Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 538: Mộ dung thành ốc dã

Chương Trước Chương Tiếp

Đỗ Thiếu Phủ kinh ngạc, rất nhiều thắc mắc trong lòng hắn cuối cùng cũng được giải đáp. Tại sao trước đây hắn gặp phải Huyền Linh Thông Thiên Đằng, Mục Gia bảo lại bất chấp tương trợ. Lần này, đại quân Liên Minh Hắc Ám xâm phạm. Mục Minh Thanh bất chấp bản thân đã trúng kịch độc, vẫn chỉ huy Mục Gia bảo lâm trận phản chiến. Hóa ra bảo chủ Mục Minh Thanh của Mục Gia bảo, lại là huynh đệ kết nghĩ của ông bố nát rượu.

Sau một lát, Đỗ Thiếu Phủ mới bình tĩnh lại, nhìn qua Mục Minh Thanh, nói:

- Trước khi đại quân Liên Minh Hắc Ám xâm phạm. Thiên Hạ hội đã nhận được một ngọc giản thần bí. Con nghĩ nhất định là Mục bá đã báo tin cho chúng con biết.

Ha ha...

Mục Minh Thanh cười một tiếng, không nói gì thêm, nhìn qua Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Cha con có một đứa con trai như con, nhất định sẽ rất tự hào. Lúc cha con bằng tuổi con, cũng chưa đạt được thành tựu như con.

Đỗ Thiếu Phủ bất đắc dĩ cười một tiếng, lập tức lấy ra một hộp gấm đưa cho Mục Minh Thanh, rồi khom lưng thi lễ, nói:

- Mục bá! Đây là thuốc giải kịch độc trên người bá. Con cảm ơn bá đã giúp đỡ con rất nhiều chuyện.

- Chúng ta là người một nhà. Con không nên khách khí như vậy.

Mục Minh Thanh nhận hộp gấm, rồi hỏi:

- Sau này con có kế hoạch gì?

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, bèn trả lời:

- Con đang định trao đổi với Mục bá. Còn muốn liên minh tất cả các thế lực trong Hắc Ám sâm lâm, không biết ý của Mục bá thế nào?

Mục Minh Thanh nhìn qua Đỗ Thiếu Phủ, hình như hiểu ra điều gì, bèn cười nói:

- Con yên tâm đi. Mục gia bảo chắc chắn sẽ ủng hộ con. Hắc Sát môn và Song Hận môn đã bị tiêu diệt. Bá tin rằng, Vạn Tam Bàn của Vạn Vân Các cũng hiểu được tình cảnh bây giờ, nên sẽ không có vấn đề gì.

- Con xin đa tạ Mục bá.

Đỗ Thiếu Phủ thi lễ lần nữa. Sau đó, hai người tiếp tục bàn luận vài chuyện trong Hắc Ám sâm lâm. Một lát sau, Đỗ Thiều Vũ mới ra về.

Trong sảnh, Đỗ Thiếu Phủ gặp nhị ca Đỗ Vân Long và đại tỷ Đỗ Tiểu Mạn. Ngoài ra còn gặp Hàn Lâm, Hạ Quân và Mạnh Lai Tài đến từ Lan Lăng thành.

Lúc này, trong sảnh còn có một cô gái có thân thể mềm mại và đường cong rất uyển chuyển. Khí chất của cô gái đó hoàn toàn trái ngược với khí chất nóng bỏng và xinh đẹp của Đỗ Tiểu Mạn. Cô gái này có một phong vị cổ xưa, giống như nàng tiên bước ra từ trong tranh. Cô gái đó chính là dì nhỏ Mộ Dung U Nhược của Tinh Ngữ.

Đỗ Thiếu Phủ trông thấy mọi người, nên không tránh khỏi việc đứng hàn huyên một lát.

Nhưng khi Hàn Quân, Hàn Lâm và Mạnh Lai Tài trông thấy Đỗ Thiếu Phủ, thì rất khiếp sợ.

Trước kia, khi Đỗ Thiếu Phủ ở Lan Lăng thành. Mặc dù bọn họ biết tên này rất kinh khủng. Nhưng khi đó, bọn họ cũng không nghĩ rằng, thời gian chưa được bao lâu, thì tên này đã được phong vương phong hầu, danh chấn đế quốc, danh chấn Hắc Ám sâm lâm và có thể tiêu diệt cường giả Vương cấp dễ như trở bàn tay.

Đỗ Thiếu Phủ đứng hàn huyên với mọi người. Hắn rất dễ dàng cảm nhận được khí tức của đám người Hàn Lâm. Tu vi của mấy gã này cũng có tiến bộ không nhỏ, đoán chừng mấy gã cũng rất khắc khổ tu luyện trong khoảng thời gian này.

