Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 555: Người của cổ thiên tông

Chương Trước Chương Tiếp

- Đây chỉ là một trong những nơi kiểm tra của Cổ Thiên Tông mà thôi, kiểm tra đệ tử ngoại viện, tổng cộng có vài nơi đó, lấy thực lực của Cổ Thiên Tông, có thể sừng sững ở Trung Châu không ngã, nếu trở thành đệ tử nội tông, thật có thể nói là một phát bay lên trời, không bao lâu nữa, có thể nổi tiếng khắp Trung Châu rồi.

. . . . . . . . .

Dãy núi trùng điệp, mây mù lượn quanh, bên trong màu xanh biếc của rừng cây, có một ngọn núi khổng lồ cao vút nhất, như Thương Long ngẩng đầu, xuyên thẳng tầng mây.

Đỉnh núi, mười mấy bóng người đứng đó, có cả nam nữ, tuổi đều khoảng bốn mươi đến sáu mươi, khí chất đều siêu phàm thoát tục, quanh thân mơ hồ lan tràn ra khí tức, làm cho không gian bốn phía như đọng lại.

Rầm rầm rầm ầm. . .

- Gào gừ. . .

Xa xa nơi sâu xa của sơn mạch, thỉnh thoảng truyền ra tiếng nổ năng lượng trầm thấp, theo sau là tiếng thú dữ hí lên rít gào, năng lượng dao động, vang vọng ra xung quanh.

- Có người rốt cục sắp tới Chủ Phong rồi, năm nay bình quân tổng thể thực lực của những người tham ra kiểm tra mạnh hơn năm ngoái rất nhiều.

Bên trên ngọn núi cao nhất, mây mù bao phủ, một ông lão khoảng hơn tám mươi tuổi loát chòm râu xám trắng thật dài, ánh mắt mang theo nụ cười, tâm tình thật tốt.

- Hồ trưởng lão, ngươi đang nhìn Phong Dực Vũ đã lên Chủ Phong à, phong thái nhân vương, lần này bị ngươi thu vào môn hạ trước, hắn là người có khả năng đạt được vị trí thứ nhất nhất, những người khác khó có thể chống lại a.

Một đại hán khoảng hơn năm mươi tuổi nhìn người gọi là Hồ trưởng lão kia, trong ánh mắt lấp lánh có thần, quang hoa lấp loé, nhưng lại có thêm một chút vị chua.

- Khà khà. . .

Nghe vậy, Hồ trưởng lão kia cười hì hì, càng ngày càng vui vẻ, nói:

- Vậy cũng không có gì, ba người Phong Bất Bình, Mục Giai Giai, Dư Hạo bọn hắn cũng là nhân kiệt, tu vi thực lực chỉ kém hơn Phong Dực Vũ một chút, vị trí thứ nhất lần này, ai cũng có cơ hội, huống hồ bọn họ cũng đều đến Chủ Phong rồi.

- Cái này cũng đúng, vị trí thứ nhất ai cũng có cơ hội giành được, trên đó còn có mấy cái phù trận, cũng không phải dễ dàng xông vào như vậy.

Một ông lão áo dài hơi nhướng mày, tựa hồ trong lòng cũng có chút không phục, âm thầm so sánh với Hồ trưởng lão.

Đỉnh núi, lúc này một ông lão thân hình gầy gò thon dài, khoảng bảy mươi tuổi, mặc áo bào màu trắng xanh, trên lưng đeo một thanh cổ kiếm, tóc bạc bồng bềnh, nửa buộc nửa tán, vài sợi tóc mai màu trắng cùng với một đống chòm râu màu trắng bay bay, ông lão đứng một mình trên một khối nham thạch, nhìn như tiên phong đạo cốt, khí chất bất phàm, giống như một vị tiên hạ xuống trần gian.

