Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 592: Một hồi tiền đặt cược.

Chương Trước Chương Tiếp

- Hừ!

Vạn Lý hừ lạnh một tiếng, nhìn Khổng trưởng lão, trầm giọng nói:

- Đỗ Thiếu Phủ chính là đệ tử gia sư thu nhận gần đây, cũng là tiểu sư đệ của ta, đệ tử nội tông được sư phụ thân truyền, dựa theo bối phận của Tông môn, gọi ngươi một tiếng sư huynh mà thôi, tự nhiên là sư thúc của đệ tử ngươi.

Tiếng nói hơi dừng lại, Vạn Lý âm trầm nhìn Khổng trưởng lão, nói:

- Đệ tử của ngươi phạm thượng, dám vô lễ với sư thúc, Khổng trưởng lão, ngươi thật là dạy đệ tử tốt a, ta nghĩ ngươi là mang đệ tử đến đây chịu đòn nhận tội, không nghĩ tới ngươi còn dự định để sư thúc nhận lỗi với sư điệt, ngươi tổn hại tông quy, cũng không coi Tông chủ vào đâu a!

Theo Vạn Lý nói, sắc mặt của Khổng trưởng lão không ngừng biến hóa, đến cuối cùng, đã càng ngày càng khó coi.

Lúc này Đỗ Thiếu Phủ hơi có chút sững sờ, nghe lời của Tam sư huynh, tựa hồ thân là đệ tử của sư phụ, ở trong tông địa vị còn cực cao, cùng Khổng trưởng lão trước mắt là một thế hệ.

Mặt khác Đỗ Thiếu Phủ cũng có chút kinh ngạc Tam sư huynh Vạn Lý, khuôn mặt kia thời khắc nở nụ cười, như là người hiền lành.

Nhưng một khi Tam sư huynh trở mặt, thì hoàn toàn không khách khí, người như thế là không dễ trêu chọc, một khi trêu chọc phải người như vậy, sợ là đến lúc đó ngay cả cơ hội quỳ xuống xin tha cũng không có.

Thời khắc này sắc mặt của Khổng trưởng lão cực kỳ phức tạp.

Sắc mặt của Trịnh Chí Châu cùng Vũ Điền Dã càng đặc sắc, nghe được Đỗ Thiếu Phủ là đệ tử thân truyền của Cổ Thanh Dương trưởng lão, trong lòng không khỏi run lên.

Đệ tử của Cổ Thanh Dương trưởng lão đại biểu cho cái gì, đám người Trịnh Chí Châu cùng Vũ Điền Dã tự nhiên rõ ràng.

Bọn họ vốn cho rằng đối phương chỉ là một đệ tử mới, nếu như sớm biết đối phương là đệ tử thân truyền của Cổ Thanh Dương trưởng lão, bọn họ chạy lên xum xoe còn không kịp, nơi nào còn dám động thủ.

Sắc mặt Khổng trưởng lão phức tạp, trong lúc nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải, Đỗ Thiếu Phủ này dĩ nhiên là đệ tử của Cổ Thanh Dương trưởng lão, vậy hắn phải suy nghĩ rất nhiều.

- Thiên Mục Phong ta thật náo nhiệt a.

Giữa không trung, có thanh âm nhàn nhạt truyền đến, thời điểm tiếng nói cuối cùng vang lên, một lão giả áo bào trắng thất tuần đã xuất hiện ở trước mọi người, trong hào quang, sơn phong vân vụ xinh đẹp, râu bạc trắng phiêu phiêu, áo bào khẽ động, tiên phong đạo cốt, tự nhiên chính là Cổ Thanh Dương trưởng lão.

- Bái kiến sư phụ.

Nhìn thấy Cổ Thanh Dương trưởng lão, Vạn Lý, Đỗ Thiếu Phủ vội vàng hành lễ, trong lòng Vạn Lý cũng thở dài một hơi, có sư phụ đến, sợ là họ Khổng kia sẽ không tạo nên được sóng gió gì, tính tình của sư phụ, hắn tự nhiên là biết.

- Bái kiến Cổ Trưởng lão.

Nhìn thấy Cổ Thanh Dương trưởng lão, trong đôi mắt của Khổng trưởng lão âm thầm biến sắc, vội vàng ôm quyền hành lễ, đám người Trịnh Chí Châu cùng Vũ Điền Dã càng cung kính cúi đầu.

- Không cần đa lễ.

Cổ Thanh Dương trưởng lão nhìn bốn phía, tựa hồ tâm tình rất không tệ, sau đó nhìn Khổng trưởng lão nói:

- Khổng trưởng lão, mới sáng sớm ngươi đã tới Thiên Mục Phong ta, là tới thăm ta sao?

- Chuyện này. . .

Nhìn thấy Cổ Thanh Dương trưởng lão, sắc mặt của Khổng trưởng lão có chút lúng túng lên.

