Lúc này, lấy lực lượng của thái thượng trưởng lão Hội Tự cũng không thể chống lại được lôi điện đáng sợ kia.
- Phốc phốc phốc phốc....
Cuồng lôi vũ động, vô số lôi đình rơi xuống, khí tức trên người thái thượng trưởng lão Hội Tự càng ngày càng yếu, liên tiếp lui về phía sau, miệng phun ra máu tươi.
- Tất cả học viên mau lui lại.
Phó viện viện trưởng Gia Cát Cường Bang hét lớn, ngưng tụ ra linh lô phù đỉnh, bộc phát phù lục bí văn, chống lại lôi điện kinh khủng kia.
- Vèo vèo vèo vèo...
Các trưởng lão còn lại như trưởng lão Hà Hổ, trưởng lão Mộ Dung Hi và đám người Liêu trưởng lão cũng phóng lên trời, thôi động mạch hồn và linh lô phù đỉnh, toàn lực chống lại lôi đình kinh khủng kia, bảo vệ một ít học viện thoát khỏi vùng đất này.
- Ầm ầm!
Lôi đình cuồng bạo, tiếng nổ ầm ầm, lôi điện ùn ùn kéo về phía đám người thái thượng trưởng lão Hội Tự và phó viện trưởng Gia Cát Cường Bang.
Dưới oanh kích hủy diệt kia, mạch hồn mỗi người đều suy yếu, linh lô phù đỉnh ảm đảm, miệng không ngừng phun ra máu tươi.
Đám người toàn lực liên thủ, nhưng vẫn không chống cự được. Lôi điện kinh khủng kia là sức mạnh cấm kỵ, sức hủy diệt của nó quá kinh khủng.
- Các cường giả khắp nơi đến đây trợ giúp, mau mang theo một ít học viên rời đi, nhất định phải lưu lại truyền thừa cho học viện, nếu không ta chết cũng không nhắm mắt!
Thái thượng trưởng lão Hội Tự hét lớn, thân thể khô héo đang rung động, dù thân thể đã rạn nứt, dù huyền khí đã tiêu hao hết cũng phải thiêu đốt sức sống xuất thủ toàn lực.
- Thái thượng trưởng lão, bảo trọng!
Hai mắt các cường giả đến đây trợ giúp như Đoạn Hồn Vương, Trấn Đông Vương và Trấn Nam Vương đều ướt át. Sau đó, mỗi người mang theo Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa, Vu Tước, Quách Thiểu Phong, Lý Vũ Tiêu, Đường Ngũ, Diệp Phi Vũ và hơn mười người nữa rời đi.
- Ầm ầm ầm ầm ầm...
Lôi đình tiếp tục oanh kích. Miệng thái thượng trưởng lão Hội Tự và phó viện trưởng Gia Cát Cường Bang đều nôn ra máu, lôi đình hủy diệt tất cả, rất khó chống cự.
- Đỗ Thiếu Phủ nghĩ cách rời đi nơi này, lưu lại truyền thừa cho học viện Thiên Vũ.
Cuối cùng thái thượng trưởng lão Hội Tự hét lớn một tiếng, lần nữa ngưng tụ ra một phù văn, đao mang bỗng nhiên xuất hiện, phun trào lên tầng mây, sóng năng lượng khiến không gian lõm xuống. Đao mang thế như bôn lôi, nhanh như tia chớp, bổ vào lôi đình cuồn cuộn, mặc dù chém nát không ít lôi đình, nhưng lực lượng căn bản không thể rung chuyển được vô số lôi đình hủy diệt.
Lúc này, cuối cùng thái thượng trưởng lão Hội Tự đã nỏ mạnh hết đà, một tia năng lượng cuối cùng đã bị hao hết, phòng ngự quanh người bị một tia lôi đình hủy diệt, vỡ nát giữa trời cao, sau đó thân thể gầy còm kia hóa thành tro tàn.
- Ầm ầm!
Phó viện trưởng Gia Cát Cường Bang cũng theo sát phía sau, linh lô phù đỉnh vỡ vụn, thân thể cũng bị lôi điện oanh kích hóa thành cát bụi.
- Ầm ầm ầm...
Ngân xà sáng chói, lôi đình cuồng bạo, từng tia lôi đình như cự long gào thét, vang dội trong hư không, từng trưởng lão thần hồn câu diệt, trưởng lão Tôn Bích Nguyệt, trưởng lão Hà Hổ và trưởng lão Mộ Dung Hi, đều bị lôi đình oanh kích hóa thành tro tàn.
