Mọi người ngẩng đầu nhìn về phía bên trái, một bóng người cao lớn sau lưng đeo thanh kiếm ẩn hiện trong bóng đêm, sau đó một thanh niên tử bào chậm rãi bước tới, lông mày rậm như kiếm, ánh mắt thâm thúy sáng ngời, thanh niên tử bào này không phải Đỗ Thiếu Phủ thì ai.
- Xoát xoát!
Lúc này, mọi ánh mắt đều rơi xuống trên người Đỗ Thiếu Phủ, sau đó dừng lại trên đầu vai Đỗ Thiếu Phủ, chỗ đó đeo một chiếc huy hiệu, huy hiệu của Thiên Vũ Học Viện.
Vũ Thần Thiên Hạ Trailer
Đỗ Thiếu Phủ liếc mắt nhìn qua, từng bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt, ánh mắt khẽ động, ánh mắt nhìn nhau, hoàn toàn yên tĩnh.
Nhưng trong không khí yên tĩnh này, mỗi thanh niên nam nữ nhìn đến thanh niên tử bào kia, huyết dịch trong cơ thể đang dần sôi trào, khí tức trên người cũng dần dần ba động, làm cho không gian xung quanh đột nhiên rung động.
Thật lâu sau, Đỗ Thiếu Phủ nhìn những người trước mặt, khẽ vỗ huy hiêu Thiên Vũ Học Viện trên đầu vai, nói với mọi người:
- Chúng ta còn sống, Thiên Vũ Học Viện còn tồn tại!
Lời nói vừa dứt, lúc này, trong mắt tất cả mọi người, đều không nhịn được lệ nóng quanh tròng.
- Mong Đỗ sư huynh gây dựng lại Thiên Vũ Học Viện!
- Mong Đỗ sư huynh gây dựng lại Thiên Vũ Học Viện!
- . . .
Thiên Vũ Học Viện, thực lực làm trưởng, giờ phút này, không gian xung quanh vì đó run lên, tất cả đệ tử Thiên Vũ Học Viện quỳ gối xuống đất, trong mắt ướt át.
Hơn mười người xuất chúng phía trước đám người kia, cũng quỳ gối xuống đất, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, cùng kêu lên:
- Mong gây dựng lại Thiên Vũ Học Viện!
...........................................
Một lát sau, trong phòng khách của Thiên Hạ Hội, có mười mấy gần hai mươi người đang ngồi.
Đám người Bất Điểm Sơn Hà Tương Quân, Linh Tuyền Ngọc Nữ Cốc Tâm Nhan, Cửu U Thái Thiếu Quỷ Oa, U Minh Công Chúa Vu Tước, Càn La Kiếm Quách Thiếu Phong, Hóa Ma Tiễn Lý Vũ Tiêu, Hắc Ưng Đường Ngũ, Truy Vân Yến Diệp Phi Vũ đều có mặt, đều là những người đứng trong top 10 trên Vũ Bảng của Thiên Vũ Học Viện lúc trước.
Lúc trước bọn họ được đám người Trấn Đông Vương bảo vệ rời đi, lúc này toàn bộ đến đây, mấy người còn lại cũng đều là người trên Vũ Bảng.
Âu Dương Sảng cũng ở trong đó, đi theo đám người Cốc Tâm Nhan đến đây, nhìn Đỗ Thiếu Phủ trước mặt, trái tim vẫn luôn lo lắng mới hoàn toàn yên tâm.
Mọi người đều nhìn về phía Đỗ Thiếu Phủ trước mặt, nghe nói Đỗ Thiếu Phủ trở về, đang ở tại Thiên Hạ Minh trong Loạn Yêu Thành, sau khi mọi người nhận được tin tức, trong gần một tháng này, đều lục tục chạy đến Loạn Yêu Thành.
Thái thượng trưởng lão Huệ Dữ, Chu viện phó, Chu lão, tất cả Trưởng lão đều vì Học viện mà ngã xuống, vì bảo vệ bọn họ mà ngã xuống, thân là đệ tử Thiên Vũ Học Viện, tất cả mọi người đến đây, đều chỉ vì một mục tiêu chung, đó là muốn gây dựng lại Thiên Vũ Học Viện.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn mọi người, trong lòng đã biết ý định của mọi người, lên tiếng:
- Thiên Vũ Học Viện nhất định sẽ được xây dựng lại, nhưng bây giờ còn chưa thể làm được, dựa vào thực lực bây giờ của chúng ta còn chưa đủ, chỉ có chờ đến khi chúng ta cường đại hơn, trở thành cường giả chân chính, mới có thể xây dựng lại Thiên Vũ Học Viện!
- Tất cả đệ tử đã thương lượng, trước khi xây dựng lại Thiên Vũ Học Viện, muốn đi theo ngươi.
Tương Quân nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nói:
- Nếu là mọi người tách ra, ngày sau muốn xây dựng lại Thiên Vũ Học Viện, e là sẽ càng khó.