Vạn Lý thấy thế, bất thình lình nói với Cổ Thanh Dương trưởng lão:

- Sư phụ, Khổng trưởng lão bởi vì hai vị đệ tử trong môn bị tiểu sư đệ gây thương tích, cho nên đến Thiên Mục Phong, hi vọng sư phụ có thể cho công đạo.

Nghe vậy, sắc mặt của Khổng trưởng lão càng thêm lúng túng, Vạn Lý nói, không thể nghi ngờ là vô cùng bất lợi với hắn, nhưng lại không thể phản bác.

- Ồ. . .

Nghe vậy, Cổ Thanh Dương trưởng lão không khỏi kinh ngạc, nhìn Đỗ Thiếu Phủ một cái, sau đó nhìn Khổng trưởng lão, nói:

- Khổng trưởng lão, có sự tình này?

Sắc mặt của Khổng trưởng lão cực kỳ lúng túng, ngẩng đầu nhìn Cổ Thanh Dương trưởng lão, ngượng ngùng cười khổ nói:

- Cổ Trưởng lão, kỳ thực không sao, chỉ là hai đệ tử bất thành khí của ta bị đệ tử mới thu của ngươi trọng thương thân thể, còn trọng thương Linh Hồn, đệ tử trong môn luận bàn là chuyện thường, ta chỉ là đến đây nhìn một chút, sẽ đi ngay.

- Thật sao, nếu thật có chuyện này, cũng không thể bỏ qua như vậy.

Nghe Khổng trưởng lão nói, Cổ Thanh Dương trưởng lão nhíu mày, ánh mắt hơi khép, quay đầu lại nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Thiếu Phủ, ngươi thật đả thương người?

- Thưa sư phụ, đúng thế.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, ở trước mặt sư phụ Cổ Thanh Dương, tự nhiên không có gì phải giấu giếm, hơn nữa cũng không có gì cần giấu giếm.

- Thiếu Phủ, này là ngươi không đúng, ngươi mới vừa tiến vào môn hạ của ta, sao có thể đả thương đệ tử trong môn, còn thương nặng như vậy.

Cũng không biết Cổ Thanh Dương trưởng lão có ý gì, lại mơ hồ quở trách Đỗ Thiếu Phủ một hồi, sau đó nhìn Khổng trưởng lão nói:

- Khổng trưởng lão, tuy Thiếu Phủ là đệ tử của ta, nhưng bàn về niên kỷ là tiểu bối, nếu là chuyện tình của tiểu bối, vậy hãy để cho chính bọn hắn đi giải quyết, dựa theo quy củ trong tông, để bọn họ đi Thiên Vũ quảng trường giải quyết a.

- Đi Thiên Vũ quảng trường.

Nghe vậy, sắc mặt của Vũ Điền Dã cùng Trịnh Chí Châu vô cùng khó coi.

Thiên Vũ quảng trường, một chỗ đặc biệt của Cổ Thiên Tông, ở Thiên Vũ quảng trường không có quá nhiều quy tắc, ở Thiên Vũ quảng trường, động thủ đoạt bảo cũng có thể.

Đệ tử trong Cổ Thiên Tông có mâu thuẫn, cũng trực tiếp giải quyết trên Thiên Vũ quảng trường.

Nói chung ở trên Thiên Vũ quảng trường, chỉ cần không ra mạng người, thì sẽ không có hậu quả gì.

Mà lúc này đối với Vũ Điền Dã cùng Trịnh Chí Châu mà nói, ngày hôm qua tu vi toàn thịnh bọn họ cũng đã bị Đỗ Thiếu Phủ trọng thương, hiện tại thân thể và Tinh Thần Lực trọng thương, này còn đi Thiên Vũ quảng trường, đó không phải là đi tìm ngược sao?

Sắc mặt của Khổng trưởng lão cũng có chút không biết làm sao, đây rõ ràng là Cổ Thanh Dương trưởng lão bao che khuyết điểm a, biết rõ hai đệ tử đã của mình trọng thương, lúc này còn đi Thiên Vũ quảng trường, đó không phải bao che khuyết điểm rõ ràng sao.

Nhìn Cổ Thanh Dương trưởng lão, Khổng trưởng lão cũng chỉ có thể nói:

- Cổ Trưởng lão, hiện tại hai đệ tử bất thành khí của ta trọng thương, sợ là cũng tới Thiên Vũ quảng trường không được, không bằng bỏ qua đi.

- Sao có thể bỏ qua chứ, tuy Thiếu Phủ đệ tử của ta, nhưng cũng không thể ngoại lệ, sao có thể tùy tiện đả thương đệ tử trong tông.

