Hứa Sở Vân rất rõ ràng thực lực của Đỗ Thiếu Phủ, Trận Phù Sư lục tinh, có thể bố trí Phù Trận Lục Tinh Sơ Đăng cảnh, cộng thêm một chiêu đánh bại Dịch Hiên, đủ để chứng minh cũng là hạng người không kém, nếu có thể kéo Đỗ Thiếu Phủ vào trong đội ngũ của mình, như vậy đối mặt gia hỏa trên Đồng Bảng cũng sẽ có sức tự vệ.
Đây cũng là Đỗ Thiếu Phủ, nếu người khác, Hứa Sở Vân không đến mức tự mình mở miệng, cũng không thèm để ý, nếu thực lực quá thấp gia nhập đội ngũ của hắn, không nghi ngờ còn có thể trở thành trói buộc.
Đỗ Thiếu Phủ cảm giác khí tức của bảy người trước mắt, bốn thanh niên phía sau đều là Võ Hầu cảnh viên mãn, Kiều Anh Mộng cùng Mạc Văn rõ ràng đều đến Vũ Vương cảnh.
Khí tức trên người Hứa Sở Vân cường đại nhất, nếu như gặp gỡ đệ tử trên Đồng Bảng, chỉ cần không phải những người mạnh nhất, thật là có sức tự vệ.
- Không cần, ta vẫn ưa thích một người, các ngươi tìm Trận Phù Sư khác đi.
Đỗ Thiếu Phủ lắc đầu, không có dự định tổ đội, mình một người rất tốt, thuận tiện, không cần phải tổ đội, một khi tổ đội, đối với mình không chỗ tốt chút nào.
- Hừ!
Nghe Đỗ Thiếu Phủ cự tuyệt, Hứa Sở Vân hơi sững sờ, tựa hồ ngoài ý muốn.
Hứa Sở Vân hắn tự mình mở miệng, vẫn còn có người cự tuyệt. Phải biết có bao nhiêu người muốn gia nhập đội ngũ của hắn, nhưng hắn đều chướng mắt trực tiếp cự tuyệt.
Mà bây giờ hắn tự mình mở miệng, này Đỗ Thiếu Phủ dĩ nhiên cự tuyệt hắn, điều này làm cho Hứa Sở Vân trong lòng nhất thời vô cùng độ khó chịu lên.
Kiều Anh Mộng nhướng mày, lông mi thật dài hiện ra độ cong Loan Nguyệt, hàm răng khẽ mở, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Ngươi suy nghĩ thêm một chút đi, tổ của chúng ta đích xác thiếu một Trận Phù Sư, nếu ngươi gia nhập chúng ta, ta sẽ nói cho ngươi biết một bí mật, có lẽ để ngươi ở nơi này có không ít tác dụng.
Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, ánh mắt nhìn Kiều Anh Mộng nói:
- Bí mật gì, ngươi nói trước đi, nếu ta cho rằng nên, ta sẽ cân nhắc gia nhập các ngươi cũng không nhất định.
Kiều Anh Mộng do dự một chút nói:
- Trong Trọng Nham Không Gian, tổng cộng có bảy khu vực, mỗi một ngày giờ tý, bảy khu vực sẽ phát sinh biến hóa, đến lúc đó địa phương bảy khu vực sẽ trùng điệp vào nhau phân tán, cho nên hiện tại chúng ta chạy lại xa cũng không có tác dụng, đến lúc đó vẫn sẽ gặp được người trên Đồng Bảng, còn không bằng trước tiên tìm một nơi trốn đi để bảo tồn thực lực.
Nghe Kiều Anh Mộng nói, Đỗ Thiếu Phủ hơi kinh ngạc, đây hẳn là thực, đối phương không cần phải cầm tin tức giả tới lừa gạt mình, may mắn vừa mới mình không có chạy xa lãng phí khí lực.
Sau đó Đỗ Thiếu Phủ cười, nói với Kiều Anh Mộng:
- Cám ơn bí mật này của ngươi, các ngươi vẫn là trước tiên tìm một nơi trốn để bảo tồn thực lực đi.
- Ngươi không gia nhập chúng ta sao?
