Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 571: Đọ sức bắt đầu

Chương Trước Chương Tiếp

- Bái kiến Gia chủ, bái kiến Nhị gia.

Đám người xôn xao, Đỗ Thiếu Phủ nhìn qua, có mấy bóng người dần dần tiến đến, dẫn đầu là một lão giả hơn lục tuần, sắc mặt hồng hào, nhìn vô cùng trẻ tuổi, phía sau là một đại hán khoảng hơn tứ tuần, chính là Mộ Dung Hàn Hám.

Vũ Thần Thiên Hạ Trailer

Mà phía sau hai người, lúc này còn có một thanh niên dáng người cao gầy, khoảng chừng 24 - 25 tuổi, da trắng, ngũ quan thanh tú mang theo vẻ tuấn dật, bạch y hơi bó đem dáng người hoàn mỹ hiển lộ ra hết.

- Cấp bậc Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh!

Mặc dù thanh niên đã thu liễm khí tức, lúc này muốn dưới sự dò xét của Đỗ Thiếu Phủ mà thu liễm toàn bộ khí tức là chuyện không dễ, khí tức Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh, ngay lập tức bị Đỗ Thiếu Phủ nhìn ra.

Tuổi tác như vậy đã đạt đến cấp bậc Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh, thiên phú nhất định là vô cùng bất phàm.

- Cha...

Nhìn thấy lão giả hơn lục tuần kia đi đến, Mộ Dung Tương Nhi lập tức qua đó.

Lão giả lục tuần khẽ gật đầu, sau đó ánh mắt khẽ nâng, cuối cùng tầm mắt rơi xuống trên người Đỗ Thiếu Phủ đứng trong đám người, từ từ đi về phía Đỗ Thiếu Phủ, đồng thời nói với Mộ Dung Hàn Hám bên người:

- Lão tam, đây là tiểu huynh đệ Đỗ Thiếu Phủ mà ngươi đã nói sao?

- Không sai, vị này chính là tiểu huynh đệ Đỗ Thiếu Phủ, Tương Nhi gặp được trên đường. – Mộ Dung Hàn Hám nói nhỏ.

Nhìn lão giả đi tới, Đỗ Thiếu Phủ âm thầm dò xét khí tức trên người lão giả này, vậy mà khó để nhìn được, từ khí tức ba động mơ hồ truyền ra từ trong cơ thể lão giả, khiến cho Đỗ Thiếu Phủ cảm thấy, e là tu vi của Mộ Dung gia gia chủ – Mộ Dung Hàn Lâm, tuyệt đối không dưới Phó viện trưởng Gia Cát Cường Bang.

- Chẳng lẽ là Vũ Hoàng cảnh!

Đỗ Thiếu Phủ âm thầm khiếp sợ, nhưng ánh mắt không để lại dấu vết, ôm quyền hành lễ, nói:

- Vị này nhất định là Gia chủ Mộ Dung gia đi, tiểu tử Đỗ Thiếu Phủ có lễ.

- Không cần khách sáo, từ xa tới chính là khách.

Mộ Dung Hàn Lâm mỉm cười, sau đó nhìn mọi người trước mặt, thần sắc ngưng trọng, nói nhỏ:

- Thời gian cũng sắp đến, xuất phát thôi.

.......................................

Ốc Dã Thành, dòng người vốn đã tấp nập, vô cùng náo nhiệt, hôm nay càng thêm náo nhiệt, hôm nay đám người trẻ tuổi của hai đại gia tộc Ốc Dã Thành : Mộ Dung gia, Công Tôn gia đọ sức, còn có dùng một phần hai địa bàn làm tiền đặt cược, cảnh tượng thú vị như vậy, mọi người đương nhiên là sẽ không bỏ lỡ.

Đã sớm có tin tức truyền ra, lần này trong đám người trẻ tuổi của Công Tôn gia thế nhưng nhân tài xuất hiện lớp lớp, không những có Công Tôn Ứng, Công Tôn Chỉ đã sớm danh chấn Ốc Dã Thành, còn có Công Tôn Báo được Quang Minh Thần Đình thu làm môn hạ trở thành đệ tử nội đình.