Người khiến Đỗ Thiếu Phủ rung động nhất lại là nhị ca Đỗ Vân Long. Hắn không ngờ Đỗ Vân Long đột phá nhanh như vậy, bây giờ đã là Vũ Hầu Cảnh Bỉ Ngạn. Đặc biệt Đỗ Thiếu Phủ còn phát hiện trong khí tức của Đỗ Vân Long có một ít khí tức lôi đình, chắc khí tức này có liên quan đến truyền thừa quán đỉnh của Hộ Quốc Vương. Không thể bàn cãi, truyền thừa quán đỉnh của Hộ Quốc Vương, đã giúp nhị ca rất nhiều.

Trong khi hàn huyên với mọi người, Đỗ Thiếu Phủ rất kinh ngạc, khi biết chuyện Đỗ vương phủ đã bị san thành đất bằng. Hộ Quốc Vương Đỗ Thanh Thành và Nhân Kiệt Đỗ Thương đã bị bắt, không rõ tung tích. Đến nay, người của Đỗ vương phủ vẫn không rõ tung tích của hai người.

Nghe nói đêm hôm đó, cuối cùng có một vị cường giả bí ẩn của hoàng cung ra tay. Nhưng người đó vẫn không chặn lại được kẻ đã tiêu diệt Đỗ vương phủ.

Đỗ Thiếu Phủ biết được tin tức này, trong lòng hơi trầm xuống. Quan hệ giữa Đỗ Thiếu Phủ và Đỗ vương phủ rất phức tạp. Nhưng hành động của Hộ Quốc Vương, lại khiến Đỗ Thiếu Phủ rất kính nể và tôn trọng. Nên khi hắn biết tin Đỗ vương phủ bị tiêu diệt, thì trong lòng rất khó chịu.

Học viện Thiên Vũ diệt vong, Đỗ vương Phủ bị diệt và những chuyện xảy ra gần đây, khiến trong lòng hắn rất rung động. Hắn có cảm giác, hình như những chuyện này đều có liên quan đến hắn.

Sau khi hàn huyên xong, Đỗ Thiếu Phủ nói với nhị ca Đỗ Vân Long và đám người Hàn Lâm về chuyện liên minh các thế lực trong Hắc Ám sâm lâm.

Đỗ Vân Long nghe thế, bèn suy tư một lát, sau đó trong ánh mắt hiện lên vẻ ác liệt, nói:

- Bây giờ, trong Hắc Ám sâm lâm đã không còn thế lực nào có thể chống lại Thiên Hạ hội. Thế lực lớn thì có Mục Gia bảo và Vạn Vân các. Chẳng qua bây giờ bọn họ cũng không thể chống lại Thiên Hạ hội. Việc liên minh của chúng ta sẽ không có vấn đề gì lớn. Nếu kẻ nào không đồng ý, thì chúng ta diệt kẻ đó. Hôm nay đã xảy ra chuyện như vậy, thế nên để chắc chắn sau này không xảy ra chuyện tương tự như thế, thì thủ đoạn của chúng ta phải ác liệt hơn. Nơi này là Hắc Ám sâm lâm, kẻ nhân từ không thể sống lâu được.

Đỗ Thiếu Phủ nghe Đỗ Vân Long nói thế, cũng có chút an ủi. Nhị ca Đỗ Vân Long đã được tôi luyện ở bên ngoài từ nhỏ, nên huynh ấy đã nhìn thấu phương diện này từ lâu. Thủ đoạn của huynh ấy luôn rất ác liệt, sát phạt quyết đoán. Nếu mình giao Thiên Hạ hội cho nhị ca điều hành, cộng thêm mấy người Dược Vương phụ trợ, thì mình đi Trung Châu cũng yên tâm hơn.

Sau đó, Đỗ Thiếu Phủ nói với mọi người quan hệ của mình và Mục Gia bảo. Chuyện liên minh là chuyện bắt buộc phải thực hiện. Nếu Vạn Vân các không đồng ý, thì phải dùng thủ đoạn đặc biệt.

Sau đó Đỗ Thiếu Phủ lại bàn bạc chuyện của Thiên Hạ hội với nhị ca Đỗ Vân Long và đám người Hàn Lâm. Sau khi bàn bạc đến khuya, thì mọi người mới giải tán.

Rốt cuộc trong sảnh chỉ còn lại Đỗ Thiếu Phủ và Mộ Dung U Nhược

Mấy người Hàn Lâm, Hạ Quân và Mạnh Lai Tài rất biết điều, nên đã rời đi.

- Thương thế của nàng sao rồi.

Đỗ Thiếu Phủ trông thấy Mộ Dung Nhược vẫn không nói chuyện bèn hỏi.

- Ta không sao.

