Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 607: Một người tốt.

Chương Trước Chương Tiếp

- Ta giao...

Nhìn thấy kết cục của thanh niên đoản y kia, mọi người đâu còn dám không giao, từng cái vội vàng móc ra mấy chục tấm đồng phù năng lượng, nhiều nhất là thanh niên mặc áo lam, ước chừng mấy trăm tấm đồng phù năng lượng, toàn bộ giao cho Đỗ Thiếu Phủ.

Mọi người cũng không cần Đỗ Thiếu Phủ nhắc nhở, giao sạch sành sanh, từng huy hiệu lập tức trở nên ảm đạm không màu.

Sắc mặt của mười thanh niên vô cùng ủy khuất, vốn là bọn họ tới cướp đoạt đệ tử nội tông mới, ai biết vừa bắt đầu, vị trí thợ săn và con mồi đã quay ngược.

Coi như một năm trước bọn họ bị những gia hỏa trên Ngân Bảng lúc ấy cướp đoạt, nhưng những gia hỏa trên Ngân Bảng kia rất tốt a, ít nhất còn lưu cho bọn hắn một tấm đồng phù năng lượng cuối cùng.

Nhưng bây giờ, thanh niên áo tím hung hãn trước mắt kia, lại ngay cả một tấm đồng phù năng lượng cuối cùng cũng không bỏ qua.

Đồng phù năng lượng trên người mười thanh niên Đồng Bảng này, trên thực tế là sau khi tiến vào trong Trọng Nham Không Gian, bình quân một người cũng chỉ cướp đoạt được hai đến ba đệ tử nội tông mới mà thôi, cộng lại không đủ hai mươi, ba mươi tấm đồng phù năng lượng, còn dư lại đều là của bọn hắn tích góp.

Nhưng những thanh niên trên Đồng Bảng này, trước khi tiến vào Trọng Nham Không Gian, làm sao nghĩ tới sẽ có kết quả như thế, dĩ nhiên bị người cướp đoạt, còn bị đánh một trận.

Nếu như truyền ra ngoài, tuyệt đối là mất mặt tám đời tổ tông.

- Hắc hắc.

Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp thu từng tấm đồng phù năng lượng vào Càn Khôn Đại của mình, cũng không có lập tức để vào trong huy hiệu, trên mặt mang theo vui vẻ thỏa mãn, lúc này ánh mắt vẫn chăm chú vào trên người mười thanh niên Đồng Bảng kia.

- Đệ tử trên Đồng Bảng của Cổ Thiên Tông, trong Càn Khôn Đại hẳn có rất nhiều bảo vật a.

Đỗ Thiếu Phủ càng nhìn mười thanh niên kia, thì càng có loại xung động không nhịn được muốn cướp đoạt Càn Khôn Đại.

Ở trong lòng Đỗ Thiếu Phủ phỏng chừng, đệ tử nội tông của Cổ Thiên Tông, còn là cường giả trên Đồng Bảng, trong Càn Khôn Đại nhất định là có giá trị không nhỏ, nếu như mình có thể mượn, phải, chỉ là mượn thôi, sẽ phát tài a.

- Cô...cô...

Chỉ là loại ý nghĩ này, mặc dù đang nhảy kịch liệt ở trong lòng Đỗ Thiếu Phủ, nhưng cuối cùng bị Đỗ Thiếu Phủ cưỡng ép đè xuống.

Nghĩ tới ban đầu ở Thiên Vũ Học Viện, mình cầm Càn Khôn Đại của Chấp Pháp Đội, kết quả rước lấy không ít phiền phức.

Đây chính là Cổ Thiên Tông, vẫn cẩn thận một chút cho thỏa đáng, bởi vậy Đỗ Thiếu Phủ không thể không bỏ qua kế hoạch này.

- Ai...

Thở dài một hơi, nhịn xuống xung động trong lòng, cuối cùng Đỗ Thiếu Phủ không thể không nghiêm túc nói:

- Các ngươi cố gắng dưỡng thương, ta đi trước, chuyện tình các ngươi bị ta lấy đồng phù năng lượng, ta sẽ bảo mật cho các ngươi, miễn cho truyền ra ngoài các ngươi sẽ mất mặt.

Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, mười thanh niên Đồng Bảng kia da mặt co giật, thời khắc này lại cảm giác thanh niên áo tím trước mắt là người tốt, những lời này, quả thật quá thấu hiểu lòng người a.