Kiều Anh Mộng nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
- Vừa rồi ta nói là suy nghĩ, cũng không có nói nhất định, tin tức của ngươi còn chưa tới tình trạng để ta gia nhập các ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ nói.
- Ngươi gạt ta, ngươi không giữ chữ tín!
Kiều Anh Mộng chăm chú nhìn Đỗ Thiếu Phủ, bóng hình linh lung xinh đẹp lan tràn ra khí tức bắt đầu ác liệt, miệng nhỏ vểnh lên, thân thể tự điều chỉnh thành trạng thái chuẩn bị chiến đấu, càng lộ thân thể yêu kiều thướt tha, dáng người lồi lõm.
Cô gái này, có dã tính như liệp báo, cũng có vẻ đẹp như liệp báo, rất khiến người ta động tâm.
- Vừa rồi ta nói rất rõ ràng, ta chỉ suy nghĩ, mà không phải nhất định sẽ gia nhập các ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ cười nhạt, cô gái này rõ ràng rất dã tính, hết lần này tới lần khác tên còn gọi Anh Mộng, cho người ta một loại ảo giác a.
- Anh Mộng sư muội, quên đi, có vài người tự cho là trèo lên cành cao, bên ngoài có che chở, hà tất để ý loại người này, đến lúc đó không biết sẽ bị sửa chữa như thế nào.
Hứa Sở Vân liếc nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt oán hận, biết lúc này không phải thời điểm động thủ, không bao lâu nữa người Đồng Bảng sẽ tới, hiện tại quan trọng nhất là tìm địa phương ẩn thân trước.
- Nhìn ngươi mi thanh mục tú, không nghĩ tới dĩ nhiên vô sỉ như vậy.
Kiều Anh Mộng trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái, ánh mắt vẫn rất khó coi, dáng người khẽ run, âm trầm nói:
- Dám gạt tin tức của ta, chờ sau này sẽ tìm ngươi tính sổ.
Chỉ có thanh niên tên Mạc Văn kia, một mực đứng lẳng lặng, không nói gì.
- Sưu sưu...
Hứa Sở Vân căm hận nhìn Đỗ Thiếu Phủ một cái, sau đó bảy người thả người rời đi.
Nhìn bảy người rời đi, Đỗ Thiếu Phủ lơ đễnh, cũng không có để ở trong lòng.
- Bảy khu vực, mỗi ngày giờ tý sẽ trùng điệp biến hóa, vậy cần gì phải chạy.
Thì thào nói xong, Đỗ Thiếu Phủ nhìn bốn phía, cuối cùng ở trong thung lũng tìm được một sơn động nhỏ vô cùng ẩn nấp, đủ để nương thân, ngồi xếp bằng, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.
Ở trong Trọng Nham Không Gian bảy ngày, Đỗ Thiếu Phủ tính toán, chỉ cần mình ẩn thân không ra, bảo trụ đồng phù năng lượng trên người, coi như là thông qua khảo hạch.
Trong Trọng Nham Không Gian âm u, không có bất kỳ sinh cơ cùng lục sắc, khó mà ẩn thân, từng thân ảnh lướt đi, muốn tách ra cường giả trên Đồng Bảng cướp đoạt.
Trong Trọng Nham Không Gian bảy ngày, không chỉ là khảo nghiệm, ba tháng đồng phù năng lượng, cũng là vật tiến vào Đồng Cổ Không Gian, nếu bị cường giả trên Đồng Bảng cướp đoạt, đến lúc đó bọn họ cũng chỉ có thể ở trong Đồng Cổ Không Gian mười ngày.
Cho nên vô luận như thế nào, đối với người mới trở thành đệ tử nội tông không lâu mà nói, tuyệt đối không thể bị cường giả trên Đồng Bảng cướp đoạt đồng phù năng lượng.
- Sưu sưu...
Giữa không trung, có 12 thân ảnh cấp tốc xẹt qua, khí tức hỗn loạn, thần sắc vội vã.
- Các thái điểu, chạy không thoát đâu, giao ra đồng phù năng lượng đi, nếu không sẽ tự mình chuốc lấy cực khổ!
Ở phía sau 12 người, có chín bóng người cấp tốc truy đuổi đến, tốc độ nhanh hơn 12 người kia rất nhiều, mấy cái chớp động liền vây quanh 12 người vào giữa.
