Thanh niên mập mạp kia nhìn tựa hồ là muốn liều mạng, lúc này lại xoay người bỏ chạy, chuồn còn nhanh hơn thỏ.
- Tiểu Bàn Tử này quả nhiên muốn chạy!
Chỉ là thanh niên mập mạp đánh chú ý không tệ, nhưng bảy thanh niên nam nữ khác ở xung quanh lược trận cũng không phải ngồi không, vốn một mực đề phòng thanh niên mập mạp đào tẩu, bởi vậy trong sát na, bảy người sớm liền làm tốt chuẩn bị, bảy thân ảnh nhanh như thiểm điện lướt ra, trực tiếp vây quanh thanh niên mập mạp lại.
- Mập mạp chết bầm, lại còn muốn chạy trốn!
- Thực lực của mập mạp chết bầm này thật đúng là không yếu, không nghĩ tới đến Vũ Vương Sơ Đăng cảnh, chẳng lẽ là một người trong mấy Nhân Vương Nhân Kiệt kia sao?
- Mập mạp này hẳn là một trong bốn Nhân Vương cùng mười một Nhân Kiệt kia!
Bảy thanh niên nam nữ trên Đồng Bảng vây mập mạp ở chính giữa, nhìn thực lực của mập mạp, ánh mắt cũng lộ ra vẻ cảnh giác.
- Mập mạp chết bầm này không kém!
Thanh niên gầy gò vừa mới bị mập mạp đẩy lui, lúc này cũng đuổi theo, sắc mặt hơi tái nhợt, ánh mắt nhìn mập mạp không còn coi thường nữa, ngược lại có chút kiêng kỵ.
- Cùng nhau sửa chữa, mập mạp chết bầm này đích xác không kém.
Người ở xung quanh gật đầu, trong lòng đều rõ ràng mập mạp trước mắt này đích thật là khó đối phó.
- Xùy xùy!
Nói xong, lấy thanh niên gầy gò kia dẫn đầu, bốn người đồng thời đi ra.
- Oanh...
Bốn cổ khí tức Vũ Vương Sơ Đăng cảnh phun trào, sau đó công kích cơ hồ là cùng lúc lướt ra, sau bao phủ mập mạp lại.
- Hừ, vây công sao, muốn đồng phù năng lượng của đại gia ngươi, vậy cũng phải bỏ ra chút trả giá!
Thanh niên mập mạp quan sát bốn người vây công đến, hai tay nắm đại chuỳ Phù Khí, ánh mắt bắt đầu lăng lệ.
Nói xong, thanh niên mập mạp một bước bước ra, hai tay run lên, trên đại chuỳ tuôn ra Huyền Khí Phù Văn cuồn cuộn, như hai mặt trời tái hiện, Huyền Khí kinh người ba động, từng cơn càn quét ra, sau đó là công kích tầng tầng lớp lớp đánh tới.
- Kỷ!
Cùng lúc đó, mập mạp đã câu thông Võ Mạch trên người, thúc giục Mạch Hồn, trong Thần Khuyết, Phù Văn chói mắt dũng động, cuối cùng hóa thành hư ảnh cự điểu.
Hư ảnh cự điểu khổng lồ, mở hai cánh như che khuất bầu trời, lân giáp bạch sắc, giống như bạch ngọc.
Cự điểu xuất hiện, hai cánh cao tốc tung bay, mỏ nhọn lợi trảo, khí tức kinh khủng từ trong cơ thể càn quét ra, giống như bão táp, ầm ầm quét về phía hai đạo công kích ở phía trước.
- Ngân Giáp Cổ Điểu, Mạch Hồn của mập mạp này dĩ nhiên là Ngân Giáp Cổ Điểu!
Bốn người lược trận nhìn thấy mập mạp thúc giục Mạch Hồn, ánh mắt nhịn không được đại biến, Ngân Giáp Cổ Điểu, đây chính là Yêu thú trên Thiên Thú Bảng, huống chi Ngân Giáp Cổ Điểu này còn cực kỳ thưa thớt.
Đồn đãi thời đại thượng cổ, Ngân Giáp Cổ Điểu đạt tới đỉnh phong, Ngân Giáp Cổ Điểu ở thời điểm đó, có thể sánh vai với các đại tộc như Hổ tộc.
