Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 593: Minh thánh kiếm phổ.

Chương Trước Chương Tiếp

Nhìn đám người Khổng trưởng lão rời đi, lúc này Vạn Lý mới nhìn Cổ Thanh Dương trưởng lão, sắc mặt hơi nghi hoặc nói:

- Sư phụ, tiểu tử vừa rồi kia tên Dịch Hiên, năm ngoái trở thành đệ tử nội tông, thiên phú có thể so sánh với Nhân Kiệt, nếu ta đoán không sai, tiểu tử kia khả năng đã đến Võ Vương Huyền Diệu cảnh.

Không hề nghi ngờ, lúc này Vạn Lý đang lo lắng thay Đỗ Thiếu Phủ, lên Thiên Vũ quảng trường, sẽ không có quá nhiều quy tắc, một khi có cơ hội, sợ là Dịch Hiên kia tuyệt đối sẽ không bỏ qua, sẽ báo thù thay đồng môn sư đệ.

Nếu thua một Đạo Khí trung phẩm cùng hai viên Đan Dược Vương phẩm Huyền Diệu cảnh cũng là giá trị kinh người, không phải số lượng nhỏ.

- Tiểu tử kia không phải có khả năng Võ Vương Huyền Diệu cảnh, mà thật là Võ Vương Huyền Diệu cảnh.

Cổ Thanh Dương trưởng lão nghe Vạn Lý nói, sắc mặt không có quá nhiều biến hóa, thần sắc không có bao nhiêu lưu ý, thậm chí sắc mặt mang theo vui vẻ, nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Thiếu Phủ, ngươi thấy thế nào, có vấn đề gì không?

Đỗ Thiếu Phủ cười nhạt, nhìn sư phụ Cổ Thanh Dương nói:

- Không thành vấn đề.

- Vậy là tốt rồi, có gì cần giúp một tay, tìm Tam sư huynh của ngươi là tốt rồi, tuy của Tam sư huynh ngươi bất tranh khí, bất quá hiện nay vẫn có thể chỉ đạo ngươi một chút.

Cổ Thanh Dương trưởng lão nhìn Đỗ Thiếu Phủ, sao sẽ để ý Dịch Hiên vừa mới đột phá Võ Vương Huyền Diệu cảnh, ở Ốc Dã Thành, hắn là tận mắt thấy Đỗ Thiếu Phủ tàn sát Võ Vương cảnh, ba ngày sau hắn thi đấu, cũng là cho người trong tông nhìn một chút, Cổ Thanh Dương hắn lại thu được một hạt giống khó lường.

- Ta thấy qua Binh Khí kiếm của ngươi, nơi này có một bộ Kiếm phổ, gọi Minh Thánh Kiếm Phổ, có chút chênh lệch với Võ kỹ Kiếm pháp, chính là một cường giả của Cổ Thiên Tông chúng ta từ trong mật địa lĩnh ngộ ra, chỉ tiếc ta tu luyện trăm năm, tự nhận là chỉ tu luyện chút da lông, ngươi lấy đi lĩnh ngộ tu luyện, đến lúc đó có chỗ không hiểu, lại tới tìm ta.

Nói xong, trong tay Cổ Thanh Dương trưởng lão xuất hiện một quyển sách, đưa cho Đỗ Thiếu Phủ, Phù Văn quanh quẩn, từng cỗ khí tức cổ lão nhộn nhạo.

- Minh Thánh Kiếm Phổ!

Nhìn sách cổ trong tay Cổ Thanh Dương, ánh mắt của Vạn Lý kinh ngạc, tiểu sư đệ không phải Linh Phù Sư sao, lúc trước kỳ quái vì sao sư phụ lại thu Linh Phù Sư thành đệ tử.

Lúc này thấy sư phụ lại giao cho sư đệ Minh Thánh Kiếm Phổ, càng làm cho Vạn Lý kinh ngạc, đây chính là bảo vật của Cổ Thiên Tông a, nói trấn tông chi bảo có lẽ hơi quá, bất quá ở trong tông, địa vị của Minh Thánh Kiếm Phổ tuyệt đối sẽ không đơn giản, đệ tử nội tông cũng không có tư cách tu luyện, không nghĩ tới tiểu sư đệ vừa vào tông, đã được sư phụ giao cho Minh Thánh Kiếm Phổ.

Đỗ Thiếu Phủ không có khách khí, nhận lấy sách cổ trong tay sư phụ Cổ Thanh Dương, cảm giác khí tức trên Minh Thánh Kiếm Phổ kia, tựa hồ niên đại xa xưa, khí tức bất phàm, hẳn không phải vật phàm.

- Còn nữa, ta phải nói cho ngươi biết một tin tức xấu, thành đệ tử của ta, sẽ phiền toái một chút, cho nên trên Thiên Vũ quảng trường ngươi phải thắng lợi, ta tìm Tông chủ nói chuyện, ngươi muốn thành đệ tử của ta, vậy phải thông qua một hồi khảo nghiệm, vừa vặn ba ngày sau ngươi sẽ lên Thiên Vũ quảng trường, nếu ngươi thắng lợi, tự nhiên có thể thay thế khảo nghiệm, đến lúc đó Tông chủ cũng không thể nói gì hơn.