- Ta đang định đến Trung Châu.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn đám người Tương Quân, sắc mặt hơi trầm tư, sau đó nhìn mọi người, hỏi:
- Chi bằng đệ tử Thiên Vũ Học Viện lưu lại Thiên Hạ Minh, mọi người cũng có một chỗ đặt chân, ta sẽ bảo Thiên Hạ Hội để ý đến tài nguyên tu luyện của mọi người, chờ đến một ngày, khi chúng ta đủ mạnh, sẽ gây dựng lại Thiên Vũ Học Viện.
Nghe vậy, Cốc Tâm Nhan nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trong mắt đẹp hiện lên ánh sáng, nói:
- Trước khi chúng ta đủ mạnh mẽ, Thiên Vũ Học Viện được xây dựng lại, Thiên Vũ Học Viện không thích hợp lộ mặt, bằng không không những mang đến nguy hiểm cho Thiên Vũ Học Viện, e là còn có thể liên lụy đến Thiên Hạ Minh, Thiên Vũ Học Viện bây giờ, đã không giống lúc trước, không chịu nổi đại kiếp lần thứ hai.
- Không bằng để tất cả đệ tử biến phức tạp thành đơn giản, trước tiên gia nhập Thiên Hạ Hội, mọi người thấy sao?
Quỷ Oa suy tư, sau đó mở miệng nói:
- Như vậy hẳn là sẽ không có người chú ý tới Thiên Vũ Học Viện nữa, ngày sau chúng ta cũng có thể xây dựng lại Thiên Vũ Học Viện bất cứ lúc nào.
- Ta không có ý kiến.
Tương Quân ngẩng đầu, khí tức hơi ba động, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nói:
- Ngươi muốn đi Trung Châu sao, chờ ta trở về một chuyến thông báo với gia gia, sau đó sẽ đi Trung Châu tìm ngươi, ở Trung Châu, mới có nhiều tài nguyên và cơ hội hơn, mới có thể khiến chúng ta trở thành cường giả chân chính!
- Còn ta nữa!
Lý Vũ Tiêu lên tiếng, hai mắt hiện lên màu ám hồng.
- Cả ta nữa.
Mấy người Quỷ Oa, Hắc Ưng Đường Ngũ, Quách Thiếu Phong liên tiếp mở miệng, có ý định tiến đến Trung Châu xông pha.
Ngày hôm sau, trong một ngày Thiên Hạ Hội có hơn hai nghìn người trẻ tuổi xuất sắc gia nhập, mỗi người đều vô cùng bất phàm, khiến cho không ít thủ lĩnh của Thiên Hạ Hội đều hết sức khiếp sợ, tin tức này cũng không được truyền đi rộng rãi, chỉ có rất ít người biết.
Hai ngày sau, sang sớm, Loạn Yêu Thành vô cùng yên tĩnh.
Khi tia sáng đầu tiên xuyên qua màn sương, ánh bình minh chiếu tới, toàn bộ Loạn Yêu Thành được bao phủ trong ánh sáng nhu hòa.
Trong Thiên Hạ Hội, một nơi phía sau núi, mười mấy bóng người đứng đó, ánh nắng sớm chiếu đến, đều lộ vẻ xuất chúng bất phàm.
Vài nữ tử trong đó, càng thêm khuynh quốc khuynh thành, khí chất cao quý, đủ khiến cho nam tử vừa nhìn một cái bỗng mất đi hồn phách.
- Lần này đi Trung Châu, nơi đó khác xa nơi này, cường giả như mây, Nhân Kiệt, Nhân Vương xuất hiện lớp lớp, theo tin tức Nguyệt Ảnh đường thu được, tin tức trên người ngươi có Thần Binh tuyệt thế cũng đã truyền đến Trung Châu, mặc dù người biết hẳn là không nhiều, cũng không có vài người gặp qua ngươi, có điều cũng phải cẩn thận chú ý một chút.
Phía trên đỉnh núi, Dược Vương nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nghiêm mặt nói:
- Nói chung mọi chuyện đều phải cẩn thận, tạm thời tránh xa Âm Minh Giáo.
- Ta đã hiểu.
Đỗ Thiếu Phủ khẽ gật đầu, trong lòng biết chừng mực.
- Tam đệ, chú ý an toàn, tất cả mọi người đều chờ ngươi trở về.
Đỗ Tiểu Mạn tiến lên nói nhỏ, không nói thêm gì, cũng biết không cần nói thêm điều gì.
- Ừm!
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, sau đó ánh mắt rơi xuống trên người cô gái có dáng người ma quỷ, dung nhan tuyệt sắc, hai mắt đen nhánh trong suốt, chính là Âu Dương Sảng cùng theo đến đây, nói:
- Ngươi không muốn nói gì sao?
- Ta không có gì để nói cả, ai bảo ngươi không mang ta theo.
Âu Dương Sảng liếc xéo Đỗ Thiếu Phủ, đùi đẹp thon dài, dáng người mê hoặc, lộ vẻ hoàn mỹ tuyệt luân, cộng thêm dung nhan vốn đã tuyệt mỹ, quả là câu hồn đoạt phách, chỉ là lúc này gương mặt hơi nghiêng đi, bởi vì Đỗ Thiếu Phủ không đồng ý mang nàng đi Trung Châu, còn đang hờn dỗi.
