Vũ Hoàng cảnh đang kinh hãi bị tiếng quát của Âm Minh lão nhân lấy lại tinh thần, lập tức ra tay, huyền khí dâng trào, càn quét về phía Đỗ Thiếu Phủ.
- Giết!
Một trảo khổng lồ ép xuống, không quanh xung quanh rung động, phù lục bí văn âm hàn ngút trời. Gã muốn toàn lực tiêu diệt Đỗ Thiếu Phủ.
Loại công kích đáng sợ kia, trong nháy mắt lan đến người Đỗ Thiếu Phủ, đây là một kích toàn lực của Vũ Hoàng cảnh đang bị trọng thương. Gã muốn tiêu diệt Đỗ Thiếu Phủ, tránh khỏi tai họa sau này, khí tức thần binh tuyệt thế kia quá kinh khủng.
Ngay khi không ít ánh mắt kinh ngạc và lo lắng khi trông thấy đòn công kích kinh khủng kia.
- Kẻ nào dám xâm phạm học viện Thiên Vũ, giết không tha!
Ngay lúc này, Đỗ Thiếu Phủ bỗng nhiên ngẩng đầu lên, hai con ngươi đỏ thẫm như máu, sát khí ngập trời quét sạch trời xanh, cầm thần binh tuyệt thế bổ về phía trước.
- Oanh!
Kiếm mang xuất hiến, không trung vạch ra một tia sáng tím vàng, giống như lôi điện, trong nháy mắt xuất hiện trước thủ ấn âm hàn kia, khí tức hung sát quét sạch như gió lốc, ánh sáng lóa mắt, kèm theo uy thế như long hổ, khí thế của phượng vũ, sáng lạng khiến người ta không thể nhìn thẳng.
- Oanh!
Hai luồng năng lượng va vào nhau, khiến đất trời nổ vang, toàn bộ không gian run rẩy, bầu trời như bị lật ngửa, hào quang chói mắt khuếch tán.
- Xoẹt...
Vô số đôi mắt nhắm chắt, chỉ trông thấy kiếm mang đi qua, thủ ấn âm hàn chỉ ngăn được một lát, sau đó vỡ vụn dễ dàng như bẻ cành khô.
- Ô ô...
Kiếm mang không tiêu tán, hung uy lâm thế, như quỷ khóc thần gào, hủy diệt hết thảy những nơi nó đi qua. Trong không trung xuất hiện một cảnh tượng đáng sợ, không gian nứt ra một khe hở mà mắt thường có thể thấy rõ, lập tức rơi vào Vũ Hoàng cảnh đang bị trọng thương.
- Xì xì xì...
Kiếm mang xuyên qua người gã, Vũ Hoàng cảnh kia không thể chống cự, người gã bị kiếm mang chém nát, hóa thành sương máu, bay tứ tung.
Một kiếm tiêu diệt một cường giả Vũ Hoàng cảnh.
Uy thế khủng bố, khiến người ta rùng mình, tóc gáy dựng đứng lên!
- Ừng ực
Vô số ánh mắt trông thấy cảnh tượng kinh khủng kia, miệng đắng lưỡi khô, nuốt nước bọt ừng ực.
- Ông!
Lúc này, Khuôn mặt cương nghị sắc nhọn của Đỗ Thiếu Phủ, hiển ra nụ cười tàn nhẫn, vỗ hai cảnh phù văn Kim Sí Đại Bàng, gió lớn cuồn cuộn, bay nhanh như vũ bão, như tia chớp vàng mạnh mẽ mà khủng bố, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta khiếp sợ, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Vũ Hoàng cảnh đang dây dưa với bản thể Đỗ Tiểu Thanh.
- Xâm phạm học viện Thiên Vũ ta, nợ máu phải trả bằng máu.
Tử Kim Thiên Khuyết vung lên, một kiếm giữa trời, kiếm mang lướt đi, có tiếng rồng ngâm hổ gầm, tước lệ quy minh, phù văn ánh sáng nở rộ, giống như một thần ma tuyệt thế đang thức tỉnh, đủ để hủy diệt hết thảy.
- Xì xì xì!
Vũ Hoàng cảnh chống cự toàn lực. Nhưng phòng ngự của gã bị phá tan dễ như trở bàn tay. Miệng gã phun ra máu tươi. Gã bị kiếm mang trấn áp tại chỗ, ánh mắt đầy sợ hãi, hai mắt nhắm chặt, cuối cùng không cam lòng hóa thành sương máu vung vãi trời cao.
Một cường giả Vũ Hoàng cảnh siêu cấp trong truyền thuyết, bất thình lình bị một kiếm chém chết, thực lực quá khủng bố.
