Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 575: Cường thế đánh bại

Chương Trước Chương Tiếp

- Giả thần giả quỷ, đây là Ốc Dã Thành, chưa tới lượt ngươi ngang ngược!

Công Tôn Báo hừ lạnh, ánh mắt lạnh lùng, hắn là đệ tử tiếng tăm lừng lẫy của Quang Minh Thần Đình, khổ tu gần 10 năm, tu luyện vô số Bí Pháp Thần Thông, bên trong Ốc Dã Thành, hắn là người trẻ tuổi mạnh nhất, bản thân có kiêu ngạo cùng tự phụ.

- Ầm!

Vũ Thần Thiên Hạ Trailer

Công Tôn Báo xuất thủ, không gian xung quanh run lên, Phù Văn quanh thân lóe ra, mơ hồ mang theo điện mang Lôi Quang, sau cùng hóa thành một con hung cầm Lôi Quang.

- Chiếp. . .

Hung cầm giống như ưng mà không phải ưng, giống như nhạn mà không phải nhạn, đôi cánh Phù Văn xinh đẹp chói mắt, điện mang lóe ra, mang theo khí thế hung hãn lao xuống Đỗ Thiếu Phủ.

Rất hiển nhiên, Công Tôn Báo đối phó Đỗ Thiếu Phủ, nghiêm túc hơn nhiều so với khi đối phó Mộ Dung Tu Duệ.

Công Tôn Báo nhìn ra được, đối phương bất phàm, cho nên không hề khinh thường, cũng đủ để chứng minh Công Tôn Báo hắn tuyệt đối không phải kẻ ngốc, không phải chỉ có hư danh.

Nhìn thú ảnh mà Công Tôn Báo lấy lĩnh ngộ Thú Năng ngưng tụ tạo thành, Đỗ Thiếu Phủ khẽ ngẩng đầu, trong vạn cầm, có bao nhiêu con có thể đánh đồng với Kim Sí Đại Bàng Điểu.

Hai tay hơi duỗi ra, Đỗ Thiếu Phủ đưa tay xẹt qua đường vòng cung giữa không trung, Phù Văn kim sắc bao quanh trong tay, giống như dấu vết của đôi cánh kim sắc như ẩn như hiện được ngưng tụ trên cánh tay, sau đó trực tiếp quét về phía hư ảnh hung cầm, khí thế bá đạo nghiền ép.

Hai người trong nháy mắt đã giao thủ, những người xung quanh chăm chú quan sát.

Chỉ thấy trong lúc giao thủ nhìn như chậm rãi, kì thực nhanh như tia chớp kia, thanh niên tử bào một tay quét qua, lập tức đè ép về phía hư ảnh hung cầm.

Trong khoảnh khắc hai người va chạm, điện mang cùng Phù Văn chói mắt lóe ra.

- Xì xì xì. .

Trong chốc lát, vô số ánh mắt run rẩy kịch liệt, hư ảnh hung cầm vậy mà trực tiếp bị đánh thành mảnh vụn dễ như trở bàn tay, căn bản không đỡ nổi một đòn.

- Phốc phốc...

Trong miệng Công Tôn Báo phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi, trong lòng lúc này vô cùng khiếp sợ phức tạp, nhưng cùng lúc đó, thanh loan đao Phù Khí cực phẩm trong tay vậy cũng đã sớm đánh xuống.

Thú Năng vừa rồi ngưng tụ, là Công Tôn Báo dùng để thăm dò, đồng thời cũng là hư chiêu, sát chiêu chân chính của hắn chính là một đao này.

Công Tôn Báo biết thanh niên tử bào kia bất phàm, cho nên muốn mê hoặc ngăn cản đối thủ, sau đó sát chiêu vừa ra, trực tiếp tiêu diệt đối thủ, cũng coi như khiến cho Mộ Dung gia mất mặt.

Theo dự liệu của Công Tôn Báo, dưới sát chiêu bất ngờ như vậy, chí ít cũng có thể khiến tiểu tử tử bào kia trọng thương, một chiêu này của hắn đã dùng rất nhiều lần, bách phát bách trúng, không ít người tu vi mạnh hơn hắn đều mắc lừa, cuối cùng thiệt thòi lớn.

- Diệt Lôi Sát Đao!

Đao mang đánh xuống, trên bầu trời quảng trường lập tức sấm vang chớp giật, điện mang lóe ra, giống như tạo thành một vòng sáng điện mang, bộc phát ra uy thế hủy diệt cường đại, toàn bộ quảng trường cùng hư không đều đang run rẩy.

- Tiểu tử tử bào kia bị lừa rồi, không ổn!

Đao mang giống như không gian vỡ vụn, sấm vang chớp giật, khí tức hủy diệt, một khắc này, không ít người đều vì Đỗ Thiếu Phủ hít vào khí lạnh.

- Trời ạ, ta nhìn lầm rồi sao?

- Không thể nào, sao có thể cường hãn như vậy!