Mộ Dung U Nhược nhìn Đỗ Thiếu Phủ. Từ khi hai người gặp nhau ở Lan Lăng phủ đến nay, thì thiếu niên năm xưa đã trở thành thanh niên, vẻ mặt non nớt năm nào đã dần dần thành thục. Nàng gật đầu nhìn Đỗ Thiếu Phủ, khóe môi giương lên, nói:

- Chuyện của Tinh Ngữ, ta cũng nghe nói, âu cũng là tạo hóa của nó.

- Là ta không chăm sóc tốt cho tinh ngữ, hi vọng nàng ấy vẫn sống tốt.

Đỗ Thiếu Phủ than nhẹ, trong lòng rất áy náy.

- Nó đơn thuần như vậy, tất nhiên sẽ không có việc gì.

Mộ Dung U Nhược nói nhỏ. Nàng nhìn thanh niên áo bào tím trước mặt, trong mắt lóe lên vẻ phức tạp, không dễ trông thấy. Sau đó, nàng khẽ vuốt cằm, cười yếu ớt:

- Nghe nói chàng đã được phong vương phong hầu.

- Chúc mừng chàng! Chẳng qua sau này chàng gặp chuyện gì cũng không nên mạo hiểm, khiến rất nhiều người lo lắng. Nếu Tinh Ngũ biết, thì tất nhiên nó cũng sẽ lo cho chàng.

- Ừ! Ta hiểu rồi.

Đỗ Thiếu Phủ cười nhạt một tiếng.

- Chàng hiểu thì tốt.

Một Dung U Nhược gật đầu, cười khuynh thành một tiếng, bèn nói tiếp:

- Sau khi chàng giải quyết xong chuyện Hắc Ám sâm lâm, thì chàng có kế hoạch gì?

Đỗ Thiếu Phủ nhìn cô gái xinh đẹp trước người, cười nói:

- Ta dự định đi Trung Châu. Ở đó cường giả nhiều như mây, ta muốn đến đó tôi luyện một phen.

- Trung Châu....

Mộ Dung U Nhược nghe vậy, lập tức trong mắt lóe lên vẻ phức tạp, sau đó chần chừ một lát, rồi nói:

- Chàng giúp ta một chuyện được không?

- Nàng nói đi, chuyện nào ta cũng giúp.

Đỗ Thiếu Phủ khẽ mỉm cười.

- Ở Trung Châu có một tòa thành tên là Ốc Giã. Trong thành có một gia tộc có họ là Mộ Dung. Nếu chàng đi qua tòa thành đó, thì nhờ ta nhờ chàng xem tình hình Mộ Dung gia thế nào, khi nào chàng trở về thì hãy báo cho ta biết.

Mộ Dung U Nhược nói.

- Nàng có quan hệ gì với Mộ Dung gia kia?

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, bèn hỏi Mộ Dung U Nhược

Lông mày Mộ Dung U Nhược khẽ rung động, trong ánh mắt xuất hiện vài gợn sóng, nhưng vẻ mặt lại không thay đổi. Sau đó nàng cười một tiếng, ngẩng đầu nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói nhỏ:

- Sau này ta sẽ nói cho chàng.

- Được! Nếu có cơ hội thì ta sẽ đến đó xem một chút.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, không hỏi nhiều nữa.

Mộ Dung U Nhược trông thấy Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, bèn nở nụ cười, sau đó nói:

- Ở Trung Châu, cường giả nhiều như mây, quần hùng tranh phong, nhân kiệt nhân vương quật khởi. Nhưng ta biết chàng sẽ không thua họ, nhưng chàng vẫn phải cẩn thận.

- Ừ! Ta biết rồi...

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, bèn gật đầu, rồi nhìn cô gái trước mặt, nói:

- Đúng rồi! Nhị ca đã nói cho ta, may mà khoảng thời gian này Thiên Hạ hội nhờ có nàng, nên mới ổn định như ngày hôm nay. Nhưng tại sao nàng vẫn không muốn nhận chức vị gì?

Đỗ Thiếu Phủ từ trong miệng nhị ca Đỗ Vân Long, biết được khi Thiên Hạ hội ở trong Lan Lang thành. Khoảng thời gian đó không thể bỏ qua công lao của Mộ Dung U Nhược. Tâm trí và thủ đoạn của nàng khiến trên dưới Thiên Hạ hội đều kính nể, ngay cả Hàn Lâm cũng không ngoại lệ. Bởi vậy có thể thấy được, Đỗ Thiếu Phủ có lẽ vẫn xem nhẹ cô gái xinh đẹp trước mắt này.

- Ta gia nhập Thiên Hạ hội là giúp chàng, nên cũng không cần chức vị gì, mà cũng chả có chức vị nào thích hợp với ta.

Mộ Dung U Nhược trả lời. Nàng không hứng thú với mất chuyện này. Nàng gia nhập Thiên Hạ hội, chỉ là đã đồng ý giúp thahnh niên áo bào tím trước mắt này vài chuyện mà thôi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)