Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 521: Ông già tập tễnh

Chương Trước Chương Tiếp

Bóng người này vừa bước ra, thì cửa đá ra vào của Thiên Vũ Phù cảnh tràn ra một khí tức cổ xưa.

Trong lúc mơ hồ có thể thấy trong không gian mông lung tràn ra khí tức mạnh mẽ. Khí tức cổ xưa mênh mông vô tận, khiến người ta chưa kịp phát giác thì linh hồn đã kính sợ.

Bóng người đó là một đại hán trung niên. Ông ta khoảng bốn mươi tuổi, mặc áo choàng và có mái tóc màu đen. đại hán không được xem là khôi ngô, nhưng có gương mặt rất sạch sẽ. Người khác vừa nhìn thấy ông, trong lòng sẽ có cảm giác rất gọn gàng và ngăn nắp.

Khi trông thấy hình dáng đại hán, rất nhiều người của học viện Thiên Vũ kinh ngạc. Đại hán mặc áo choàng, có mái tóc màu đen trước mắt này, chính là người hay ngủ gà ngủ gật trên tảng đá bên cạnh Thiên Vũ Phù Cảnh.

Đại hán trung niên vừa xuất hiện, thì thân ảnh được bao phủ trong lôi đình cũng lộ ra vẻ sợ hãi, khí tức ủ rũ ba động. Sau đó ánh mắt gã dời qua Đỗ Thiếu Phủ, đang bị lôi đình bao phủ, rồi lao nhanh về phía bầu trời.

Thân ảnh lôi đình khi tới cũng kỳ dị, mà khi cũng kỳ dị. Gã không ảnh hưởng đến ai, cũng không nhúng tay bất cứ chuyện gì, giống như gã chưa bao giờ xuất hiện. Nhưng mọi người lại trông thấy gã rất rõ ràng.

Trước cửa đá cổ xưa của Thiên Vũ Phù Cảnh, đại hán trung niên kia nhìn thân ảnh lôi đình bỏ chạy, cũng không đuổi theo. Ánh mắt đại hán lập tức nhìn về phía Đỗ Thiếu Phủ đang bị lôi đình hủy diệt bao phủ. Gương mặt sạch sẽ hiện lên vẻ kinh ngạc.

Rầm rầm....

Xung quanh quả cầu sét hủy diệt, ngân mãng tàn phá bừa bãi, khiến người ta run sợ bất an.

Nhưng chỉ trong thời gian ngắn, lôi đình kinh khủng có thể hủy diệt toàn bộ học viện Thiên Vũ, đang truyền vào cơ thể Đỗ Thiếu Phủ.

Lúc này, thân thể Đỗ Thiếu Phủ như động không đáy, nuốt chửng tất cả lôi đình hủy diệt vào cơ thể.

Nhưng bây giờ Đỗ Thiếu Phủ đã hôn mê. Thân thể lơ lửng giữa không trung, trong lúc mơ hồ có thể thấy ánh sáng lôi điện lấp lóe trong cơ thể, giống như ngân xà chớp động, tràn ra khí tức hủy diệt.

- Tại sao có thể như vậy, không thể nào?

Thân ảnh Âm Minh lão nhân lơ lửng giữa không trung, toàn thân rung động kịch liệt, ánh mắt hiện lên vẻ kinh dị. Thần Lôi Diệt Không đủ để tiêu diệt tất cả sinh linh trong học viện Thiên Vũ. Người có tu vi Vũ Hoàng cảnh cũng không thể chống lại, đây là át chủ bài cấm kị được lão mang theo lần này, tuyệt đối có thể diệt học viện Thiên Vũ.

Nhưng lôi đình đáng sợ của Thần Lôi Diệt Không, đang bị thanh niên áo bào tím quỷ dị kia hấp thu. Chuyện này quá đáng sợ. Nó khiến Âm Minh lão nhân không thể không kinh hoảng.

Nếu người có tu vi Vũ Hoàng cảnh thì thân thể đã bị nổ nát vụn mười mấy lần. Nhưng thân thể thằng nhóc đó vẫn còn nguyên, tràn ra khí tức cổ xưa, khiến Âm Minh lão nhân cực kỳ bất an.

Ầm ầm...

Bỗng nhiên học viện Thiên Vũ bắt đầu rung động, đặc biệt vùng lộn xộn của Thiên Vũ Phù Cảnh và quảng trường đổ nát. Tiếng ầm ầm vang lên bên tai không dứt, hình như có cái gì đó nổ tung.

