Chỉ là sau đó, Đỗ Thiếu Phủ vui vẻ chuyển thành có chút nghi hoặc, thì thào nghi ngờ nói:
- Hình như chưa hoàn mỹ, kiếm chiêu này không phải như vậy.
Đỗ Thiếu Phủ cảm giác, sáu thức kiếm chiêu trên Minh Thánh Kiếm Phổ, còn có một loại cảm giác chưa thỏa mãn.
Loại cảm giác này đối với Đỗ Thiếu Phủ mà nói, giống như một thức thần bí, càng lĩnh ngộ, càng cảm giác được thâm ảo bao la.
Đỗ Thiếu Phủ cảm giác, nếu sau này mình lĩnh ngộ nhiều hơn, hẳn còn có thể ở trên kiếm chiêu của Minh Thánh Kiếm Phổ, tiến bộ một đoạn nữa.
Chỉ là loại lĩnh ngộ này, sợ là không phải mình trong khoảng thời gian ngắn có thể làm được.
Trầm tư một chút, Đỗ Thiếu Phủ thu thập qua loa, cũng không biết bên ngoài qua bao lâu, liền rời Hoang Cổ Không Gian.
Thu Hoang Cổ Không Gian vào trong Nê Hoàn Cung sau, mở ra Phù Trận cùng cấm chế mình bố trí, ánh sáng cao chiếu, sơn phong không khí trong lành, cả núi xanh thẳm.
- Di...
Đột nhiên, sắc mặt của Đỗ Thiếu Phủ hơi ngưng, ánh mắt quan sát giữa không trung, một bóng người cấp tốc lướt tới.
- Tiểu sư đệ, ngươi rốt cục đi ra.
Thanh âm của Vạn Lý dồn dập hạ xuống, thân ảnh lập tức rơi vào bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ, thần sắc lộ vẻ có chút sốt ruột, như chờ đợi thời gian rất lâu:
- Nếu ngươi không ra, ta liền không nhịn được muốn cường hành xông vào rồi.
Nhìn thấy Tam sư huynh Vạn Lý vội vàng, Đỗ Thiếu Phủ sững sờ, hỏi:
- Tam sư huynh, xảy ra chuyện gì rồi sao?
- Ngươi bế quan bốn ngày, hôm nay là thời điểm khảo hạch lần hai rồi.
Vạn Lý nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ, lúc này mới thở dài một hơi.
- Bế quan bốn ngày, mới bốn mươi ngày a.
Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, hơi sững sờ, bên ngoài bốn ngày, trong Hoang Cổ Không Gian chỉ mới bốn mươi ngày.
Đỗ Thiếu Phủ nguyên bản còn tưởng rằng lúc này đây bế quan không ngắn, bất quá dù vậy, bốn mươi ngày tựa hồ cũng không ngắn nha, sau đó ngẩng đầu nhìn Vạn Lý nghi hoặc hỏi:
- Tam sư huynh, cái gì là khảo hạch lần hai?
- Ngươi không biết sao?
Vạn Lý hơi nghi hoặc, lập tức nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Lúc trước ngươi trắc thí khảo hạch được quán quân ở khu thứ tám, cho nên phải tham gia khảo hạch lần hai, đây cũng là chuyện tốt, trước theo ta đi đi, trên đường ta sẽ giải thích.
- Sưu sưu...
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, sau đó hai bóng người lướt không mà đi, mấy cái chớp động, liền biến mất ở trong không trung.
Dọc theo đường đi, từ trong miệng Tam sư huynh Vạn Lý, Đỗ Thiếu Phủ mới biết được cái gì là khảo hạch lần hai.
Khảo hạch lần hai này, chính là người lần trước mới trở thành đệ tử nội tông, tiến hành khảo hạch lần thứ hai.
Chỉ là khảo hạch lần hai này cũng không đơn giản, vô cùng phức tạp, đầu tiên phải cùng cường giả trên Đồng Bảng tranh đoạt một loại đồng phù năng lượng, nghe nói đồng phù năng lượng chính là vật cần tiến nhập Đồng Bảng.
Trong Cổ Thiên Tông có Kim Bảng, Ngân Bảng và Đồng Bảng.
