Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 611: Tư mã đạp tinh.

Chương Trước Chương Tiếp

Thanh niên gầy gò vội vàng nhặt áo vụn lên, giao cho Đỗ Thiếu Phủ gần trăm tờ đồng phù năng lượng, sau đó mới từ trong Càn Khôn Đại tìm ra áo khoác che kín thân thể, khuôn mặt đỏ bừng.

- Yên tâm, ta sẽ bảo mật cho các ngươi, miệng của ta rất kín.

Thu đồng phù năng lượng, Đỗ Thiếu Phủ hài lòng cười, nói xong liền không dừng lại, nghênh ngang rời đi.

Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ rốt cục rời đi, mấy thanh niên trên Đồng Bảng này lại có một loại cảm giác đưa Ôn Thần đi.

Mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ nghênh ngang rời đi, một thanh niên hoa phục ngẩng đầu, nhìn bóng lưng của Đỗ Thiếu Phủ, hơi cắn răng, lớn tiếng hỏi:

- Có thể lưu lại danh hào hay không, cũng để biết hôm nay chúng ta rốt cuộc bại ở trong tay người nào?

- Hắn gọi Đỗ Thiếu Phủ, nếu các ngươi muốn báo thù, sợ là không có hy vọng gì.

Mập mạp nhìn thanh niên kia trả lời, sau đó ánh mắt liếc nhìn mấy người kia, đây chính là vùng đất thị phi, không thích hợp ở lâu, vội vàng theo đuôi Đỗ Thiếu Phủ.

...

Sáng sớm, trong Cổ Thiên Tông, trời xanh lộ ra quần phong cao ngất.

Dưới ánh dương, mây trắng giăng giăng, quần phong cao vút, bị đám mây lượn lờ ở giữa sườn núi, cảnh sắc cực kỳ xinh đẹp.

Trên một ngọn núi ở bên ngoài Trọng Nham Không Gian không xa, 10 Trưởng lão tụ tập cùng một chỗ, gương mặt đều rất vui vẻ.

- Hắc hắc, phỏng chừng tiểu tử Đỗ Thiếu Phủ kia đã bị đám người Ti Nhược Phong thu thập a?

- Đó là đương nhiên, ta nghe nói đám người Ti Nhược Phong, Kỷ Âu Minh đã sớm thương nghị, tiểu tử Đỗ Thiếu Phủ kia động đệ tử trên Đồng Bảng, trong Trọng Nham Không Gian, tự nhiên phải chỉnh sửa tiểu tử kia.

- Có đám người Ti Nhược Phong xuất thủ, lần này tự nhiên là thắng chắc, ha ha.

- Sợ là Thanh Dương trưởng lão sẽ thua táng gia bại sản a.

Mấy Trưởng lão mắt lộ ra mỉm cười, vẻ mặt vui vẻ dạt dào, nghĩ vài ngày sau có thể kiếm được một món hời, tâm tình đều rất tốt.

Minh Trạch trưởng lão, Hồ Tam Khôn trưởng lão… cũng ở trong đó, nghe các Trưởng lão nghị luận, trong lòng cũng càng ngày càng kiên định, bọn họ đặt tiền cược, sợ là sẽ tăng lên gấp đôi.

Đám người Hồ Tam Khôn trưởng lão cũng bởi vì ở trước đó nghe được tiếng gió, nghe nói lần này mấy gia hỏa kinh khủng nhất trên Đồng Bảng đều tuyên bố muốn ở trong Trọng Nham Không Gian tìm Đỗ Thiếu Phủ tính sổ, cho nên mới quyết định đặt tiền cược.

Đám người Hồ Tam Khôn trưởng lão đều biết Đỗ Thiếu Phủ bất phàm.

Mấy gia hỏa khủng bố trên Đồng Bảng kia, cũng không phải khủng bố bình thường, có bọn hắn xuất thủ, sợ là Đỗ Thiếu Phủ kia cường thịnh trở lại, cũng sẽ ăn thiệt thòi ở trong Trọng Nham Không Gian.

Quần phong cao vút, chúng sơn lượn quanh.

Một cự phong sừng sững, bốn phía xanh biếc, trong khe núi, nước suối róc rách, sinh cơ dạt dào.

Mây mù lượn quanh, xa xa vạn núi trùng núi, bốn bề sóng dậy, tráng lệ mênh mông.

Trước tuyệt bích, một đại hán trung niên yên tĩnh mà đứng.

