Đỗ Chấn Vũ tạm dừng một chút, tiếp tục nói:
- Diệp gia mở ra Lôi Trì, cùng lúc cũng tương đương giao ra một ít chỗ tốt của Lôi Đình Yêu Sư, bình ổn các đại gia tộc bất mãn, mặt khác cũng có ý uy hiếp các đại gia tộc khác. Những năm gần đây mỗi một lần trẻ tuổi đại tái, đều là hậu bối Đỗ gia thắng lợi nhiều, này đối với các đại gia tộc mà nói, cũng tương đương một loại uy hiếp, làm gia tộc khác không dám vọng động, một tháng sau ngũ đại gia tộc trẻ tuổi đại tái, ngươi phải nghĩ biện pháp tiến vào Lôi Trì.
- Ta còn có thương thế ở trên người, sợ là đến lúc đó khó có thể thắng lợi.
Đỗ Thiếu Phủ nói.
- Ít nói nhảm đi, ngươi so với cha ngươi còn dối trá hơn, thật không biết lão Tam làm sao có thể sinh ra nhi tử dối trá như ngươi, đừng cho là ta không biết, biểu ca kia của Đỗ Hạo, rõ ràng là bị ngươi đánh trọng thương, không còn mặt mũi, suốt đêm liền ly khai Đỗ gia, ngươi cho rằng ta thật không biết sao.
Đỗ Chấn Vũ trừng mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ một cái, tiểu tử này cùng lão Tam chính nhân quân tử thật sự là kém quá xa.
- Hắc hắc.
Đỗ Thiếu Phủ cười làm lành, xem ra Đại bá đã biết, người một nhà, tự nhiên không có tất yếu giả vờ.
- Đứng đắn một chút đi, đừng cho là ta không biết ngươi đánh cái chủ ý gì.
Đỗ Chấn Vũ xem thường nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Một ít trưởng lão trong tộc cũng không ngốc, ta cùng các trưởng lão cũng thương lượng qua, chỉ cần ngươi thắng lợi trong trẻ tuổi đại tái, đến lúc đó giao cho ngươi tu luyện Tử Khí Triều Dương Kinh.
- Chỉ như vậy sao?
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ co giật, nếu là lúc trước có thể được đến Tử Khí Triều Dương Kinh, tự nhiên là đại hỷ sự, bất quá hiện tại đã tu luyện công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu, đối với Tử Khí Triều Dương Kinh, Đỗ Thiếu Phủ tự nhiên là không có chờ mong gì.
- Ngươi còn muốn cái gì, lần trước đoạt máu huyết Bạo Thạch Yêu Lang cùng Trúc Cơ đan của đám người Đỗ Hạo còn chưa đủ sao.
Đỗ Chấn Vũ lại trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái.
- Được rồi, ta hết sức thử một lần.
Đỗ Thiếu Phủ bất đắc dĩ gật đầu, xem ra là không chiếm được chỗ tốt gì khác rồi, tuy không có chờ mong gì với Tử Khí Triều Dương Kinh, nhưng Lôi Trì kia, là nhất định phải đi nhìn xem, kết hợp phương pháp luyện thể của mình, nói không chừng có thể để mình càng tiến thêm một bước.
- Những Linh Dược này là Linh Phù Sư mới có thể dùng, là ngươi muốn sao?
Đỗ Chấn Vũ từ trong thư phòng lấy ra một rương gỗ không nhỏ, mở ra, bên trong đều là Linh Dược cùng một ít tài liệu chỉ Linh Phù Sư mới có thể dùng, giá trị xa xỉ, không phải người bình thường có thể mua được, huống chi này đều là Linh Phù Sư mới dùng, nghi hoặc nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Đây là Đỗ Bình sáng sớm đưa tới, nói là tài liệu ngươi mua?
- Là ta mua, ta muốn thử xem có thể trở thành Linh Phù Sư hay không.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, ở hiệu buôn Đỗ gia mua Linh Dược, cũng đã sớm liệu đến người Đỗ gia sẽ biết, này cũng không có gì phải giấu diếm.
- Ngươi muốn trở thành Linh Phù Sư?
Đỗ Chấn Vũ kinh ngạc nhìn Đỗ Thiếu Phủ, lúc trước đã sớm nhờ người kiểm tra linh căn của Đỗ Thiếu Phủ, căn bản không thể trở thành Linh Phù Sư.