Cổ Thanh Dương trưởng lão nói với Đỗ Thiếu Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, sau đó ở dưới Cổ Thanh Dương trưởng lão an bài, để Đỗ Thiếu Phủ chọn một gian phòng ở Thiên Mục Phong, hoặc chọn một ngọn núi làm Tu Luyện Tràng của mình cũng được.

Có một ngọn núi làm Tu Luyện Tràng, ở trong Cổ Thiên Tông, cũng chỉ có số ít đệ tử nội tông mới có thể có tư cách đó.

Đỗ Thiếu Phủ không do dự, nghĩ sau này mình tu luyện có thể thanh tịnh cùng an toàn một chút, tự nhiên là lựa chọn một ngọn núi làm Tu Luyện Tràng.

Sau đó ở dưới Tam sư huynh Vạn Lý giới thiệu cùng dẫn đường, Đỗ Thiếu Phủ ở cách Thiên Mục Phong không xa chọn lựa một ngọn núi.

Núi này gọi Cổ Nham Phong, nguyên bản có một đình viện do nham thạch cùng cổ thụ xây dựng thành.

Sau khi Đỗ Thiếu Phủ quét dọn trong ngoài một lần, cũng đã qua một ngày.

Ngày này, Đỗ Thiếu Phủ cũng không chỉ là thu thập chỗ ở.

Vì lý do an toàn, Đỗ Thiếu Phủ ở xung quanh sơn phong bố trí một ít Trận Pháp cùng cấm chế.

Dù sao ở trong Cổ Thiên Tông, mình cũng công khai thân phận Linh Phù Sư, Đỗ Thiếu Phủ cũng không sợ để người ta biết mình Võ Đạo Phù Đạo song tu.

Ở trong quái vật lớn như Cổ Thiên Tông, sợ là người Võ Đạo cùng Phù Đạo song tu cũng tuyệt đối không ít.

Hoàng hôn, trên sơn phong, nhìn đình viện mình tự tay thu thập, còn có cảnh sắc xung quanh, đặc biệt là trước đình viện, trên vách núi cheo leo, có một gốc cổ thụ trên trăm năm, ở dưới ráng chiều chiếu rọi, lá cây sinh huy rạng rỡ, trên khuôn mặt của Đỗ Thiếu Phủ lộ ra vui vẻ, trong lòng có chút cảm giác hài lòng.

Một lát sau, Tam sư huynh Vạn Lý lại tự mình đưa tới không ít đồ dùng hàng ngày, cảm giác được trên Cổ Nham Phong có dấu vết Trận Pháp cùng cấm chế phong ấn, không khỏi động dung, sau khi nhiệt tình thông báo không ít sự tình, lúc này mới rời đi.

Tam sư huynh rất nhiệt tình, hơn nữa lúc trước còn che chở mình, làm cho trong lòng Đỗ Thiếu Phủ cũng có chút cảm giác ấm áp.

Vào đêm, trên giường, Đỗ Thiếu Phủ ngồi xếp bằng, trong tay cầm Minh Thánh Kiếm Phổ .

- Phần phật. . .

Khí tức cổ xưa nhộn nhạo, mở Kiếm phổ ra, tâm thần của Đỗ Thiếu Phủ nhìn vào, Phù Văn chói mắt lập tức lan tràn ra.

Chỉ sát na, tia sáng chói mắt liền bao phủ Đỗ Thiếu Phủ ở trong đó, từng tia Phù Văn chói mắt ba động, ngưng tụ thành từng hư ảnh kiếm quang, sau đó như Linh Xà lướt vào trong mi tâm của Đỗ Thiếu Phủ.

Phù Văn chói mắt, ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ sớm đã khép hờ, lúc này tâm thần đến một chỗ sương mù, có một thân ảnh mơ hồ hư ảo, trong tay nắm một thanh trường kiếm.

Thân ảnh hư ảo kia ngưng kết Kiếm Quyết, mũi kiếm rung động, như thực như ảo, kiếm quang lướt ra, lúc huy kiếm chém thẳng, lúc giơ kiếm nghiêng gọt, lúc giơ kiếm đâm tới…

Trường kiếm run run, từng đạo kiếm quang tứ tán bao quát không gian.

Kiếm quang lướt ra, không có sóng năng lượng, hoàn toàn là chiêu số, nhưng Kiếm pháp này cực kỳ tinh diệu, vô cùng ảo diệu.

Đỗ Thiếu Phủ quan vọng Kiếm pháp kia, cũng lập tức bị hấp dẫn, trầm ngâm ở trong đó.

Vào đêm, bầu trời bị màn đêm bao trùm, nguyệt quang sáng sủa.