Từng công kích va chạm ở giữa không trung, tia sáng chói mắt kích xạ, Phù Văn lóe ra, năng lượng kinh khủng ba động, ngay cả mắt trần cũng có thể thấy điên cuồng càn quét khuếch tán ra.
- Ầm ầm...
Thanh âm trầm đục không dứt bên tai, mảng lớn đại địa đều như địa chấn run rẩy.
Trên mặt đất, từng vết nứt như mạng nhện lan tràn băng liệt.
- Đạp đạp...
Năng lượng kinh khủng khuếch tán, thân thể mập mạp liên tiếp đẩy lui.
- Gào gừ...
Thanh âm thú hống vang vọng, hai Vũ Vương Sơ Đăng cảnh bị Ngân Giáp Cổ Điểu công kích, lúc này từng người thúc giục Mạch Hồn, một Đại Viên hắc sắc cùng một Giáp Hùng rít gào lao ra.
Uy áp của hai hư ảnh Mạch Hồn Yêu thú lan tràn, tuy không có đến Thiên Thú Bảng, nhưng bài danh ở trên Địa Thú Bảng tuyệt đối rất cao.
Hai người thúc giục Mạch Hồn, rít gào kinh thiên, chống đỡ Ngân Giáp Cổ Điểu đang công kích tới, sau đó điên cuồng đụng vào hư ảnh Ngân Giáp Cổ Điểu.
- Ầm ầm...
Ba hư ảnh Mạch Hồn liên tiếp đối kháng, hư ảnh va chạm, viên hống gấu gào, Cổ Điểu hi..i...iiii vang, khí thế khủng bố làm cho hư không run rẩy.
- Phanh phanh!
Trong thời gian ngắn, mập mạp lại bị hai Vũ Vương Sơ Đăng cảnh vây công.
Hai người này đều lấy ra Phù Khí bất phàm, sợ là đã đến thượng phẩm, từng công kích va chạm ở giữa không trung, toàn bộ bao phủ về phía mập mạp.
- Phanh phanh...
Song quyền nan địch tứ thủ, đều là Vũ Vương Sơ Đăng cảnh, mập mạp bị bốn người vây công rốt cục không đở được, thân thể bị năng lượng càn quét đến, liên tiếp đẩy lui.
- Gào gừ!
Cách đó không xa, Mạch Hồn Ngân Giáp Cổ Điểu ở dưới hai Mạch Hồn hư ảnh của đối phương công kích, cũng rơi vào hoàn cảnh xấu.
- Xuy lạp...
Rốt cục, một hùng trảo chộp vào trên hư ảnh Ngân Giáp Cổ Điểu, phá vỡ mảng lớn Phù Văn, làm cho Ngân Giáp Cổ Điểu hét lên không ngớt.
- Phốc xuy...
Trong miệng mập mạp phun ra tiên huyết, Mạch Hồn bị thương đối với Vũ Vương cảnh mà nói không phải chuyện đùa, nhất thời sắc mặt ngưng trọng, thủ ấn ngưng kết, cấp tốc thu hồi Mạch Hồn Ngân Giáp Cổ Điểu.
- Mập mạp chết bầm, cho ngươi kiêu ngạo!
Tiếng hét vang vọng, thanh niên gầy gò mượn cơ hội này lấn thân lên, một chưởng ấn hung hăng vỗ vào trên lưng mập mạp.
- Bành!
Huyền Khí bạo phát, chỉ thấy thân thể của mập mạp kia ở vừa mới tiếp xúc đến chưởng ấn của thanh niên gầy gò, thân thể liền trụy lạc xuống, trực tiếp cắm vào trong đất.
- Xì xì xì...
Làm kia thân thể mập mạp sát mặt đất bay ngược hơn mười trượng sau, mập mạp kia đầy thịt mỡ thân thể mới trực tiếp đụng vào một khối ước chừng hơn mười trượng cao trên tảng đá ổn định, công kích nham thạch ầm ầm rung động rạn nứt xuất vết nứt.
- Phốc xuy...
Sắc mặt mập mạp trắng bệch, chống cự thạch giãy dụa đứng lên, trong miệng lại phun ra một ngụm máu tươi, lấy một địch bốn, hắn khiêng không được.
- Sưu sưu!