Tựa hồ Cổ Thanh Dương trưởng lão không muốn cho qua, nhìn Khổng trưởng lão, cười nói:

- Khổng trưởng lão, ta từ trước đến nay công bình, như vậy đi, hai đệ tử trọng thương kia tự nhiên là khó lên Thiên Vũ quảng trường, vậy không bằng tìm một đồng môn thay thế, ngươi tìm một đệ tử niên kỷ không sai biệt lắm, thay thế bọn họ đi Thiên Vũ quảng trường là được, chỉ cần bọn họ thắng, đến lúc đó ta ra một Đạo Khí trung phẩm cùng hai viên Đan Dược Vương phẩm huyền diệu cảnh, coi như là cho bọn hắn một ít chỗ tốt, ngươi thấy thế nào?

Nghe Cổ Thanh Dương trưởng lão nói xong, vừa rồi Khổng trưởng lão còn tưởng rằng Cổ Thanh Dương trưởng lão bao che khuyết điểm, thời khắc này sắc mặt cũng rất nghi hoặc.

Vạn Lý ở sau lưng Cổ Thanh Dương trưởng lão, lúc này cũng lộ ra vẻ không hiểu, sư phụ đây là trực tiếp đưa Đan Dược cùng Đạo Khí cho họ Khổng kia a, một Đạo Khí trung phẩm cùng hai viên Đan Dược Vương phẩm huyền diệu cảnh, giá trị là rất kinh người, tuyệt đối tính là đại thủ bút, môn hạ của họ Khổng kia, tuy có không ít đệ tử không hăng hái, nhưng cũng không thiếu cường giả a.

Càng để Vạn Lý nghi ngờ là, hôm nay sư phụ như đổi thành một người khác, này nếu như bình thường, không người nào dám tới Thiên Mục Phong tìm phiền toái, tính tình của sư phụ, kia tuyệt đối là cuồng bạo, sao bây giờ dễ nói chuyện như thế.

- Chuyện này. . .

Khổng trưởng lão trầm tư một chút, cũng có chút không biết làm sao, thật sự là không biết trong lòng Cổ Thanh Dương trưởng lão rốt cuộc là đang đánh cái chú ý gì.

Khổng trưởng lão là biết Cổ Thanh Dương trưởng lão tuyệt đối không phải dễ trêu, trong lòng cực kỳ nghi hoặc, vì sao lúc này Cổ Thanh Dương dễ nói chuyện như vậy.

- Sư phụ, không bằng để ta thay thế Vũ sư đệ cùng Trịnh sư đệ đi Thiên Vũ quảng trường.

Nhưng vào lúc này, thanh niên đoản y một mực không có nói kia lại tiến lên một bước nói với Khổng trưởng lão, gò má góc cạnh rõ ràng, chỉ là khí chất hơi lạnh lẽo.

Khổng trưởng lão nhìn thanh niên đoản y, ánh mắt ám động, sau đó hơi cắn răng, nhìn Cổ Thanh Dương trưởng lão nói:

- Cổ Trưởng lão, ngươi xem coi thế nào?

Cổ Thanh Dương trưởng lão nhìn thanh niên kia, ánh mắt mỉm cười, sau đó nhìn Khổng trưởng lão nói:

- Đương nhiên không thành vấn đề, đệ tử mới thu của ta trẻ tuổi nóng tính, cũng nên cho hắn biết trong Cổ Thiên Tông cường giả như mây, sau này tự nhiên sẽ cố gắng tu luyện, bất quá Khổng trưởng lão, ta lấy ra một Đạo Khí trung phẩm cùng hai viên Đan Dược Vương phẩm huyền diệu cảnh, này nếu như truyền ra ngoài, trên mặt ta cũng không dễ coi, ngươi xem. . .

Nghe Cổ Thanh Dương trưởng lão nói, tựa hồ trong lòng Khổng trưởng lão hiểu rõ, do dự một chút, sau đó mỉm cười nói:

- Ta minh bạch, chỉ cần đến lúc đó đệ tử của ngươi có thể thắng, ta sẽ lấy ra một Đạo Khí trung phẩm cùng hai viên Đan Dược Vương phẩm huyền diệu cảnh, không biết Cổ Trưởng lão có hài lòng không?

- Được, một lời đã định, sau bảy ngày, gặp nhau ở Thiên Vũ quảng trường.

Cổ Thanh Dương trưởng lão hài lòng gật đầu nói.

- Cổ Trưởng lão, bảy ngày sợ là không được, sau bảy ngày chính là lúc đệ tử nội tông đọ sức lần thứ hai.

Sắc mặt của Khổng trưởng lão không lưu dấu vết nói:

- Không bằng ba ngày đi, sau ba ngày để cho bọn họ lên Thiên Vũ quảng trường được không?

- Ba ngày sao. . .

Cổ Thanh Dương trưởng lão nhướng mày, sau đó mỉm cười nói:

- Ba ngày liền ba ngày, vậy sau ba ngày, trên Thiên Vũ quảng trường để người trẻ tuổi tự mình giải quyết.

- Được, ba ngày sau gặp, Cổ Trưởng lão, ta cáo từ trước.

Nói xong, Khổng trưởng lão lập tức mang đệ tử của mình cáo từ rời đi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)