- Xèo

Trong cửa đá cổ xưa của Thiên Vũ Phù Cảnh , ánh sáng phù văn bắt đầu ba động như gợn sóng, một vết nứt không gian lan ra như sóng không khí, hiện ra tia sáng chói mắt, khí tức cổ xưa càng ngày càng nồng đậm. Khí tức trang nghiêm bàng bạc, uy nghiêm không thể xâm phạm.

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn lại, dường như Thiên Vũ Phù Cảnh đang rung động. Thân ảnh đại hán trung niên đã biến mất không thấy gì nữa, dường như chưa từng xuất hiện.

Ầm ầm ầm...

Từng tiếng nổ vang lên, đất rung núi chuyển, sơn băng địa liệt.

Xa xa, vô số dãy núi sập xuống, tảng đá hóa thành bột mịn, mặt đất bị gió cuộn lên, vô số khe rãnh lan tràn trong thâm cốc, tất cả giống như tận thế.

Ầm ầm....

Mặt đất của quảng trường Thiên Vũ Phù Cảnh lún xuống, tách ra vô số khe rãnh, hoàng loạt ánh sáng phù văn chói mắt biến mất không thấy gì nữa.

Khí tức kinh khủng như ngày tận thế, khiến biển máu trên bầu trời cũng dập dờn kịch liệt.

Khí tức kia quá đáng sợ, khiến ai cũng không kiếm chế được kính sợ.

- Sưu sưu...

Trong bầu trời đêm có hai thân ảnh xẹt qua.

Bỗng nhiên hai thân ảnh đình trệ giữa không trung, nhìn cảnh tượng sơn băng địa liệt phía trước. Hai người trông thấy học viện Thiên Vũ đang sáng như ban ngày, sắc mặt thiếu nữ đi đầu bèn thay đổi.

Đây là một thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, mặc váy dài màu xanh nhạt, có đường cong uyển chuyển , hai sợi tóc bên má đung đưa theo gió nhẹ, càng tăng thêm vẻ quyến rũ, chỉ là bây giờ hai con ngươi thông minh kia bỗng nhiên nghiêm nghị.

- Tiểu thư, chắc là học viện Thiên Vũ xuất hiện biến cố, xem ra có người tấn công học viện Thiên Vũ.

Sau lưng thiếu nữ, một ông lão có bề ngoài xấu xí, bước đi tập tễnh, nhìn hình ảnh trời long đất lở phía trước, còn học viện Thiên Vũ thì sáng như ban ngày. Trên khuôn mặt già nua, đôi mắt giống như ngôi sao lưu chuyển.

Trong lúc vô tình, ông lão tập tễnh tràn ra khí tức, ảnh hưởng toàn bộ không gian xung quanh, giống như chí tôn của thế giới này.

Soạt....

Trong khe rãnh của quảng trường đổ nát, ánh sáng phù văn chói mắt bắt đầu tràn ra.

Ánh sáng kia khiến người khác không dám nhìn thẳng. Nó giống như vượt qua hư không, khiến người ta cảm thấy rất kì lạ, giống như nó đang xuyên qua hư không, xuyên qua thời không, cực kì huyền ảo.

Sau đó ánh sáng bay tẳng lên trời, không gian ba động mê ly, ánh sáng chói mắt thu nhỏ lại chầm chậm, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.

Biến mất tất cả, trên mảnh đất học viện Thiên Vũ cổ xưa này, đang sáng như ban ngày bỗng nhiên biến thành đêm tối. chỉ có biến máu chiễm giữ không trung và vầng trăng còn phát sáng.

Lúc này, Thiên Vũ Phù Cảnh sừng sững không ngã trong học viện Thiên Vũ cũng nổ nát biến mất, mặt đất hãm sâu. Thiên Vũ Phù Cảnh cũng không còn tồn tại, hàng loạt dãy núi xung quanh cũng bị san thành đất bằng.

- Không thấy Đỗ học trưởng.

Tất cả trở lại yên tĩnh, có người phát hiện Đỗ Thiếu Phủ lơ lửng giữa không trung, một mình thừa nhận tất cả lôi đình hủy diệt đã biến mất.

- Sợ là Đỗ học trưởng đã biến thành sương máu, một mình nhận tất cả lôi đình hủy diệt, sao có thể còn sống.

- Đỗ học trưởng...

