Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 585: Lấy lui làm tiến

Chương Trước Chương Tiếp

Sau phút chốc yên lặng ngoài ý muốn, Cổ Thanh Dương trưởng lão nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi:

- Tiểu tử, sư môn hiện tại của ngươi nếu so với Cổ Thiên Tông thì thế nào?

- Sư môn hiện tại của vãn bối, về mặt thực lực đương nhiên là không cách nào so được với Cổ Thiên Tông. Nhưng trong lòng vãn bối, sư môn chính là sư môn, không thể tùy tiện sửa đổi. Thỉnh tiền bối thứ lỗi.

Đỗ Thiếu Phủ nói, hơi có vẻ áy náy, Cổ Thanh Dương trưởng lão ra tay tương trợ, cường giả như vậy còn hộ pháp cho mình trị thương ba ngày, trong lòng Đỗ Thiếu Phủ đương nhiên vô cùng cảm kích.

Chỉ là về vấn đề sư môn, thân là đệ tử của học viện Thiên Vũ, mà học viện Thiên Vũ lại do nhóm người Chu lão, phó hiệu trưởng Gia Cát Cường Bang cùng các trưởng lão lấy mạng đổi lấy, đó là một đả kích cực lớn đối với Đỗ Thiếu Phủ, sao có thể dễ dàng rời khỏi học viện Thiên Vũ như vậy.

- Ngươi nhớ tình sư môn, chứng minh ngươi là một người trọng tình cảm, trong lòng ta lại càng thêm vui mừng, chứng minh ta không có nhìn lầm người.

Cổ Thanh Dương trưởng lão nghiêm nghị nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt an ủi. Nếu vừa rồi, Đỗ Thiếu Phủ lập tức vứt bỏ sư môn vốn có của mình mà đầu nhập vào Cổ Thiên Tông, trong lòng lão có lẽ ngoài vui mừng cũng sẽ lưu lại một tia tiếc nuối.

Mà lúc này, mặc dù đối mặt với cám dỗ của Cổ Thiên Tông, Đỗ Thiếu Phủ vẫn một lòng như trước, muốn lưu lại sư môn ban đầu, đủ để chứng minh người này tính tình thuần lương, tuyệt không phải hạng gian trá âm tà, như vậy càng thêm đáng quý.

Từ một phương diện nào đó mà nói, tính tình so với thiên phú còn quan trọng hơn.

Hơi dừng một chút, Cổ Thanh Dương trưởng lão nhìn Đỗ Thiếu Phủ tiếp tục nói:

- Ngươi có nghĩ tới, đứng trên vai cự nhân, ngươi có thể nhìn được xa hơn, đứng trên núi lớn, ngươi có thể nhìn thấy nhiều thứ hơn.

- Trong Ốc Dã thành, đối mặt với Quang Minh thần đình, đến cuối cùng ngươi không thể ra sức, chỉ có thể liều mạng. Nếu như ngươi là người của Cổ Thiên Tông, Quang Minh thần đình kia muốn động tới ngươi, thì còn phải cân nhắc cẩn thận hơn.

Đỗ Thiếu Phủ nghe Cổ Thanh Dương trưởng lão nói, ánh mắt khẽ chuyển, thầm suy nghĩ.

Cổ Thanh Dương trưởng lão tiếp tục nói:

- Gia nhập Cổ Thiên Tông, ngươi có thể có được tài nguyên tu luyện tốt nhất, bất kể ngươi ở ngoài gây ra phiền toái gì, sau lưng ngươi vĩnh viễn có một Cổ Thiên Tông tồn tại.

- Nếu như ngươi muốn trở thành cường giả, phải dựa vào rèn luyện, ngươi vẫn có thể lựa chọn tự mình đi rèn luyện.

- Gia nhập Cổ Thiên Tông, đối với ngươi có trăm lợi mà không một hại, còn sư môn vốn có của ngươi, vẫn là sư môn của ngươi. Ngươi không có mất đi sư môn nào, chỉ là nhiều thêm một sư môn, sau này khi ngươi trở thành cường giả tuyệt đối, sư môn vốn có của ngươi sẽ tự hào vì ngươi. Nếu ngươi có đầy đủ bản lĩnh, sau này Cổ Thiên Tông cũng sẽ vinh dự vì ngươi.

- Bái ta làm sư, ngươi cũng không phải mất đi sư phụ trước kia của ngươi, chỉ là ngươi có nhiều thêm một vị sư phụ, trên con đường tu hành có thêm một người chỉ dẫn. Còn sau này ngươi có thể đi được bao xa, vậy thì phải dựa vào chính ngươi, không có một vị sư phụ nào có thể tới giúp ngươi.

Nói một hơi, Cổ Thanh Dương trưởng lão đưa mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trong nghiêm nghị có chút mong đợi nói tiếp:

- Thiên phú của ngươi rất mạnh, có lẽ có thể so sánh với mấy tên yêu nghiệt trong Cổ Thiên Tông. Mặc dù ta rất muốn thu ngươi làm đồ đệ, nhưng ta tuyệt đối không ép buộc ngươi, ngươi cứ suy nghĩ cho tốt đi. Sau khi ngươi đã suy nghĩ kỹ càng, có thể tới Cổ Thiên Tông tìm ta.