Sau một trận đàm tiếu, ánh mắt Hồ trưởng lão nhất thời nhìn phía ông lão tiên phong đạo cốt kia, trong mắt dĩ nhiên mang theo chút kính ý, có điều lại lộ ra một chút trêu chọc, cười nói:

- Thanh Dương trưởng lão, lão nhân gia ngươi lần này mới thấy đi ra, có muốn chọn một đệ tử thân truyền hay không, có vài người kỳ thực cũng không tệ lắm.

Nghe vậy, ông lão được gọi là Thanh Dương trưởng lão kia quay đầu lại, trên khuôn mặt già nua nhưng sắc mặt lại cực kỳ mặt đỏ thắm, ánh mắt dị thường trong suốt, liếc mắt nhìn Hồ trưởng lão một cái, cũng không định lên tiếng, đứng đó chắp tay,giống như tiên nhân, khiến người ta nổi lòng tôn kính.

Thấy thế, mấy đại hán cùng ông lão xung quanh đều hơi lộ ra ý cười, mặc dù nụ cười này không có bất kỳ ác ý gì, nhưng đều mang theo một chút trêu chọc, một trưởng lão áo dài cười hì hì, nói với Thanh Dương trưởng lão:

- Thanh Dương trưởng lão, Tông chủ đã nói rồi, môn hạ của ngươi còn có thể thu một đệ tử thân truyền cuối cùng, không bằng lần này liền tìm một đệ tử thu vào môn hạ đi.

- Khung Minh Trạch, Hồ Tam Khôn, các ngươi đừng có đắc y, mấy nhân vương nhân kiệt kia, thừa dịp lão tử không ở đây, sớm đã bị các ngươi thu vào môn hạ, ta còn thu cái rắm à.

Ông lão kia cuối cùng cũng mở miệng, chỉ là vừa mở miệng một cái, những khí chất giống như tiên nhân kia nhất thời biến mất không còn tăm hơi, đặc biệt trong miệng có hai cái răng cửa lớn lồi ra, giống như răng thỏ, trong khi nói còn không quên phun một ngụm nước miếng, khiến người ta có chút buồn cười.

Phản ứng của Thanh Dương trưởng lão, tựa hồ mọi người đều đã đoán trước được, sau khi Hồ trưởng lão kia nghe vậy, nhất thời khuôn mặt mờ mịt, làm bộ vô tội, nói:

- Thanh Dương trưởng lão, chúng ta cũng không phải thừa dịp ngươi không ở mà chọn đệ tử a, chủ yếu là mấy người Phong Dực Vũ, Mục Giai Giai bọn hắn cảm thấy môn hạ của Thanh Dương trưởng lão đã là nhân tài đông đúc, địa vị ở trong tông cũng cao thượng, bởi vậy cũng không tiện gia nhập môn hạ của ngài.

- Hừ!

Thanh Dương trưởng lão hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt hơi trầm xuống, nói:

- Các ngươi đã như vậy, vậy không bằng liền trực tiếp để cho bọn họ gia nhập môn hạ ta đi, ta xem bọn họ ai dám không muốn!

- Chuyện này. . .

Nghe thấy lời của Thanh Dương trưởng lão, nhất thời sắc mặt mấy người Hồ trưởng lão đại biến, nói:

- Thanh Dương trưởng lão, ngài cũng đừng làm khó dễ mấy người kia nữa, Chưởng môn cũ đã nói qua rồi, ngươi chỉ có thể lại thu thêm một đệ tử, lấy địa vị cùng uy nghiêm của ngài ở trong tông, cũng không thể thu quá nhiều đệ tử nữa.

- Không sao, nếu ta chỉ được thu một người, thì ta cảm thấy tên tiểu tử Phong Dực Vũ kia cũng không tệ lắm.

Mắt Thanh Dương trưởng lão nhìn ngọn núi khổng lồ phía xa xa kia, ánh mắt mang theo nụ cười.

Chỉ là lúc này, sắc mặt Hồ trưởng lão lại đại biến, nếu Thanh Dương trưởng lão thực sự quyết tâm thu đệ tử của hắn, thì hắn cũng không thể làm gì.

