- Rống!
Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu, Tiểu Hổ đều toàn lực lao ra, Phù Văn ngập trời, nhưng lại càng lún càng sâu, bị trói buộc khó mà thoát thân.
Vũ Thần Thiên Hạ Trailer
- Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu, Tiểu Hổ.
Đỗ Thiếu Phủ hét lớn, nhìn Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu, Tiểu Hổ bị trói buộc trong vòng xoáy đáng sợ kia, sắc mặt ngưng trọng, muốn trực tiếp phi xuống.
- Ầm ầm. . .
Nhưng vào lúc này, toàn bộ vòng xoáy thủy lưu phong bế biến mất, bên cạnh cửa động tràn ra một luồng lực lượng bai xích bàng bạc, đem thân thể Đỗ Thiếu Phủ bài xích ra ngoài, thoát khỏi vòng xoáy thủy lưu đã hợp lại.
- Ào ào. . .
Vòng xoáy cực lớn đáng sợ, bao gồm cả một vùng núi cực lớn đều chìm vào đáy nước.
Tất cả mọi thứ vừa mới xuất hiện ở phía trên thủy vực không lâu sau, nhưng ngay sau đó lại biến mất không thấy bóng dáng.
Mây đen tụ tập trên không trung bắt đầu tan đi, bầu trời sáng trong, mặt trời mọc lên ở phía đông, bọt sóng xung quanh bắn lên, dần dần ổn định trở lại, mọi thứ như chưa từng xảy ra.
- Nguy hiểm thật, đó rốt cuộc là nơi nào!
Nhìn vòng xoáy cực lớn đã biến mất cùng đỉnh núi kia, mười cường giả Vương cấp vừa may mắn thoát thân kia lúc này lòng còn sợ hãi, suýt chút nữa đã bị giam ở trong đó, lực trói buộc đáng sợ bên trong không gian kia, bọn họ căn bản không thể tránh thoát.
- Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu, Tiểu Hổ.
Trên mặt nước dần dần bình ổn, thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ di chuyển phía dưới, Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu, Tiểu Hổ bị giam cầm, thời khắc cuối cùng lại không thể thoát thân, không nghĩ nhiều, quanh thân bao phủ ánh sáng kim sắc nhạt đạm, thân thể trực tiếp lướt vào bên trong thủy vực.
Bên trong thủy vực, sâu không thấy đáy, dưới một trăm mét, bắt đầu có đá ngầm cùng san hô bảy màu.
Sâu dưới mấy trăm trượng, bốn phía thủy vực vẫn là hoàn toàn mờ mịt, khắp nơi vô cùng yên tĩnh, không hề phát hiện tung tích.
Nơi quỷ dị trên đỉnh núi khổng lồ kia, sau khi chì vào trong thủy vực, giống như là hoàn toàn mất đi dấu vết, biến mất không thấy bóng dáng.
- Ào ào. . .
Một khắc sau, thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ chui ra khỏi mặt nước, ánh sáng kim sắc quanh thân đã thu lại, sắc mặt ngưng trọng.
Nơi quỷ dị kia cũng không biết là tới từ đâu, Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu, Tiểu Hổ chìm vào trong đó không biết có gặp phải nguy hiểm gì hay không,bên trong không gian kia đến cả Đỗ Tiểu Yêu đều không thể làm gì được, tuyệt không phải nơi an toàn, nếu không phải vì trợ giúp bản thân, Đỗ Tiểu Thanh cũng sẽ không bị nhốt vào trong đó, nếu là các nàng gặp phải nguy hiểm gì. . .
Nghĩ đến đây, Đỗ Thiếu Phủ lập tức nghiêng mắt nhìn về phía đại hán trường sam thanh y vừa rồi ra tay với chính mình, sắc mặt bắt đầu âm hàn, quanh thân có hàn ý lan tràn, ánh mắt từ từ ác liệt, nếu không phải vừa rồi do Huyền Giao Vương xuất thủ, e là tất cả mọi người đều có thể an toàn thoát thân.