Trong học viên chạy ra học viện Thiên Vũ, có người đau buồn khóc lên, nước mắt rưng rưng.

- Ca ca!

- Rống!

Đỗ Thiểu Thanh đã thu hồi bản thể, hai con ngươi kỳ ảo cũng rơm rớm nước mắt. Lúc này, nàng cũng không cảm thấy được ca ca, huynh ấy đã biến mất hoàn toàn.

Tiểu Hổ cũng gào thé, thân thể hung hãn đen như mực, bây giờ đã vết thương chồng chất, máu me đầm đìa, trong chiến đấu kịch liệt cũng bị vây công vô cùng chật vật.

- Có thấy hội trưởng không?

Lúc này, Ưng Vương La Đao cũng bị thương nặng, một cánh tay gần như đã phế, sắc mặt trắng bệch, nhìn Dược Vương bên cạnh cũng vô cùng chật vật hỏi.

- Ta cũng không thấy rõ..

Ánh mắt Dược Vương Y Vô Mệnh khẽ run. Lúc này, miệng hắn máu me đầm đìa. Ánh sáng kia quá chói mắt, không ai có thể nhìn thẳng, nên hắn cũng không thấy rõ.

- Âm Minh, diệt cỏ tận gốc, sau đó đi tìm món đồ kia.

Trong biển máu, Huyết Yêu quát lớn. Hắn luôn luôn bị Ngân Hoa Bà Bà dây dưa. Mặc dù hắn không sợ Ngân Hoa Bà Bà, nhưng trong lúc nhất thời không thể thoát thân.

Sắc mặt Âm Minh lão nhân cũng lạnh xuống. Hắn biết mục đích của nhiệm vụ này. Trong lòng hắn run rẩy, khi nghĩ đến hậu quả nếu nhiệm vụ thất bại.

Thế nên Âm Minh lão nhân không dám buông lỏng, phất tay lướt đi, khí tức khóa chặt rất nhiều túi càn khôn, lập tức vô số túi càn khôn bay ra khe rãnh rơi vào trong tay hắn. Những túi càn không này là túi càn khôn của thái thượng trưởng lão Hội Tự và phó viện trưởng Gia Cát Cường Bang, sau khi bị Thần Lôi Diệt Không tiêu diệt lưu lại.

- Vài con cá nhỏ, diệt cỏ tận gốc, đều điệt đi.

Giọng nói đạm bạc lạnh lẽo truyền ra từ miệng Âm Minh. Lúc này, bảy tám nghìn học viên của học viện Thiên Vũ chạy trốn tứ tán phía sau, đã không đủ hai nghìn người.

- Giết...

Lúc này, người Âm Minh giáo còn lại cũng không nhiều. Nhưng thực lực của chúng mạnh hơn học viên còn lại của học viện Thiên Vũ. Bọn chúng nghe thấy Âm Minh lão nhân ra lệnh, ánh mắt đang rung động cũng lấy lại tinh thần, giết về phía những học viên này.

- Chúng ta liều mạng với đám khốn kiếp này, báo thù cho Đỗ học trưởng.

- Liều mạng với bọn chúng, báo thù cho Đỗ học trưởng.

Tất cả học viên còn lại xúc động, bi thống khó chịu, muốn liều chết một trận.

- Tất cả mọi người mau chạy trốn, đừng hi sinh vô nghĩa.

Dược Vương hét lớn, thân ảnh xuất hiện phía trước, ra tay toàn lực về phía đám người Âm Minh giáo.

- Xùy!

Giữa không trung, một thân ảnh uyển chuyển bỗng nhiên xét qua không gian rồi rơi xuống, váy áo bồng bềnh, cơ thể thon dài, đường cong yểu điệu, kèm theo một luồng ánh sáng phù văn thần bí tràn ra. Ánh sáng thánh khiết, siêu phàm thoát tục. Mấy gã đệ tử Âm Minh giáo đánh bay vài học viên của học viện Thiên Vũ, bị phù văn thần bí tiêu diệt trong nháy mắt.

- Thất Dạ Hi! Thất Dạ Hi học muội trở về.

- Các trưởng lão đều bị bọn chúng giết. Thất Dạ Hy học tỷ hãy báo thù cho các trưởng lão.

...

Các học viên của học viện Thiên Vũ còn lại trông thấy bóng hình xinh đẹp bỗng nhiên xuất hiện, lập tức hét lên, giống như trông thấy một tia hi vọng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)