Nghe nói Công Tôn Báo này, cho dù là trong Quang Minh Thần Đình, cũng vô cùng có danh tiếng, mà ở Ốc Dã Thành, đã sớm thanh danh hiển hách, từ nhỏ đã mang không ít vầng sáng, danh chấn Ốc Dã Thành.

Mà tương phản, nhân tài Mộ Dung gia lại tương đối suy yếu, nhất là nam đinh thưa thớt, trong đám người trẻ tuổi có thể chống đỡ Mộ Dung gia, chỉ có một người, chính là Mộ Dung Tu Duệ.

Mặc dù Mộ Dung Tu Duệ cũng danh chấn Ốc Dã Thành, thiên phú vô cùng tốt, nhưng nếu muốn so sánh với Công Tôn Báo, e là đa số mọi người vẫn sẽ chọn Công Tôn Báo.

Còn về những người trẻ tuổi khác của Mộ Dung gia, chỉ có Mộ Dung Sâm Tuấn còn có thể.

Nghe nói Mộ Dung Sâm Tuấn này xuất thân từ phân tộc Mộ Dung gia, thiên phú vô cùng không tồi, nhưng nếu muốn so sánh với Mộ Dung Tu Duệ, lại kém rất nhiều.

Xung quanh quảng trường trung tâm Ốc Dã Thành, cùng với thời gian dần trôi đi, sớm đã tụ lại dòng người đông đúc, một mảnh đông nghịt, che trời lấp đất.

Phía trên quảng trường, trên một thạch đài cao chót vót, được sắp xếp không ít ghế ngồi.

Lúc này đã có không ít người đang ngồi trên đó, người vây xem bốn phía cũng có thể nhận ra, những người có tư cách ngồi ở vị trí đầu, có thể từ trên cao nhìn xuống đem toàn bộ quảng trường thu vào trong tầm mắt, đều là người đứng đầu và cường giả của các đại thế lực trong Ốc Dã Thành, người bình thường cũng không có tư cách đó.

Mà hôm nay đám người trẻ tuổi của Mộ Dung gia cùng Công Tôn gia đọ sức, tiền đặt cược là nửa gia tộc, cũng mời toàn bộ những người có sức ảnh hưởng lớn trong cả Ốc Dã Thành tới làm trọng tài và chứng kiến.

Trên những vị trí đó, không ít người nhìn thấy người của Ngô gia, Ngô gia là một gia tộc lớn trong tam đại gia tộc của Ốc Dã Thành, thực lực cùng Mộ Dung gia, Công Tôn gia đủ để tạo thành thế chân vạc, hôm nay dưới tình hình này, đương nhiên là không thể thiếu.

Trên chỗ ngồi, lúc này có hai ba mươi người ngồi ngay ngắn, được gần trăm người vây quanh, trên người mỗi người đều mang theo một huy hiệu thêu hai chữ “Công Tôn, tượng trưng cho người của Công Tôn gia tộc.

Trên ghế ngồi, lúc này một lão giả ngồi ngay ngắn, chính là Gia chủ đương nhiệm của Công Tôn gia – Công Tôn Trường Không, thần sắc vô cùng âm trầm, thỉnh thoảng cúi đầu trò chuyện với một lão giả bên cạnh, thần sắc vô cùng cung kính.

Bên cạnh Công Tôn Trường Không, lúc này một thanh niên dáng người thon dài đang ngồi ngay ngắn, toàn thân tản ra khí tức lạnh lùng nhạt nhạt, tinh mang trong mắt thu liễm, mang theo sắc bén.

Thời gian dần dần trôi qua, người trên quảng trường trung tâm càng ngày càng nhiều, bao vây bốn phía đến giọt nước cũng không lọt, âm thanh huyên náo vang tận mây xanh.