Đại hán mặc trường bào màu xanh, lộ vẻ rất phiêu dật.

- Tông chủ...

Một bóng người vội vã lướt lên núi, thanh âm vừa dứt, một lão giả khoảng 50 tuổi rơi vào trước người trung niên, khuôn mặt lộ ra kinh ngạc.

Trung niên chính là Cổ Thiên Tông Tông chủ Tư Mã Đạp Tinh, ở trên Trung Châu, giậm chân một cái có thể làm cho cả Trung Châu địa chấn.

Tuy niên kỷ của Tư Mã Đạp Tinh không lớn, nhưng đã là cường giả cấp cao nhất danh chấn Trung Châu.

- Hạo hộ pháp, ngươi không phải ở chỗ Tam trưởng lão quan sát Trọng Nham Không Gian sao, Trọng Nham Không Gian xảy ra sự tình gì sao?

Nhìn thấy lão giả này, sắc mặt của Tư Mã Đạp Tinh hơi ngưng lại, nếu Trọng Nham Không Gian xuất hiện vấn đề, kia cũng không phải việc nhỏ.

- Phát sinh đại sự rồi.

Sắc mặt của Hạo hộ pháp có chút khó coi, nhìn trung niên nói:

- Tam trưởng lão đặc biệt bảo ta tới thông tri Tông chủ một tiếng, trong Trọng Nham Không Gian, xuất hiện một tiểu tử, một người đánh tan hai đội người, tổng cộng 18 đệ tử trên Đồng Bảng.

Nghe vậy, ánh mắt của Tư Mã Đạp Tinh cũng co giật, nhìn Hạo hộ pháp nói:

- Một người, mỗi lần đối phó một đội Đồng Bảng?

Hạo hộ pháp khẽ gật đầu, hít sâu một hơi khí, nhìn Tư Mã Đạp Tinh nói:

- Tiểu tử kia không chỉ đơn đả độc đấu, tổng cộng đối phó hai đội Đồng Bảng, lấy một địch mười, còn có thể chà đạp những gia hỏa trên Đồng Bảng kia.

- Tiểu tử này là ai?

Con mắt của Tư Mã Đạp Tinh run rẩy, nhất thời hỏi tới, lấy một địch mười, chà đạp mười đệ tử Đồng Bảng, hắn biết rõ điều này đại biểu cái gì.

- Không phải đám người Hứa Sở Vân, hình như là đệ tử của Cổ Thanh Dương trưởng lão mới thu.

Hạo hộ pháp nhìn Tư Mã Đạp Tinh, nuốt một ngụm nước bọt, sau đó cười khổ nói:

- Tiểu tử kia không chỉ giày xéo 18 gia hỏa trên Đồng Bảng, còn đoạt toàn bộ đồng phù năng lượng...

Nói xong, tựa hồ Hạo hộ pháp vì cường điệu cái gì, cuối cùng còn tăng thêm một câu:

- Tiểu tử kia cũng rất độc ác, một tấm đồng phù năng lượng cũng không lưu cho người khác, toàn bộ đoạt đi.

- Những tên trên Đồng Bảng kia, lẽ nào cam tâm bị cướp sao?

Tư Mã Đạp Tinh cau mày, lấy hắn lý giải những gia hỏa kia, sợ là tuyệt đối sẽ không cam tâm a.

- Đương nhiên không cam tâm, bất quá tiểu tử kia rất ác, không chỉ đánh, còn lột sạch quần áo của một người thị chúng.

Hạo hộ pháp nói xong, cũng mắt không khỏi trợn trắng, hắn ở trong Cổ Thiên Tông nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại đệ tử hung tàn này.

- Có ý tứ, thật có ý tứ, tiểu tử kia, xem ra không chỉ hung ác vô sỉ, còn gian trá xảo quyệt a.

Tư Mã Đạp Tinh nhíu mày, sau đó thả lỏng, trên mặt anh khí lộ ra vui vẻ nói:

- Vượt qua dự liệu, đã vượt qua dự liệu.

- Tông chủ, còn chưa từng có đệ tử ở trong Trọng Nham Không Gian cướp đoạt đệ tử trên Đồng Bảng, chúng ta nên làm cái gì bây giờ, cần nhúng tay không, Tam trưởng lão có chút bận tâm, nếu tùy ý tiểu tử kia hồ đồ, sợ là lúc này tôi luyện khảo hạch trong Trọng Nham Không Gian, sẽ bị tiểu tử kia ảnh hưởng nát hết.