Tựa hồ là cảm nhận được ánh mắt bén nhọn của Đỗ Thiếu Phủ, Huyền Giao Vương cũng quay đầu nhìn về phía Đỗ Thiếu Phủ, thấy Đỗ Thiếu Phủ vậy mà có thể thoát thân dưới công kích của mình, vô cùng ngạc nhiên.
Trên mặ anh khí tuấn lãng lộ ra nụ cười lạnh, Huyền Giao Vương từ xa lạnh lùng nhìn Đỗ Thiếu Phủ, thanh âm nhàn nhạt truyền ra:
- Tiểu tử, không nghĩ tới còn có thể thoát thân, thật đúng là khiến bản Vương có chút kinh ngạc, có điều hôm nay ngươi chết chắc rồi, giết “Mãng Thu Thú thủ hạ của ta, ngươi cần dùng mạng nhỏ của ngươi tới bồi thường!
- Xem ra Huyền Giao Vương muốn xuất thủ với tiểu tử kia, lại có chuyện hay để xem rồi.
- Tiểu tử kia hẳn là cũng có chút lai lịch, thanh Bảo Kiếm trong tay kia, tuyệt đối là một thanh Đạo Khí bất phàm.
Lúc này bốn phía có mấy cường giả Vũ Vương cảnh nhân loại từ xa nhìn lại, vòng xoáy trong nước quỷ dị kia biến mất, mọi người lúc này cũng tay không ra về, lúc này nhìn thấy Huyền Giao Vương dường như muốn động thủ với tiểu tử xuất hiện lúc sau kia, đều cả thấy hứng thú, nhao nhao quan sát.
Lúc này, trong lòng những người này, e là mục đích chính, càng muốn nhìn xem có cơ hội nào hay không, thanh kiếm lúc trước trong tay thiếu niên tử bào kia, tuyệt đối là Đạo Khí bất phàm.
Đối với người có tu vi Vũ Hoàng cảnh mà nói, Đạo Khí đều là bảo vật vô cùng khó có được, huống chi đối với Vũ Vương cảnh, Đạo Khí bất phàm, đủ khiến cho huyết dịch trong cơ thể họ sôi trào, nếu không phải xung quanh nhiều người, đều có cố kỵ, e là sớm đã có người không nhịn được muốn động thủ.
Đỗ Thiếu Phủ không nói gì, nhìn Huyền Giao Vương phía trước, trong hai con ngươi ác liệt, lóe ra ánh sáng kim sắc, càng ngày càng sắc bén khiếp người, hàn ý không hề che giấu ba động.
- Huyền Giao Vương, nhân loại nhỏ bé này lại muốn tìm chết, vậy diệt đi!
Một đại hán bạch y thân ảnh thon dài, toàn thân ba động khí tức băng hàn, vừa nói dứt lời liền ra tay với Đỗ Thiếu Phủ trước cả Huyền Giao Vương, thân ảnh lao thẳng tới trước mặt Đỗ Thiếu Phủ.
- Ào ào. . .
Cùng với đại hán bạch y xuất thủ, mang theo một luồng khí tức băng hàn lan tràn, phong tỏa mặt nước, làm cho mặt nước đóng băng, thân ảnh trong nháy mắt đã xuất hiện cách Đỗ Thiếu Phủ không xa, một quyền ấn được bao phủ bởi khí tức Hàn Băng, trực tiếp đánh phía Đỗ Thiếu Phủ.
- Ngươi còn chưa đủ tư cách!
Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ bắn ra hàn ý, khẽ vung tay, đánh ra một quyền va chạm vào nhau, bên trong quyền ấn có ánh sáng thanh hồng mãnh liệt, Phù Văn bạo phát, sau cùng mang theo tiếng Giao Long rít gào, ngưng tụ thành một hư ảnh Huyền Vân Xích Giao.
- Ngao...o...o!