Mà trong nháy mắt ngắn ngủn, những người vừa rồi còn vì Đỗ Thiếu Phủ hít vào khí lạnh, liền không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối.

Chỉ thấy thanh niên tử bào kia vậy mà không sợ hãi một đao khủng bố kia của Công Tôn Báo, cánh tay duỗi ra không thay đổi, trực tiếp vươn ra, ánh sáng Phù Văn Huyền Khí kim sắc trên tay, không sợ đao mang hủy diệt cùng sức mạnh Lôi Điện, trực tiếp chộp vào phía trên loan đao của Công Tôn Báo.

- Xì xì xì. . .

Không gian ba động, điện mang tàn phá bừa bãi, nhưng lúc này trước mặt Đỗ Thiếu Phủ lại không hề có tác dụng.

Dưới vô số ánh mắt của mọi người, một tay kia của Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp chộp tới phía trên loan đao của Công Tôn Báo, lập tức giống như ngưng cố không gian, phá hủy đao mang khủng bố, khiến cho loan đao trong tay Công Tôn Báo, cũng không thể tiến lên phía nửa phân.

Thanh niên tử bào kia dùng tay không chống lại một đao Phù Khí bất phàm của Công Tôn Báo, còn là một sát chiêu, điều này khiến người ta khiếp sợ đến nhường nào, cần có thực lực cường hãn đến đâu mới có thể làm được!

- Ầm ầm. . .

Sắc mặt Công Tôn Báo đại biến, trong ánh mắt ngạo nghễ cùng tự tin lúc này rốt cục hiện lên sợ hãi, Huyền Khí toàn thân trào ra, muốn lấy ra loan đao trong tay, khí tức của tu vi Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong, đột nhiên giống như bão táp lan tràn, khiến cho trên quảng trường khí tức ngập trời, giống như đột nhiên nổi lên bão táp, tiếng nổ “Ầm ầm vang vọng.

Chỉ là mặc cho Công Tôn Báo giãy giụa như thế nào, loan đao trong tay lúc này bị Đỗ Thiếu Phủ nắm trong lòng bàn tay, lại căn bản không thể nhúc nhích.

- Muốn Mộ Dung gia, xem ra ngươi chỉ có thể chờ lần sau!

Đỗ Thiếu Phủ khẽ ngẩng đầu, ánh mắt thanh lãnh lúc này hơi lạnh lẽo, mang theo một loại bá đạo đã dung nhập huyết dịch cốt tủy, đứng trong gió lốc năng lượng, nhưng lại vững như bàn thạch, không hề lay động mảy may, tay trái duỗi ra, ánh sáng kim sắc bao quanh, sau đó Phù Văn quanh quẩn.

- Ầm!

Tay trái nắm chặt thành quyền đánh ra, thế như Bôn Lôi, phát ra tiếng nổ 'Ầm ầm' giống như Kinh Lôi, khiến cho không gian xung quanh đều đang run rẩy, dưới vô số ánh mắt ngưng thần chờ đợi, trong lòng run lên, một quyền trực tiếp rơi xuống trên ngực Công Tôn Báo.

- Phốc phốc...

Một quyền hạ xuống, tầng phòng ngự trên người Công Tôn Báo bị đánh nát dễ như trở bàn tay, sau đó trong miệng phun ra máu tươi, máu me đầm đìa, quần áo trên người vỡ nát.

Công Tôn Báo lập tức bị đánh bay, loan đao trong tay lúc này trực tiếp rơi vào tay Đỗ Thiếu Phủ.

- Không cần nữa sao, vậy thì xin đa tạ!

Đỗ Thiếu Phủ nắm lấy Phù Khí loan đao của Công Tôn Báo, Phù Khí này chính là bất phàm.

Đối với Đỗ Thiếu Phủ mà nói, cho dù là trường hợp nào, chỉ cần là vật đến tay mình, muốn để hắn giao ra, vậy thật là quá khó, gần như là chuyện không thể xảy ra.

Dứt lời, Đỗ Thiếu Phủ không chút khách khí, trên mặt mang theo nụ cười, thủ ấn trực tiếp ngưng kết, lau đi phong ấn ấn ký bên trên loan đao, sau đó dưới ánh mắt bao người, trực tiếp thu Phù Khí loan đao của Công Tôn Báo vào trong Túi Càn Khôn của mình.

Ánh mắt mọi người xung quanh run rẩy kịch liệt, một chiêu ngắn ngủi, thanh niên tử bào kia chỉ dùng một chiêu, không chỉ đoạt được Phù Khí của Công Tôn Báo, còn đả thương Công Tôn Báo, thật sự không thể không khiến mọi người khiếp sợ.

Lúc này, càng thêm khiếp sợ ngược lại là mọi người trên đài cao, từng ánh mắt quả thực muốn rớt ra, nhất là người Mộ Dung gia.

Mà sắc mặt của đám người Công Tôn gia, vào lúc này, lập tức liền trở nên khó coi.