- Sưu...

Nói xong, Đỗ Thiếu Phủ lướt động, thân ảnh nhanh chóng tiêu thất.

- Hô...

Nhìn thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ biến mất, mười thanh niên trên Đồng Bảng mới thở ra một cái, giống như đưa đi một Ôn Thần.

Sau đó 10 người hai mặt nhìn nhau, từng cái cơ hồ sắp khóc, chuyện này là sao a, thân là cường giả trên Đồng Bảng, bọn họ vốn là tiến đến chuyên môn sửa chữa những thái điểu kia, ai biết cuối cùng bọn họ bị sửa chữa vô cùng thê thảm, thậm chí ngay cả vốn liếng trên người cũng bị đoạt.

Đặc biệt là thanh niên đoản y, lúc này khuôn mặt sưng như đầu heo, trong lòng rất hối hận, sớm biết nên nghe thanh niên áo tím kia nói, nước giếng không phạm nước sông, ai bảo mới đầu bọn họ nghĩ đối phương là kẻ ngu si chứ.

- Tiểu tử kia tên gọi là gì?

10 người trầm mặc một hồi, một thanh niên thương thế hơi nhẹ một chút nói.

- Không biết, bất quá sẽ có người trừng trị hắn, nếu như va phải Duẫn Mạc Trần, Kỷ Âu Minh, còn có Ti Nhược Phong… chính là lúc tiểu tử kia xui xẻo.

Một thanh niên vết thương chồng chất oán hận nói, lúc này cũng chỉ có thể ký thác hi vọng vào những người thực lực cường đại trên Đồng Bảng kia rồi.

Trong màn đêm, Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp ly khai, làm ra động tĩnh lớn như vậy, Đỗ Thiếu Phủ sợ trêu chọc tới người khác.

Tu vi trên Đồng Bảng, Đỗ Thiếu Phủ tự nhiên không sợ, bất quá Đỗ Thiếu Phủ sẽ không cho rằng hết thảy đệ tử trên Đồng Bảng, đều chỉ là Vũ Vương Sơ Đăng cảnh.

Dịch Hiên bài danh chừng ba mươi trên Đồng Bảng đã là Vũ Vương Huyền Diệu cảnh, có thể tưởng tượng những người top 10 trên Đồng Bảng kia, thực lực sẽ kinh khủng như thế nào.

Sáng sớm, hẳn là lúc ánh nắng ban mai dịu nhẹ, nhưng ở trong Trọng Nham Không Gian là nhìn không thấy chút dấu vết nào.

Màn đêm nhạt đi, trong không gian này vẫn âm trầm u ám.

Quần sơn bao la hùng vĩ, hoàng thổ khắp nơi, từng nham thạch nằm ngang ở phía xa, giống như ngọn núi nhỏ.

- Oanh...

Giữa không trung, gió nổi mây phun, không gian rung động.

Trên bầu trời, có bảy thanh niên cùng một cô gái, ngăn trở ở trước mặt một thanh niên béo.

Khí tức kinh người kia chính là chín người này phóng thích ra, khiến cho xung quanh rung động.

Thanh niên mập mạp này không chỉ mặt tròn, còn rất lớn, ánh mắt hơi híp, như có thể híp lại thành tuyến, trên mặt thịt giống như cục mỡ, thoạt nhìn làm cho cái cổ vừa to vừa ngắn, một tầng thịt đắp một tầng thịt, tựa như gợn sóng trùng trùng điệp điệp, mập đến để người ta xem qua khó quên.

Từ huy hiệu, thanh niên mập mạp này tất nhiên là đệ tử nội tông mới của Cổ Thiên Tông, bất quá kỳ quái là mập mạp này chỉ có một người, không có cùng người tổ đội.

Trong tám thanh niên nam nữ, một thanh niên gầy gò ngạo nghễ mà đứng, quan sát thanh niên mập mạp kia nhẹ giọng quát lên:

- Tiểu Bàn Tử, không thành thật giao ra đồng phù năng lượng, vậy chờ bị thu thập đi!

- Đại gia ta ghét nhất bị người khác gọi mập mạp, không cho ngươi thì sao, muốn đồng phù năng lượng, có bản lĩnh tới lấy!

Thanh niên mập mạp tuổi không lớn lắm, tối nhiều chỉ 18 - 19 tuổi, tựa hồ là bởi vì trên khuôn mặt đều là thịt, nên thoạt nhìn còn có một chút trẻ con, mở miệng là đại gia, không chút khách khí.

