Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 546: Tứ đại thú vương

Chương Trước Chương Tiếp

Chu Thiên Dương dường như cũng không có gì giấu diếm, nói:

- Nghe nói phía trước xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, có hào quang phun ra, không ít Yêu thú trong nước tụ tập, còn có một vài cường giả đã tiến đến, nhưng cụ thể đã xảy ra chuyện gì, hiện nay ta cũng không biết, cho nên mới dự định cùng mọi người đi xem, dựa theo tốc độ của chúng ta, hẳn là một ngày một đêm là có thể đến nơi đó, bao nhiêu năm nay, ta chưa từng thấy trong Trường Hà xuất hiện sự thay đổi như vậy, sự việc khác thường nhất định có ẩn ý, nói không chừng sẽ có bảo vật gì xuất thế cũng nên.

- Lẽ có thật sự có bảo vật sao.

Vũ Thần Thiên Hạ Traile

Đỗ Thiếu Phủ ánh mắt khẽ động, sau đó lại hàn huyên với Chu Thiên Dương một lát, dưới sự sắp xếp của Chu Thiên Dương, nghỉ ngơi trong một căn phòng riêng tại tầng ba.

Mặt biển bao la cuồn cuộn, nói là sông, nhưng cũng không kém gì biển, ngay cả trong không khí đều mang theo khí tức tanh nồng.

- Thật đúng là mênh mông a.

Hoàng hôn, tà dương chiếu nghiêng, Đỗ Thiếu Phủ đứng trên boong thuyền, nhìn mặt biển bát ngát, thì thào nói nhỏ, cũng cảm thấy có chút khiếp sợ.

Đỗ Thiếu Phủ từng thấy Bách Vạn Đại Sơn, từng thấy cánh rừng ngút ngàn, nhưng mặt biển mênh mông bao la này, sóng biếc mênh mang dưới ráng chiều, vô cùng hùng vĩ, giống như trời biển, khiến cho người ta đột nhiên thấy mình nhỏ bé, loại cảm giác rung động này lại hoàn toàn khác.

- Tiểu huynh đệ, chúng ta đã cách bờ rất xa, trong khu thủy vực này có không ít Yêu thú cường hãn, Thú Hầu cảnh đều không ít, nhất định phải cẩn thận một chút.

Phiên Lãng Hầu Chu Thiên Dương đi đến bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ, mỉm cười nói.

- Yêu thú trong nước sẽ thường xuyên công kích nhân loại sao?

Đỗ Thiếu Phủ tò mò hỏi.

- Đương nhiên rồi, Đan Dược cùng xác thịt trên người chúng ta, đối với Yêu thú mà nói đều là vật đại bổ.

Chu Thiên Dương mỉm cười, trên mặt mang theo vài phần tự hào, nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Có điều ta có giao tình với không ít Yêu thú trong thủy vực này, bình thường cũng sẽ có làm một vài giao dịch với bọn chúng, ta sẽ giúp bọn chúng bán không ít bảo vật cùng Linh Dược trong nước, cũng sẽ giúp bọn chúng mua một vài Đan Dược cần thiết, bởi vậy nhìn thấy thuyền của Tiêu cục Trường Hà chúng ta, chúng cũng sẽ cho vài phần mặt mũi.

- Thì ra là thế.

Đỗ Thiếu Phủ hiểu ra, chả trách Tiêu cục Trường Hà có thể kiêu ngạo, xem ra Phiên Lãng Hầu Chu Thiên Dương này nhìn như cường tráng, nhưng cũng là người có tâm trí bất phàm.

Thuyền lớn di chuyển, giống như một ngọn núi nhỏ đang chuyển động, vượt sóng vượt gió, tốc độ cực nhanh, không ít sóng lớn cũng khó mà lay động chiếc thuyền này.

- Ý. . .

Đột nhiên, Chu Thiên Dương hơi biến sắc mặt, ánh mắt thâm thúy nhìn chăm chú phía mặt nước ánh tà dương, lộ vẻ nghi hoặc.

- Đại đương gia, sao vậy?

Đỗ Thiếu Phủ hỏi.

- Không đúng, gợn sóng này có gì đó không đúng.

Chu Thiên Dương giống như phát hiện ra điều gì, bỗng nhiên, sắc mặt đại biến, quát lớn:

- Mọi người cẩn thận, có Yêu thú tập kích!

- Ầm ầm. . .