Hư ảnh Huyền Vân Xích Giao giống như vật sống, uy áp kinh sợ vạn thú, rít gào xông ra, những nơi đi qua, mặt nước đóng băng xung quanh toàn bộ rạn nứt vỡ vụn, căn bản không sợ hãi quyền ấn Hàn Băng của đại hán kia.
- Sao có thể là Thú Năng của Huyền Vân Xích Giao!
Lúc này, đại hán bạch y sắc mặt kinh biến, uy áp bên trên hư ảnh Huyền Vân Xích Giao, khiến hắn cũng muốn chịu ảnh hưởng tuyệt đối, lập tức kinh hoàng hóa thành bản thể, một con Cự Mãng bạch sắc dài hàng trăm trượng nhảy lên, phóng ra khí tức Hàn Băng đáng sợ.
Hắn là Băng Mãng Vương, một trong tứ đại Vương giả trong khu Trường Hà Trung Châu này, tu vi Thú Vương sơ đăng cảnh trung kỳ, trước nay chỉ nghe theo lệnh của Huyền Giao Vương.
- Ầm!
Hư ảnh Huyền Vân Xích Giao nhanh như chớp va vào trên người Băng Mãng Vương, hư ảnh Huyền Vân Xích Giao suy cho cùng cũng không phải Huyền Vân Xích Giao chân chính, huống chi lúc này lực lượng mà Đỗ Thiếu Phủ thúc giục cũng không đến mức đủ để đối phó Băng Mãng Vương, bởi vậy cũng bị khí tức Hàn Băng quanh thân Băng Mãng Vương chống đỡ.
Có điều lực xung kích đáng sợ kia đánh vào trên người Huyền Vân Xích Giao, cũng khiến cho thân hình khổng lồ của Băng Mãng Vương bị đẩy lui về phía sau, vô số năng lượng mang theo băng sương khuếch tán lên trời.
- Hừ!
Tiếng hừ lạnh truyền ra, ngắn ngủi chốc lát, ngay khi vô số năng lượng cùng băng sương khuếch tán, đồng thời thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ không lùi mà tiến tới, nhanh như thiểm điện nhảy đến phía trên Băng Mãng Vương.
Khẽ phất tay, Phù Văn khuếch tán, chói mắt khiếp người, một quyền khủng bố thế như Bôn Lôi, nhanh như thiểm điện, sau đó ầm ầm đánh mạnh vào lưng Băng Mãng.
- Oanh. . .
Một quyền này của Đỗ Thiếu Phủ, mang theo Huyền Khí kim sắc mênh mông bá đạo trong cơ thể, một quyền đơn giản ác liệt, phá hủy lớp phòng ngự lân phiến rắn chắc của Băng Mãng Vương, khiến cho Băng Mãng Vương ăn đau rít gào.
Nơi quyền ấn rơi xuống, phía trên lân phiến vỡ vụn trên lưng Băng Mãng Vương bắn ra máu tươi, thân thể quay cuồng kịch liệt, một cái vẫy đuôi sau đó rơi xuống thủy vực, lưu lại không ít máu tươi trên mặt nước.
- Hô!
Phía xa không ít người vây xem thấy vậy đều hít vào khí lạnh, trước không nói đến thực lực Băng Mãng Vương, chỉ nói đến mức độ cường hãn của bản thể Băng Mãng Vương, đó là mạnh mẽ đến mức nào, thanh niên tử bào kia lại có thể dùng một quyền đánh cho máu me đầm đìa, đây là thực lực đáng sợ đến cỡ nào.
Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ xuất thủ, không ít người tu vi Vũ Vương cảnh vốn là muốn kiếm lợi, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, chỉ bằng thực lực mà thanh niên tử bào triển lộ ra lúc này, may mà bọn họ không bất chấp tất cả đi đoạt thanh Bảo Kiếm kia, lực phòng ngự của bọn họ không thể so sánh cùng Băng Mãng Vương.