Ở dưới Đỗ Thiếu Phủ dò hỏi, đệ tử trên Kim Bảng, là ba năm trước đây trở thành đệ tử nội tông, đệ tử trên Ngân Bảng, năm thứ hai trở thành đệ tử nội môn, còn đệ tử trên Đồng Bảng, chính là năm ngoái mới trở thành đệ tử nội tông.
Ba bảng, mỗi một bảng đều có 100 người, tương đương Võ Bảng của Thiên Vũ Học Viện.
Có thể tiến nhập ba bảng của Cổ Thiên Tông, bất kỳ một cái nào cũng là cường giả, đều là thiên tài ở ngoại giới.
Cổ Thiên Tông có ba không gian đặc thù, theo thứ tự là Kim Cổ Không Gian, Ngân Cổ Không Gian, Đồng Cổ Không Gian.
Ba không gian, theo thứ tự đối ứng đệ tử ba giới, trong mỗi một không gian, đều có các loại Võ kỹ, Phù Trận, Thú Năng, Bí pháp...
Võ kỹ, Phù Trận, Thú Năng, Bí pháp… trong Ngân Cổ Không Gian đều cao hơn Đồng Cổ Không Gian, nhưng lại không bằng Kim Cổ Không Gian.
Muốn đi vào trong ba không gian kia, thì cần dùng kim phù năng lượng, ngân phù năng lượng, còn có đồng phù năng lượng, bằng không sẽ bị bài xích ra.
Khảo hạch lần hai, trước cùng đệ tử trên Đồng Bảng đọ sức tranh đoạt đồng phù năng lượng.
Lúc này đây khảo hạch, trong tông sẽ phát ra ba tháng đồng phù năng lượng giao cho mỗi một đệ tử nội tông tham gia khảo hạch.
Chỉ là đến lúc đó đệ tử trên Đồng Bảng sẽ có thể danh chính ngôn thuận cướp giật đồng phù năng lượng của bọn họ, chỉ cần lưu cho bọn hắn mười ngày là được rồi.
Dựa theo Tam sư huynh Vạn Lý nói, cướp giật đồng phù năng lượng, này là lệ cũ trong Cổ Thiên Tông, mấy chục năm trước, hắn vừa mới trở thành đệ tử nội tông, cũng bị cường giả Đồng Bảng lúc trước cướp đoạt.
Chỉ cần có thể kiên trì bảy ngày, sau bảy ngày, cường giả trên Đồng Bảng sẽ không thể tiếp tục cướp đoạt đồng phù năng lượng.
Sau bảy ngày, 128 đệ tử trên người còn thừa đồng phù năng lượng nhiều nhất, có thể tiếp tục tham gia đọ sức, tranh đoạt trước 16.
Cuối cùng người xếp hạng trước 16, có một cơ hội tiến nhập mật địa của Cổ Thiên Tông rèn luyện, quán quân càng có thể được một Đạo Khí thượng phẩm.
Có chỗ tốt này, trong lòng Đỗ Thiếu Phủ tự nhiên cảm thấy hứng thú.
Sáng sớm, trong Cổ Thiên Tông không khí trong lành.
Một quần sơn bao la, trong xanh mượt có mây trắng phiêu du ở sườn núi, ở dưới triều dương chiếu rọi đẹp không sao tả xiết, ánh ban mai trút xuống vạn sơn.
Trong quần sơn, trước một sơn cốc, lúc này có không ít thanh niên nam nữ yên tĩnh mà đứng, ở dưới ánh mắt trời, từng cái dáng người hiên ngang.
Số lượng những thanh niên nam nữ này không ít, có khoảng trên 800 người, từng cái khí chất bất phàm, vô luận là quần áo hay khí chất, đều lộ vẻ khác thường xuất chúng.
Nhóm người này, bất kỳ một cái nào thả ở bên ngoài, đều có thể xưng là thiên tài.
Lúc này trước các thanh niên nam nữ, có không ít thân ảnh trung niên cùng lão giả, từng cái khí tức hùng hồn cường hãn, từ huy hiệu trước ngực tới xem, đều là Hộ pháp cùng Chấp sự trong Cổ Thiên Tông.
Nhìn mấy trăm đệ tử trẻ tuổi, trong ánh mắt từng Hộ pháp Chấp sự cũng lộ ra vẻ hài lòng.
Này đều là đệ tử nội tông của Cổ Thiên Tông, so với năm trước thiên tư càng mạnh hơn một chút, xuất hiện mấy Nhân Vương cùng không ít Nhân Kiệt, đủ để cho bọn họ hài lòng.