Sóng âm khuếch tán, khiến cho toàn bộ Ốc Dã Thành đều có thể nghe thấy.

Mà khi mọi người ở đây nóng lòng chờ đợi, lối vào trung tâm quảng trường, một đoàn người rốt cục từ từ xuất hiện, mọi người vừa xuất hiện, toàn bộ quảng trường bắt đầu xôn xao.

- Người của Mộ Dung gia cuối cùng đã tới.

- Lần này người xuất thủ của Mộ Dung gia hẳn là Mộ Dung Tu Duệ đi, Mộ Dung gia cũng chỉ có Mộ Dung Tu Duệ là mạnh nhất.

- Nghe nói người của Công Tôn gia truyền ra tin tức, hôm nay sẽ khiến cho người Mộ Dung gia đẹp mặt.

Người Mộ Dung gia vừa đến, thanh âm nghị luận bốn phía vang lên không ngừng.

Trong tiếng nghị luận của mọi người, người Mộ Dung gia cũng chậm rãi bước lên trên đài cao trên quảng trường.

Đám người Ngô gia hơi hướng về phía người Mộ Dung gia gật đầu ra hiệu, coi như là chào hỏi.

Mà sắc mặt của người Công Tôn gia không đẹp đến đâu, thậm chí hơn phân nửa đều là bộ dáng lạnh lẽo.

- Mộ Dung Hàn Lâm, ta còn tưởng rằng hôm nay ngươi không dám tới đây.

Cùng với người Mộ Dung gia đi tới, Công Tôn Trường Không hơi nhướng mày, giữa hai lông mày lộ ra vẻ âm trầm.

- Sao ta có thể không tới, là ngươi tới sớm mà thôi.

Khi Mộ Dung Hàn Lâm nói chuyện, cũng đã trực tiếp ngồi xuống một hàng ghế vẫn trống phía trước, âm thầm than nhẹ, nghĩ lại lúc đầu quan hệ của Mộ Dung gia cùng Công Tôn gia tốt nhất, mà bây giờ lại như nước với lửa, thù sâu như biển.

Sau khi Mộ Dung Hàn Lâm ngồi ngay ngắn, Mộ Dung Hàn Hám cùng cường giả Mộ Dung gia toàn bộ đều ngồi ngay ngắn, Đỗ Thiếu Phủ vốn định đứng ở một bên xem náo nhiệt là tốt rồi, nhưng lại bị Mộ Dung Tương Nhi kéo xuống ngồi ở bên cạnh, lập tức kéo tới không ít ánh mắt.

Nhất là Mộ Dung Sâm Tuấn, ánh mắt quả thật là muốn bốc cháy, nhưng nghĩ đến chuyện tối hôm qua, ánh mắt lập tức hiện ra vẻ kiêng kỵ, giận mà không dám nói, nghẹn đến mức vẻ mặt đỏ bừng.

- Đừng nói nhảm nữa, trận đầu tiên Mộ Dung gia ngươi phái ai xuất thủ, trong khi đọ sức, sinh tử tự chịu, mau lên đài đi.

Công Tôn Chỉ đã vô cùng không kiên nhẫn, dường như căn bản cũng không muốn nói nhiều với Mộ Dung Hàn Lâm, nói dứt lời, hơi phất tay, bên cạnh cách đó không xa, một thanh niên liền nhảy ra giống như báo săn.

Huyền Khí trên người thanh niên kia trào ra, thân thể từ trên đài cao rơi xuống, vô cùng mạnh mẽ rơi xuống phía trên quảng trường, động tác gọn gàng dứt khoát, khoảng chừng 22 - 23 tuổi, giữa hai lông mày lộ ra một chút khí tức như sói hoang, sau đó chỉ phía đám người Mộ Dung gia trên đài cao, nói:

- Công Tôn Ứng Công Tôn gia tộc, Mộ Dung gia ai tới chịu chết!

- Công Tôn Ứng, tên này là một nhân vật hung ác, nghe nói một năm trước, một mình đã tàn sát sạch sẽ một cái Tiêu cục.

