Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 552: Uống máu huyền giao vương

Chương Trước Chương Tiếp

- Gào!

Bùa chú bí vân trên thân thể to lớn của Huyền Giao Vương phun trào, vảy trên người như sống lại, ánh sáng bạo phát, chống đỡ kiếm roi ở bên ngoài.

Xì xì xì!

Kiếm roi quay lại, nhân cơ hội hung hăng quấn quanh một vòng lên bản thể Huyền Vân Xích Giao, mặc dù đã bị bùa chú bí vân cản trở, nhưng có khí tức của Kim Sí Đại Bằng Điểu trút xuống, tựa hồ sinh ra áp chế đối với Giao Long, muốn phá hủy phòng ngự của nó.

Ầm!

Bóng người Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện trên lưng bản thể của Huyền Giao Vương, bên trong hai con ngươi, kim quang phun trào, sắc bén khiếp người, nắm đấm bao bọc huyền khí màu vàng, phù văn hừng hực, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một quyền chặt chẽ vững vàng liền oanh kích lên lưng Huyền Giao Vương.

Ầm!

Theo một quyền này hạ xuống, phù văn màu vàng tản ra xung quanh, dưới sức mạnh kinh khủng kia, phòng ngự của Huyền Giao Vương cũng bắt đầu rạn nứt buông lỏng, nhưng vẫn chưa bị phá vỡ.

- Gào!

Huyền Giao Vương bị đau, nổi giận rít gào, huyền vân khuấy động, miễn cưỡng đẩy Đỗ Thiếu Phủ xuống khỏi lưng, cái đuôi to lớn vung vẩy, muốn xé đoạn kiếm roi, sau đó lấy tốc độ nhanh như tia chớp, nhất thời quấn chặt lấy Đỗ Thiếu Phủ.

Giao Long quấn người, chặt chẽ bọc lấy Đỗ Thiếu Phủ, làm hắn không thể thoát thân.

- Tiểu tử, đi chết đi!

Huyền Vân Xích Giao rít gào, thân thể cao lớn xoay quanh giống như một ngọn núi chiếm giữ giữa không trung, chặt chẽ đè ép Đỗ Thiếu Phủ, muốn mạnh mẽ đập nát hắn.

Huyền khí màu vàng dồn dập bạo phát, lúc này Đỗ Thiếu Phủ cố gắng hết sức, nhưng cũng khó có thể tránh thoát ràng buộc của Huyền Giao Vương.

Huyền Vân Xích Giao tu vi Thú Vương Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong, mạnh mẽ hơn Đỗ Thiếu Phủ tưởng tượng rất nhiều.

Dựa vào tu vi Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh của Đỗ Thiếu Phủ lúc này, thật sự không cách nào chống lại được, bởi vì tu vi hắn kém hơn rất nhiều.

Kèn kẹt. . .

Kiếm roi của Bá Ảnh bị trấn áp không cách nào nhúc nhích, hai cánh phù văn sau lưng Đỗ Thiếu Phủ cũng bị ràng buộc, phù văn vỡ vụn, sau đó bắt đầu tiêu tan, trên cơ thể bắt đầu lộ ra vết máu, sức mạnh đáng sợ trấn áp giống như muốn ép nát thân thể hắn.

Xì xì. . .

Trong miệng Đỗ Thiếu Phủ trào ra máu tươi, sắc mặt biến thành trắng bệch.

- Không thể bó tay chờ chết!

Đỗ Thiếu Phủ cắn răng, huyền khí trong cơ thể phun trào, bàn tay hơi cong, hóa thành một đạo trảo ấn ác liệt mạnh mẽ rơi vào một miếng vảy của Huyền Vân Xích Giao, khí tức bá đạo mãnh liệt bạo phát, trực tiếp bóc xuống miếng vảy to bằng hai bàn tay người kia, nhất thời máu phun ra.

- Gào. . .

Long lân liền tâm, Huyền Giao Vương rít gào, trong cơn giận dữ càng tăng thêm lực đạo chặt chẽ quấn lấy Đỗ Thiếu Phủ, nhất thời máu tươi trên người Đỗ Thiếu Phủ trào ra càng nhiều.

Nếu lúc này đổi thành một người tu vi Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh bình thường, cho dù là Vũ Vương Huyền Diệu cảnh, lúc này bị Huyền Vân Xích Giao chặt chẽ siết lại như vậy, sợ rằng chắn chắn đã bị bóp chết rồi.

Xì xì. . .

Máu tươi trong miệng Đỗ Thiếu Phủ phun ra ào ào, lúc này ngũ tạng lục phủ trong cơ thể hắn giống như sắp bị ép nát, nhất thời ánh mắt hiện ra màu đỏ đậm.

Bỗng dưng, Đỗ Thiếu Phủ há mồm trực tiếp cắn lấy miếng vảy vừa bị hắn lột xuống, trong miệng sức hút tuôn ra, trực tiếp hút vào máu tươi trên lưng Huyền Vân Xích Giao.

Ục ục. . .