Chu Thiên Dương vừa dứt lời, thuyền lớn đột nhiên run lên ầm ầm, sau đó liền bắt đầu rung lắc dữ dội, suýt chút nữa thì bị lật, sóng lớn ngập trời cuốn lên, sóng lớn trút xuống giống như mưa bão.

- Chuyện gì vậy?

- Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Bên trong chiếc thuyền, mấy trăm người kinh ngạc đi tới trên boong thuyền, nhìn sóng lớn phía trước, lộ vẻ kinh ngạc khiếp sợ.

- Bịch bịch!

Đỗ Thiếu Phủ lảo đảo, chiếc thuyền lay động, một chút sơ ý, cũng bị lui lại vài bước, sau đó Huyền Khí trào ra, hai chân đứng trên boong thuyền không hề nhúc nhích, vững như bàn thạch.

- Rống...

Sóng lớn cuồn cuộn, lập tức dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, mới phát hiện một cái vây lưng hắc sắc đang từ từ nổi lên mặt nước, diện tích càng ngày càng lớn, giống như một ngọn núi nhỏ, không hề nghi ngờ vừa rồi chính là nó va chạm vào chiếc thuyền.

Sóng lớn tràn ra, sau đó một con Yêu Sa vô cùng to lớn xuất hiện trên mặt nước, Phù Văn lướt động, bọt sóng ngập trời, vô cùng đáng sợ.

- Là Thiết Bối Yêu Sa, cấp bậc Mạch Linh cảnh viên mãn , Thiết Bối Yêu Sa là Yêu thú sống bầy đàn, chưa từng xuất hiện đơn độc!

Sắc mặt Chu Thiên Dương lập tức thay đổi, lênh đênh trên mặt nước nhiều năm như vậy, theo kinh nghiệm của hắn, Thiết Bối Yêu Sa cho tới này đều sẽ không xuất hiện đơn độc, vừa xuất hiện chính là mấy chục thậm chí mấy trăm con.

- Rống rống...

Bỗng dưng, bốn phía thủy vực lập tức nổi lên từng đợt sóng lớn, sóng triều cuộn trào mãnh liệt, ước chừng trên trăm vây lưng lớn như ngọn núi hiện lên mặt nước.

Sau đó từng con Thiết Bối Yêu Sa khổng lồ xuất hiện, che kín cả thủy vực.

- Ào ào...

Trên trăm Thiết Bối Yêu Sa tạo nên từng cơn sóng động trời, từng luồng khí tức khiếp người lan tràn bốn phía, khiến mọi người run sợ, ngăn chiếc thuyền ở bên ngoài.

- Ca ca.

Đỗ Tiểu Thanh xuất hiện bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ, nhìn đámThiết Bối Yêu Sa phía trước kia, cũng không quá để ý, chỉ tò mò đánh giá.

Đỗ Tiểu Yêu nhảy lên đầu vai Đỗ Thiếu Phủ, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt đột nhiên nghiêm túc nói:

- Ta cảm giác được phía trước có năng lượng ba động, hẳn là có thứ gì đó xuất thế, khoảng cách không gần, cho nên bây giờ ta cũng không thể cảm giác được cụ thể là thứ gì, cần gần hơn một chút nữa mới có thể.

- Lẽ nào có bảo vật xuất thế sao?

Đỗ Thiếu Phủ ánh mắt khép hờ, cảm giác của Đỗ Tiểu Yêu đương nhiên là không sai.

- Thiết Sa Hầu, ta là Chu Thiên Dương Tiêu cục Trường Hà, có giao tình với Băng Kình Hầu , có thể để thuyền của chúng ta đi qua hay không, ngày khác nhất định sẽ đến bái phỏng!

Chu Thiên Dương nhìn Thiết Bối Yêu Sa đông nghịt phía trước, thanh âm cuồn cuộn truyền ra.

- Chu Thiên Dương, ngươi không cần phải dùng Băng Kình Hầu tới áp ta, đây là Huyền Giao Vương, Viêm Lý Vương, Thạch Quy Vương, Băng Mãng Vương đích thân hạ lệnh, từ hôm nay trở đi, Trường Hà đóng lại, ngăn cấm tất cả nhân loại bước vào.

Phía sau đám Thiết Bối Yêu Sa đông nghịt, có bọt sóng ngập trười, sau đó truyền đến thanh âm khiếp người, như kinh lôi truyền ra.

- Trường Hà cũng không phải là của các ngươi, phong bế Trường Hà, như vậy không khỏi quá đáng quá đi.

Nghe vậy, sắc mặt Chu Thiên Dương đại biến.