- Cẩn thận, liên thủ chống đỡ...
Trong 12 người, có một thanh niên hoàng y sắc mặt ngưng trọng, nhìn chín thanh niên niên kỷ so với nhóm người mình chênh lệch không bao nhiêu kia, hơi cắn răng, cho rằng không phải là không có sức đánh một trận, có thể trở thành đệ tử nội tông, còn là người nổi bật trong đó, hắn cũng có ngạo khí của mình.
Chỉ là 11 người khác nghe vậy, tuy lập tức vây quanh thành một vòng tròn, nhưng từng cái sắc mặt trắng bệch, nhìn chín người kia, ánh mắt lộ ra sợ hãi.
- Các thái điểu, xem ra các ngươi là không dự định chủ động giao ra đồng phù năng lượng rồi, chính như ý ta, bằng không thì chơi không vui.
Trong chín người truy đuổi đến, một thanh niên lộ ra vui vẻ, dáng tươi cười lơ đễnh.
- Trực tiếp động thủ đi, nên ma luyện những con gà con này rồi!
Một thanh niên cường tráng cười to, rất hưng phấn, Huyền Khí dũng động, có Phù Văn lướt ra liên kết thành một mảnh quang mang, như bão táp trấn áp về phía 12 người kia.
12 đệ tử nội tông, bất kỳ một cái nào cũng không phải người yếu, đều là thiên chi kiêu tử, thiên tài ở ngoại giới.
Nhưng lúc này gặp là cường giả trên Đồng Bảng, vốn là người nổi bật trong hàng đệ tử lần trước, thời gian tu luyện đều lâu hơn một chút, ở trong Đồng Cổ Không Gian tu luyện một năm, tu vi vượt qua đệ tử nội tông tân tấn một đoạn lớn.
- Phanh phanh phanh!
Năng lượng trầm đục truyền đến, dù các đệ tử nội tông mới bất phàm, nhưng ở dưới các cường giả Đồng Bảng xuất thủ trấn áp, cơ hồ không có quá nhiều lực đối kháng, thời gian ngắn sau, đã bị giải quyết.
- Ầm!
Một thanh niên trên Đồng Bảng đập kên ngực thanh niên hoàng y, thân thể từ giữa không trung nện xuống đất, đụng nát một mảnh nham thạch, đá vụn kích xạ.
- Phốc xuy...
Trong miệng thanh niên hoàng y phun ra tiên huyết, sắc mặt trắng bệch, trường kiếm trong tay rơi trên mặt đất, giãy dụa nhưng không thể nào đứng lên.
Thanh niên trên Đồng Bảng rơi ở trước người thanh niên hoàng y, hơi giá giá quả đấm, ánh mắt khinh thường nói:
- Không muốn bị sửa chữa, thì đàng hoàng lấy ra đồng phù năng lượng, nếu không, ta không ngại hủy vài khớp xương của ngươi.
Sắc mặt thanh niên hoàng y vô cùng khó coi, ánh mắt hiện lên màu đỏ nhạt, cũng chỉ có thể cắn răng, thủ ấn ngưng kết, sau đó trong huy hiệu có Phù Văn chói mắt lướt ra.
Cuối cùng tám lá bùa xích sắc xuất hiện ở trong tay thanh niên hoàng y, huy hiệu trên vai lập tức lan tràn ra quang mang hồng sắc.
- Sớm giao ra không phải tốt sao, đừng tưởng rằng trở thành đệ tử nội tông là có thể cuồng ngạo, ở trước mặt Đồng Bảng, không muốn bị sửa chữa, thì thành thật một chút.
Thanh niên Đồng Bảng không khách khí thu tám tấm đồng phù năng lượng vào huy chương trước ngực, khuôn mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, như hết thảy vốn nên như vậy.
Sau đó, mười một đệ tử nội tông tân tấn khác, từng cái vết thương chồng chất, không thể không thành thật giao ra đồng phù năng lượng trên người.
Đồng phù năng lượng của 12 người, bị chín cường giả Đồng Bảng phân chia, từng cái nằm trên mặt đất, vết thương chồng chất, nhưng bất lực.