- Nghe nói Công Tôn Ứng đã là tu vi Vũ Hầu huyền diệu cảnh.

Công Tôn Ứng vừa lên đài,đám người xung quanh xôn xao nghị luận, trong Ốc Dã Thành, đối với ba chữ Công Tôn Ứng này tuyệt đối không xa lạ gì.

- Sâm Tuấn, ngươi lên đi, chú ý an toàn, không thể liều mạng.

Mộ Dung Hàn Hám nhìn Công Tôn Ứng trên quảng trường, nhíu mày, phất tay ra hiệu với Mộ Dung Sâm Tuấn bên người.

- Vâng!

Mộ Dung Sâm Tuấn đang nghẹn đến khó chịu, nhìn Công Tôn Ứng phía trên quảng trường, sắc mặt tuy rằng ngưng trọng, nhưng dường như cũng mang theo vài phần tự tin, sau khi gật đầu đồng ý, thân ảnh bay lên không, sau đó trực tiếp rơi xuống trên quảng trường, so với Công Tôn Ứng lên đài kém vài phần nhạy bén, nhưng lại thêm vài phần bắt mắt.

Hai thanh niên vừa lên đài, âm thanh nghị luận huyên náo bốn phía vang tận mây xanh dần dần lắng xuống.

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm về giữa quảng trường, ánh mắt bắt đầu sáng lên, hai đại biểu trẻ tuổi của hai đại gia tộc đánh một trận, chuẩn bị mở màn!

Trên quảng trường, Công Tôn Ứng lộ ra vài phần lưu loát, trong ánh mắt bình thản lộ ra một chút hàn ý nhìn Mộ Dung Sâm Tuấn trước mặt.

Nhưng thân thể Mộ Dung Sâm Tuấn sớm đã căng chặt, ánh mắt ngưng thần nhìn Công Tôn Ứng, Huyền Khí nhạt nhạt trào ra, đề phòng Công Tôn Ứng sẽ đột nhiên xuất thủ.

- Không cần khẩn trương, ta nhường ngươi xuất thủ trước, dù sao ngươi cũng không phải đối thủ của ta!

Công Tôn Ứng thản nhiên nói với Mộ Dung Sâm Tuấn, dường như không hề đem Mộ Dung Sâm Tuấn coi vào đâu.

- Hừ!

Bị Công Tôn Ứng coi thường, lại nghĩ đến chuyện tối hôm qua, Mộ Dung Sâm Tuấn cũng không nhịn được nữa, giống như muốn đem bực bội của tối qua đều phát tiết trên người Công Tôn Ứng, Huyền Khí dưới chân trào ra, lập tức lao thẳng về phía Công Tôn Ứng.

- Khặc khặc, tu vi Vũ Hầu Sơ Đăng cảnh, có chút yếu a. . .

Thần sắc Công Tôn Ứng tuy rằng không coi vào đâu, nhưng tốc độ lại giống như Dã Lang, Huyền Khí lan tràn, khiến cho không gian run lên ầm ầm.

- Binh binh binh. . .

Trong nháy mắt, hai đại biểu trẻ tuổi trong hai gia tộc va chạm vào nhau, tốc độ đều nhanh như Bôn Lôi.

Trong đám người xem xung quanh, những người có thể thấy rõ hai người này xuất thủ cũng không nhiều, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hai người trên quảng trường, nháy mắt va chạm mãnh liệt, Huyền Khí hùng hồn chống đối lẫn nhau, từng tiếng vang trầm thấp truyền ra.

- Vèo...vèo...

Trên quảng trường, bóng người lóe ra, vừa bắt đầu đã gay gắt, không hề thăm dò.

Trên đài cao, lúc này cường giả của các đại thế lực đều nhìn chăm chú phía giữa sân, nhìn được so với người vây xem bốn phía càng thêm tỉ mỉ, người Mộ Dung gia đều mang sắc mặt ngưng trọng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)