- Hừ, nếu như không phục, ngươi đi tìm Huyền Giao Vương bọn họ mà nói đi, có điều e là Huyền Giao Vương bọn họ hiện giờ không thèm đếm xỉa tới ngươi, nể mặt Băng Kình Hầu, mau chóng rời đi, ta tha cho các ngươi một mạng, bằng không, đừng trách ta không khách khí.

Thanh âm như Kinh Lôi vang vọng.

Chu Thiên Dương nghe vậy, sắc mặt ngày càng ngưng trọng.

- Đại đương gia, làm sao bây giờ?

Không ít cường giả Tiêu cục Trường Hà đều vây quanh Chu Thiên Dương, sắc mặt cũng đều ngưng trọng.

- Đại đương gia, rất phiền phức sao?

Đỗ Thiếu Phủ hỏi.

Chu Thiên Dương nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nói:

- Tiểu huynh đệ, chúng ta sợ là không thể qua đó, bốn người Huyền Giao Vương, Viêm Lý Vương, Thạch Quy Vương, Băng Mãng Vương phong tỏa Trường Hà Trung Châu, e là bên trong nhất định đã xảy ra biến cố gì đó, vậy mà đồng thời kinh động bốn người bọn họ, chỉ là bây giờ chúng ta cũng chỉ có thể quay về, không thể xông vào.

- Huyền Giao Vương, Viêm Lý Vương, Thạch Quy Vương, Băng Mãng Vương, bốn người họ rất mạnh sao?

Đỗ Thiếu Phủ ánh mắt khép hờ, Đỗ Tiểu Yêu cảm giác được phía trước có thứ gì xuất thế, khả năng có bảo vật gì đó, đương nhiên là muốn đi xem một chút.

Một đại hán cấp bậc Vũ Hầu bỉ ngạn cảnh đứng bên cạnh Chu Thiên Dương thấy Đỗ Thiếu Phủ vẻ mặt lơ đễnh, mặc dù biết Đỗ Thiếu Phủ cùng Đỗ Tiểu Thanh không tầm thường, thực lực bất phàm, hai huynh đệ Tự Bạo Tự Khí chính là ví dụ, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy Đỗ Thiếu Phủ có chút nghé con không sợ hổ, bĩu môi, nói:

- Tiểu huynh đệ, Huyền Giao Vương, Viêm Lý Vương, Thạch Quy Vương, Băng Mãng Vương là bốn Vương giả trong Trường Hà này, đều là Thú Vương cảnh, bọn họ khống chế Trường Hà tám ngàn dặm, Huyền Giao Vương mạnh nhất là thân thể Huyền Vân Xích Giao, có tu vi Thú Vương cảnh viên mãn đỉnh phong, cho dù là cường giả của những môn phái lớn ở Trung Châu cũng phải cố kỵ.

- Huyền Vân Xích Giao tu vi Thú Vương cảnh viên mãn đỉnh phong.

Nghe vậy, Đỗ Thiếu Phủ ánh mắt khẽ động, Huyền Vân Xích Giao là Yêu thú trên Thiên Thú Bảng, Huyền Vân Xích Giao tu vi Thú Vương cảnh viên mãn đỉnh phong, e là ngay cả người có tu vi Vũ Hoàng sơ đăng cảnh cũng phải chịu thua, quả thật là rất mạnh rất mạnh.

- Tiểu huynh đệ, xem ra biến cố phía trước, chúng ta không thể nhúng tay, nếu không phải Thiết Sa Hầu có chút sợ ta, e là cũng sẽ không để chúng ta rời đi như vậy, cho nên chúng ta vẫn là quay về đi, giữ được tính mạng mới là quan trọng nhất.

Chu Thiên Dương cười khổ, nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Bọn họ muốn phong tỏa thành sông, e là cũng không thể phong tỏa mãi, đến lúc đó nếu muốn qua sông, chúng ta lại nghĩ cách.

- Đại đương gia, các ngươi về trước đi, ta đến phía trước xem một chút.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn đám Thiết Bối Yêu Sa đông nghịt phía trước, thật ra cũng không quá lo lắng.

Loạn Yêu Nhai lúc trước đều đã xông qua, đám Thiết Bối Yêu Sa này, Đỗ Thiếu Phủ đương nhiên sẽ không quá đặt trong lòng, cho dù là phía trước có Huyền Vân Xích Giao tu vi Thú Vương cảnh viên mãn đỉnh phong, lấy thực lực của mình lúc này, không phải là không có năng lực đối kháng, huống chi bên cạnh còn có Đỗ Tiểu Thanh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)