- Ta chỉ là muốn thử xem, được hay không cũng không có vấn đề gì.
Đỗ Thiếu Phủ nói.
Đỗ Chấn Vũ nhìn Đỗ Thiếu Phủ, thật lâu sau, thần sắc mới dần dần hòa dịu lại, nói:
- Nếu ngươi thật muốn nếm thử, trong hiệu buôn Đỗ gia chúng ta, cũng mời một Linh Phù Sư luyện dược, tuy chỉ là Linh Phù Sư nhị tinh, nhưng tin tưởng ta đi nói một chút, cũng có thể để hắn chỉ điểm ngươi, Linh Phù Sư không phải mình vùi đầu sờ soạng có thể thành công.
- Đa tạ Đại bá, bất quá tạm thời không cần, ta trước tự mình thử xem xem.
Đỗ Thiếu Phủ biết hiệu buôn Đỗ gia có một Linh Phù Sư nhị tinh, lúc trước còn thay mình xem bệnh, tuy chỉ có nhị tinh, tương đương Tiên Thiên cảnh, nhưng vì Linh Phù Sư đặc thù, ngay cả Đại bá cũng khách khách khí khí, lễ nhượng ba phần, tên này ở Đỗ gia nghe nói tư thái cực cao.
Bất quá dựa theo Chân Thanh Thuần nói, nếu Chân Thanh Thuần ở đỉnh phong, một Linh Phù Sư ngũ tinh ở trước mặt hắn còn không bằng cái rắm, như vậy Linh Phù Sư nhị tinh càng không đáng giá nhắc tới, nên Đỗ Thiếu Phủ còn ý định trước nhìn xem Chân Thanh Thuần có tác dụng hay không lại nói.
- Được rồi, chính ngươi quyết định đi, bất quá một tháng sau chính là ngũ đại gia tộc trẻ tuổi đại tái, ngươi đừng chậm trễ là tốt rồi, lúc này đây, Đỗ Hạo cùng Đỗ Duyên sợ là không thể chiếm được tiện nghi gì, các ca ca cùng tỷ tỷ của ngươi ba năm trước liền tham gia ngũ đại gia tộc đại tái, hiện tại ở bên ngoài, nên lúc này đây chỉ có thể dựa vào ngươi.
Đỗ Chấn Vũ nghiêm túc nói, đối với sự tình Linh Phù Sư cũng không có nói thêm cái gì, lúc trước phế Võ mạch, hiện tại cũng có thể tu luyện, có lẽ hiện thời ở trên Linh Phù Sư, cũng có thể xuất hiện một ít kỳ tích.
Nếu Đỗ gia thật có thể xuất hiện một Linh Phù Sư, bv đối với cả Đỗ gia mà nói, là có thêm chỗ tốt rất lớn. Nên có một số việc, hắn cũng không hỏi nhiều, trên người mỗi người đều có một ít bí mật, nhi tử của lão Tam, trên người có một ít bí mật cũng là bình thường.
- Ta sẽ làm hết sức.
Đỗ Thiếu Phủ rất cảm kích Đại bá, biết Đại bá là vì tốt cho mình, Đại bá nói ca ca cùng tỷ tỷ, đúng là nữ nhi của Đại bá cùng nhi tử của Nhị bá, hai người đã rời thành ra ngoài xông xáo, Đỗ Thiếu Phủ cũng có thật lâu không có gặp qua bọn họ, còn nhớ hồi còn nhỏ, đại tỷ cùng nhị ca đều thường xuyên che chở hắn.
Cùng Đại bá nói chuyện phiếm một lát, Đỗ Thiếu Phủ mới ôm lấy rương gỗ đứng dậy rời đi.
Thời điểm đi đến cửa thư phòng, Đỗ Chấn Vũ gọi Đỗ Thiếu Phủ lại nói:
- Thiếu Phủ, lúc này đây trong những gia tộc khác, nghe nói cũng xuất hiện hậu bối bất phàm, vài cái đều đặt chân Tiên Thiên cảnh, hiện tại ngươi đến cùng đến tình trạng gì, có thể nói cho Đại bá, để trong lòng ta hiểu rõ không.
Đỗ Thiếu Phủ quay đầu, mỉm cười nói:
- Lôi Trì, ta đi định rồi.