Rầm rầm rầm. . .

- Gào gào!

Sơn mạch xa xa, thỉnh thoảng truyền đến tiếng nổ năng lượng trầm thấp, còn có tiếng yêu thú rít gào.

Ầm ầm ầm. . .

Ngọn núi lay động, đất rung núi chuyển, năng lượng ánh sáng vặn vẹo, có phù trận bay lên trời.

Xì xì. . .

Dưới chân sơn mạch, có không ít đại hán mang theo khí tức ác liệt hùng hồn đứng đó, bả vai đều đeo một huy chương lan tràn sóng năng lượng, vô hình trung tạo ra khí thế khiến người ta không dám tới gần.

Xì xì xì. . .

Không gian rung động, không ít ánh sáng lấp loé, sau đó hàng loạt thanh niên nam nữ xuất hiện, sắc mặt bọn họ đều trắng bệch, có người trọng thương, cũng có người chật vật vô cùng, tuổi bọn họ cũng không lớn, nhỏ nhất là hơn mười tuổi, lớn nhất cũng chỉ có hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi.

Vẻ mặt bọn họ âm u thất vọng, sau đó lắc đầu hội tụ ở bên trong khu vực, mắt thì lại nhìn về phía ngọn núi cao nhất kia, ánh mắt hiện ra sự trông mong,

- Tám nghìn người đệ tử ngoại tông, mỗi một lần có thể thông qua kiểm tra trở thành đệ tử nội tông, đều không được một trăm người, không biết lần này có thể có bao nhiêu.

- Nghe nói lần này vị trí thứ nhất có thể nhận được một bảo vật, mấy người Phong Dực Vũ, Mục Giai Giai đến tham gia kiểm tra lần này, mục tiêu chính là cái bảo vật kia a.

- Không ít người bên ngoài muốn thử khiêu chiến kiểm tra của Cổ Thiên Tông ta, không có Bùa Hộ Mệnh hộ thân, đều đã chết thảm trong đó.

- Đây chính là cái giá phải trả, những người bên ngoài kia cho là kiểm tra của Cổ Thiên Tông chúng ta dễ vượt qua đấy, hàng năm qua, cũng từng có người vượt qua kiểm tra, trở thành đệ tử nội tông, lúc này mới làm cho mỗi một lần đều có không ít người đến mạo hiểm.

Các thanh niên nam nữ thất bại đều tụ tập lại một nơi, ở đó truyền ra một ít tiếng bàn luận, bọn họ kiểm tra thất bại, cũng chỉ có thể trở thành đệ tử ngoại tông, sau này hầu như đã không có hi vọng trở thành đệ tử nội tông rồi.

Sự chênh lệch giữa đệ tử nội tông cùng ngoại tông ở Cổ Thiên Tông quả thật như một trời một vực, bất kì một đệ tử ngoại tông nào cũng đều muốn trở thành đệ tử nội tông, chỉ tiếc để làm được thì nếu không có thực lực tuyệt đối, căn bản là không có cách đặt chân.

Trên hải vưc bao la, sóng nước khẽ động.

Vù. . .

Giữa không trung có một bóng người được bao bọc bởi quang mang kim sắc cấp tốc xẹt qua, khiến cho thuỷ vực phía dưới chập trùng mãnh liệt, dao động không ngớt.

- Tiểu tử, ngươi không trốn thoát được đâu.

Sau lưng bóng người vàng óng kia, có tiếng quát truyền đến, mấy bóng người tựa như tia chớp truy đuổi, khoảng cách càng ngày càng gần.

- Khốn kiếp, rõ ràng tiểu tử kia bị trọng thương, lại tiêu hao gần hết huyền khí rồi, làm sao vẫn có thể chạy lâu như vậy.

- Tiểu tử kia thật là quỷ dị, mau đuổi theo.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)