- Bịch bịch bịch...

Công Tôn Báo cũng không té ngã trên đất, sau khi lùi hơn mười bước mới đứng vững thân hình, mỗi một bước, mặt đất dưới chân đều xuất hiện vết nứt, sau cùng rốt cục dừng lại.

- Phốc phốc!

Sắc mặt Công Tôn Báo âm trầm khó coi, đầu xương trong ngực giống như bị bẻ gãy, truyền đến từng trận đau nhức, lại đúng lúc nhìn thấy Phù Khí của mình vậy mà bị trực tiếp cướp đi, còn xóa mất ấn ký, lập tức lại phun ra một ngụm máu tươi.

- Khốn nạn!

Không thể nhịn được nữa, Công Tôn Báo gầm lên giận dữ, thủ ấn nhanh chóng ngưng kết, lập tức Phù Văn lóe ra, kết nối Mạch Hồn, ngưng tụ thành một con Cự Mãng màu nâu cực lớn.

Cự Mãng xoay quanh Công Tôn Báo, toàn thân phát ra phù quang chói mắt, phụ trợ hắn trông giống như kẻ khủng bố.

- Tê tê...

Đầu lưỡi trong miệng Cự Mãng màu nâu phun ra thụt vào, mang khí tức Lôi Điện, giống như là có thể phun ra nuốt vào Lôi Điện.

Uy áp khủng bố lan tràn, khiến cho người xem xung quanhsợ hãi, không khỏi biến sắc, âm thầm khen ngợi Công Tôn Báo không hổ là người đứng đầu trong lớp người trẻ tuổi.

- Giết!

Công Tôn Báo nổi giận, thúc giục Mạch Hồn rống lớn, mang theo một luồng khí tức khủng bố, sau đó Mạch Hồn Cự Mãng lao ra, giống như Giao Long bay lên trời, mang theo khí tức Lôi Điện hủy diệt, lập tức từ trên trời đáp xuống, nháy mắt che phủ Đỗ Thiếu Phủ.

Lúc này, Đỗ Thiếu Phủ khẽ ngẩng đầu, ánh mắt bá đạo khiếp người, xẹt qua hàn ý nhạt nhạt.

- Ầm!

Ngay khi Cự Mãng Mạch Hồn hung ác rít gào đến trước mặt, Đỗ Thiếu Phủ không lùi mà tiến tới, đánh ra một quyền, ánh sáng kim sắc lướt động, giống như Lôi Đình!

- Bịch bịch!

Một con Mạch Hồn Cự Mãng của Công Tôn Báo, uy thế cực kỳ kinh người, vừa rồi còn hung hãn ngập trời, trấn áp trời cao, trong nháy mắt, dưới một quyền của Đỗ Thiếu Phủ, trực tiếp bị nổ tan, từ đầu tới đuôi, điện mang nở rộ.

- Ầm ầm. . .

Mạch Hồn bị nổ tung, thân ảnh Công Tôn Báo lộ vẻ chật vật, lảo đảo té ngã trên mặt đất, khóe miệng máu me đầm đìa, ánh mắt hoàn toàn hoảng sợ.

- Ầm!

Đỗ Thiếu Phủ một cước đạp xuống trước ngực Công Tôn Báo, đánh nát phòng ngự toàn thân của hắn, giẫm cho thân thể Công Tôn Báo rơi vào vết nứt trên mặt đất.

- Phốc phốc !

Khói bụi nổi lên bốn phía, đất đá tung bay, trong miệng Công Tôn Báo lại phun ra máu tươi.

- Công Tôn Báo bại rồi, bại quá thê thảm!

- Công Tôn Báo đứng trước thanh niên tử bào kia, không đỡ nổi một đòn!

Trên quảng trường, vô số người sau khi khiếp sợ qua đi, thanh âm xuýt xoa vang vọng, liên tục không ngớt!

Công Tôn Báo – người đứng đầu lớp trẻ trong Ốc Dã Thành, còn là đệ tử đi ra từ Quang Minh Thần Đình, vậy mà lúc này đứng trước thanh niên tử bào, lại không đỡ nổi một đòn!

Thanh niên tử bào kia còn luôn ung dung tự tại, giơ tay nhấc chân, thực lực như vậy, cường hãn như vậy!

- Thực lực của tên ngốc kia, vậy mà mạnh như vậy. . . !

Bên trong Mộ Dung gia, Mộ Dung Tương Nhi nhìn Đỗ Thiếu Phủ trên quảng trường, ánh mắt tinh thuần lúc này trợn lên, giống như mắt ếch, trong lòng quá mức khiếp sợ, cho tới nay nàng đều không biết, thực lực của tên ngốc kia lại mạnh như vậy, mà Mộ Dung Sâm Tuấn lúc này đã về tới đài cao, nhìn thanh niên tử bào trên quảng trường kia, toàn thân không nhịn được có chút rùng mình.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)