Nguyên bản đệ tử nội tông tân tấn này, trong lòng đều rất ngạo khí, lúc này nơi nào còn có ngạo khí đáng nói.
- Ai, cái quy củ gì, lại cần lưu cho một người mười ngày, nếu như lấy đi toàn bộ, đến lúc đó chúng ta đổi lấy năng lượng ngân phù thì tốt.
- Lúc trước chúng ta cũng như vậy, này chỉ là bắt đầu, tìm nhiều vài con gà con, đến lúc đó có thể đổi lấy không ít năng lượng ngân phù rồi.
- Phía trước có không ít thái điểu, tiếp tục sửa chữa đi.
Vẻ mặt chín người khinh thường, sau đó thả người nghênh ngang rời đi... .
Mảng lớn nham thạch, hình thành một quảng trường xốc xếch, bốn phía trống không.
Chừng ba mươi thân ảnh vây quanh chung một chỗ, từng cái Huyền Khí dũng động, binh khí ra khỏi vỏ, chấn động không gian xung quanh nhộn nhạo.
Trong ba mươi người này, nữ có nam có, khí tức đều không kém.
Đặc biệt là thanh niên bộ dáng tục tằng ở giữa mọi người, mặc quần áo bó sát, giống như cơ thể muốn xé quần áo ra, cảm giác rất có lực lượng.
Khí tức trên người thanh niên tục tằng này cực kỳ cường hãn, cao hơn Võ Hầu cảnh viên mãn đỉnh phong, thậm chí có chút khí tức Vương cấp.
Lúc này, đứng ở trước chừng ba mươi người, tổng cộng có bảy thanh niên.
Bảy thanh niên khí chất bất phàm, lúc này nhìn chừng ba mươi thanh niên nam nữ kia, ánh mắt lộ ra chút mỉm cười.
- Các ngươi chính là đệ tử trên Đồng Bảng sao?
Thanh niên tục tằng nhìn bảy thanh niên kia, huy hiệu trên đầu vai bọn họ giống nhau như đúc, nhưng không phải đệ tử nội tông tân tấn, phải gọi là cường giả trên Đồng Bảng.
- Trả lời rồi.
Trong bảy thanh niên, một thanh niên gương mặt trắng nõn, mày rậm mũi cao, vô cùng tuấn lãng, nhìn thanh niên tục tằng kia nói:
- Các ngươi là chủ động giao ra đồng phù năng lượng, hay bị ta chỉnh đốn một hồi, lại giao ra đồng phù năng lượng đây?
- Ha ha, ta biết các ngươi là đệ tử trên Đồng Bảng, thế nhưng các ngươi mới bảy người, chúng ta có 32 người, ngươi cho rằng các ngươi có thể ăn chắc chúng ta sao?
Thanh niên tục tằng nghe vậy, nhất thời cười to, tuy có chút kiêng kỵ đệ tử trên Đồng Bảng, nhưng khi nhìn đệ tử trên Đồng Bảng tuổi cùng bọn họ không sai biệt lắm, cộng thêm lúc này bọn họ ước chừng có 32 người, cơ hồ là năm đối một, trong lòng kiêng kỵ đã ít hơn rất nhiều.
- 32 người... Ha ha...
Nghe thanh niên tục tằng kia nói, vài cái trong bảy người đều không nhịn cười được lên, dáng tươi cười kia, mặc cho ai cũng có thể cảm giác được, đó là một loại coi thường, giống như trêu tức.
Nghe tiếng cười kia, sắc mặt của ba mươi hai người đều khẽ động.
- Được rồi, các ngươi đàng hoàng giao đồng phù năng lượng ra liền lăn đi, chỉ bằng tu vi của các ngươi, còn chưa đủ tư cách để chúng ta sửa chữa.
Thanh niên tuấn lãng kia từ tốn nói.
- Mạnh miệng thì được gì chứ…
Thanh niên tục tằng quát, năm đối một, hắn có chút niềm tin, từng người đều là hạng người bất phàm, sao dễ dàng bị người hù dọa liền cúi đầu, đây rõ ràng là vũ nhục bọn họ.
- Xùy...