Hạo hộ pháp nhìn Tư Mã Đạp Tinh hỏi.

- Trong tông quy cũng không có nói đệ tử nội tông mới không thể đoạt đệ tử trên Đồng Bảng nha.

Tư Mã Đạp Tinh mỉm cười, tiếp tục nói:

- Tiếp tục nhìn chằm chằm, nhìn xem tiểu tử kia đến cùng có thể đến một bước nào, trên Đồng Bảng không phải còn có đám người Duẫn Mạc Trần, Kỷ Âu Minh, Ti Nhược Phong sao.

- Ta hiểu, sẽ đi nói ý tứ của Tông chủ cho Tam trưởng lão.

Hạo hộ pháp gật đầu, sau đó thả người vội vã rời đi.

Sau khi Hạo hộ pháp rời đi, Tư Mã Đạp Tinh hơi ngẩn đầu, ánh mắt híp lại, thì thào nói:

- Hảo tiểu tử, ta ngược lại muốn xem xem ngươi có thể đi tới một bước nào.

...

Trên đại lục xa xôi bao la, dãy núi trùng điệp, thành lớn liên miên, như một Viễn Cổ Cự Long uốn lượn xoay quanh.

Sáng sớm, ánh thái dương vung vãi.

Trên đỉnh núi, một nữ tử hồng y yên tĩnh mà đứng, hai chân thon dài cao gầy cùng eo thon dịu dàng không đủ nắm chặt, khiến cho tư thái vốn cao gầy càng thêm thon dài xinh đẹp, dung nhan động nhân.

- Ngươi đại nạn không chết, hảo hảo ở Hắc Ám Sâm Lâm làm Minh chủ Thiên Hạ Minh của ngươi chờ ta trở về không được sao, sao còn chạy tới Trung Châu, còn giết nhiều người của Thần Đình như vậy, lần này ngươi gây ra đại họa rồi, hiện tại ta lại tìm không được ngươi...

Nữ tử xinh đẹp cau mày, mắt nhìn không gian xa xa, thần sắc lộ ra lo lắng, thì thào nói:

- Chỉ cần lúc này ta có thể thành công ở trong Thần Đình Bí Cảnh, đến lúc đó địa vị tăng cao, có thể giúp ngươi đọ sức với sư môn, nhưng trong khoảng thời gian này ngươi không nên lại trêu chọc Thần Đình a.

- Thắng Nam sư tỷ, sao ngươi còn ở đây, nghe nói Thánh tử chuyển thế của Đại Luân Giáo đã tới, chúng ta mau nhìn xem đi, nghe nói Thánh tử chuyển thế kia nhân trung long phượng, Thiên Địa kỳ tài a.

Trên sườn núi, có thanh âm thanh thúy truyền đến.

Nữ tử quay đầu lại, nhìn về phía sườn núi nói:

- Được, ta sẽ đi.

Nói xong, nữ tử xinh đẹp nhẹ động, bóng hình xinh đẹp lướt xuống núi.

...

Quần phong liên miên, lộ ra khí tức cổ xưa.

Trong đình viện, hành lang uốn quanh, một nữ tử vóc người thon dài, ước chừng 20 tuổi, toàn thân lộ vẻ thanh tú, hai mắt lấp lánh nhìn thanh niên trước người, có chút trách cứ nói:

- Sao ngươi không mang theo hắn trở về, lấy thiên phú của hắn, muốn gia nhập tông môn hẳn là dễ dàng, hắn một người tới Trung Châu, vạn nhất xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ?

Thanh niên thân hình cao ngất, chính Huyền Phù Môn Quách Minh, nhìn cô gái trước mắt cười khổ nói:

- Chu Tuyết sư tỷ, ta thật muốn kéo Thiếu Phủ huynh đệ gia nhập Huyền Phù Môn chúng ta, nhưng hắn không chịu, ta cũng không thể làm gì a.

Quách Minh không biết làm sao, sau đó vỗ vỗ bộ ngực, bảo chứng với nữ tử nói:

- Bất quá ngươi yên tâm đi, lấy thực lực bây giờ của Thiếu Phủ huynh đệ, ở Trung Châu, trong cùng thế hệ sẽ không có chuyện gì, ngươi không phải không biết hắn biến thái như thế nào a.

Hai hàng lông mày của nữ tử cong cong, da mặt như bạch ngọc, phục sức cũng không quá đẹp đẽ quý giá, nhưng hai mắt hữu thần, nhìn xinh đẹp không thôi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)