- Tiểu tử, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Băng Mãng Vương nửa người nổi lên trên mặt nước, mặt nước bốn phía đóng băng, trong miệng gầm thét, đa phần là tràn ngập phẫn nộ, hắn tuyệt đối không nghĩ tới vậy mà bị thanh niên trước mắt kia dùng một chiêu đánh cho trọng thương.
- Băng Mãng Vương, ngươi không phải là đối thủ của hắn, để ta.
Trong thanh âm trầm thấp mang theo hàn ý truyền ra, mây mù trào ra, Phù Văn lướt động, một đại hán trường sam thanh y lập tức bay lên không trung.
- Huyền Giao Vương muốn xuất thủ!
Có người nói nhỏ, đó là Huyền Giao Vương, mang thân thể Huyền Vân Xích Giao trên Thiên Thú Bảng.
Yêu thú Giao Long, có huyết thống Long tộc, nếu là có thể có cơ hội thức tỉnh Huyết Mạch Long tộc lưu lại trong cơ thể, sau này muốn hóa Giao thành Long cũng có cơ hội cực lớn, có điều cơ duyên để có thể hóa Giao thành Long, trong một vạn con Giao Long, cũng khó mà có một con.
Huyền Giao Vương nhìn Đỗ Thiếu Phủ, khí tức lúc này bắt đầu lăng lệ, lạnh nhạt nói:
- Tiểu tử, ta cảm giác được trên người người có khí tức của Huyền Vân Xích Giao nhất tộc chúng ta, xem ra ngươi đã từng đối phó với Huyền Vân Xích Giao nhất tộc chúng ta, hôm nay bất luận thế nào, ta đều tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi.
- Nghiệt súc, ngươi nghĩ ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao!
Thanh âm lạnh như băng từ trong miệng Đỗ Thiếu Phủ truyền ra, chính là Huyền Giao Vương này khiến cho Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu cùng Tiểu Hổ cuối cùng không thể thoát hiểm, Đỗ Thiếu Phủ lúc này sao có thể bỏ qua, đương nhiên muốn cho Huyền Vân Xích Giao trả giá thật lớn.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Nghe lời nói của Đỗ Thiếu Phủ, Huyền Vân Xích Giao bạo nộ, lập tức giận dữ xuất thủ, Phù Văn quanh thân lan tràn, vô số vân vụ bao phủ không gian, “ầm ầm run rẩy giữa không trung, một quyền ấn được bao quanh bởi Phù Văn, xuất hiện giống như lôi đình, dấy lên bọt sóng ngập trời, khiến một mảnh thủy vực này cũng vì đó sôi trào, khí tức đáng sợ!
Lúc này, cảm giác được thực lực của Huyền Giao Vương, vài cường giả Vũ Vương cảnh phía xa cùng không ít người còn may mắn sống sót, đều nhìn chăm chú phía trước.
Huyền Giao Vương tu vi Thú Vương bỉ ngạn cảnh đỉnh phong, e là người có tu vi Vũ Vương cảnh viên mãn đỉnh phong cũng phải chú ý vài phần, một thanh niên tử bào kia có thể chống nổi sao?
Trong chốc lát này, ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ khẽ nâng, sóng nước trong thủy vực dưới bàn chân không ngừng ba động kịch liệt, trong miệng lập tức truyền ra một tiếng hét lớn, tựa như Long Ngâm Cửu Thiên, như Thần Tượng hí vang, khí thế vô cùng bá đạo, bễ nghễ vạn vật. . .
- Ầm!
Khí thế bá đạo khí thế trào ra, trong nháy mắt, ngắn ngủi, quanh thân Đỗ Thiếu Phủ nở rộ Phù Văn chói mắt, mang theo thanh â giống như tiếng sấm nổ, ngưng tụ thành một quyền ấn, kèm theo quỹ tích khó mà phát giác cùng Phù Văn ba động, cuối cùng giống như thiên thạch va chạm, mạnh mẽ đánh vào phía trên chưởng ấn của Huyền Giao Vương.