Giọng nói hạ xuống, Đỗ Thiếu Phủ cất bước ly khai thư phòng, Lôi Trì kia đối với luyện thể có chỗ tốt to lớn, tự nhiên là không thể mất đi cơ hội.
- Tiểu tử này, đến cùng đến tình trạng gì, nói thật khí phách, ta cũng nhìn không thấu a.
Đỗ Chấn Vũ mắt lộ ra nghi hoặc, hắn luôn muốn xem xét tu vi của Đỗ Thiếu Phủ, lại kỳ quái là không cách nào xem ra, như căn bản không thể nào xem xét......
- Cha, ngươi đã trở lại sao.
Đỗ Thiếu Phủ khiêng rương gỗ trở về đình viện, khó được gặp lão cha tửu quỷ ở nhà, chẳng qua vẫn là ôm bầu rượu nằm ở trên ghế mây như cũ.
- Ân.
Đỗ Đình Hiên nhẹ nhàng lên tiếng, tiếp tục ôm bầu rượu dựa ghế nhìn không trung.
Đỗ Thiếu Phủ vào phòng mình, buông rương gỗ xuống, từ trong Túi Càn Khôn lấy ra bầu rượu mới mua cùng vài bộ xiêm y đi đến trước Đỗ Đình Hiên nói:
- Cha, bầu rượu của ngươi dùng quá lâu thôi, đây là bầu rượu mới ta mua cho ngươi, còn có vài món xiêm y, có rảnh tắm rửa một chút đi.
- Ân.
Đỗ Đình Hiên vẫn nhẹ nhàng lên tiếng, ngẩn người nhìn giữa không trung, ánh mắt động cũng không có động qua.
- Đặt ở đây a, ta đi ra ngoài một chuyến, ngài uống ít rượu thôi.
Đỗ Thiếu Phủ đặt vật phẩm ở bên cạnh, nhìn phụ thân bị tóc dài hỗn độn che đậy nửa khuôn mặt, sau đó ly khai đình viện.
Thật lâu sau, Đỗ Đình Hiên động, cầm quần áo cùng bầu rượu ở trong tay, nhìn bầu trời xa xa, ánh mắt có chút chấn động.
- Oanh ầm ầm!
Phía sau núi Đỗ gia, lại truyền ra tiếng vang oanh ầm ầm, Đỗ Thiếu Phủ đầu nhập vào trong tu luyện.
Vào đêm, Đỗ Thiếu Phủ mới dừng lại, bắt đầu ở hậu sơn ngồi xuống thổ nạp tu luyện, Vương Lân Yêu Hổ thì ở cách đó không xa nhìn không chuyển mắt.
Màn đêm, hạo nguyệt nhô lên cao.
- Long nhi, Đỗ gia Đỗ Thiếu Phủ kia ngươi thấy thế nào?
Trước đình viện, Ngạn Thanh Tùng nhìn nhi tử của mình hỏi.
Ngạn Long ngửa đầu nhìn hạo nguyệt, trường bào khinh động, khoanh tay mà đứng, trả lời:
- Cha, ngươi không phải đã có cái nhìn sao, sao còn hỏi ta.
Ngạn Thanh Tùng mỉm cười nói:
- Đỗ Thiếu Phủ kia tuổi còn nhỏ, nhưng không đơn giản, Ngạn Hổ gặp hạn không oan.
- Đích xác không đơn giản, thực lực cũng không đơn giản, tu vi trên người làm cho người ta nhìn không thấu, Bạch gia cùng Tần gia cũng đang chuẩn bị, xem ra tháng này, ta cũng nên bế quan, bằng không thật có chút không nắm chắc a.
Ngạn Long cúi đầu, sau đó mỉm cười nói:
- Bất quá trước bế quan, cũng nên nghĩ biện pháp để Bạch gia cùng Tần gia ra mặt, cũng không thể để cho người ta chỉ nhìn chằm chằm Ngạn gia ta a.
- Chỉ có gặp gỡ đối thủ mạnh mẽ mới có thể để mình không ngừng tiến bộ, này đối với ngươi là chuyện tốt.
Ngạn Thanh Tùng nhìn phương hướng Diệp gia, trong ánh mắt lóe ra tinh quang nói:
- Nếu chiếm được bảo tàng to lớn kia, đó mới là tiền đồ vô lượng chân chính, vì Ngạn gia, vì các ngươi, ta sẽ toàn lực ứng phó.