Đỗ Thiếu Phủ cầm Tử Kim Thiên Khuyết trong tay, ánh mắt thâm thúy, sát khí ngút trời, ánh sáng vàng trên đôi cánh phù văn Kim Sí Đại Bàng bộc phát, trong đếm tối, như mặt trời giữa ban trưa.
- Giết!
Đỗ Thiếu Phủ hét lớn, đôi cánh phù văn chấn động, bão táp vàng óng chấn động xung quanh, giống như một hung thú tuyệt thế, đang tắm rửa ánh sáng vàng, vỗ đôi cánh quét sạch bốn phương, Tử Kim Thiên Khuyết trong tay lại vung lên, bổ ra một kiếm, một kẻ có tu vi Vũ Vương cảnh của Âm Minh giáo đang chiến đấu kịch liệt với Dược Vương hóa thành sương máu.
- Giết!
Cánh vàng ngang trời, hai con ngươi đỏ thẫm của Đỗ Thiếu Phủ tràn ngập sát ý, kiếm mang chớp động, lại một kẻ có tu vi Vũ Vương cảnh của Âm Minh giáo bị tiêu diệt.
- Giết!
Một kiếm lướt qua, kiếm mang ngập trời, giống như sấm chớp, tiếp theo một Vũ Vương cảnh của Âm Minh giáo chết đi.
Ngươi Âm Minh giáo biến sắc, sợ hãi khi với đối mặt thanh niên áo bào tím kinh khủng kia, đơn giản không thể địch lại.
- Huynh ấy có át chủ bài kinh khủng như thế, học viện Thiên Vũ chúng ta được cứu rồi!
Ánh mắt Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa, Lạc Thiên Thần, Hướng Thiên Ấn và Lý Vũ Tiêu rung động, từng người chiến đấu anh dũng, máu me đầm đìa, vết thương chồng chất, nhưng lúc này, trong mắt lại rung động, nhiệt huyết sôi trào.
Đỗ Thiếu Phủ đại khai sát giới. Hắn tiêu diệt từng người từng người của Âm Minh giáo.
Kiếm mang tuyệt thế, khí thế hung hãn, tuôn ra khí tức kinh khủng trong vùng đất cổ xưa này, khiến tất cả người Âm Minh giáo e ngại, nhao nhao lui về phía sau, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi.
- Ầm ầm...
Đỗ Thiếu Phủ tiếp tục ra tay, kiếm mang mênh mông như thác nước trút xuống, những nơi nó đi qua, người Âm Minh giáo đều bị tiêu diệt.
- Ngao ô...
Đỗ Thiếu Phủ cầm trong tay thần binh hung khí tuyệt thế, như rồng ngâm hổ gầm, tước lệ quy minh, phù văn ánh sáng quanh thân nở rộ, như có hư ảnh Thanh Long bay lên, như có hư ảnh Bạch Hổ chiếm giữ, lại có hư ảnh Phượng Hoàng vỗ cánh và hư ảnh Huyền Vũ Thần Quy trấn áp thiên địa, như thần mà gáo thét.
Lúc này, Đỗ Thiếu Phủ như thần ma xuất thế, hung khí tuyệt thế tung hoành, vô cùng mạnh mẽ, sát phạt thiên hạ.
Trong thời gian ngắn, chí ít tám Vũ Vương cảnh và vô số Vũ hầu cảnh của Âm Minh giáo đã bị Đỗ Thiếu Phủ tiêu diệt, cộng thêm hai Vũ Hoàng cảnh, đây là trọng thương có tính chất hủy diệt của Âm Minh giáo.
- Âm Minh, nhanh chóng vận dụng át chủ bài, san bằng học viện Thiên Vũ.
Trong biển máu cuồn cuộn, tiếng nói đậm mùi máu tanh của Huyết Yêu lại vang lên. Lúc này, Huyết Yêu trong biển máu cũng hơi sợ, thanh niên áo tím kia quá kinh khủng.
- Vâng thưa giáo chủ!
Âm Minh lão nhân hét lớn, thời gian vừa rồi hắn cũng sợ mất mật.
- Giết
Bỗng nhiên Đỗ Thiếu Phủ đang sát khí ngút trời, ánh mắt nhìn chăm chú biển máu đang bao phủ giữa không trung, đôi mắt đỏ thẫm cháy hừng hực như lửa. Hắn vô cùng phẫn nộ, tản ra sát khí ngập trời, phất tay bổ ra một kiếm.
- Oanh!
Kiếm mang kinh khủng xé rảnh bầu trời, khiến vùng đất này run rẩy.
Kiếm mang chói mắt giống như muốn chém nát thương khung, bay về phía biển máu đang che kín bầu trời, không gian xung quanh chập chùng.