Nhất Cốc Nhị Giáo Linh Vũ Toàn, Tam Tông Tam Môn Chấn Trung Châu.
Câu nói này, nói là chín đại thế lực của cả Trung Châu, Cổ Thiên Tông thân là một trong số đó, danh chấn Trung Châu, dựa vào là huyết dịch mới liên tục không ngừng, không ngừng trở thành cường giả trong Cổ Thiên Tông, làm cho Cổ Thiên Tông càng hưng thịnh.
Bất kỳ một đệ tử nào từ trong Cổ Thiên Tông đi ra, cho tới bây giờ đều không phải hạng đơn giản, đều là tồn tại đỉnh phong trong cùng thế hệ!
Trước mặt các đệ tử, lúc này mười mấy thanh niên nam nữ ở trước nhất càng nổi tiếng.
Mười mấy người này cực kỳ cường đại, làm cho mấy trăm đệ tử ở phía sau kính sợ, không có cảm giác được bất kỳ không thích hợp.
Bởi vì bọn họ đều rõ ràng, trong mười mấy người kia, bất kỳ một cái nào, ở trong bọn họ, đều có thực lực tuyệt đối, thực lực vi tôn, chính là đơn giản như vậy, khắp nơi đều thông dụng.
- May mắn bọn họ còn chưa đi, bằng không liền bỏ lỡ.
Xa xa giữa không trung, Vạn Lý nhìn bóng người trong sơn cốc, cuối cùng thả lỏng một hơi, thân ảnh đình trệ ở giữa không trung, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Ngươi lấy ra huy hiệu mang ở trước ngực.
Nghe vậy, Đỗ Thiếu Phủ móc ra huy hiệu trong tông treo trước ngực.
Huy hiệu chỉ lớn chừng ngón tay, có ánh huỳnh quang như ẩn như hiện.
Trong tay Vạn Lý xuất hiện một vật như xích sắc, hình chữ nhật, dài bằng lòng bàn tay, rộng hai ngón tay, mặt trên khắc hoạ một chút Phù Văn phức tạp.
- Xùy.
Theo thủ ấn ngưng kết, vật kia như ánh sáng chui vào trong huy hiệu của Đỗ Thiếu Phủ không thấy.
Đỗ Thiếu Phủ thấy rõ, tổng cộng là chín cái, tiến nhập vào trong huy hiệu của mình.
Làm xong hết thảy, Vạn Lý nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Này là chín tấm đồng phù năng lượng, chính là sư phụ lấy cho ngươi, một đồng phù năng lượng có thể tiến nhập Đồng Cổ Không Gian mười ngày, đến lúc đó đệ tử trên Đồng Bảng sẽ cướp đoạt đồng phù năng lượng của ngươi, nếu ngươi đánh không lại, liền thành thật giao ra, miễn cho đến lúc đó sẽ ăn đau khổ, cuối cùng lưu lại một tấm là tốt rồi.
- Khi trong huy hiệu chỉ có một tấm đồng phù năng lượng cuối cùng, huy hiệu sẽ biến thành màu đỏ, đến lúc đó đệ tử trên Đồng Bảng sẽ không cướp đoạt ngươi, bất quá ngươi coi như lót đáy rồi.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, Tam sư huynh Vạn Lý nói, đã đại khái lý giải, trong lòng có cân nhắc.
- Đi thôi, trước chờ một lát, đến lúc đó cùng bọn họ tiến vào Không Gian phong ấn, tranh thủ lấy được thành tích tốt, để sư phụ tăng mặt mũi, cũng cho sư huynh ta nở mày nở mặt.
Thấy thế, Vạn Lý khẽ mỉm cười nói.
- Sư huynh, ta đây đi.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Tam sư huynh gật đầu, thân ảnh lướt về phía sơn cốc, lặng yên rơi vào sau đoàn người.
Trước đoàn người, kia không ít Hộ pháp, Chấp sự khẽ ngẩng đầu, nhìn Đỗ Thiếu Phủ lặng yên hạ xuống, có người ánh mắt ám động, nhưng không nói gì, cho rằng không nhìn thấy.
- Bá bá...
Không ít thanh niên nam nữ cảm thấy khí tức ba động, từng ánh mắt lập tức rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ.