Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 529: Trả giá gấp mười

Chương Trước Chương Tiếp

- Hồn chủng của Hoang Cổ Không Gian đâu rồi?

Đỗ Thiếu Phủ mở mắt ra, quan sát tất cả Hoang Cổ Không Gian, không thấy tung tích của hồn chủng. Nó biến mất hoàn toàn không thấy gì nữa.

- Chẳng lẽ ta đã dung hợp hồn chủng của Hoang Cổ Không Gian.

Đỗ Thiếu Phủ cận thận nghĩ lại những chuyện đã xảy ra, dường như hắn nhớ ra cái gì. Hồn chủng của Hoang Cổ Không Gian hình như đã bị mình nuốt chửng dung hợp, mà không phải chỉ đơn thuần bố trí linh hồn ấn ký lên hồn chủng.

Đỗ Thiếu Phủ không biết sẽ có hậu quả gì, nếu hắn dung hợp hồn chủng của Hoang Cổ Không Gian. Nhưng bây giờ, hắn cảm thấy mình rất khác trước kia. Sức mạnh linh hồn trong Nê Hoàn Cung đã mạnh gấp mấy lần trước đây. Hắn đã đặt chân đến Linh Phù Sư lục tinh.

Đột phá này rất kinh khủng. Linh Phù Sư lục tinh tương đương với Vũ Vương cảnh, không thể nghi ngờ, bây giờ Đỗ Thiếu Phủ đã bước được một bước lên vương tọa.

Trong đầu, năng lượng linh hồn mênh mông vô tận phun trào, khiến Đỗ Thiếu Phủ có cảm giác, nếu hắn dùng Huyền Hồn Đồng đối phó Lữ Khôn, thì hắn có thể chà đạp gã.

Chẳng qua Đỗ Thiếu Phủ đột phá liên tục, nên hắn cảm giác được Nê Hoàn Cung có dấu hiệu hơi lỏng lẻo, có lẽ do hắn đột phá quá nhanh, nên ảnh hưởng rất nhiều đến căn cơ . Thời gian sau này, hắn phải củng cố lại năng lượng linh hồn mới được.

- Vậy là ngươi đã đột phá đến Linh Phù Sư lục tinh.

Đỗ Tiểu Yêu bước đến, ngẩng đầu lên nhìn về phía Đỗ Thiếu Phủ. Ánh mắt vừa đi vừa đánh giá, lộ ra vẻ rất kinh ngạc.

- Không sai! Ta đã là Linh Phù Sư lục tinh.

Đỗ Thiếu Phủ cười một tiếng, lập tức cảm giác biến hóa trong cơ thể. Lúc này, lục phủ ngũ tạng và gân cốt cơ bắp đã tăng lên một độ cao mới. Đặc biệt trong cơ thể còn có khí tức của một loại lôi điện.

Đỗ Thiếu Phủ đột phá hai cấp liên tiếp, cộng thêm Linh Phù Sư cũng đột phá, có thể nói lần đột phá này rất khủng bố.

- Thu hoạch rất nhiều.

Đỗ Thiếu Phủ đứng dậy, đôi mắt lộ ra ý cười, duỗi cái lưng mệt mỏi, khiến xương cốt toàn thân đều rung động xoàn xoạt. Trong lúc mơ hồ, trên người có ánh sáng màu vàng nhạt phát sáng, dường như trong một lông tơ hay một tế bào, đều ẩn chứa năng lượng kinh khủng, có thể bộc phát ra uy năng khủng bố bất cứ lúc nào.

Đỗ Thiếu Phủ nắm chặt tay lại, cảm thấy mình có thể sử dụng huyền khí và năng lượng tế bào trong cơ thể bất cứ lúc nào, có thể dùng được khi mình cần.

Điều này khiến Đỗ Thiếu Phủ có cảm giác. Nếu bây giờ mình tung ra một đấm vào người có tu vi Vũ Vương Sơ Đăng cảnh, có thể đánh nát người đó thành thịt vụn.

Đỗ Thiếu Phủ cảm nhận được sức mạnh đó. Trên mặt hắn cũng hiện ra ý cười, cảm giác này rất dễ chịu.

Đỗ Tiểu Yêu trông thấy Đỗ Thiếu Phủ bỗng nhiên bật cười, rốt cuộc cũng nhịn không được, lườm Đỗ Thiếu Phủ, rồi bĩu môi cực kỳ ghét bỏ nói:

- Ngươi có thể mặc xong quần áo rồi cười được không?

- Mẹ nó...

Tiếng Đỗ Tiểu Yêu vừa dứt, thì Đỗ Thiếu Phủ lập tức kêu lên một tiếng. Sau đó, hắn tìm được một trường bào màu tím trong túi trữ vật đang lơ lửng xung quanh không gian. Sau khi Đỗ Thiếu Phủ mặc xong trường bào, ánh mắt nhìn về phía Đỗ Tiểu Yêu, thì lộ ra vẻ kinh ngạc, bèn hỏi:

- Ngươi cũng đột phá?

- Ừ! Ta ăn nhiều linh dược, đan dược và linh khí như vậy. Mặc dù ta đã tiêu hao khá nhiều. Nhưng năng lượng còn lại vẫn ở trong cơ thể ta, nên nhân cơ hội này ta cũng đột phá một chút,

Vẻ mặt Đỗ Tiểu Yêu rất lạnh nhạt, không có vẻ đắc chí của Đỗ Thiếu Phủ, sau khi đột phá thành công.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, sau đó duỗi tay ra, thu lại Tử Kim Thiên Khuyết đang lơ lửng trong không gian cách đó không xa.

- May mà không xảy ra chuyện gì.

Đỗ Thiếu Phủ cảm thấy khí tức ba động trong Tử Kim Thiên Khuyết, hình như vô cùng ổn định, bèn thở dài một hơi. Lúc trước, hình như mình phóng thích ra khí hung sát, nên mình không thể khống chế nó, suýt chút nữa thì mình bị khí hung sát cắn nuốt.

Đỗ Thiếu Phủ lại xé rách một chiếc áo choàng màu tím, bọc lại Tử Kim Thiên Khuyết, rồi treo trên lưng. Đến bây giờ, hắn mới yên tâm.

Mặc dù Tử Kim Thiên Khuyết có uy năng rất kinh khủng. Nếu như hắn thôi động thì có thể chém chết Vũ Hoàng cảnh. Nhưng giờ đây, Đỗ Thiếu Phủ lại không dám thúc dục. Bởi vì hậu quả của nó rất kinh khủng, hắn cũng không thể chịu đựng nổi. Nếu không phải lần này vận may của hắn rất tốt, thì hậu quả sẽ rất khó lường.

Bây giờ, tất nhiên Đỗ Thiếu Phủ vẫn không biết, Tử Kim Thiên Khuyết đã bị Không Gian Chi Hồn của Hoang Cổ Không Gian trấn áp một lần. Nếu không bị trấn áp, thì nó đã giải khai phong ấn. Đỗ Thiếu Phủ vẫn tưởng mình có số may, cho nên mới tránh được một kiếp.

Sau một lát, Đỗ Thiếu Phủ chỉnh lý xong xuôi, bèn tìm đường rời đi không gian mông lung này.

Sau khi đi ra ngoài, Đỗ Thiếu Phủ phát hiện mình xuất hiện trong một khe hở sâu vạn trượng, nhưng vẫn nằm trong phạm vi của Hắc Ám sâm lâm.

Phần phật...

Một quả cầu ánh sáng lớn chừng bàn tay xuất hiện trong tay Đỗ Thiếu Phủ, trên quả cầu ánh sáng có phù lục bí văn lấp lóe, tỏa ra ánh sáng và khuếch tán khí tức Hoang Cổ ra xung quanh.

- Đây chính là Hoang Cổ Không Gian sao.

Đỗ Thiếu Phủ hơi kinh ngạc. Hoang Cổ Không Gian hay trước kia còn gọi là Thiên Vũ Phù Cảnh, lại là một quả cầu ánh sáng lớn chừng bàn tay.

Lúc này, tâm thần Đỗ Thiếu Phủ có thể cảm thấy được mọi thứ trong Hoang Cổ Không Gian. Hắn và Hoang Cổ Không Gian đã hòa vào nhau. Hắn và Hoang Cổ Không Gian đã hòa làm một thể, cảm giác này rất kỳ diệu.

- Ta cảm thấy mình ăn không được đồ chơi này, chắc là nó có lai lịch không bình thường.

Đỗ Tiểu Yêu nhìn Hoang Cổ Không Gian trong tay Đỗ Thiếu Phủ. Quả cầu ánh sáng truyền ra Khí tức Hoang Cổ, khiến Đỗ Tiểu Yêu cảm thấy mình không thể nuốt được quả cầu ánh sáng kia.

Đỗ Thiếu Phủ cười nhạt một tiếng, tâm thần khẽ động. Hoang Cổ Không Gian hóa thành phù lục bí văn, bay vào trong mi tâm hắn. Sau đó, Đỗ Thiếu Phủ thu Hoang Cổ Không Gian vào trong Nê Hoàn Cung.

Giờ phút này, trong Nê Hoàn Cung của Đỗ Thiếu Phủ có hai quả cầu ánh sáng. Một là đồ vật mà năng lượng linh hồn ngưng tụ, còn một cái khác chính là Hoang Cổ Không Gian.