Chỉ là tiếng nói của thanh niên tục tằng này còn chưa dứt, một bóng người đã như quỷ mị xuất hiện ở trước mặt hắn, tốc độ nhanh vượt qua hắn nhận thức, một quyền như vẫn thạch đập xuống ngực.
- Ầm!
Thanh âm trầm đục truyền ra, làm cho không gian ầm ầm run lên, thân thể của thanh niên tục tằng bay ra sau, trong miệng phun máu, đồng thời chỗ thân thể đi qua, xung quanh có hơn 30 thanh niên nam nữ, ở dưới lực lượng kinh khủng va chạm, trực tiếp bị chấn bay.
- Phốc xuy phốc xuy...
Từng thanh niên nam nữ hung hăng đập xuống đất, mảng lớn nham thạch hóa thành bột mịn, từng cái phun máu.
Thảm nhất vẫn là thanh niên tục tằng, thân thể rơi xuống đất, kích lên vô số đá vụn, tro bụi tràn ngập, sắc mặt trắng bệch, bờ môi máu me đầm đìa, giãy dụa vài lần nhưng không bò dậy nổi.
- Cô...cô...
Còn dư lại hơn 10 người nhìn thấy tình cảnh này, từng cái hít vào khí lạnh, mắt lộ ra sợ hãi.
Giờ phút này các đệ tử nội tông tân tấn đâu còn dám động thủ, thực lực của thanh niên tuấn lãng kia, lại cường hãn như vậy!
Ở dưới ánh mắt của mọi người, thanh niên tuấn lãng đi ra, đến bên cạnh thanh niên tục tằng.
Lúc này thanh niên tuấn lãng kia không còn vui vẻ, thần sắc đã trở nên hơi ác liệt, một cước không lưu tình đạp lên ngực thanh niên tục tằng, giống như mèo nhìn chuột:
- Đừng nói với ta, tu vi Bán Vương cấp là dựa vào của ngươi, dù sau này ngươi có cơ hội đặt chân Vũ Vương Sơ Đăng cảnh, hiện tại ta cũng có thể dễ dàng chà đạp ngươi trăm lần, ngàn lần.
Nói xong, thanh niên tuấn lãng khẽ ngẩng đầu quan sát bốn phía, nói:
- Một đám gia hỏa không biết tự lượng sức mình, giao ra đồng phù năng lượng, bằng không đừng trách chúng ta không khách khí.
Đệ tử nội tông tân tấn run rẩy, hảo hán không ăn thua thiệt trước mắt, tu vi của thanh niên kia thật quá mạnh mẽ, đừng nói bây giờ bọn họ chỉ có 32 người, coi như là 120 người, chỉ sợ cũng sẽ bị sửa chữa, đâu còn dám đối kháng, từng cái thành thật giao ra đồng phù năng lượng.
Cuối cùng, thanh niên tục tằng kia cũng giao ra tám tấm đồng phù năng lượng trên người.
Đến lúc này, hắn mới biết được cái gì mới là cường giả trên Đồng Bảng, nghĩ tới Đỗ Thiếu Phủ tương tự là tân đệ tử nội tông, một chiêu trọng thương Dịch Hiên, bởi vậy hắn thấy, đệ tử trên Đồng Bảng không gì hơn cái này.
Mà lúc này thanh niên tục tằng mới coi như chân chính lý giải, không phải đệ tử trên Đồng Bảng yếu, mà là Đỗ Thiếu Phủ kia quá mạnh mẽ mà thôi, chỉ tiếc hắn không phải Đỗ Thiếu Phủ.
- Được rồi, chúng ta đi thôi, những tiểu thái điểu còn lại, lưu cho bọn hắn chỉnh đốn đi.
Trong bảy người, một thanh niên ngẩng đầu, nhìn bầu trời u ám, khuôn mặt hơi ngậm lấy nụ cười phóng đãng không câu nệ, trong hai con ngươi có chút mong đợi nói:
- Trời sắp tối rồi, nghe nói trong những thái điểu này có bốn Nhân Vương, mười một Nhân Kiệt, đối phó bọn họ, hẳn thú vị hơn đối phó những thái điểu này nhiều.
- Có đạo lý, tìm những thái điểu lớn kia hẳn sẽ vui hơn.