-...
Đỗ Thiếu Phủ đang giằng co với bàn tay máu khổng lồ kia, trông thấy từng gương mặt quen thuộc thần hồn câu diệt, trong nháy mắt hóa thành cát bụi.Hắn trông thấy thái thượng trưởng lão Hội Tự, phó viện trưởng Gia Cát Cường Bang và vô số các trưởng lão khác thần hồn câu diệt, lập tức than khóc, trái tim giống như bị xé rách, mạch máu vỡ tan, cõi lòng tan nát, vô cùng bi thương, khóc hu hu.
- Ngao ô..
Lúc này, Tử Kim Thiên Khuyết hình như nhiễm lấy đau thương và phẫn nộ của Đỗ Thiếu Phủ, vang lên tiếng rồng ngâm hổ khiếu, tước lệ quy minh. Một thân ảnh Thanh Long, rồi một bóng hình Bạch Hổ, lại một hư ảnh Phượng Hoàng, và một bóng hình Huyền Vũ Thần Quy hiện lên, lấy khí hung sát tuyệt thế, tiêu diệt bàn tay máu kia, khiến thân ảnh khổng lồ trong biển máu vô cùng kinh ngạc.
- Ầm ầm...
Lúc này, khí tức hùng sát trên Tử Kím Thiên Khuyết lại tăng lên, khí tức ngập trời, khiến Đỗ Thiếu Phủ cũng khó mà chèo chống. Miệng hắn phun ra máu tươi, khí tức hung sát trong cơ thể tán phá bữa bãi, bắt đầu công kích ăn mòn linh hồn.
- Ầm ầm...
Những nơi lôi đình kinh khủng kia đi qua, đất đai rạn nứt, sơn băng địa liệt, vô số học viên hóa thanh tro tàn, cảnh tượng vô cùng thê thảm.
- Tất cả mọi người trốn mau!
Nhưng đúng lúc này, Đỗ Thiếu Phủ hét lớn. Tiếng hét vừa dứt, thân ảnh hắn đã xuất hiện dưới lôi đình.
Đỗ Thiếu Phủ ngưng kết thủ ẩn, miệng phun ra máu tươi, cưỡng ép vác lên Tử Kim Thiên Khuyết. Hư ảnh Thanh Long, Bạch Hổ, Phượng Hoàng và Huyền Vũ Thần Quy xoay tròn quanh người, huyền khí kim sắc trong cơ thể bộc phát, đôi cánh phù văn màu vàng giang rộng ra trăm trượng, điên cuồng chống cự lôi điện.
Trong thời gian ngắn ngủi, lôi đình hủy diệt đã oanh kích vào người Đỗ Thiếu Phủ. Trên người da tróc thịt bong, máu me đầm đìa.
Phòng ngự bị phá hủy, đôi cánh phù văn bắt đấu rạn nứt vỡ vụn, lôi đình kinh khủng kia có thể tiêu diệt cường giả Vũ Hoàng cảnh, làm sao Đỗ Thiếu Phủ có thể chống lại được.
- Oanh!
Quanh người Đỗ Thiếu Phủ bỗng nhiên diễn hóa ra hư ảnh năm ngọn núi, phạm âm như sấm chớp, linh khí mờ mịt lan tràn, câu thông năng lượng đất trời, tiếp tục ngăn cản lôi đình.
- Phanh phanh...
Nhưng hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn dùng hết sức lực vẫn không thể kiên trì, chúng bị đánh nát trong nháy mắt.
Rốt cuộc Đỗ Thiếu Phủ vẫn không thể chống lại được lôi đình hùng vĩ kinh khủng kia. Khí tức hắn dần dần tiêu tán, hai cặp mắt nhắm lại, từng tia lôi điện tiến vào trong cơ thể tàn phá bừa bãi, khiến hắn hôn mê.
- Đỗ học trưởng!
Vô số học viên của học viện Thiên Vũ tuôn trào nước mắt, lôi đình hủy diết có thể tiêu diệt tất cả. Nhưng thanh niên áo bào tìm kia vẫn lấy thân mình chống cự lôi đình, để bọn họ có thời gian rút lui.
- Đỗ niên đệ, ta đến giúp đệ một tay, tất cả nữ sinh lui lại.
- Đỗ niên đệ, ta đến giúp đệ!
Nước mắt tuôn rơi, tiếng rên rĩ vang vọng, có học viên cũ phóng lên trời xanh. Mặc dù bọn họ không chịu nổi một kích, nhưng họ vẫn muốn giúp Đỗ Thiếu Phủ cùng nhau ngăn cản lôi đình, bảo vệ học đệ học muội lui lại.
- Ầm ầm ầm...
Dưới lôi đình, học viên của học viện Thiên Vũ quá nhỏ bé, căn bản không chịu nổi một kích, những vẫn có vô số học viên xông lên, muống giúp đỡ Đỗ Thiếu Phủ một chút sức lực, dù nó là nhỏ bé nhất đi nữa, nhưng họ vấn xông lên, sương máu bay đầy trời, vô số anh linh tiêu tán.
-...
Vùng đất cổn xưa này dường như khóc lên, gió nhẹ rên rĩ, tre trúc bi ca, viết lên một bài điếu ca bi tráng.
Bài điếu ca vang lên, người nghe lòng như dao cắt, vô cùng bi thương, đau đớn tột cùng, ruột gan như bị cắt từng khúc, nước mắt tuôn trào...
- Ầm ầm...
Từng tia lôi đình vẫn tiếp tục oanh kích. Hai mắt Đỗ Thiếu Phủ vẫn nhắm chặt, người vẫn đang lơ lửng giữa không trung, bỗng nhiên năng lượng thần bí đang ngủ đông thức tỉnh, lập tức từng tia sáng thần kỳ tỏa ra, liên kết chặt chẽ kinh mạch và huyết mạch.
Lúc những ánh sáng thần bí này tỏa ra khắp nơi rồi tụ lại một chỗ. Trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ, một uy thế kinh khủng tràn ra, khí thế cổ xưa buông xuống, khí tức càng ngày càng mãnh liệt, khí tức hủy diệt bá đạo đang cuộn trào thức tỉnh.
- Xèo xèo xèo!
Trong vô số ánh mắt kinh hoàng, quả cầu sấm sét kinh khủng lơ lửng trên không trung, đang phóng ra vô số lôi đình hủy diệt, bỗng nhiên bị thứ gì đó lôi kéo, môt tia lôi đình lập tức thu nhỏ lại, sau đó bay về phía Đỗ Thiếu Phủ.
Dưới ánh mắt kinh hoàng của mọi người, lôi điện kinh khủng kia điên cuồng gào thét, giống như vô số mãng xà nổi giận, liên tục phóng về phía Đỗ Thiếu Phủ. Nhưng bây giờ, oanh kích cuồng bạo kia lại không thương tổn được hắn.
Ngược lại, lôi đình cuồng bạo kia hạ xuống, giống như bị Đỗ Thiếu Phủ nuốt chửng, tiếng ầm ầm vang đội bao trùm cả người hắn.
- Ầm ầm...
Trong chốc lát, lôi đình kinh khủng không tiếp tục quét ngang học viện Thiên Vũ, chúng đều bay vào trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ.
- Tại sao lại như vậy.
Biến cố này khiến Âm Minh lão nhân và Huyết Yêu hoảng sợ. bây giờ, lôi đình hủy diệt kinh khủng kia, lại bị ảnh hưởng quái dị như vậy.
- Ầm ầm..
Lúc này, mặt đất cũng rung động không hiểu.
Trong đại chiến máu tanh như thế, không biết có bao nhiêu người chú ý, dù khắp nơi bị san thành đất bằng, hóa thành đống đổ nát, những Thiên Vũ Phù Cảnh vẫn không sứt mẻ gì.
Bây giờ, cửa đá cổ xưa của Thiên Vũ Phù Cảnh, thân ảnh lôi đình cưỡng ép đi vào trước đây, cũng bắt đầu run lên.
- Oanh!
Người bao trùm lôi đình này xuất hiện trong nháy mắt. Trong quả cầu sấm sét, hai cặp mắt nhanh như tia chớp nhìn về phía quả cầu sấm sét đang bao trùm Đỗ Thiếu Phủ, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Trong cửa đá cổ xưa của Thiên Vũ Phù Cảnh, lúc thân ảnh lôi đình lướt đi, thì một thân ảnh khác lại hiển lên,