Bốn bóng người hạ xuống, khí tức dũng động, thanh niên gầy gò nhìn mập mạp máu me đầm đìa, trên mặt rốt cục toát ra chút vui vẻ, bờ môi mang vẻ trêu tức nhàn nhạt nói:
- Mập mạp chết bầm, hiện tại có thể giao ra đồng phù năng lượng chưa?
Mập mạp dùng ống tay áo lau vết máu ở khóe miệng, mắt nhìn thanh niên gầy gò, cắn răng nói:
- Ta ghét nhất bị người gọi mập mạp, nếu như ngươi cầu ta, ta có thể suy nghĩ.
- Mập mạp chết bầm, ngươi còn thích ăn đòn, ngươi là không đến Hoàng Hà tâm bất tử a!
Sắc mặt của thanh niên gầy gò hơi đổi, hắn không ngại tiếp tục đánh mập mạp kia một trận.
- Quên đi, không phải là muốn đồng phù năng lượng sao, ta hào phóng cho ngươi là được.
Tựa hồ như có chút sợ các thanh niên Đồng Bảng tiếp tục động thủ, hảo hán không ăn thua thiệt trước mắt, tâm thần của mập mạp khẽ động, thủ ấn ngưng kết, từ trong huy hiệu móc ra tám tấm đồng phù năng lượng ném cho thanh niên gầy gò.
Thấy mập mạp đột nhiên chuyển biến thái độ, thanh niên gầy gò nhận lấy đồng phù năng lượng mà mập mạp ném ra, trong lòng có chút nghi hoặc.
Vốn thanh niên gầy gò này còn muốn trêu tức mập mạp, sau đó tiếp tục trừng trị đối phương.
Ai biết mập mạp này đột nhiên liền cải biến thái độ giao ra đồng phù năng lượng, điều này làm cho cho hắn hiện tại ngược lại là tìm không được cớ gì tới thu thập mập mạp này rồi.
- Rượu mời không uống thích uống rượu phạt, coi như ngươi thức thời.
Thanh niên gầy gò trừng mập mạp một cái, cũng chỉ có thể thôi, dù sao đã thu thập đối phương một chầu, mọi người nhìn nhau, dự định rời đi.
Nhưng ngay thời điểm mấy cường giả Đồng Bảng định rời đi, ở sau lưng mập mạp, một thanh âm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép truyền ra:
- Ngươi mập mạp chết bầm này, có chút tiền đồ có được hay không, không phải luôn miệng nói ghét nhất bị người khác gọi mập mạp sao, còn tưởng rằng sẽ liều mạng đánh một trận, sao đột nhiên liền chịu thua, quá làm cho ta thất vọng rồi.
Thanh âm nhàn nhạt vang lên, sau đó một thanh niên mặc áo tím, sau vai còn đeo một thanh trường kiếm đi ra.
Thanh niên này khoảng 17 - 18 tuổi, khuôn mặt cương nghị, tóc mai buông xuống vai, ánh mắt bất đắc dĩ rơi vào trên người mập mạp vết thương chồng chất.
- Bá bá...
Thanh niên áo tím vừa đi ra, bao quát mập mạp, ánh mắt của chín người đều đồng loạt rơi vào trên người hắn.
Từng cái sắc mặt biến hóa, trong lòng hơi kinh ngạc, có người một mực ẩn thân ở sau cự thạch, bọn họ lại không có bất kỳ người nào phát hiện.
Mọi người đều không phải phàm nhân, có người ẩn thân ở dưới mí mắt, bọn họ dĩ nhiên không phát hiện, như vậy chỉ có hai khả năng.
Một là tu vi của thanh niên kia mạnh hơn bọn họ quá nhiều, hai là thanh niên kia có thủ đoạn thu liễm khí tức cao thâm, cho nên bọn họ mới không phát giác được.
Mập mạp kinh ngạc nhìn thanh niên áo tím, sau khi nhìn rõ ràng, hơi sững sờ, hai mắt trợn lớn hơn không ít, nhưng rất nhanh đã tĩnh táo, nhìn thanh niên áo tím kia, ánh mắt nhíu lại nói:
- Mới đầu muốn đánh, là bởi vì ta không thể nhận thua, đường đường nam tử hán, nên có tín niệm của mình, đánh không lại cũng phải đánh!
Thanh niên áo tím chính là Đỗ Thiếu Phủ, sau khi cướp đoạt mấy thanh niên trên Đồng Bảng kia, muốn ở phụ cận nghỉ ngơi một chút.