Nghe vậy, Đỗ Thiếu Phủ nhìn Cổ Thanh Dương trưởng lão hỏi:

- Tiền bối, người phải đi sao?

Mà lúc này, trong lòng Đỗ Thiếu Phủ đang rất phân vân, lời của Cổ Thanh Dương trưởng lão hoàn toàn gây chấn động lớn cho Đỗ Thiếu Phủ.

Những lời đó khiến cho Đỗ Thiếu Phủ thầm suy nghĩ tới rất nhiều chuyện. Quả thực, cho dù mình tiến vào Cổ Thiên Tông, thì vẫn là đồ đệ của học viện Thiên Vũ, chỉ là có nhiều thêm một cái thân phận. Sau này cho dù là đệ tử của Cổ Thiên Tông, thì cũng không ảnh hưởng tới việc mình xuất thân từ học viện Thiên Vũ.

- Đương nhiên, ta cũng cần phải trở về, thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, suy nghĩ thật kỹ đi, ta ở Cổ Thiên Tông chờ ngươi.

Lời vừa dứt, Cổ Thanh Dương trưởng lão khẽ mỉm cười, ống tay áo của trường bào màu trắng vung lên, dưới chân không có huyền khí dao động, chỉ là bóng người vẫn lướt không rời đi.

Nhìn bóng dáng Cổ Thanh Dương trưởng lão nói đi là đi, ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ khẽ giật, trong nhất thời, nội tâm gợn sóng. Hắn nghĩ tới tình hình của mình hiện giờ không nơi để đi, lời Cổ Thanh Dương tiền bối nói cũng là câu câu có lý, gia nhập Cổ Thiên Tông đối với bản thân hắn mà nói, quả thực là trăm lợi không có một hại.

Học viện Thiên Vũ bị diệt càng làm cho Đỗ Thiếu Phủ hiểu được, có một hậu thuẫn sau lưng là quan trọng cỡ nào, Cổ Thiên Tông hoàn toàn thích hợp cho mình, mà vị Cổ Thanh Dương trưởng lão kia cũng vô cùng thích tính khí của mình.

- Tiểu tử, rốt cuộc ngươi có bái sư hay không vậy, ta cũng đã đi xa như vậy rồi.

Trên không trung, Cổ Thanh Dương trưởng lão đã bay lên cao, không có ai nhìn thấy trên khuôn mặt Cổ Thanh Dương trưởng lão lúc này, lại tràn đầy vẻ khẩn trương.

Lúc này Cổ Thanh Dương trưởng lão sao có thể buông tha một hạt giống tốt theo đuổi lâu như vậy, nếu có thể từ bỏ nhanh như vậy, lão cũng không một đường tìm kiếm khắp nơi này.

Mà bây giờ rời đi, cũng chỉ là mưu kế trong lòng lão mà thôi. Cái này gọi là lấy lui làm tiến.

Một hạt giống tốt, thiên phú mạnh như vậy, đủ so sánh với mấy bảo bối vô cùng yêu nghiệt trong tông kia. Mấy tên yêu nghiệt đó, cho dù lấy địa vị lão trong tông, cũng không thể nào ép buộc, bằng không lão đã sớm dùng mọi thủ đoạn thu chúng nó làm đệ tử.

Mà bây giờ, nếu Đỗ Thiếu Phủ có thể bái mình làm sư, đến lúc đó trong tông không thể quản chế lão, một ngụm uất ức qua nhiều năm như vậy, cũng có thể quét sạch.

- Chẳng lẽ một chiêu này thật không được sao, tiểu tử, ngươi cũng không nên bị ta dọa nha, nếu ngươi không bái sư, ta sẽ phải trói ngươi trở về, đến lúc đó cho dù trở về cũng sẽ tổn thương tới tình thầy trò chúng ta.

Cổ Thanh Dương trưởng lão lẩm bẩm nói nhỏ, càng ngày càng đi xa, cũng càng ngày càng nóng nảy, dù sao bất kể như thế nào, lão tuyệt đối không bỏ qua một hạt giống tốt như vậy.

- Đệ tử Đỗ Thiếu Phủ, nguyện ý bái Cổ Thanh Dương tiền bối làm thầy, bái kiến sư phụ!

Bỗng dưng, trên đỉnh vách đá trong sơn cốc, có giọng nói truyền vào trong tai Cổ Thanh Dương trưởng lão.

Vèo!!!

Bóng dáng Cổ Thanh Dương trưởng lão lập tức ngừng lại giữa không trung, sau đó nhanh chóng quay đầu. Từ xa xa đã nhìn thấy, thanh niên áo bào tím kia đang rất cung kính quỳ trên đất, dập đầu ba cái.

- Ha ha ha, đám khốn khiếp các ngươi hãy cẩn thận cho ta, lần này chính là thời điểm các ngươi khóc...