- Để sau này rồi đi cũng không muộn, ta đi trước xem sao.
Đỗ Thiếu Phủ bất đắc dĩ khẽ cười, lần này đi Trung Châu, lạ nước lạ cái, tu vi của Âu Dương Sảng đối với Trung Châu mà nói, e là còn yếu, bởi vậy cũng không dự định mang nàng đi.
- Biết rồi, ngươi và Tiểu Thanh đi đi, chú ý an toàn.
Âu Dương Sảng nghe vậy, lần thứ hai liếc Đỗ Thiếu Phủ.
- Ta đi rồi, Thiên Hạ Minh liền giao cho các ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn đám người Đại tỷ Đỗ Tiểu Mạn, Ngân Dực Ma Điêu, Hàn Hâm, Mộ Dung U Nhược, Lý Tuyết, Dược Vương bên cạnh, gật đầu ra hiệu.
- Ngân Điêu, nếu tên Phách Ngao kia xuất quan, bảo hắn sau này phải gọi ta là đại ca. . .
Tiểu Hổ nói với Ngân Dực Ma Điêu, thân thể dần dần hóa thành kích thước lớn bằng Cự Hổ trưởng thành, trên cơ thể có Phù Văn màu đen như ẩn như hiện, khí thế khiếp người.
- Hắn nhất định sẽ làm vậy.
Ngân Điêu gật đầu cười, trong khoảng thời gian này, Phục Hổ Phách Ngao đạt được tinh huyết trên người Tiểu Hổ đã đi bế quan, trên người Phục Hổ Phách Ngao có huyết thống của Hổ tộc Viễn Cổ, tinh huyết trên người Tiểu Hổ đối với Phục Hổ Phách Ngao mà nói có tác dụng cực lớn, đạt được chỗ tốt kinh người kia, gọi một tiếng đại ca cũng không sao, dù sao Huyết Mạch Hổ tộc trên người Tiểu Hổ, mạnh hơn nhiều so với Phục Hổ Phách Ngao.
Trong Nhân tộc, đa số lấy thực lực vi tôn, nhưng trong Yêu thú, đa số là lấy Huyết Mạch vi tôn.
- Phù. . .
Tiểu Hổ nghe vậy, khí tức ba động, vỗ cánh bay lên, khí thế hung hãn lập tức tràn ra, thân thể lớn vài trượng xoay quanh tầng trời thấp.
- Đại tỷ, Sảng tỷ tỷ, chúng ta đi đây.
Đỗ Tiểu Thanh tung người nhảy lên lưng Tiểu Hổ, đôi mắt đen sáng ngời, so với lúc trước, chỗ sâu trong đôi mắt lúc này có thêm một chút ánh sáng màu đỏ mà phải cẩn thận mới có thể nhìn thấy.
- Vèo!
Thân thể Mi Hầu kim sắc của Đỗ Tiểu Yêu lướt qua, sau đó rơi xuống trên đầu vai Đỗ Tiểu Thanh.
- Rống!
Đỗ Thiếu Phủ xoay người, nhảy lên lưng Tiểu Hổ, Tiểu Hổ thấp giọng rít gào, sau đó vỗ cánh, dòng khí gào thét lan tràn, dần dần biến mất trong tầm mắt đám người phía dưới.
Mọi người ngẩng đầu, nhìn Cự Hổ hắc sắc kia vỗ cánh rời đi.
Mộ Dung U Nhược khẽ híp mắt, vuốt mặt, nhìn phương hướng Phi Hổ giữa không trung đang rời xa, sau đó nghiêng người nhìn Âu Dương Sảng đứng bên cạnh, mỉm cười, nói:
- Thế nào, có vài người động lòng sao?
Ánh mắt Âu Dương Sảng từ giữa không trung thu lại, nhìn Mộ Dung U Nhược, gương mặt khẽ đỏ, nhướng mày quệt miệng, nói:
- Ta vẫn luôn rung động đối với ngươi, sao có thể động lòng với hắn.
Mộ Dung U Nhược hé miệng cười, môi đỏ khẽ nhếch, cười như không cười, nói:
- Ta cũng đâu nói là hắn, ngươi lại tự thừa nhận a.
- Ngươi. . .
Âu Dương Sảng lập tức sững sờ, sau đó đôi mắt đẹp trừng mắt nhìn Mộ Dung U Nhược một cái, trên dung nhan tuyệt mỹ hiện lên nụ cười động lòng người, cười tà, nói:
- Dù sao ta chỉ rung động với ngươi, để chứng minh, đêm nay ta quyết định ngủ cùng ngươi, thế nào?
- Tùy ngươi.
Mộ Dung U Nhược cong môi, cười dịu dàng, không hề đặt trong lòng.
- Ha ha...
Sau đó trên đỉnh núi truyền ra tiếng cười như chuông bạc của hai nàng, trên bầu trời, thân ảnh Tiểu Hổ hắc sắc dần dần biến mất.