Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 612: Bái kiến đại ca.

Chương Trước Chương Tiếp

Lúc này ánh thái dương chiếu lên gương mặt cô gái, càng lộ ra màu da óng ánh của nữ tử, nhu đẹp như ngọc, ánh mắt sáng rỡ, lo lắng nói:

- Hắn rất mạnh, nhưng nơi này là Trung Châu a, cường giả như mây, Nhân Kiệt xuất hiện lớp lớp, Nhân Vương đứng ngạo nghễ, hắn chỉ có một người.

- Được rồi, ta nghĩ biện pháp để các đệ tử ngoại môn trợ giúp tìm hiểu tin tức còn không được sao, đến lúc đó phát hiện Thiếu Phủ huynh đệ, liền nói cho ngươi biết, để cho ngươi đi tìm hắn.

Quách Minh bất đắc dĩ nói.

- Ai nói ta muốn đi tìm hắn.

Chu Tuyết trừng Quách Minh một cái, gò má đỏ bừng, sau đó bóng hình xinh đẹp xoay người rời đi.

- Sao nữ nhân đều lạ như vậy nhỉ, tự nhiên lại đỏ mặt.

Quách Minh nghi ngờ sờ cái ót, sau đó xoay người rời đi.



Không gian u ám, khắp nơi đều là nham thạch.

- Sưu sưu...

Hai bóng người một trước một sau xẹt qua, phía trước là một thanh niên áo tím khoảng 17 - 18 tuổi, sau vai đeo trường kiếm, khuôn mặt cương nghị nhuệ khí.

Phía sau là một gia hỏa mập mạp, áo bào rộng che thân, bụng phình, thịt trên cổ tầng tầng lớp lớp, như gợn sóng theo đuổi thanh niên áo tím không bỏ.

- Đỗ Thiếu Phủ, ngươi thật không hiền hậu, rõ ràng núp ở phía sau, vì sao nhìn ta bị hành hạ xong mới nhảy ra ngoài.

- Ngươi ra lúc ta bị cướp cũng được a.

- Nghe nói ngươi Phù Đạo Võ Đạo song tu, là thật sao?

Mập mạp một đường theo sát, trong miệng còn không ngừng hỏi.

- Mập mạp, ngươi theo ta làm gì?

Đỗ Thiếu Phủ rốt cục không nhịn được, thân ảnh rơi xuống sơn cốc phía dưới, mắt nhìn mập mạp hỏi.

Mập mạp hạ xuống, thân thể nhìn như mập mạp, nhưng lại dị thường mềm mại, không mang theo một tia tro bụi, giống như lông vũ.

Hắn há miệng nhét vào một viên Đan Dược, gương mặt tái nhợt, mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, lộ ra vui vẻ nói:

- Kỳ thực, ta là tới giúp ngươi.

- Giúp ta?

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ vẩy lên, liếc liếc mập mạp nói:

- Ngươi có thể giúp ta cái gì, huống chi ta cũng không cần người trợ giúp.

- Ngươi nhất định cần ta giúp một tay.

Thần sắc của mập mạp vô cùng khẳng định nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Trước khi vào Trọng Nham Không Gian, ta nghe nói một tin tức, có liên quan tới ngươi, ngươi có muốn nghe không ?

- Có liên quan với ta?

Đỗ Thiếu Phủ nhíu mày, nhìn mập mạp nói:

- Nói nghe một chút.

- Ngươi ở trên Thiên Vũ quảng trường một chiêu đánh bại Dịch Hiên, đây đối với đệ tử trên Đồng Bảng mà nói, là một loại vũ nhục, ta nghe nói, trên Đồng Bảng có mấy gia hỏa kinh khủng thương lượng, muốn ở trong Trọng Nham Không Gian hảo hảo thu thập ngươi, chỉ cần không chết người là được.

Mập mạp nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói, tin tức này ngược lại không phải là hắn nói bậy, mà là hắn thực trong lúc vô tình nghe được.

Nghe lời của mập mạp, Đỗ Thiếu Phủ cũng không quá hoài nghi, ánh mắt hơi hiện lên một chút ba động, quan sát mập mạp nói:

- Nếu thật như thế, vậy ngươi theo ta không phải sẽ không may sao, hà tất theo ta.

