâu mới phá một Phù Trận Lục Tinh Sơ Đăng cảnh, vốn cho rằng đối phương đã nỏ mạnh hết đà, không nghĩ tới còn cất giấu một Trận Phù Sư lục tinh Sơ Đăng cảnh, đều vội vàng rút lui.

- Ngũ Phương Thúc Sơn Trận.

Đỗ Thiếu Phủ quát, trận kỳ hóa thành từng quang trụ phóng lên trời, bao phủ không gian.

Ngũ Phương Thúc Sơn Trận, ban đầu ở trên Trung Châu Trường Hà vì trốn tránh mấy Vũ Vương cảnh truy sát, Đỗ Thiếu Phủ liền thi triển qua.

Chẳng qua khi đó Đỗ Thiếu Phủ thi triển, cơ hồ đã đến tình trạng dầu hết đèn tắt.

Mà bây giờ Đỗ Thiếu Phủ ở thời kỳ toàn thịnh, mình lại là Trận Phù Sư lục tinh Sơ Đăng cảnh chân thật, Phù Trận Lục Tinh Sơ Đăng cảnh nhẹ nhàng liền có thể bố trí.

- Ầm ầm...

Phù Trận bao phủ, giữa không trung gió nổi mây phun, không gian vặn vẹo hỗn loạn, giam tất cả cường giả Đồng Bảng ở trong đó.

Ngũ Phương Thúc Sơn Trận, Phù Trận lấy trấn áp làm chủ, cũng không phải Phù Trận chủ công, bởi vậy ở phương diện phòng ngự có chỗ đặc biệt, khó bị cưỡng ép công phá.

- Đi mau...

Bố trí Phù Trận xong, sắc mặt của Đỗ Thiếu Phủ có chút trắng bệch, một giây cũng không dám dừng lại lâu, Huyền Khí dâng lên, thân ảnh vội vàng bay lên không.

Khí tức trên người mấy cường giả Đồng Bảng kia, vừa rồi Đỗ Thiếu Phủ cũng cảm giác được, đặc biệt là hai người trước, khí tức rất cường hãn, mình cũng không thể để người lợi dụng.

Theo Đỗ Thiếu Phủ rời đi, phản ứng của Hác Phán không chậm chút nào, cơ hồ là cùng lúc giậm chân, Huyền Khí phun trào, thân thể mập mạp lấy tốc độ cực nhanh theo sau.

- Đi mau, mau!

Kiều Anh Mộng khẽ kêu, mắt nhìn phương hướng Đỗ Thiếu Phủ rời đi, tư thái mê người lắc một cái, vội vàng gia tốc đuổi theo.

Sau lưng sắc mặt của Hứa Sở Vân hơi đổi, không có quá nhiều do dự, lập tức theo sát.

- Sưu sưu...

Đám người Mạc Văn cũng cấp tốc theo đuôi, chỉ có Mục Giai Giai là hơi có chút chấn kinh.

Vừa rồi nàng là tự mình nhìn thấy, Đỗ Thiếu Phủ bố trí Phù Trận Lục Tinh Sơ Đăng cảnh, quả thực chính là tay ra trận thành, như thuấn phát, thậm chí còn nhanh hơn Võ giả thi triển võ kỹ.

Nàng cũng là Trận Phù Sư lục tinh Sơ Đăng cảnh, ở trong Trận Phù Sư đồng cấp, vẫn tính rất không kém, có thiên tư Nhân Kiệt.

Thế nhưng lúc trước nàng ngưng tụ Phù Trận Lục Tinh Sơ Đăng cảnh, cũng cần Hứa Sở Vân, Kiều Anh Mộng, Mạc Văn… tranh thủ thời gian mới có thể thuận lợi bố trí.

Nhưng vừa rồi Đỗ Thiếu Phủ giống như thuấn phát, chênh lệch lớn như thế nào, tương tự là Trận Phù Sư, nàng tự nhiên rất rõ ràng, chênh lệch này tuyệt đối không phải nhỏ tí tẹo.

Sau khi chấn kinh ngắn ngủi, Mục Giai Giai lập tức tĩnh thần lại, bóng hình xinh đẹp lướt ra, lập tức theo đuôi.

- Phù Trận Lục Tinh Sơ Đăng cảnh này không tầm thường, mạnh hơn nữ tử kia bố trí rất nhiều, liên thủ cưỡng ép phá trận.

- Phanh phanh phanh...

Trong Phù Trận truyền ra thanh âm trầm đục như sấm, từng cỗ năng lượng công kích Phù Trận lung lay, nhưng không cách nào nhanh chóng phá hủy.

Ước chừng luân phiên công kích mấy trăm lần, Phù Trận kia mới lung lay, bắt đầu rạn nứt.

Một lát sau, Phù Trận triệt để nổ tung, hóa thành Phù Văn tiêu tán.

- Ầm ầm...

Năng lượng kinh người càn quét, mảng lớn nham thạch rạn nứt tạc nổ, đá vụn kích xạ.

- Đuổi theo, đây chính là một đống thái điểu Nhân Kiệt còn có Nhân Vương, không thể để Duẫn Mạc Trần cùng Ti Nhược Phong đoạt đi!

Lần lượt từng đạo thân ảnh từ trong Phù Trận phóng lên trời, cấp tốc truy về không gian phía trước, khí tức hùng hồn, lần lượt từng đạo thân ảnh tiêu thất ở giữa không trung.

Thạch lâm bị san thành bình địa, kình phong từ từ tiêu tán.

Cách đó không xa, là thung lũng liên miên.

Thung lũng uốn lượn xoay quanh, như một con đại mãng phủ phục ở trong khe núi, núi non trùng điệp, hoàn toàn yên tĩnh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)