Trong đình viện, Khổng trưởng lão ngồi ngay ngắn, mắt nhìn thanh niên đoản y nói:

- Đỗ Thiếu Phủ kia, ngươi đã gặp rồi, cảm giác như thế nào?

Thanh niên đoản y khí chất hơi lạnh, nghe vậy ánh mắt hơi nhíu, nói với Khổng trưởng lão:

- Hồi bẩm sư phụ, Đỗ Thiếu Phủ kia cũng không yếu, bất quá Trận Phù Sư mà thôi, chỉ cần không để cho hắn bất cứ cơ hội nào, muốn đánh bại hắn sẽ không quá khó.

- Vậy là tốt, lúc này đây Cổ Trưởng lão lấy ra một Đạo Khí trung phẩm cùng hai viên Đan Dược Vương phẩm Huyền Diệu cảnh, Dịch Hiên, ngươi không thể bất cẩn.

Khổng trưởng lão nhìn thanh niên đoản y Dịch Hiên, bờ môi cười nhạt, cười nói:

- Thiên phú của tiểu tử kia rất bất phàm, còn tuổi nhỏ có thể đến Linh Phù Sư lục tinh, chỉ là rơi vào trong tay Cổ Trưởng lão, sợ là sau này không thành đại khí, Cổ Trưởng lão, là nổi danh. . . Ha ha. . .

Minh Nguyệt treo cao, ánh trăng như nước chiếu rọi quần sơn.

Trong đình viện, quanh người Đỗ Thiếu Phủ bao phủ Phù Văn từ từ tiêu thất, Minh Thánh Kiếm Phổ lập tức ảm đạm xuống, khí tức cổ xưa tiêu thất.

- Xùy xùy. . .

Sau một lát, ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ từ từ mở ra, tinh mang lấp lóe, nhãn thần có vẻ chấn động.

Từ trong Minh Thánh Kiếm Phổ, Đỗ Thiếu Phủ coi như đã lý giải, Kiếm pháp trong Minh Thánh Kiếm Phổ, cùng Võ kỹ Kiếm pháp có khác biệt cực lớn.

Kiếm pháp trong Minh Thánh Kiếm Phổ, không có phẩm cấp, tổng cộng có sáu chiêu, trong sáu chiêu, lại diễn sinh vô số chiêu.

Sáu kiếm chiêu kia, đều là Kiếm pháp đơn thuần.

Tu luyện giả đọ sức chém giết, bình thường thực lực hai người chênh lệch cách xa, người thực lực mạnh mẽ có thể lấy thực lực cường đại trấn áp tiêu diệt đối thủ, nhất lực hàng thập hội.

Thực lực tuyệt đối đủ để ngang quét hết thảy, thực lực tuyệt đối, cũng là căn bản nhất.

Nhưng nếu thực lực hai người chênh lệch không bao nhiêu, thậm chí tầng thứ của Binh Khí cũng không sai biệt nhiều, như vậy quyết định thắng bại, thường thường sẽ dựa vào Võ kỹ.

Võ kỹ, đối với bất kỳ Võ giả nào mà nói, tuyệt đối là cực kỳ trọng yếu.

Võ kỹ phẩm cấp càng cao, uy năng tự nhiên càng mạnh, tu vi thấp khó mà tu luyện thành Võ kỹ cao cấp.

Mà sáu kiếm chiêu trong Minh Thánh Kiếm Phổ, không có bất kỳ phẩm cấp, chỉ là sáu kiếm chiêu đơn giản, nhưng vô cùng ảo diệu, biến hóa hàng vạn hàng nghìn.

Thậm chí trong lúc mơ hồ Đỗ Thiếu Phủ có một loại cảm giác, tựa hồ sáu kiếm chiêu kia mang cho mình cảm giác, có một loại cảm giác giống như đã từng quen biết, tỉ mỉ nghĩ, lại nghĩ không ra.

- Tìm hiểu tu luyện.

Nghĩ tới Phách Ảnh, Phách Ảnh ở trong tay mình cũng có một đoạn thời gian không ngắn rồi, nhưng vẫn không có tu luyện Kiếm pháp, lúc này Minh Thánh Kiếm Phổ rất thích hợp, Đỗ Thiếu Phủ tiếp tục tìm hiểu Minh Thánh Kiếm Phổ.

Hôm sau, trong Cổ Thiên Tông giống nhau thường ngày, nhưng có một tin tức nhanh chóng truyền ra, làm cho không ít đệ tử, thậm chí cao tầng trong Cổ Thiên Tông kinh ngạc hiếu kỳ.

Nghe nói gần đây Cổ Thanh Dương trưởng lão thu một đệ tử mới, sau ba ngày sẽ cùng Dịch Hiên ở trên Thiên Vũ quảng trường đánh một trận.

Trận chiến này thật không đơn giản, còn để Cổ Trưởng lão cùng Khổng trưởng lão lấy ra một Đạo Khí trung phẩm cùng hai viên Đan Dược Vương phẩm Huyền Diệu cảnh làm tiền đặt cược.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)