Trong nháy mắt, Đỗ Thiếu Phủ điên cuống uống máu của Giao Long, trong máu có năng lượng dao động, hào quang lan tràn, bùa chú bí vân lấp loé, nhưng cũng bị Đỗ Thiếu Phủ mạnh mẽ nuốt xuống.

Giờ khắc này, Đỗ Thiếu Phủ liều lĩnh giống như hung thú phát cuồng, lộ ra một mặt hung hãn dữ tợn nhất của hắn.

Ào ào ào. . .

Máu tươi trên lưng Huyền Vân Xích Giao mãnh liệt chảy ra, lúc này thân thể Đỗ Thiếu Phủ giống như một cái động không đáy, có thể không ngừng cắn nuốt máu tươi của Huyền Vân Xích Giao, hai mắt từ từ trở nên đỏ như máu, khiến người ta nhìn mà phát khiếp, hung hãn đến cực điểm!

Mà lúc này những vết máu tràn ra trên người Đỗ Thiếu Phủ theo hắn điên cuồng hút máu mà lấy tốc độ không thể tin được bắt đầu khôi phục.

- Ồ, tiểu tử kia cũng thật hung hãn, dĩ nhiên dám uống máu Huyền Giao Vương.

- Mặc dù máu Huyền Giao Vương là thứ tốt, nhưng hắn cũng không sợ tự bạo sao, cường giả Vũ Hoàng cảnh cũng không dám uống như vậy, huống chi hắn chỉ là một người tu vi Vũ Hầu cảnh.

Xa xa mọi người vây xem đều trợn tròn mắt, thanh niên áo bào tím kia dĩ nhiên hung hãn cắn nuốt máu Huyền Giao Vương như vậy.

- Gào. . .

Huyền Giao Vương rít gào, lúc này máu tươi trong cơ thể cuồng mãnh trút xuống, đều bị Đỗ Thiếu Phủ nuốt chửng, nhất thời ánh mắt nó lộ ra vẻ sợ hãi.

Lúc này Huyền Giao Vương cũng phát hiện sau khi tiểu tử này uống máu mình, trong cơ thể hắn bắt đầu có một luồng năng lượng cuồng bạo đang dao động, trở nên càng ngày càng mạnh mẽ, mà hắn sau khi bị mất lượng lớn máu tươi đã bắt đầu trở nên yếu ớt.

Ầm ầm ầm!

Huyền Giao Vương bắt đầu rít gào vùng vẫy, âm thanh như kinh lôi, thân thể cũng buông lỏng Đỗ Thiếu Phủ ra, thân thể khổng lồ bay lên, làm vỡ vụn không gian xung quanh, huyền vân phun trào, ánh sáng chói mắt.

Ục ục!

Chỉ là lúc này Đỗ Thiếu Phủ giống như đã uống nghiện, một tay như lợi trảo của Đại Bằng, chặt chẽ bắt lấy miếng vảy trên lưng Huyền Giao Vương, không ngừng mà hút máu nó, giống như muốn uống sạch máu trong cơ thể Huyền Vân Xích Giao.

- Tiểu tử, nếu ngươi không nhả ra, ta chắc chắn sẽ xé xác ngươi.

Huyền Vân Xích Giao ở không trung rít gào như kinh lôi, nó vốn cho rằng có thể trực tiếp ép chết tiểu tử này, không ngờ hắn lại hung hãn như vậy, dám trực tiếp uống máu của hắn.

- Tiểu tử kia rốt cuộc có lai lịch gì, quá hung hãn đấy!

Xa xa mọi người khiếp sợ, bất luận Huyền Giao Vương vùng vẫy như thế nào, hắn vẫn cắn chặt Huyền Giao Vương không tha, phảng phất là Huyền Giao Vương đã trở thành thức ăn của hắn vậy, thợ săn cùng con mồi hoàn toàn đổi vị trí cho nhau.

Có thể bức Huyền Giao Vương đến mức độ như vậy, phải mạnh mẽ như thế nào, nếu truyền ra ngoài, chắc đã đủ khiến các cường giả Trung Châu khiếp sợ.

- Gào!

Huyền Giao Vương bay lên trời, càng ngày càng xa, cũng không biết bay ra bao xa, khiến thuỷ vực ven đường bạo động, sóng nước ngập trời.

Phù văn toàn thân bạo phát, Huyền Giao Vương vùng vẫy muốn thoát khỏi Đỗ Thiếu Phủ, nhưng cũng chỉ làm cho thân thể Đỗ Thiếu Phủ lung lay, trảo ấn của hắn vẫn bám chặt vào vảy của Giao Long.

- Hôm nay ta liền muốn rút da của ngươi, uống máu của ngươi!

Đỗ Thiếu Phủ bị chấn động rốt cục buông lỏng miệng, Bá Ảnh trong tay quay lại, hung hăng cắm xuống lưng Giao Long, mũi kiếm xuyên qua lớp vảy tiến thẳng vào máu thịt của Giao Long.