Ánh mắt từ đờ đẫn chuyển thành kích động, ước chừng chỉ trong chốc lát, trên mặt Cổ Thanh Dương trưởng lão đã tràn đầy ý cười.

Cổ Thiên Tông, thân là một trong chín đại thế lực ở Trung Châu, trong tông khống ché vô số đế quốc.

Nghe nói bất kỳ một thế lực nào trong chín thế lực lớn đều là vật khổng lồ, đều trải qua vô số năm truyền thừa, là đỉnh cao ở Trung Châu, mưa gió không tới, luôn đứng ngạo nghễ, đủ để nói rõ sự lớn mạnh của chín thế lực này.

Cổ Thiên Tông tọa lạc tại hướng đông nam Trung Châu, trong tông cường giả như mây.

Bất kỳ một đệ tử nào đi ra từ Cổ Thiên Tông, cũng có được thanh danh hiểu hách.

Đệ tử trong tông càng có thể trở thành cự phách một phương, khai sáng đế quốc, cai trị một vùng, đếm không hết.

Sơn mạch Cổ Thiên, đây là một trong số các dãy núi danh chấn Trung Châu, bát ngát không biết bao nhiêu dặm.

Nghe đồn, năng lượng thiên địa trong dãy núi này vô cùng nồng đậm, bồi bổ vạn vật, kỳ hoa dị thảo vô số, linh dược thiên tài địa bảo kinh người. Quan trọng hơn là, người tu luyện ở trong đó thì có hiệu quả tu luyện tốt hơn những nơi khác nhiều.

Mà sở dĩ sơn mạch của Cổ Thiên danh chấn Trung Châu, còn có một nguyên nhân lớn khác, đó chính là một trong chín đại thế lực của Trung Châu - Cổ Thiên Tông tọa lạc bên trong sơn mạch đó.

Cổ Thiên Tông là thánh địa của vô số tu vũ giả Trung Châu, số người trẻ tuổi từ nhỏ đã khát vọng trở thành một thành viên trong đó đếm không hết.

Viu...

Trong tầng mây trên trời cao, một chuôi cự kiếm qua lại trong tầng mây, vững vàng mà cực nhanh, mây mù tản ra hai bên, lưu lại một vệt dấu trên không trung, thật lâu không tiêu tan.

Cự kiếm rộng khoảng nửa trượng, dài chừng một trượng, hai bóng dáng ngồi xếp bằng, chính là Cổ Thanh Dương trưởng lão và Đỗ Thiếu Phủ.

Quanh thân Đỗ Thiếu Phủ có kim quang nhàn nhạt bao phủ, hô hấp đều đều, khí tức vững vàng, trên khuôn mặt vốn còn dư lại một chút tái nhợt, sau khi được đan dược và công pháp Kim Sí Đại Bằng hỗ trợ, đã khôi phục vẻ hồng nhuận hoàn toàn.

- Thiếu Phủ, chúng ta đến rồi, phía dưới chính là phạm vi trong sơn môn của Cổ Thiên Tông.

Âm thanh của Cổ Thanh Dương trưởng lão truyền vào trong tai Đỗ Thiếu Phủ, dưới mây mù, một dãy núi bát ngát đã như ẩn như hiện.

- Phù...

Đỗ Thiếu Phủ thu lại thủ ấn, ánh sáng màu vàng nhạt trên người dẫn dần thu vào trong cơ thể, sau đó mở mắt ra, một cỗ khí thế từ trong cơ thể bộc phát, chấn động khiến không gian chung quanh run lên.

Tinh mang trong mắt thu lại, Đỗ Thiếu Phủ nhìn xuống khoảng không, theo tốc độ cự kiếm ngày một giảm, một dãy núi bát ngát tráng lệ cũng xuất hiện trong tầm mắt.

Dãy núi mênh mông vắt ngang, bao la hùng vĩ, lấy hùng hậu bằng phẳng chứa trăm sông hội tụ.

Từ trên nhìn xuống, thỉnh thoảng còn nhìn thấy trong dãy núi có thác nước đang gầm thét đổ thẳng xuống, rừng thông liên miên vẫy vùng.

Từng ngọn núi cao muốn chọc trời, giống như có thể tươi xanh suốt bốn mùa, trường tồn cùng thiên cổ.

Trong đỉnh núi, còn có thể thấy được không ít kiến trúc lấp ló trong một mảng xanh biếc xanh.

Cự kiếm tiến về phía trước, kiến trúc càng ngày càng nhiều, lộ ra khí tức cổ xưa.

- Trước mặt chính là sơn môn của Cổ Thiên Tông, chúng ta không thể phi hành, cho dù là tông chủ Cổ Thiên Tông cũng không thể phi hành qua sơn môn. Đây là bất kính với tông môn.

Cổ Thanh Dương trưởng lão nói xong, cự kiếm cũng bắt đầu hạ xuống.

Thời điểm cự kiếm đáp xuống là ở một quảng trường rộng lớn mênh mông, Đỗ Thiếu Phủ cũng nhảy xuống đất theo Cổ Thanh Dương trưởng lão.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)