Biển máu dập dờn, trong nháy mắt một bóng người khổng lồ đỏ như máu xuất hiện trong đó, máu tươi xung quanh cuồn cuộn như thác nước trút xuống, khí tức kinh khủng tột cùng, một bàn tay khổng lồ đỏ như máu vỗ xuống, kiếm mang kinh khủng trong tay Đỗ Thiếu Phủ bị ép ở trong đó.
- Phần phật...
Thoáng chốc, hai bên giằng co không xong, hàng loạt dãy núi sụp đỏ, ánh sáng phù văn ngút trời, mưa máu vung vãi ra xung quanh.
- Ầm ầm!
Một chiêu của Âm Minh lão nhân và thái thượng trưởng lão Hội Tự đụng vào nhau, hai người đều lui về sau mấy bước, Âm Minh lão nhân thừa cơ lui lại.
- Tất cả đệ tử Âm Minh giáo rút lui.
Âm Minh lão nhân ổn định lại thân hình, trong mắt lộ ra vẻ cười gằn, đồng thời trong tay nắm một quả cầu ánh sáng kì dị, trong lúc mơ hồ có ánh sáng chớp động, bên ngoài có khí tức cổ xưa bá đạo đang dập dờn.
- Vèo vèo...
Đệ tử Âm Minh giáo cấp tốc thoát khỏi đối thủ, lập tức lui về phía sau.
Lúc này, người học viện Thiên Vũ bỗng nhiên cảm thấy được điều gì, mắt nhìn lên bầu trời.
- Mọi người lui lại mau, lui lại mau.
Thái thượng trưởng lão Hội Tự quát lớn, ánh mắt trông thấy món đồ nằm trong tay Âm Minh lão nhân, bèn rung động kịch liệt.
- Vèo vèo...
Người học viện Thiên Vũ cũng bắt đầu lui lại, một luồng khí tức bất an quanh quẩn trên không trung,
- Không kịp rồi, hê hê, học viện Thiên Vũ sẽ biến mất vĩnh viễn.
Âm Minh lão nhân cười gằn, ném ra quả cầu ánh sáng kì dị trong tay, một luồng khí tức hủy diệt kinh khủng phóng lên mây xanh, ánh sáng chói chang như mặt trời giữa ban trưa, chiếu sáng bầu trời đêm rõ như ban ngày.
- Ầm ầm..
Đất trời run rẩy, quả cầu ánh sáng kì dị lập tức phồng lên, biến thành một quả cầu sét khổng lồ như ngôi sao.
Tiếng sấm ầm ầm vang vọng, ngân xà lấp lóe, lôi điện tràn ngập, mang cho người ta cảm giác hủy diệt không gì sánh nổi.
Năng lượng cuồng bạo lan tràn, khiến linh hồn run rẩy kịch liệt, một cảm giác bất an không thể hình dung hiện lên sâu trong linh hồn mỗi người.
- Thần Lôi Diệt Không!
Âm Minh lão nhân cười gằn, đây là át chủ bài do phía trên ban tặng, đủ để tiêu diệt tất cả. Lão ngưng kết thủ thấn, quả cầu sét như ngôi sao lập tức nổ tung, lôi uy hủy diệt kinh khủng tràn ra xung quanh.
Sau đó quả cầu sét chậm rãi lan ra, từng tầng lôi điện như thủy triều quét ngang học viện Thiên Vũ.
- Ầm ầm...
Trong chớp mắt ngắn ngủi, lôi đình đầy trời điên cuồng rơi xuống học viện, hàng loạt học viện của học viện Thiên Vũ không kịp chạy thoát, chạm vào những lôi đình này, tiếng kêu thảm thiết chưa kịp vang lên, người hóa thành tro tàn, chỉ còn tiếng sấm ầm ầm không ngừng vang vọng.
- Phanh phanh phanh...
Lôi đình ùn ùn kéo đến, bao phủ học viện Thiên Vũ, núi đồi nổ tung, sông lớn bị đất đá vùi lấp, vố số kiến trúc cổ xưa hóa thành phế tích, tường đổ, cây đổ, sơn băng địa liệt, rãnh sâu dày đặc.
Đây là hủy diệt, hủy diệt hết thảy những nơi nó đi qua, vạn vật không còn, vô số sinh linh chết đi.
- Tất cả mọi người mau lui lại, mỗi vị vương giả đến trợ giúp hãy mang theo một ít học viên rời đi, lưu lại truyền thừa cho học viện Thiên Vũ.
Thái thượng trưởng lão Hội Tự hét lớn. Trong thân thể gầy gò, năng lượng điên cuồng dâng trào, mạch hồn thôi động một con dị thú viễn cổ khổng lồ, hóa thành một mảng ánh sáng phù văn bao phủ không trung, chống lại lôi điện hủy diệt, yểm hộ cho một ít học viện của học viện Thiên Vũ lui về phía sau.