........................

Trời chiều đã trôi qua, hoàng hôn đã mờ hồ, bầu trời chứa đầy ráng chiều, cũng bình thường trở lại.

Màn đêm bao phủ bầu trời, có những ngôi sao màu xanh đậm lên sân khấu. Trên bầu trời bao la không bờ bến, có một vầng trăng khuyết, có vẻ rất cô độc, nhưng lại rất tự tại.

Ngẫu nhiên có sương mù ban đêm che đi vầng trăng, trong dãy núi là một vùng tối tăm u ám.

Trên vùng đất cổ xưa này, học viện Thiên Vũ đã biến thành một đống đổ nát, trong không khí còn có mùi máu thanh thoang thoảng, chứng minh nơi này đã xảy ra một trận chiến khốc liệt đẫm máu.

Sưu sưu...

Trong bầu trời đêm, một thân ảnh như quỷ mị đáp xuống. Thân ảnh cao gầy này là một thanh niên mười bảy mười tám tuổi. Áo bào tím khẽ rung động trong đêm.

Sau lưng thanh niên áo bào tìm vác theo một thanh kiếm bản rộng. Trong màn đêm, ánh mắt thâm thúy, tỏa ra ánh sáng.

- Tại sao lại biến thành như vậy?

Một con khỉ nhỏ lông vàng đứng trên vai thanh niên áo bào tím, nhìn cảnh tượng hoang tàn trước mắt, ánh mắt lấp lóe, cảm thán không thôi.

Thanh niên áo bào tím không nói gì, chỉ nhìn xung quanh, ánh mắt tuôn ra hàn ý, khí tức quanh người phun trào, khiến cho trái tim băng giá.

Một lát sau, thanh niên áo bào tím đứng im trước một lăng mộ khổng lồ.

Rất lâu sau, thanh niên áo bào tím cúi người bái ba bái, nhìn vố số cái tên trên bia đá, bèn lẩm bẩm:

- Các vị anh linh xin hãy yên lòng. Thù của học viện Thiên Vũ, ta sẽ báo. Ta sẽ bắt chúng phải trả giá gấp mười.

-Truyền thừa của học viện Thiên Vũ cũng sẽ được lưu truyền muôn đời.

Sưu sưu...

Thanh niên áo báo tím và khỉ nhỏ màu vàng bay đi, sau khi lắc mình một cái, thì biến mất trong màn đêm.

Sáng sớm yên lặng như tờ, đêm tối đã trôi đi, vì sao cũng biến mất.

Phần phật...

Trong Loạn Yêu Thành, đang lúc sáng sớm thì núi rừng bỗng nhiên lay động, mặt đất rung chuyển, cánh rừng bao la bạt ngàn chập chùng.

Ngao ô...

Trên bầu trời có tiếng gầm gừ của yêu thú tọa kỵ, sau đó hàng loạt yêu thú vỗ cánh, mang theo cuồng phong gào thét, quét sạch bầu trời, cuốn lên vô số tro bụi và đá vụn.

Vô số thân ảnh yêu thú phi hànnh, con nào con nấy đều có ánh mắt sắc bén, đồng thời tỏa ra khí tức, chọc thủng trời xanh.

Ầm ầm...

Trên mặt đất cũng có vô số thân ảnh ùn ùn kéo đến, như cá diếc sang sông.

Biển người đen nghịt, chiếm hết quảng trường khổng lồ bên ngoài Loạn Yêu thành, kéo dài đến dãy núi xa xa.

Một luồng khí tức sát phạt ác liệt khuếch tán ra xung quanh, khí tức phun trào, chận động không gian, khiến Loạn Yêu thành bỗng nhiên rung động.

- Bố trí phù trận!

Trên tường thành của Loạn Yêu thành có âm thanh hét lớn. Trong thành lập tức tỏa ra tia sáng chói mắt, có phù trận khởi động, phù lục bí văn tuôn ra, có uy năng vặn vẹo không gian. Một phù trận không lồ đã xuất hiện trong Loạn Yêu thành, trấn áp trời xanh.

- Rốt cuộc đã đến.

Trên tường thành, Dạ Phiêu Lăng nhìn qua vô số thân ảnh phía trước. Trên gương mặt đạm mạc, hai con ngươi có hàn ý đang dập dờn.

- Đến đây đi!

Đỗ Vân Long sóng vai với nàng, tóc đen tung bay theo gió, nhìn vô số thân ảnh phía trước, trên da thịt màu đồng cổ có huyền khí lưu động, khuôn mặt anh tuấn, ánh mắt ác liệt.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)