- Mập mạp chết bầm, ngươi muốn ăn đòn!

Thanh niên mập mạp mở miệng là đại gia, làm cho sắc mặt của thanh niên gầy gò âm trầm, thân ảnh trực tiếp nhảy ra, tu vi Vũ Vương Sơ Đăng cảnh, cơ hồ là tới gần Sơ Đăng đỉnh phong tịch quyển, chưởng ấn đánh xuống thanh niên mập mạp.

- Muốn động tới đại gia ngươi, ngươi còn chưa đủ!

Thanh niên mập mạp hét lớn một tiếng, Huyền Khí quanh thân trào ra, nhất thời bao quanh thân thể, xa xa nhìn qua, Huyền Khí như sương khói chói mắt, cùng lúc này, thủ ấn ngưng kết, hữu chưởng trở nên sáng lên, giống như bị Phù Văn bao vây.

Thanh niên mập mạp đẩy chưởng ấn tới, năng lượng Thiên Địa ở xung quanh tràn vào trong chưởng ấn, làm cho chưởng ấn kia từ từ trở nên trong suốt, trên đó lan tràn ra uy năng khiến người ta sợ hãi.

- Cổ Minh Ấn, mập mạp này lại tu luyện thành Cổ Minh Ấn!

Nhìn thấy mập mạp xuất thủ, sắc mặt mấy thanh niên Đồng Bảng khác đều cực kỳ kinh ngạc.

Thanh niên mập mạp đẩy chưởng ấn tới, nhất thời đối kháng chưởng ấn của đối phương.

- Bành!

Hai chưởng đối kháng, năng lượng trầm đục truyền ra, núi đá phía dưới sụp đổ, mặt đất sơn băng địa liệt, đá vụn cùng tro bụi ở phụ cận bị vén bay lên trời cao.

- Xì xì xì...

Ở dưới đối kháng như vậy, cường giả trên Đồng Bảng kia liên tiếp lui về phía sau ba bước, sắc mặt lộ ra vẻ khiếp sợ, thanh niên mập mạp kia chỉ lui về phía sau một bước mà thôi.

- Con bà nó, không gì hơn cái này, nghĩ đại gia ngươi dễ khi dễ sao!

Thanh niên mập mạp lui về phía sau một bước, lại hét lớn một tiếng, chủ động đánh về phía thanh niên Đồng Bảng, phất tay run lên, trong hai tay đều có một thanh đại chùy.

Chùy này rất đặc biệt, dài chừng nửa trượng, trên đầu chùy có vô số Phù Văn lóe lên, như Lang Nha Bổng, trực tiếp rơi vào trên thân người, sợ là không bị đập thành bánh thịt, cũng sẽ nhiều hơn mấy cái lỗ máu.

- Ầm!

Thanh niên mập mạp hoành không bay ra, phất tay vung đại chuỳ lên, Phù Văn lóe ra, điên cuồng đánh tới thanh niên gầy gò.

Biến hóa đột nhiên này, làm cho thần sắc của thanh niên gầy gò nhất thời ngưng trọng, trong tròng mắt có quang hoa lóe sáng, sau đó trở nên ác liệt.

Thủ ấn cấp tốc biến hóa, thanh niên gầy gò lần thứ hai ngưng kết thành một chưởng ấn, câu thông lực lượng Thiên Địa ở xung quanh, ầm ầm vỗ tới đại chuỳ của thanh niên mập mạp.

- Ầm!

Chưởng ấn đánh ra, Huyền Khí hùng hồn như hồng thủy trút xuống, không gian xung quanh liên tiếp nhộn nhạo, bộc phát ra thanh âm nổ tung sắc bén.

- Ầm ầm...

Trong đối kháng như vậy, giữa không trung Phù Văn ngập trời, mặt đất bị vỡ ra.

- Đạp đạp...

Thanh niên mập mạp vốn rất bất phàm, lúc này cộng thêm đại chùy kia rõ ràng đã đến Phù Khí, nhất thời hung hăng đẩy lui thanh niên gầy gò ra hơn 10 bước.

- Xùy...

Mà ngay trong sát na này, sau khi thanh niên mập mạp đẩy lui thanh niên gầy gò trên Đồng Bảng, thân thể mập mạp lại nhanh như thiểm điện, trực tiếp đào tẩu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)