Một tay nắm chặt kiếm, tay còn lại nắm chặt, từng quyền từng quyền mạnh mẽ oanh kích vào lỗ máu trên lưng Giao Long.

Rầm rầm rầm!

Từng quyền hạ xuống, vang trầm như sấm, nhất thời Giao Long trở nên máu me đầm đìa.

- Gào gào. . .

Huyền Giao Vương gào thét như sấm, rõ ràng thực lực của hắn mạnh hơn nhân loại kia không ít, ai biết đến cuối cùng, dĩ nhiên là rơi vào tình huống chật vật như vậy.

Trên hải vực rộng lớn bao la phía trước, xuất hiện một hải đảo, ánh mắt Huyền Giao Vương như gặp được cứu tinh, nhất thời thân hình khổng lồ trực tiếp bay đi, ngay khi sắp đụng vào hải đảo, thân hình nó đột nhiên xoay chuyển 180 độ, dùng lưng mình hung hăng đập vào.

Ầm ầm ầm. . .

Chấn động, nham thạch rạn nứt, ngọn núi đổ nát, sau đó bị từng luồng từng luồng sóng lớn mãnh liệt bao phủ.

Xẹt xẹt. . .

Thân thể Đỗ Thiếu Phủ mạnh mẽ va chạm, rốt cục cũng bị đánh rơi xuống, thời khắc cuối cùng, Bá Ảnh mạnh mẽ xẹt qua, ở trên lưng Huyền Giao Vương rạch ra một vết máu thât dài, sâu đến mức thấy được xương cốt bên trong, nhất thời máu tươi mạnh mẽ phun ra.

- Gào gào. . .

Dưới cơn đau nhức, Huyền Giao Vương rít gào liên tục, nhưng rốt cục cũng thoát khỏi Đỗ Thiếu Phủ, thân hình khổng lồ xoay quanh giữa không trung, cả người đầy rẫy vết thương, máu tươi vẩy ra khắp nơi.

Hải đảo bị sóng lớn trút xuống đẩy về phía sau, Đỗ Thiếu Phủ đứng dậy, tay cầm Bá Ảnh, khóe miệng chảy đầy máu tươi, ánh mắt đỏ như máu, sắc bén khiếp người, giống như hung thú!

Hai con mắt đỏ chót vì nổi giận của Huyền Giao Vương nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ, thân thể ở giữa không trung từ từ lơ lửng, nhìn khóe miệng Đỗ Thiếu Phủ tràn ra máu tươi, nhưng cũng không dám tiếp tục công kích Đỗ Thiếu Phủ.

Lúc này Huyền Giao Vương cũng không tự tin rằng mình có thể tiêu diệt tiểu tử này, thương thế trên lưng nó cũng không nhẹ chút nào, ánh mắt nổi giận, nhưng lại mang thêm một chút kiêng kỵ, cái loại cảm giác máu tươi bị nuốt chửng vừa nãy khiến nó đến giờ vẫn còn sợ hãi.

Đột nhiên, mắt Huyền Vân Xích Giao nhìn về phía bầu trời phía trước, tựa hồ cảm giác được cái gì, ánh mắt lập tức hóa thành không cam lòng cùng tức giận, hung hăng trừng mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nội tâm tựa hồ đang xoắn xuýt cân nhắc cái gì.

- Tiểu tử, lần sau nếu ngươi rơi vào trong tay ta, ta chắc chắn sẽ lột da tróc thịt ngươi!

Huyền Vân Xích Giao nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó thân thể chật vật, vết thương đầy rẫy của nó nhanh như chớp biến mất trong nước, dẫn đến sóng lớn cuồn cuộn.

Ánh mắt đỏ như máu của Đỗ Thiếu Phủ chằm chằm nhìn Huyền Vân Xích Giao rời đi, nhưng hắn cũng biết giờ này mình căn bản không thể làm gì được con giao long kia, vì máu tươi hắn vừa uống từ trên người Huyền Vân Xích Giao đang bắt đầu bạo động trong cơ thể hắn, lại thêm cả người thương thế nặng nề.

Đột nhiên, ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ cũng nhìn phía phương xa, sau đó cắn răng thu hồi Bá Ảnh, bóng người cũng lập tức bay khỏi đó, bóng người trong nháy mắt biến mất ở giữa không trung.

Xì xì xì. . .

Chỉ chốc lát sau, trên không trung lập tức xuất hiện khoảng mười người, chính là mấy cường giả Vương cấp đang vây xem kia.

- Tại sao lại không thấy nữa nhỉ.

Ánh mắt mười người này nhìn quét giữa không trung, sau đó từng người hai mặt nhìn nhau, trong số đó có mấy nhân loại tu vi Vũ Vương cảnh cùng ba yêu thú tu vi Thú Vương cảnh, lúc này bọn họ đều đề phòng nhìn đối phương, tựa hồ sợ đối phương ra tay.

- Đi. . .

Chỉ chốc lát sau, tựa hồ trong lòng họ đạt thành một nhận thức chung nào đó, nhất thời mấy người đều bay khỏi nơi này.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)