Mấy thanh niên gật đầu cười, sau đó lần lượt lắc mình, mấy cái chớp động liền tiêu thất.
Trong không gian, sắc trời càng ngày càng hôn ám, cuối cùng toàn bộ tối đen, chỉ có ánh trăng nhàn nhạt chiếu rọi, nhưng nhìn không thấy ngôi sao.
- Phanh phanh phanh...
Trong đêm tối, bốn phía thỉnh thoảng sẽ truyền ra thanh âm trầm trấp, nhưng chỉ giằng co thời gian ngắn ngủi liền bình tĩnh lại.
Trong sơn động, Đỗ Thiếu Phủ ngồi xếp bằng, hai mắt khép hờ, nhãn quang ở trong đêm tối cực kỳ thâm thúy.
Sau đó Đỗ Thiếu Phủ tiếp tục khép hờ hai mắt, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, phía ngoài hết thảy cùng mình không có quan hệ gì quá lớn, chỉ cần không có người quấy rối mình là tốt rồi.
- Phanh phanh phanh...
Thanh âm trầm trấp quanh quẩn, tựa hồ đến đêm tối, càng nhiều đệ tử nội tông tân tấn bị cường giả Đồng Bảng cướp đoạt hơn, trong lúc mơ hồ truyền đến không ít thanh âm kêu cha gọi mẹ, hẳn là có một số người bị sửa chữa vô cùng thê thảm.
Thời gian trôi qua, âm thanh bốn phía từ từ bình tĩnh lại, hẳn là tân đệ tử nội tông ở chung quanh bị cướp đoạt không sai biệt lắm, cường giả Đồng Bảng đã rời đi.
- Ầm ầm...
Đột nhiên, cả Trọng Nham Không Gian run lên, âm thanh ầm ầm tựa như từ sâu trong lòng đất truyền tới, đất rung núi chuyển, từng cỗ khí tức khiến người ta sợ hãi lan tràn ra.
- Ầm ầm...
Sau đó cả không gian, như vỏ quả đất đang di động, núi đá lăn rơi, sơn động lung lay sắp đổ.
- Không gian trùng điệp chuyển đổi rồi sao?
Trong sơn động, hai mắt của Đỗ Thiếu Phủ bỗng nhiên mở ra, thân ảnh lướt ra khỏi sơn động.
- Phần phật...
Trong không gian, khí tức không rõ lan tràn, làm người run sợ, đất rung núi chuyển, không gian gợn sóng nhộn nhạo.
Khi Đỗ Thiếu Phủ lướt ra sơn động, kinh ngạc phát hiện mình vẫn ẩn núp ở trong sơn động.
Lúc này địa hình cùng không gian bốn phía đã sớm phát sinh biến hóa, không còn là chỗ cũ.
- Sưu sưu.
Nhưng lúc này, mấy thân ảnh quỷ dị xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ.
- Ha ha, phỏng chừng thái điểu này nhất định là bị sợ choáng váng, ngày hôm qua giấu hảo hảo a, không nghĩ tới vẫn sẽ gặp được chúng ta.
Tiếng cười to truyền đến, tổng cộng có 10 đạo thân ảnh.
Mười người đều là thanh niên bất phàm, niên kỷ chừng 20 đến 25 tuổi.
Khí tức của mười người cực kỳ cường hãn, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, đều là dáng tươi cười không có hảo ý.
- Thái điểu này dĩ nhiên chỉ có một người, không phải là sợ choáng váng chứ, ha ha.
Một thanh niên thân hình rắn chắc nhìn Đỗ Thiếu Phủ, rất hứng thú đánh giá, sau khi cười ha ha, ánh mắt nhíu lại, như ra lệnh nói:
- Tiểu tử, mau giao đồng phù năng lượng ra, miễn cho ta động thủ, bằng không trước sửa chữa ngươi một trận, đến lúc đó vẫn phải giao ra đồng phù năng lượng.
Nghe vậy, ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhìn mười thanh niên trước mắt, ánh mắt đảo qua, trong mười người, dĩ nhiên có chín Vũ Vương Sơ Đăng cảnh, một Võ Hầu cảnh đỉnh phong, nhưng trên người còn mang khí tức Vương cấp.