- Ta không sợ, ta làm người không có tật xấu gì, chỉ giảng nghĩa khí, trọng tình cảm, ngươi giúp ta thu thập những gia hỏa kia, ta tự nhiên phải báo đáp ngươi.

Mập mạp vỗ ngực, nhìn Đỗ Thiếu Phủ đại khí nghiêm nghị nói:

- Tuy thực lực của ta không bằng ngươi, bất quá chờ ta khôi phục đỉnh phong, đến lúc đó nếu như gặp gỡ những tên kia tìm phiền toái, tuyệt đối có thể giúp ngươi ngăn cản một hai người.

- Nói lời cho người nghe đi, đừng nói chuyện ma quỷ nữa!

Đỗ Thiếu Phủ trừng mập mạp một cái, mập mạp này còn âm hiểm hơn cả Mạnh Lai Tài, nếu như tin mập mạp này giảng nghĩa khí, trọng tình cảm với mình, đó mới là gặp quỷ, đánh chết Đỗ Thiếu Phủ cũng sẽ không tin tưởng.

Mập mạp nghe vậy, cười hắc hắc, ánh mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ chuyển động vài vòng, lời nói xoay chuyển, khẩu khí biến đổi, vẻ mặt cười nịnh nọt:

- Kỳ thực ta là muốn theo ngươi đi cướp những gia hỏa trên Đồng Bảng kia.

- Mập mạp, ta không có dự định mang ngươi.

Đỗ Thiếu Phủ không chút khách khí lắc đầu, không muốn mang tên mập mạp này, huống chi còn là một mập mạp âm hiểm.

Đỗ Thiếu Phủ có chút bận tâm, nói không chừng mập mạp âm hiểm giảo hoạt này, lúc nào đó sẽ cắn mình một cái, đến lúc đó hối hận cũng không kịp rồi.

- Ta đã nói bí mật cho ngươi biết, ngươi không mang theo ta, thật không thể nào nói nổi a, huống chi ngươi mang ta, đánh cướp đồng phù năng lượng, ta cũng không cần chia đều, ngươi chín ta một là được.

Mập mạp cực kỳ nghiêm túc.

- Ta một người có thể làm được, hà tất mang ngươi.

Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp lắc đầu, nhìn mập mạp nói:

- Ngươi ghét nhất bị người khác gọi mập mạp, ta vẫn gọi ngươi mập mạp, ngươi hà tất còn theo ta?

- Ngươi kêu ta mập mạp không sao cả, bởi vì thực lực của ngươi mạnh hơn ta, ta đánh không lại ngươi.

Mập mạp căn bản không lưu ý.

Đỗ Thiếu Phủ sững sờ, đúng là có loại cảm giác không lời chống đỡ.

- Ngươi đừng theo ta nữa, cẩn thận ta lột sạch ngươi đứng ở nơi này vài ngày.

Đỗ Thiếu Phủ không muốn dây dưa, nói xong liền xoay người rời đi.

- Được rồi, ngươi không nguyện ý, ta cũng không có cách nào, nhưng ngươi có thể trả lại đồng phù năng lượng của ta hay không, bằng không ta sẽ bị loại, không có biện pháp tham gia vòng kế tiếp.

Nhìn bóng lưng của Đỗ Thiếu Phủ, mập mạp không biết làm sao, thật không dám tiếp tục đuổi theo, tên kia hung tàn vô sỉ hắn là thấy tận mắt, không chút hoài nghi đối phương sẽ lột sạch hắn.

- Ta không có đoạt đồng phù năng lượng của ngươi, ta là cướp của bọn hắn, tại sao phải trả cho ngươi.

Phía trước Đỗ Thiếu Phủ nghênh ngang mà đi, thanh âm nhàn nhạt truyền đến:

- Có bản lĩnh ngươi bái ta làm đại ca, ta liền trả đồng phù năng lượng lại cho ngươi.

- Thiên Địa chứng giám, hôm nay Hác Phán ta bái Đỗ Thiếu Phủ làm đại ca, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ nguyện chết cùng năm cùng tháng cùng ngày, sau này chia ngọt sẻ bùi, có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu, làm trái lời thề này, để ta cả đời không cưới được vợ, để ta càng lúc càng mập.

- ...

Thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ lắc lư, bỗng nhiên quay đầu lại, mắt nhìn phía sau, chỉ thấy mập mạp kia trực tiếp quỳ xuống bái Thiên Địa, còn trực tiếp dập đầu...

Nhìn thấy tình cảnh này, Đỗ Thiếu Phủ ngây người, ánh mắt kinh ngạc đến ngốc trệ.

Rất cung kính dập đầu ba cái, mập mạp đứng dậy cất bước đi đến bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ, vẻ mặt nghiêm túc thi lễ với Đỗ Thiếu Phủ một cái nói:

- Tiểu đệ bái kiến đại ca.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn mập mạp, cảm giác như có cái gì nghẹn ở trong lòng, cực kỳ biệt khuất, nhưng lại không biết nên nói cái gì cho phải.

- Hô...

Ước chừng thở dốc ba cái, Đỗ Thiếu Phủ móc ra tám tấm đồng phù năng lượng, nhét vào trong tay mập mạp nói:

- Trả đồng phù năng lượng lại cho ngươi, gặp lại.

Nói xong, Đỗ Thiếu Phủ xoay người rời đi, cảm giác nên cách mập mạp này càng xa càng tốt.

Mập mạp lấy đồng phù năng lượng bỏ vào trong huy hiệu, để nó lần thứ hai trở nên có quang mang, sau đó đi theo Đỗ Thiếu Phủ, vô cùng nhiệt tình nói:

- Đại ca, bây giờ chúng ta đi đâu?

- Đã trả đồng phù năng lượng cho ngươi, ngươi còn theo ta làm gì?

Đỗ Thiếu Phủ không có dừng lại.

Mập mạp cất bước đuổi theo, một bộ ăn chắc Đỗ Thiếu Phủ rồi, ghé mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Ta đã bái ngươi làm đại ca, ta không theo ngươi thì theo ai, vừa rồi ta bái Thiên Địa, muốn chia ngọt sẻ bùi có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ nguyện chết cùng năm cùng tháng cùng ngày, ngươi không mang theo ta, vạn nhất ta gặp nguy hiểm chết rồi, ta bái Thiên Địa, đến lúc đó vạn nhất thệ ngôn thành sự thật, ngươi cũng...

- Đừng nói nữa, ngừng!

Thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ đình trệ, xém chút nhịn không được đật đối phương chết tươi.

- Đại ca, ngươi là đáp ứng mang ta sao?

Mập mạp cười hắc hắc, hai mắt híp như sợi tơ.

- Hô...

Đỗ Thiếu Phủ hít sâu một hơi, hận không thể vả mình mấy tát, vừa rồi chỉ tùy tiện nói, không nghĩ tới sẽ rước lấy một bàn tử như thế.

Điều chỉnh tâm tình của mình, Đỗ Thiếu Phủ nhìn mập mạp nói:

- Được, ta sẽ cho ngươi theo, bất quá phải có quy củ, hết thảy đều nghe ta, bằng không, ngươi không cần theo nữa.

Mập mạp không chút do dự gật đầu, mở miệng cười nói:

- Không thành vấn đề, ta đều nghe đại ca.

Đỗ Thiếu Phủ không biết làm sao hỏi:

- Ngươi tên gì?

- Hác Phán.

Mập mạp cười nói.

- Ta biết ngươi rất mập, ta là hỏi ngươi tên gì?

Đỗ Thiếu Phủ trừng mập mạp một cái.

Mập mạp cũng không biết làm sao nói:

- Họ Hác, tên Phán, Phán trong Phán Quan.

- Hác Phán...

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Hác Phán, tên này, cộng thêm một thân thịt mỡ, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ.

Núi non trùng điệp, sương mù bốc hơi, giống như thế ngoại đào nguyên.

Sơn phong cao vút, sương mù lượn lờ, khắp nơi còn có hào quang của Linh Dược lan tràn, lực lượng Thiên Địa kinh người.

Trên ngọn núi, một thiếu nữ khoảng 15 - 16 tuổi, trong tay ngưng kết ra từng thân ảnh, theo thiếu nữ ngưng kết thủ ấn, quanh người có bạch quang chói mắt, giống như thần mang khuếch tán, từng cỗ uy áp mênh mông lan tràn ra, lực lượng Thiên Địa từ hư không cấp tốc vọt tới.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)